TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Mộ 2
Chương 476: Dẹp hết trở ngại

Hồng Hoang Kỳ lắc mạnh, hủy diệt khí tức bạo phát nhưng không dao động khắp thập phương, nếu vậy mọi quang minh thế giới quanh đó đều bị hủy diệt. Một đạo u minh chi quang tụ tập thành dải, nghịch thiên bay lên, xạ vào thiên ngoại hỗn độn, theo sát hành tinh bay ngược lại.

Đó là lần đối công từ xa, chưa phải đại quyết chiến, nhưng cũng nhận ra đại pháp lực của song phương. Vị hỗn độn cường giả có thể dễ dàng khống chế một đại hành tinh, ném đi ném lại như cục đất, đủ thấy pháp lực vô biên. Thần Nam dựa vào Hồng Hoang Kỳ thực hiện việc tương tự, cũng khiến tất cả kinh ngạc.

"Ầm, ầm, ầm!"

Thiên ngoại hỗn độn lóe sáng vô tận, hành tinh khổng lồ xuyên thấu trận trận sóng hỗn độn, lao thẳng vào vùng sâu hỗn độn hải quang vụ mê mông, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhưng đột nhiên dừng lại, "ầm", bùng nổ khiến sóng năng lượng lan tràn, hỗn độn rúng động.

Một hỗn độn nhân ảnh mông lung ở đó khẽ vung tay, hủy diệt luôn hành tinh đó. Đồng thời, hủy diệt chi quang của Hồng Hoang Kỳ lao tới, phá toái trùng trùng màn sáng năng lượng, hất văng từng đợt sóng, nhấn chìm kẻ đó. Nhưng cường giả như vậy quyết không thể bị thất bại bởi công kích từ cự ly xa đến vậy, y đứng trong mà sáng vô tận hừ lạnh, hủy diệt u quang hùng hậu khó dò quay quanh y tăng tốc, đoạn thân thể y mờ dần hóa thành điểm điểm u quang rồi tiêu tan hẳn.

Hiển nhiên y không muốn dừng tay như vậy, hai tay liên tục vung lên, từng đạo hỗn độn thần quang bùng lên, ánh sáng vô tận phủ lấy ý rồi bị áp chế thành một thanh hỗn độn quang kiếm, đoạn lao vào đại lục hắc ám.

Đó cũng là lời khai chiến.

Thái cổ thần và hồng hoang cường giả chưa triệu tập xong, Thần Nam và cường giả của hỗn độn di dân đã khai chiến.

Ngay lúc hỗn độn thần kiếm sáng chói lao vào đại lục hắc ám, phát ra vô thượng uy lực, chiếu sáng chiếu sáng trời cao khiến ba vầng minh nguyệt đều thất sắc.

Nhưng rất nhanh, ba vầng minh nguyệt phát ra hào quang chói lòa bảo vệ nguyệt thể, hỗn độn kiếm bị hất xuống.

Như một cỗ năng lượng cuồng bạo rợp trời bổ xuống, các thiên giai cao thủ trong mọi quang minh thế giới vội vàng thể hiện đại pháp lực giữ vững Huyền giới của mình.

Đại lục hắc ám như bị thiên ngoại vẫn thạch kích trúng, rung lên bần bật, những nơi không có ai bảo hộ liền nứt toác.

Thần Nam không để vô diện nhân xuất thủ, Hồng Hoang Kỳ rung mạnh, cổ tinh không mông lung xuất hiện, hỗn độn thần kiếm sáng lóa lao vào liền ảm đạm dần sau cùng bị phân giải, năng lượng quang kiếm hoàn toàn bị lá cờ hấp thu, nó rung lên phần phật, phát ra vô tận hủy diệt khí tức!

"Để ta tới." Cái Thế quân vương Hắc Khởi không đợi ai đồng ý đã đằng không lao tới thiên ngoại hỗn độn.

"Tên này nóng nảy quá." Thủ mộ lão nhân gào lên: "Đối thủ khá khó chơi, chắc không dễ thu thập."

"Chúng ta cùng đi, diệt đại nhân vật của chúng để tế cờ."

Chủ ý này khá hay, diệt một đại nhân vật của đối phương, chắc sẽ lan khắp thiên vũ, đại chiến sẽ bắt đầu. Nhưng người lên tiếng khiến chư thần phải nhìn nhau, là tiểu bất điểm Tác Tác.

"Đúng, chúng ta nên chủ động xuất kích!" Huyền Huyền cũng hưng phấn suýt nhảy bật lên.

"Cốp."

"Cốp."

Thần Nam gõ mạnh lên đầu cả hai khiến chúng kêu ầm lên. Hắn đã hiểu, hai tiểu bất điểm chỉ có thể áp chế, không thể bỏ lỏng được, bằng không chúng dám "bán trời không văn tự ngay", còn hơn Không Không và Y Y năm xưa nhiều, tốt nhất nên nhốt chúng lại đến lớn.

"Được, chúng ta cùng đi." Thủ mộ lão nhân lại cười hăng hắc.

"Được." Thần Nam đồng ý, nhanh chóng phong ấn hai tiểu quỷ, cho vào nội thiên địa, phòng khi chúng làm loạn.

"Giết!"

"Giết, giết…"

Chúng nhân hô vang, lao tới thiên ngoại hỗn độn, muốn triệu tập Thái cổ thần và hồng hoang cường giả, hay hơn hết là tiến hành một trường huyết chiến.

Mười mấy nhân ảnh xung thiên, lao vào hỗn độn mênh mang.

Từ rất xa đã cảm nhận được dao động năng lượng kinh hồn, Tuyệt vọng ma đao của Hắc Khởi phát ra ánh sáng kinh thiên, xé toang vô tận hỗn độn hải thành nhưng vết toác khổng lồ, u minh ma quang vô cùng đáng sợ.

Đến gần mới thấy tứ đại cao thủ đang vây công Hắc Khởi, nhân vật đầu lĩnh tựa hồ không động thủ, lạnh lùng quan chiến từ xa.

Thủ mộ lão nhân có lúc y như hỗn thế lão yêu tinh, phất cánh tay khô gầy quát vang: "Xông lên hết, diệt sạch mấy tên Vương bát đản!"

Mười mấy người xông tới, đó là những cường giả đỉnh cấp, là thiên giai Thái cổ thần, mười mấy cỗ dao động năng lượng hùng hồn kinh động chiến trường. Hắc Khởi không buồn để ý nhưng tứ đại cường giả giao chiến với y cùng cao thủ quan chiến lại kinh hãi.

"Các ngươi muốn quần chiến? Quảng Thành ta sợ gì." Đầu lĩnh quan chiến gầm lên, phất mạnh tay, mười mấy nhân ảnh từ hỗn độn lao ra, toàn cường giả bất phàm, đủ thấy thân phận họ Quảng đương nhiên không thấp chút nào, bằng không làm sao hiệu lệnh được ngần ấy thủ hạ hùng mạnh.

"Quảng Thành? Là bào đệ của Quảng Nguyên?" Thủ mộ lão nhân quát hỏi.

"Không sai."

"Giết tên Vương bát đản này." Thủ mộ lão nhân gọi tất cả xông lên, lão càng không hề khách khí, rút Sinh Tử bàn đập tới. Lão đã động nộ, đích xác muốn giải quyết Quảng Thành.

Quảng Nguyên là Hắc Thủ mà thần bí thanh niên trong Thần Ma lăng viên và lão đại Sở Tương Ngọc của đệ ngũ giới thất quân vương muốn trừ đi. Tận lúc nhóm Thái cổ thần tiến lên Thông thiên chi lộ, nhiều người hợp lực mới đánh tan nhục thân y, linh thức quay về Thiên đạo. Quảng Thành là bào đệ, đương nhiên là nhân vật phi phàm.

Sinh Tử bàn là đại sát khí!

Vừa rút ra đã khiến tử vong khí tức lan tràn, đánh tan hai hỗn độn cao thủ, đuổi theo Quảng Thành vào vùng sâu hỗn độn.

"Lão nhân gia ta đập chết tên họa hại ngươi." Thủ mộ lão nhân tựa hồ động sát tâm, khác hẳn vẻ cười cợt thường ngày.

Sóng hỗn độn lan tràn, Quảng Thành liên tục quay mấy vòng, đơn thuần dùng nhục thể tiếp vô số đòn, tu vi quả nhiên kinh nhân. Đột nhiên y quay lại, tay cầm cự chùy: "Hỗn độn chùy tế xuất. Hôm nay ta nhặt thây ngươi vậy."

Cự chùy như khai thiên tích địa, dấy lên sóng lớn ào ào, năng lượng lan tràn. Vô tận hỗn độn bị đánh tan. Thủ mộ lão nhân tuy nắm trong tay đại sát khí Sinh Tử bàn mà cũng bị hất bay đi.

Ngoài xa, ai cũng có đối thủ đại chiến. Mình Huyên Huyên đứng lặng bên ngoài, thấy thủ mộ lão nhân không địch nổi bèn hừ lạnh, hóa thành cầu vồng lướt tới quát vang: "Đừng tưởng có đại sát khí là thiên hạ vô địch. Sức mạnh của cao thủ chân chính đều dựa vào bản thân, để ta cho người nếm mùi."

Nàng ta phong hoa tuyệt đại, thể hiện ra công lực cao tuyệt của đệ nhất ma nữ trong truyền thuyết, quát vang: "Liệt thiên thức!"

"Soạt", thất sắc thần quang lóe lên, cầu vồng chắn ngang hư không, quét vào Quảng Thành phát ra dao động kinh hồn.

"Chùy chấn thiên vũ!" Quảng Thành quát vang, hỗn độn chùy phóng đại như Thái cổ thánh sơn, năng lượng cuồng mãnh chụp xuống ngợp trời.

Nhưng thất sắc thần hồng không bị đánh tan mà đập vào hỗn độn chùy, phát ra lôi minh chi âm chấn động màng tai, hỗn độn hải dậy sóng, dao động năng lượng lan tràn.

Huyên Huyên không thẹn là đệ nhất ma nữ, ung dung tiếp một đòn của Quảng Thành, nên biết đó là bào đệ của Quảng Nguyên, kẻ khiến Sở Tương Ngọc kị húy.

"Hắc, tiểu nha đầu lại đột phá, bất ngờ thật." Thủ mộ lão nhân kinh ngạc nhưng biết Huyên Huyên không phải vô cớ là Thái cổ hồng hoang đệ nhất ma nữ, thiên phú và tu vi mạnh đến không tưởng, là nữ tử mạnh nhất sau Nhân vương. "Lão nhân gia đến đây." Lão cầm Sinh Tử bàn đập tới khiến Quảng Thành áp lực đại tăng. Cùng lúc, Thần Nam dùng Hồng Hoang Kỳ liên tục quét bay năm cường giả chặn đường, phi thân lao tới, hắn biết Quảng Thành mới là con cá lớn, diệt y cũng đồng nghĩ thắng lợi quan trọng. Vô diện nhân, không hề xuất thủ mà chuyên môn bảo vệ hắn.

"Ha ha… hay lắm." Thủ mộ lão nhân thấy hắn xông tới liền cười vang: "Hôm nay, triệu tập nhân mã, nào ngờ người chưa tới đã khai chiến thế này. Chúng ta diệt Quảng Thành lấy máu tế cờ. Hắc hắc, tiểu tử, mau để vô diện nhân xuất thủ, để xem trong chúng ta ai diệt được nửa thân thể hắn trước."

Thần Nam không lạc quan như vậy, mấy lần mệnh lệnh vô diện nhân xuất thủ nhưng không có hồi ứng, vô diện nhân cảnh giác nhìn quanh, tựa hồ phòng bị gì đó. Hắn nhỏ giọng nói với thủ mộ lão nhân: "Chúng ta mau ra tay, tình huống hình như không ổn."

Hồng Hoang Kỳ lắc mạnh, một đạo đạo tinh thần chi quang ngưng tụ thành thần lực, liên tục hướng tới Quảng Thành, hào quang tung tóe trong hỗn độn hải, hình thành một cấm khu.

Thủ mộ lão nhân cười ha hả: "Không có gì phải lo, nhân mã chúng ta đến rồi, họ tất nhiên nhận được tin tức."

Quả nhiên, có mười mấy nhân ảnh lục tục bay tới, đều là hồng hoang cao thủ. "Được, hôm nay đại chiến thống thống khoái khoái một phen." Thần Nam tựa hồ hứng trí, không để ý vô diện nhân nữa, cầm Hồng Hoang Kỳ lao vào Quảng Thành.

Tuy là một nửa lá cờ nhưng từng là hung khí hủy diệt kinh hồn nhất, uy lực vô cùng. Đại kỳ rung lên, thế giới mông lung xuất hiện, phảng phất một thế giới hư ảo bị hắn khống chế, đánh tan hỗn độn, sóng dâng ào ạt.

"Ầm."

Đại kỳ dấy lên tinh quang mông lung, đập lên hỗn độn chùy của Quảng Thành, lá cờ rung lên, suýt nữa kéo y vào trong.

"Soạt, soạt, soạt."

Hung kì rung lên, bùng lên hào quang sáng rực, vây chặt Quảng Thành lại. Thủ mộ lão nhân chộp lấy cơ hội lao lên, Sinh Tử bàn đập mạnh, Huyên Huyên khẽ quát: "Phá thiên thức!" Hào quang lại phát ra, đập tới họ Quảng.

Cả vùng bị hào quang nhấn chìm, hủy diệt khí tức lan tới tận đại lục hắc ám và vùng sâu của hỗn độn hải, lần va chạm này chính là trường đối quyết đáng sợ nhất.

Quảng Thành gầm lên, hỗn độn chùy bắn ra vô vàn màu sắc, thổ huyết ồng ộc, đầu tóc rồi bù, tốc độ tăng lên cực hạn. Trong hỗn độn hải vốn là nhà y, liều mạng bỏ chạy thế này, không ai ngăn nổi.

"Chết tiệt, lại khiến ta thổ huyết, được rồi, đến lúc thu lưới. Không đùa với các ngươi nữa."

Y gầm vang, biến mất vào hỗn độn hải, bọn thủ mộ lão nhân lại thàm kêu không ổn.

"Mau mau lui đi."

Nhưng đã muộn, xung quanh hình như có tấm lưới vô hình cực lớn đang kéo lại, trùm lên tất cả. Khí tức nghẹt thở nén xuống khiến ai nấy không thở nổi.

"Hắc, ta vốn định dẫn thêm người đến đây để một mẻ quét sạch nhưng không ngờ các ngươi mạnh đến thế. Nhưng một trận diệt được hơn hai chục cường giả của các ngươi là đủ rồi." Giọng Quảng Thành từ trong hỗn độn hải truyền ra, y không thèm để tâm đến mấy người bị phủ trong lưới, cười lạnh lùng: "Đây là trọng bảo Thiên la Địa võng của hỗn độn tộc, bị cuốn vào đừng mơ thoát thân."

"Ta từng nghe về chí bảo này, phải xông ra ngay." Hắc Khởi quát vang, hiển nhiên ý thức được tình huống nguy cấp.

Thủ mộ lão nhân và Huyên Huyên cũng cảm nhận được sự tình nghiêm trọng, các cao thủ khác gầm lên lao ra. Nhưng liền bị hỗn độn quang mang sáng chói đánh lùi, căn bản không phá được. Cự võng từ từ thu lại, sắp trói tất cả thành một mớ.

"A…"

Cùng lúc, tiếng gầm vang lên trong hỗn độn hải, Thần Nam triệu hoán vô diện nhân tới: "Lão huynh hiện tại đồng ý xuất thủ chăng? Chi bằng cho mượn thân thể dùng tạm."

Hắn và vô diện nhân dung hợp, phát ra khí tức mạnh không tưởng cùng tiếng ma khiếu khiến tất cả lạnh gáy, song hỗn độn dâng tràn, ánh sáng hỗn độn vô tận lóe rạng.

Hắn và vô diện nhân thuận lợi dung hợp, phảng phất như hồng hoang mãnh thú xung phá lao lung, uy lực phát ra khiến tất cả kinh hãi.

Hỗn độn hải mênh mang đầy hung sát khí tức!

Thần Nam như hung thú từ suối nguồn tội ác xông ra khiến các hỗn độn cường giả cảm giác được nguy hiểm.

Hắn đang cảm nhận được sức mạnh kinh nhân, cơ hồ nắm trong tay thiên địa vạn vật.

"A…"

Hắn gầm lên, vung Hồng Hoang Kỳ xông vào Thiên la Địa võng, hung kỳ trở nên khủng khiếp hơn nhiều. Những hỗn độn cao thủ đấu với bọn thủ mộ lão nhân chưa kịp rút đi đều chạy loạn xạ, kẻ chậm chân đều tan xương nát thịt. Thần Nam như sát thần, không ai ngăn nổi hắn.

Hồng Hoang Kỳ quét sạch mọi cản trở, ai nấy hít sâu một hơi khí lạnh, khí thế hắn phát ra vô cùng kinh nhân, ma diễm đằng đằng bốc lên quét khắp thiên địa. Sau cùng hắn cầm tuyệt thế hung kì lao vào Thiên la Địa võng đang co lại, định đánh tan trọng bảo của hỗn độn tộc.

"Giết!"

Như hung cuồng mãnh thú, cái thế ma vương, hắn đến cạnh Thiên la Địa võng, Hồng Hoang Kỳ vung mạnh định hủy diệt tất cả.

 

| Tải iWin