TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa
Chương 370: Choáng ngợp, biển sao trời mênh mông

Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, tranthayday

Nam Tầm cố ý trêu Tiểu Bát. Cô có ký ức của Thiếu tướng Cố Khuynh, đương nhiên biết vị Nguyên soái đỉnh cao kia là ai. Ai bảo lần nào Tiểu Bát cũng dùng giọng điệu khoa trương hình dung đại Boss, cuối cùng kết quả thì... ha hả.

Theo lời Tiểu Bát, từ khi tiến vào kỷ nguyên vũ trụ, loài người vì thích nghi hoàn cảnh mới mà gene bắt đầu biến dị, khả năng phản ứng và sự phát triển của cơ thể đều tăng trưởng mạnh mẽ.

Có thiết bị chuyên môn dùng để đo cấp bậc gene và tinh thần lực của một người. Các cấp cơ bản phân từ thấp đến cao thành: cấp D, cấp C, cấp B, Cấp A; còn có cấp S và SS cực kỳ hiếm thấy.

Gene và tinh thần lực cấp A đã cực kỳ ghê gớm, những cấp bậc cao hơn sẽ được gọi là nhân loại cấp cao.

Mà vị Nguyên soái tên Ge⋅lose Remedios là nhân loại cấp cao đầu tiên đạt cấp SSS, không khó mường tượng ra người này trâu bò đến độ nào.

Hệ hành tinh lớn nhất hiện nay là Hệ Thương Lan, gồm hơn trăm tinh cầu, cùng nhau ký kết thành một liên minh đế quốc hùng mạnh.

Quân đội ở đế quốc có địa vị rất cao. Mọi người đều coi việc tiến vào quân đội là niềm tự hào, nhưng yêu cầu vào quân đội cũng rất khắt khe, ít nhất gene phải đạt tới cấp B.

Cố Khuynh là cấp S hiếm thấy, tự thân phấn đấu leo tới vị trí Thiếu tướng như bây giờ. Theo góc nhìn của Nam Tầm mà nói, đây là một nữ cường nhân vô cùng ghê gớm.

Mà Gelose thì càng khỏi phải nói, anh là Nguyên soái trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, là người cai trị tối cao trong quân đội.

Tiếc là Gelose chỉ còn tồn tại trong trí nhớ của hầu hết sĩ quan binh lính. Trong trận đại chiến trăm năm trước giữa loài người và Trùng tộc, do sự chỉ huy sai lầm của vị nguyên soái trẻ tuổi này khiến toàn quân đế quốc bị diệt, mà anh cũng chết cùng nữ vương Trùng tộc.

Từ đó về sau, Trùng tộc hiếm khi xâm phạm, hai bên bình yên vô sự. Cho đến một tháng trước, hành tinh Lotte cằn cỗi phát hiện Trùng tộc, mới dẫn đến đợt xuất binh lần này của Cố Khuynh.

"Tiểu Bát, ý ngươi là, Ge chưa chết?" Nam Tầm hỏi.

Tiểu Bát lập tức trả lời: "Chưa đâu, hắn ở trên Hành tinh Bóng Tối, trong hang ổ của Trùng tộc."

Nam Tầm ngạc nhiên: "Ý ngươi là, Nguyên soái của liên minh đế quốc trở thành tù binh của Trùng tộc ư?"

Tiểu Bát do dự trong chốc lát mới ậm ừ nói: "Ừm, chắc, chắc có thể nói vậy. Cơ thể và trí óc hắn đều bị trói buộc ở đó."

Nam Tầm hơi hiểu ra ý Tiểu Bát. Bây giờ cô là nữ thiếu tướng Cố Khuynh, cuộc chiến này rất nhanh sẽ vì tin tức lệch lạc dẫn đến thất bại thảm bại. Tiểu Bát muốn cô trở thành tù binh, nhân cơ hội này tiến vào hang ổ Trùng tộc.

"Thế nhưng Trùng tộc chỉ biết giết chóc, cắn nuốt, bọn chúng cơ bản không giữ người sống, chỉ có người bị trứng trùng ký sinh mới có thể sống tiếp. Mà nếu bị trứng trùng ký sinh, ngươi biết đó, cuối cùng chỉ có thể trở thành chất dinh dưỡng cho Trùng tộc."

Giọng Tiểu Bát giương lên: "Ngươi biết ngự thú thây, đến lúc đó cứ ưỡn ẹo làm nũng với mấy con đó là được."

Nam Tầm:...

Cô muốn treo Tiểu Bát lên đánh.

Nam Tầm dùng ngón tay ấn lên vách tường kim loại vài cái, cửa kim loại hình cung tự động mở ra hai bên, Nam Tầm dựa theo ký ức đi lên boong tàu chiến hạm chủ.

Dọc đường đi không ngừng có người chào hỏi, gọi cô "Cố Thiếu tướng", Nam Tầm cao lãnh gật đầu đáp lễ.

Tiểu Bát: "Chà, nhập vai nhanh quá ha."

Nam Tầm: "Bởi vì ta cảm thấy nữ thiếu tướng gì đó quá ngầu."

Quân phục thiếu tướng màu xanh biển, bó sát người; một ngôi sao bạc trên đầu vai tượng trưng cho cấp bậc quân hàm của cô.

Quần lính bó sát bao lấy đôi chân dài thẳng tắp mảnh khảnh, dây lưng bằng kim loại ánh bạc quấn quanh vòng eo thon nhỏ, càng nổi bật lên ngực cao mông vểnh của cô. Mái tóc dài đen nhánh cột thành đuôi ngựa cao cao toát lên vẻ thành thục giỏi giang. Đôi mắt đen láy tựa màn đêm vũ trụ, sâu không thấy đáy; mày khẽ nhếch, như lưỡi kiếm muốn vào vỏ, cho người ta một cảm giác sắc sảo. Mũi cao thẳng, môi mềm mại, đường cong đẹp mắt.

Ống giày kim loại mềm bước đi trên sàn, phát tiếng vang "cộp cộp cộp".

Quả thực là ngầu quá trời luôn được chứ!

Nam Tầm đứng trên boong chiến hạm chủ nhìn về phía trước.

Người bên ngoài nhìn vào, sẽ tưởng rằng cô có khả năng đang nhìn chằm chằm nơi xa suy tư công vụ, như phương án tác chiến lần này là gì.

Trên thực tế, dưới khuôn mặt than đơ của Nam Tầm là trái tim kích động đang nhảy loạn thình thình.

Đờ mờ, đây là biển sao trời mênh mông đó!

Bởi vì ngoài boong tàu được một tầng sóng năng lượng trong suốt che chắn, hoàn toàn không ảnh hưởng thị giác, cho nên cảnh tượng ngoài chiến hạm chủ đều đập thẳng vào mắt!

Giữa vũ trụ không thấy cuối, những ngôi sao nằm lửng lơ tỏa ánh sáng lộng lẫy nở rộ trong màn đêm đen kịt, như những sắc màu mỹ lệ quệt lên tấm vải vẽ đen. Từng hệ hành tinh sáng lạn giống như dòng sông bạc mờ ảo, cũng giống như làn khói mờ mịt quẩn quanh, chầm chậm chuyển động.

Thỉnh thoảng có đá vụn xẹt qua ngoài lồng năng lượng, gần đến mức cảm tưởng như chỉ cần duỗi tay là có thể chạm vào.

"A a a, quá đẹp đi Tiểu Bát, biển sao trời mênh mông lộng lẫy như vậy ta chỉ mới thấy trên sách vở với TV thôi, ta hoàn toàn không biết diễn tả ra sao nỗi kích động giờ phút này của mình. Thật là quá rung động!" Nam Tầm nhìn cảnh đẹp trước mắt, trong lòng kích động dị thường.

Tiểu Bát hừ hừ: "Đồ nhà quê. Giờ đã biết gia dụng tâm lương khổ rồi chứ? Mang ngươi đến thế giới này chính là để ngươi mở mang kiến thức."

Nam Tầm không hề keo kiệt thể hiện tình yêu của mình: "Tiểu Bát ta yêu ngươi."

Tiểu Bát ho nhẹ một tiếng: "Khụ, thế giới này làm cho tốt, thời gian không giới hạn, đừng vượt quá một trăm năm là được."

Nam Tầm hết sức ngạc nhiên: "Tiểu Bát sao ngươi trở nên hào phóng vậy?"

Tiểu Bát lầm bầm: "Đây là do thế giới trước ta nợ ngươi. Hơn nữa tuổi thọ trung bình của loài người ở thế giới thiên hà này là ba trăm tuổi, nhân loại cấp cao thậm chí tới năm, sáu trăm tuổi. Một trăm năm gia vẫn có thể chấp nhận."

Thế giới càng cao cấp, một khi độ hóa thành công đại Boss, giá trị công đức có được sẽ vô cùng khả quan, có khả năng cao gấp hai, ba lần thế giới cấp thấp. Cho nên Tiểu Bát ở những thế giới cấp cao luôn luôn hào phóng.

Nam Tầm đang muốn khen tiếp Tiểu Bát, đột nhiên lại phát hiện đèn chỉ thị trên vòng kim loại ở cổ tay sáng lên. Cô vội ấn nút.

Phía trên vòng tay xuất hiện hình ảnh ba chiều, là quan chỉ huy tối cao lần này - Thượng tướng Amanda.

"Mời các vị tướng sĩ tiên phong mười phút sau vào cơ giáp của mình, chiến hạm chủ sắp chạm đích Hành tinh Lotte."

Thượng tướng hạ xong mệnh lệnh, hình ảnh liền tự động biến mất, cao cấp không thể tả.

Vòng tay gọi là quang não*, con dân đế quốc mỗi người có một cái, giống như chứng minh nhân dân, bên trong lưu giữ mẫu gene và mẫu máu của chủ, dùng để phân biệt thân phận. Hơn nữa chỉ cần có ánh sáng, mọi lúc mọi nơi đều có thể truyền tin, lên mạng. Cực kỳ trâu bò.

[*Quang não: Máy tính lượng tử.]

Trước khi tập hợp Nam Tầm đã dùng quang não tra tin tức.

Tuy rằng trong trí nhớ Cố Khuynh có, nhưng cô vẫn muốn tự mình xem lại lần nữa.

Chiến tích cả đời của Ge vô cùng huy hoàng. Tuy rằng đại chiến cuối cùng bởi vì chỉ huy sai lầm dẫn đến toàn quân bị diệt, nhưng điều này vẫn không thể chôn vùi sự thật anh ta là một anh hùng. Anh là thiên tài có gene và tinh thần lực đều cấp SSS hiếm thấy duy nhất của kỷ nguyên vũ trụ.

Quang não lại lần nữa phóng hình ảnh ba chiều, trên đó chiếu lại cảnh Ge tự mình dẫn dắt cấp dưới tác chiến trăm năm trước, cảnh chiến đấu xuất sắc tuyệt luân, khiến người xem nhìn mà than thở.

Chiến đấu kết thúc, chân dung Ge chiếm cứ toàn bộ hình ảnh.

Đôi mắt thâm thúy màu xanh băng của người đàn ông ngay lập tức hút lấy tầm mắt Nam Tầm.

~~~~~

Padu ngoi lên lại lặn xuống 😚

Hẹn các bạn tuần sau ~

Thế giới 9 này kết thúc ở Chương 410. (42 chương:D)

~~~~~

Spoiler Alert!

Cuối thế giới này chúng ta sẽ gặp lại một nhân vật ở cuối thế giới 1 <3

| Tải iWin