TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1019: Chúng thú thuần phục

Edit: Sahara

"Vân cô nương!"

Một thiếu niên sau khi nhìn thấy Vân Lạc Phong liền kích động chạy tới, muốn duỗi tay ra kéo lấy tay Vân Lạc Phong, thì đúng lúc này, cánh tay của hắn bỗng bị một bàn tay to lớn bắt lấy.

Diệp Hi Mạch gắt gao bắt lấy cánh tay của thiếu niên kia, mày kiếm khẽ nhíu, lạnh giọng nói: "Cách xa đệ muội của ta một chút!"

Sắc mặt của thiếu niên kia đỏ lên, vội vàng biện giải cho chính mình: "Diệp thiếu gia, huynh đừng hiểu lầm, ta chẳng qua là quá mức sùng bài đối với Vân cô nương, vừa rồi cũng chỉ là nhất thời kích động, cho nên mới có hành động thất lễ như vậy."

Sau khi nói xong lời này, hắn ta liền quay sang nhìn Vân Lạc Phong, tiếp tục nói: "Vân cô nương, qua hai hạng mục tranh tài trước đó, cô thật sự đã khiến cho mọi người của chư quốc phải rửa mắt mà nhìn đối với Thiên Vân Quốc, cho nên, ta tin tưởng, ở hạng mục thuần thú này, cô nhất định cũng là một thiên tài! Ngoài ra.... Ta cũng là một y sư, ta có thể gia nhập Thiên Vân Quốc, nghe theo hiệu lệnh của cô hay không?"

Đối với vẻ mặt tràn đầy mong đợi của thiếu niên trước mặt, Vân Lạc Phong hơi hơi cong lên khóe môi của mình, trong đôi mắt chứa đầy những tia sáng tà khí.

Mỗi ánh mắt nụ cười của cô đều thật động lòng người, đẹp đến không gì sánh được.

"Nếu một ngày nào đó, có một thế lực gọi là Y Tháp xuất hiện, ta hoan nghênh ngươi đến gia nhập Y Tháp!"

Dứt lời, Vân Lạc Phong liền xoay người, chậm rãi đi về phía đài thuần thú.

Bóng lưng của Vân Lạc Phong thập phần đạm mạc, tóc đen nhẹ bay phất phới trong gió.

Hai mắt của thiếu niên kia như phát sáng lên, cứ nhìn chằm chằm không chớp mắt theo bóng lưng của bạch y thiếu nữ đang đi xa dần, dùng giọng điệu kiên định mà nói: "Tên của ta là Mặc Dịch! Nếu như có một ngày, thật sự có một thế lực tên là Y Tháp xuất hiện, thì cho dù có cách xa vạn dậm, ta nhất định cũng sẽ tìm tới!"

Bước chân Vân Lạc Phong hơi dừng lại, tuy nhiên, cô không có quay đầu lại, mà tiếp tục đi về phía đài thuần thú.

Giữa đài thuần thú, số lượng thiên tài dự thi không nhiều lắm, chỉ có vài người đang đứng chờ sẵn ở đây, sau khi bọn họ nhìn thấy Vân Lạc Phong xuất hiện ở giữa sân, thì đều bất ngờ mà ngẩn ra, sau đó lại theo bản năng mà lùi về sau vài bước.

Kẻ điên này cũng tới tham gia tỷ thí thuần thú, xem ra bọn họ không còn hy vọng gì nữa rồi!

"Có thể bắt đầu được chưa?" Vân Lạc Phong liếc nhìn trọng tài, thản nhiên hỏi.

Có lẽ Long Nguyên và Lăng Quý Phi còn chưa hồi phục được tinh thần từ biến cố trước đó, cho nên, trong hội trường thuần thú lúc này không có bóng dáng của hai người bọn họ.

Trọng tài ngẩn người, nâng tay lau đi một tầng mồ hôi lạnh trên trán, mỉm cười nói: "Lát nữa, ta sẽ đem linh thú thả ra ngoài, trong thời gian nửa canh giờ, ai thuần phục được nhiều linh thú nhất thì người đó là quán quân."

Lời này vừa dứt, trọng tài lập tức cho người mở lồng sắt, tiếp đó, những con linh thú bị mất tự do liền điên cuồng vọt ra, nhắm thẳng về phía mọi người đang đứng giữa đài mà nhào tới.

Cũng trong lúc này, trên người Vân Lạc Phong loáng thoáng lộ ra một cổ khí thế, từ xa xa nhìn lại, trên đỉnh đầu của cô dường như toát ra một tầng ánh sáng đỏ rực như lửa. Trong tầng ánh sáng kia, còn phản chiếu ra hình ảnh một con hỏa hồ ly tám đuôi, trông kinh hãi vô cùng.

Cảm nhận được cổ khí thế trên người của thiếu nữ, chúng thú liền đồng loạt ngừng bước, trên mặt của chúng cùng lộ ra vẻ khiếp đảm và sợ hãi mà nhìn về phía cô, tất cả đều không dám bước thêm một bước nào nữa.

Giữa lúc mọi người cảm thấy hết sức khó hiểu, thì chúng linh thú đồng loạt quỳ xuống, bày ra tư thái thần phục, mà phương hướng bọn chúng triều bái.... Lại chính là hướng mà Vân Lạc Phong đang đứng.

Chúng thú thần phục!

Tất vì vương giả!

Giữa chúng thú vây quanh, bạch y thiếu nữ khoanh tay mà đứng, tư thái cao cao tại thượng, tiếp nhận sự quỳ bái của chúng thú.

Cô giống như là một vị vương giả, quân lâm thiên hạ, một đôi mắt đen láy chứa đầy thần sắc bễ nghễ, ngạo nghễ mà nhìn những kẻ bên dưới.

Toàn bộ thuần thú trường, biến thành một mảnh yên tĩnh.

Bất luận là những người đến xem tỷ thí, hai là chúng thiên tài tham gia thi đấu, đều giống như là đã có thương lượng từ trước mà nhất nhất giữ im lặng.

| Tải iWin