TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 721: Dối trá (4)

Edit: Sahara

Những người khác cũng không để ý nhiều đến tên nam nhân này, trong mắt bọn họ lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.

"Thì ra là bị rút gân! Ta đã nói là hắn làm sao mà lại bị đánh hai bạt tay được, ta có nhìn thấy người nào đâu kia chứ?"

"Thành chủ đại nhân đúng là trạch tâm nhân hậu, lại cho y sư trong phủ thành chủ chữa bệnh cho hắn ta, một cường giả nhân hậu như thế lần đầu tiên ta mới được gặp qua!"

Mọi người đều nhìn về phía Lâm Nguyên bằng ánh mắt sùng bái. Trong vô hình, địa vị của Lâm Nguyên trong lòng bọn họ lại được tăng thêm một bậc.

Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn nam nhân đang đứng bên cạnh mình một cái.

Người khác không biết thì thôi, nhưng cô lại đứng sát bên Vân Tiêu, làm sao mà không nhìn thấy được vừa rồi là do Vân Tiêu động thủ kia chứ?

Vân Lạc Phong cong môi cười: "Vân Tiêu, mấy chiêu vừa rồi của chàng có tên hay không?"

"Không có!"

Vân Tiêu rất thành thật mà trả lời.

Vân Lạc Phong nhẹ vuốt vuốt cằm mình, chớp chớp mắt: "vì thì sau này cứ gọi mấy chiêu này là.... Cách không đả ngưu!"

Đây chính là cách không đả ngưu trong truyền thuyết đó nha~!

Long Phi hơi ngớ ra, hắn chớp chớp mắt. Cái tên này..... Cũng quá là dung tục!

Thời điểm mà Long Phi muốn lên tiếng nói hai câu, thì đột nhiên giọng nói trầm thấp khàn khàn của Vân Tiêu lại vang lên.

"Được!"

Được?

Hắn vừa nói... Được?

Cái tên dung tục như vậy, hắn cư nhiên.... Cư nhiên có thể tiếp nhận?

Long Phi hoàn toàn hết chỗ nói luôn rồi. Nam nhân của chủ tử nhà hắn đúng là một kẻ chủ tử nói gì thì nghe cái ấy mà!

"Đúng rồi chủ tử, sao người lại biết tên Lâm Nguyên kia dâm ô với một bức họa?" Long Phi tựa hồ đến giờ mới nhớ ra nghi vấn này của mình, quay sang nhìn Vân Lạc Phong, hỏi.

Vân Lạc Phong nhìn Long Phi một cái: "ba ngày trước, sau khi ngươi nói cho ta biết chuyện kia thì ta liền phái Trà Sữa đến phủ thành chủ thăm dò một phen, không ngờ lại đúng lúc để cho Trà Sữa chứng kiến một màn kia!"

Long Phi còn tưởng rằng chỉ là do Vân Lạc Phong thuận miệng nói ra mà thôi, lại không ngờ được thì ra là thật sự có chuyện như vậy, hắn liền quay sang nhìn Tô Tranh ngay: "sư thúc, không ngờ còn có người dâm đãng, vô sỉ, bỉ ổi hơn cả thúc!"

Sư thúc nhà mình nhiều nhất cũng chỉ làm ra hành động nhìn trộm dưới vấy của nữ nhân, trộm vài cái áo yếm này nọ, so ra thì việc làm của sư thúc cũng còn tốt hơn nhiều so với hành vi dâm ô cùng một bức họa.

Cùng đem ra so sánh, sư thúc nhà mình còn đứng đắn hơn tên ngụy quân tử Lâm Nguyên kia chán.

"Tất nhiên!" Tô Tranh ngẩng đầu ưỡn ngực, đắc ý dạt dào: "sư thúc ngươi dù sao cũng là một kẻ háo sắc quan minh chính đại, cái loại người đê tiện làm ra những hành vi lén lút như thế sao có thể so sánh được với ta? Ta khinh bỉ hắn!"

Long Phi vỗ trán, thật sự không muốn nhận là có quen biết người này.

Cũng may là thời khắc này mọi người ở cửa thành đều đang vây quanh hai cha con Lâm Nguyên, không có ai để ý tới đám người của Vân Lạc Phong, cho nên mấy lời vừa rồi của bọn họ không có ai nghe thấy cả.

"Thành chủ! Chúng ta vẫn còn một chuyện chưa có giải quyết. Mấy kẻ vừa vu khống ngài kia, nên xử trí thế nào?"

"Mọi người ai ai cũng biết, thành chủ đại nhân một lòng si tình với phu nhân, chưa từng nạp thiếp. Một người si tình hiếm có như thế, nhưng nữ tử kia lại thốt lời sỉ nhục tình cảm của thành chủ và phu nhân, lại còn vu khống cho thành chủ đại nhân dâm ô cùng với một bức họa. Loại chuyện như thế này có thể xảy ra trên người bất cứ kẻ nào, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra trên người của thành chủ đại nhân!"

Từng đôi mắt phẫn nộ dần dần hướng về phía Vân Lạc Phong, thái độ kia giống như là muốn đem Vân Lạc Phong đi ăn tươi nuốt sống vậy.

Tay Vân Tiêu lại lần nữa chậm rãi nâng lên....

Tức thì, Vân Lạc Phong liền đè lại tay của Vân Tiêu xuống, trên khuôn mặt tuyệt mỹ khuynh thành chợt nở nụ cười.

"Tặng ngươi một câu, nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm!"

Tâm của Lâm Nguyên hơi run lên, không biết tại sao ông ta lại có cảm giác nữ nhân này dường như là biết hết tất cả mọi chuyện xấu của ông ta.

Hình như ngay cả mục đích của ông ta đến Vô Hồi Chi Sâm nữ nhân này cũng biết!

"Ngươi đang nói bậy gì đó?" Lâm Nguyên làm ra vẻ chấn định, tức giận quát một tiếng.

"Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi chắc chắn mình chỉ xuất lực, tuyệt đối không lấy bất cứ một bảo vật nào trong Vô Hồi Chi Sâm? Bao gồm cả những thảo dược quý hiếm trong đó?"

Vân Lạc Phong hơi hơi nheo lại đôi mắt, nụ cười bên khóe môi chợt lộ ra một tia âm hiểm.

Nếu như trong Vô Hồi Chi Sâm thật sự tìm được một bảo vật gì đó nhưng lại không thể ra tay đoạt lấy, cảm giác đó chắc chắn sẽ rất khó chịu! Nhưng nếu như Lâm Nguyên ra tay đoạt bảo, vậy thì liền chứng minh tất cả mọi lời nói trước đó của ông ta đều là nói dối!"

| Tải iWin