-Đa tạ anh Diệp cứu mạng, tôi và bạn trai tôi đều vô cùng cảm kích.
Lục Na thấy Diệp Mặc giết Lý Đạt Nghi, tuy rằng không biết hắn giết như thế nào, nhưng nghĩ đến hẳn là các loại ám khí phi đao.
Diệp Mặc âm thầm buồn cười, hai người kia tự xưng là người yêu, một người gọi mình là tiền bối, một người gọi mình là anh. Hai người này không biết có thân phận gì ở Bắc Sa, hoặc là như Văn Đông.
-Tại sao Bắc Sa phải truy giết hai người?
Diệp Mặc đánh giá hai người vài lần, mới lên tiếng hỏi.
Lục Na dụi dụi con mắt,
- Bởi vì tôi và chị tôi, Lục Linh đều làm việc tại Bắc Sa, chị tôi bởi vì phải thay người khác nhận tội, đã bị người Bắc Sa mang đi, tôi đoán chị đã lành ít dữ nhiều. Đáng thương cho chị tôi vì Bắc Sa làm nhiều chuyện như vậy, chỉ là vì phải nhận tội thay người khác, cuối cùng lại nhận kết quả như vậy. Tôi có tâm muốn báo thù, nhưng tôi lại không có năng lực, chỉ có thể cùng bạn trai tôi lén trốn ra khỏi Bắc Sa.
Lục Linh? Diệp Mặc chợt nhớ tới thiếu phụ tên chị Linh kia, chị Lục Na không phải là cô ấy chứ, nếu như là cô ấy, ngược lại là mình làm liên lụy Lục Linh rồi. Diệp Mặc đánh giá cẩn thận Lục Na một phen, phát hiện cô thật sự có chút giống Lục Linh.
Diệp Mặc đối với cái này lại không có gì áy náy, mỗi người đều vì ích lợi của mình mà thôi, hơn nữa hắn cũng không làm gì Lục Linh.
Diệp Mặc giơ giơ túi vải trong tay lên
- Đây là Cưỡng Thạch nguyên tố mới có thể phân hạch điện tích bom nguyên tử mà cô mới phát hiện?
Lục Na lắc đầu nói: nguồn
- Kỳ thật tôi chỉ là một trợ thủ mà thôi, thí nghiệm chủ yếu vẫn là sư phụ của tôi và hai giáo sư hóa học khác. Hai tháng trước, những số liệu này trên cơ bản đã được đưa ra, sư phụ của tôi cũng vất vả lâu ngày thành bệnh, không dậy nổi. Hai nhà hóa học kia, mấy ngày hôm trước một người đi Bạch Lệnh Hải (biển Bering gần phía bắc Thái Bình Dương), còn có một người đi Mĩ. Tôi mới có cơ hội trốn thoát.
-Đi Bạch Lệnh Hải làm gì?
Trong lòng Diệp Mặc vừa động, hắn lập tức liền hỏi.
Lục Na không để ý vẻ mặt Diệp Mặc, thuận miệng nói:
- Tôi nghe người ta nói, Bắc Sa có một trụ sở và hiện trường thử nghiệm khoa học lớn nhất ngay tại Bạch Lệnh Hải, hình như tên là căn cứ Dương Loan.
Diệp Mặc mừng thầm trong lòng, tin tức này đối với hắn rất tốt, hắn đang định đợi sau khi Lạc Nguyệt Thành ổn định lại, chuẩn bị đi đến gần Bạch Lệnh Hải tìm đế quốc mặt trời đen gây phiền toái, không nghĩ tới căn cứ Dương Loan cũng ở nơi này, xem ra trực tiếp đi xem thì tốt. Chỉ có điều không biết nước Mỹ đối với vụ án phi cơ mất tích điều tra thế nào, giống như từ sau lần phái vài tên người dị năng tìm Ninh Khinh Tuyết không có kết quả, liền không có động tĩnh rồi.
-Cưỡng Thạch, tên này không tệ, tôi hy vọng thứ này thật sự sẽ vô cùng cường mạnh.
Diệp Mặc nhìn túi vải trong tay nói một câu, nếu đã thực sự không có cách nào tu luyện đến mức tiêu diệt được một quốc gia, mình sẽ dùng khoa học kỹ thuật kết hợp tu chân tiêu diệt anh.
Không ngờ tới nghe xong lời Diệp Mặc nói, Lục Na bỗng nhiên nói:
- Loại nguyên tố này vốn là sư phụ của tôi gọi là Cường, sau lại bởi vì đây là một loại nguyên tố mới phát hiện, cho nên bỏ thêm chữ kim. Hơn nữa Cưỡng và Cường tuy rằng đồng âm khác chữ, nhưng cũng là phù hợp, cho nên cũng rất thuận tiện. Nếu sư phụ tôi không qua đời, việc phát hiện nguyên tố có thể phân hạch này khẳng định có thể lấy được giải Nobel hóa học mới nhất...
Lục Na nghĩ đến sư phụ và chị đều lần lượt gặp phải bất trắc ở 'Bắc Sa', có chút đau khổ cúi đầu. Cũng là bạn trai của cô vội vàng nhỏ giọng an ủi ở bên cạnh
Diệp Mặc nghe xong lời Lục Na nói lại có chút sững sờ, dường như nắm bắt được cái gì đó. Bỗng nhiên trong đầu hắn chợt lóe qua, đồng âm khác chữ, phân tách?
Hắn chợt nhớ tới câu 'Nhất diệp* nhất thế giới, nhất giới tam thiên diệp'. Hắn chiếm được hai trang giấy vàng, nếu đổi một chữ thì chính là 'Nhất hiệt* nhất thế giới', đồng âm khác chữ.
Liệu có phải Liên Hàng Tĩnh Trai truyền lại vốn là 'Nhất hiệt nhất thế giới" không? Chẳng qua do thời gian quá dài, cho nên lý giải sai?
* Diệp và Hiệt phát âm giống nhau, Diệp nghĩa là chiếc lá; Hiệt nghĩa là trang giấy, tờ giấy
Cũng có thể là lúc vị sư tổ kia truyền lại thì đã sai rồi, vị sư tổ kia nghe nhận được có thể cũng là 'Nhất diệp nhất thế giới", cho nên mới không hiểu được. Hơn nữa bình thường Phật môn hay Thiền môn đều thích dùng hoa, lá, cây cỏ, các loại để thay thế mấy thứ huyền ảo, từ trước đến giờ chưa từng nghe nói qua dùng trang sách thay thế
Diệp Mặc cảm thấy mình đoán chính xác.
Nếu như mình đoán đúng, hai trang giấy màu vàng của mình đại diện hai thế giới, cũng có nghĩa là 'Lưỡng hiệt lưỡng thế giới' rồi. Nhưng bình thường số lượng không phải ba thì chính là bội số, hoặc là sáu, hoặc là là chín.
Nói như vậy, hắn chiếm được hai trang giấy vàng sở dĩ không có cách nào nhìn ra được huyền ảo trong đó là bởi vì không được đầy đủ, rất có thể còn có trang thứ ba. Mình lấy được là hai trang thượng và hạ, nếu có trang thứ ba, vậy phải là trang giữa rồi. Nói như vậy, thì phù hợp thượng trung hạ, hoặc là 'Tam hiệt tam thế giới'
Diệp Mặc bỗng nhiên cả kinh, nếu hắn suy đoán chính xác, như vậy người phụ nữ đi tới Liên Hàng Tĩnh Trai kia hẳn là cầm mất một trang trong ba trang rồi, cũng chính là trang giữa.
Nếu quả thật như hắn suy nghĩ, như vậy mấy tờ giấy vàng này chẳng phải là nghịch thiên? Cho dù là Tu Chân giới cũng không thể có loại bảo vật to lớn này. Phải biết rằng thứ hình thành nên tiểu thế giới, không có chỗ nào mà không phải là có linh bảo siêu việt, thậm chí là nghĩ cũng không dám nghĩ, Địa Cầu từ khi nào thì có loại đồ tốt này?
'Nhất diệp nhất thế giới, nhất giới tam thiên diệp', hoặc đây là nói ba nghìn thế giới, Diệp Mặc đây là từ phân tách bên trong suy diễn ra. Bình thường người tu đạo đều biết rằng có ba nghìn đại đạo. Đây đối ứng với ba nghìn thế giới, có phải biểu đạt chính là ba nghìn đại đạo?
Nếu 'Nhất diệp nhất thế giới, nhất giới tam thiên diệp', hai từ "diệp" trước và sau ý nghĩa không giống nhau, như vậy ba trang giấy vàng của hắn hoàn toàn có thể lý giải thành ba thế giới, mỗi thế giới đều có ba nghìn đại đạo, cộng lại chính là chín nghìn đại đạo.
Trời ạ, Diệp Mặc càng nghĩ càng hồ đồ, hắn day day đầu, cảm giác bên trong những lời này bao hàm gì đó nhiều lắm, hắn nhất thời không thể tiêu hóa.
Nhưng bất kể bao hàm cái gì, hoặc là bí mật gì, trang giấy vàng tuyệt đối là thứ gì đó rất không tầm thường. Hắn rất có thể thiếu một tờ giấy vàng nữa, mà tờ giấy vàng bị thiếu này nhất định là bị người phụ nữ đại khai sát giới ở 'Liên Hàng Tĩnh Trai' cầm đi rồi.
Nghĩ đến ba tờ giấy vàng đã bao hàm ba nghìn thế giới, lòng Diệp Mặc lập tức nóng lên, bất kể như thế nào, hắn đều nhất định phải tìm được tờ giấy vàng thứ ba kia.
Người phụ nữ, người phụ nữ nửa bước Tiên Thiên, Diệp Mặc day day đầu, khi nào thì có loại phụ nữ lợi hại này? Hắn nhớ tới sư thúc xấu xa mà Lạc Nguyệt nói lúc trước, chẳng lẽ chính là bà ta làm?
Diệp Mặc càng nghĩ càng cảm thấy hẳn là bả, bởi vì nếu như là bả, mọi chuyện đều giải thích được. Người phụ nữ lợi hại kia lấy được hai bộ đầu và cuối của "Ní La Kinh", kỳ thật là lấy được hai quyển Đạo Đức kinh ở mặt ngoài mà thôi, cho nên bà ta biết kỳ thật "Ní La Kinh" ở bên trong "Đạo Đức kinh".
Nếu quả thật là bà ta, bà ta nhất định sẽ rất nhanh tìm được Ní La Kinh thật sự. Bởi vì "Ní La Kinh" thật sự chính là hai trang giấy trắng ố vàng bên trong Đạo Đức kinh, trong đó có một trang giấy màu vàng.
Nhưng một khi người phụ nữ này phát hiện được "Ní La Kinh" mới, bả mới có hai trang giấy, mà từ chỗ Lạc Huyên chỉ lấy được một tờ giấy trắng, bả sẽ có phản ứng gì?
Phản ứng đầu tiên khẳng định chính là hoài nghi Lạc Huyên, bởi vì kinh thư là do Lạc Huyên lấy về, nói như vậy Lạc Huyên chẳng phải sẽ nguy hiểm sao? Nghĩ đến Lạc Huyên vì mình mà lâm vào sự bức cung của bà già này, Diệp Mặc lập tức lo lắng.
-Diệp tiền bối...
Bạn trai Lục Na thấy Diệp Mặc vẫn trầm mặc không nói, hơn nữa vẻ mặt của hắn biến đổi mấy lần, giống như có cái gì do dự không như bình thường, lập tức liền kêu lên.
Diệp Mặc phục hồi tinh thần, hắn nghĩ đến nơi này còn có hai người, liền vội cười cười, có chút xấu hổ:
- Rất xin lỗi, vừa rồi nghĩ một số chuyện đến mức xuất thần. Cảm ơn những tư liệu này của hai người, thứ này đối với tôi rất hữu dụng, không biết hai người hiện tại có dự định gì không?
Diệp Mặc sau khi biết Lục Na tham gia nghiên cứu nguyên tố phân hạch -Cưỡng thạch, liền nghĩ phải mời cô đến Lạc Nguyệt Thành.
-Diệp tiền bối, tôi sau khi tốt nghiệp đại học ở California Mĩ liền tới 'Bắc Sa' rồi. Sau lại ở trong này gặp Lục Na, vốn là sau khi xảy ra chuyện này, tôi và Lục Na định đi Lạc Nguyệt Thành dựa dẫm tiền bối, không ngờ tới lại bị truy đuổi tới nơi này. Cùng tôi trốn đi còn có một sư huynh, anh ấy và người 'Bắc Sa' đã đồng quy vu tận rồi.
Chàng trai này giọng điệu có chút dè dặt, dường như có có chút thương cảm.
Diệp Mặc không ngờ tới bọn họ vốn định tìm Lạc Nguyệt Thành làm nơi nương tựa, nghĩ cũng đúng, nếu bọn họ thật sự bị 'Bắc Sa' truy nã, ngoại trừ tìm Lạc Nguyệt Thành làm nơi nương tựa, thật sự không còn nơi nào tốt hơn để đi.
-Đi Lạc Nguyệt Thành, tôi rất hoan nghênh, anh tên gì vậy? Cũng không cần gọi tiền bối đâu, chúng ta cũng gần bằng tuổi. Tuy nhiên công phu của một người làm khoa học kỹ thuật như anh cũng không tệ.
Diệp Mặc đối với người tài giỏi như thế đi tìm Lạc Nguyệt Thành nương tựa chắc chắn sẽ không cự tuyệt.
-Tôi tên là Lương Tuấn, công phu của tôi là tổ truyền, cha tôi sau khi qua đời, cũng chỉ có một mình tôi. Tôi bán sạch gia sản đi Mĩ du học, nếu không phải gặp Lục Na, có lẽ tôi vẫn còn ở 'Bắc Sa'
Lương Tuấn trả lời.
Diệp Mặc gật gật đầu nói:
- Tốt, hai người ngay bây giờ đi Lưu Xà đi, nơi đó chính là địa bàn của Lạc Nguyệt. Hai người sau khi đi Lưu Xà, tìm tổng giám đốc Úc, sau đó tổng giám đốc Úc sẽ cho người đưa hai người đi Lạc Nguyệt. Tôi sẽ gọi điện thoại cho cô ấy.
Sau khi Lương Tuấn và Lục Na cáo từ, Diệp Mặc lập tức gọi điện thoại cho Úc Diệu Đồng, bảo cô đợi sau khi Lương Tuấn và Lục Na tới rồi, lập tức đưa hai người đến Lạc Nguyệt. Về phần tư liệu, vẫn là đặt trên người mình thì đáng tin cậy hơn
Sau khi hai người đi, Diệp Mặc lại chím vào lo lắng, hắn đúng là lo lắng cho Lạc Huyên. Lấy thủ đoạn của bà già kia, chắc chắn sẽ không đối xử tử tế Lạc Huyên đâu. Nhưng hắn bây giờ lại không có cách nào rời khỏi Lạc Nguyệt, Lạc Nguyệt Thành đang trong kiến thiết, nếu chẳng may hắn rời đi, xảy ra chuyện gì, vậy làm sao?
Về phần khoa học kỹ thuật phát triển cũng không phải chuyện một ngày hai ngày, Diệp Tinh - nhân vật biến thái như thế, mang theo nhiều người như vậy, cộng thêm tài chính đầy đủ, hết mấy tháng cũng mới làm ra một hệ thống phòng ngự, đây cũng coi như là nhanh rồi, đồ vật còn lại, tuy rằng hắn có thể thiết kế ra, nhưng để chân chính biến thành đồ vật thật cũng cần một thời gian ngắn.
Diệp Mặc khẳng định, chỉ dựa vào hệ thống phòng ngự này là không thể nào ngăn trở nước Mĩ được.