TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Xuyên Nhanh Ác Nam Không Dễ Chọc
Chương 178: Chú à, đừng dính lấy tôi (26)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Woa, mới cắt một tí đã thấy ngọc rồi, chắc là lớn lắm."

"Màu xanh này là trung đẳng thôi, cũng không phải Đế Vương Lục, lớn thì có ích gì."

"Nhưng ít nhất cũng được mấy trăm ngàn."

Nghe bọn họ đánh giá, Kỳ Tuấn rất có tự tin.

Gã còn chưa kịp quay qua khoe khoang với Lăng Thanh Huyền thì đã nghe thầy giải thạch ồ một tiếng.

Xung quanh có tiếng đám đông nén cười.

"Hèn gì nhanh như vậy đã thấy ngọc, thì ra chỉ mỏng như tờ giấy."

"Đừng có nói nữa, cười chết tôi. Thật đúng là mỏng như tờ giấy, phía trong cái gì cũng không có."

Kỳ Tuấn sắc mặt khó coi. Quả thật phía sau tất cả đều là đá, không chút sắc xanh.

Nháo ra một trò hề, gã sốt ruột nhưng không lên tiếng.

"Nhìn bên kia kìa! Đã cắt nhỏ như vậy mà còn chưa thấy ngọc. Không phải toàn là đá đó chứ?"

Khối đá của Lăng Thanh Huyền đã cắt chỉ còn lớn cỡ nắm đấm đàn ông trưởng thành, nhưng không thấy ngọc.

Thời điểm Kỳ Tuấn cảm thấy mình vẫn còn cơ hội thắng, bên kia có người hô to: "Ra, ra!"

Đó là một khối ngọc tím nhạt có bông tuyết trong suốt màu lam. Đám người hơi thất vọng. Hóa ra chỉ là một khối ngọc băng hoa phù dung giá mấy trăm ngàn, thích hợp làm vòng tay cho nữ giới.

Bất quá so với khối đá chỉ có một lớp mỏng ngọc xanh giá rẻ của Kỳ Tuấn mà nói, coi như không tệ.

【Ký chủ, sao ngươi lại chọn khối này? Rõ ràng có thể chọn loại quý hơn mà.】

Thỉnh kinh phải đi từng bước một. Bổn tọa vừa lên sân khấu đã choáng ngợp bốn phương thì không tốt lắm.

【Ký chủ, ngươi học được đi theo kịch bản rồi đó.】

Ngươi dạy giỏi.

【...】Đang khen hay đang chửi nó vậy?

Khối thứ hai, bên Kỳ Tuấn là phỉ thúy bình thường, khá to nhưng tương đối bình thường, so ra còn chẳng bằng ngọc băng hoa phù dung lúc nãy.

Mà bên phía Lăng Thanh Huyền, mở ra phỉ thủy loại băng.

Chiến thắng! Khối đá cuối cùng không cần mở, Lăng Thăng Huyền cũng đã thắng.

Nhưng Kỳ Tuấn vẫn chưa chịu từ bỏ. Điều lệ thi đấu là cộng giá cả để so, nói không chừng khối cuối cùng gã mở ra Đế Vương Lục thì sao.

Đáng tiếc, Đế Vương Lục lại nằm trong khối đá cuối cùng của Lăng Thanh Huyền.

Kỳ Tuấn không thể tin tưởng: "Gian lận! Người mới sao có thể chọn ra ngọc tốt như vậy được!"

Lăng Thanh Huyền lướt qua những khối đá còn lại trên bàn. Viên tốt nhất cô còn chưa chọn đâu. Thu hút quá nhiều sự chú ý cũng không phải việc tốt.

Ôm ba khối đá, Lăng Thanh Huyền xoay người liền quăng cho Kỳ Dật.

Kỳ Dật: ???

Mấy triệu bị cô vứt như vứt rác, Kỳ Dật thật muốn bật cười.

Kỳ Tuấn thua, không chỉ bồi thường số tiền Kỳ gia mượn người ta, còn phải đáp ứng một điều kiện của Kỳ Dật.

Cha mẹ Kỳ Tuấn lộ vẻ khó xử: "Kỳ Dật à, chú dù sao cũng là chú của Kỳ Tuấn, là người của Kỳ gia, đừng tiếp tục giày vò anh chị nữa mà."

"Người của Kỳ gia?" Kỳ Dật cười lạnh. Bọn họ có từng xem hắn là người của Kỳ gia sao?

Không thèm thảo luận chuyện này, hắn trực tiếp nói điều kiện với Kỳ Tuấn.

"Tất cả những thứ em ấy tặng cậu lúc trước, toàn bộ giao cho tôi."

Em ấy, là chỉ Lăng Thanh Huyền.

Kỳ Tuấn cắn môi, có nhiều thứ gã đã ném đi, sao có thể tìm lại hết được.

"Được." Dù sao gã cũng không thèm, đưa thì đưa.

Cha mẹ Kỳ Tuấn nghe xong liền biết có gì đó không đúng. Chuyện này có liên quan đến thiếu niên kia? Ánh mắt dò xét của bọn họ bị Kỳ Dật chặn lại.

"Nội trong hôm nay. Kỳ Tuấn, đừng để tôi phải chờ."

Kỳ Dật một tay ôm ngọc, một tay ôm Lăng Thanh Huyền, bước qua trước mặt bọn họ rời đi.

Họ không trực tiếp về nhà mà đến cửa hàng gia công ngọc. Kỳ Dật bàn bạc cùng ông chủ xong mới cùng Lăng Thanh Huyền trở về.

Trên xe, Kỳ Dật không ngừng khen ngợi Lăng Thanh Huyền, nói vận khí và ánh mắt của cô đều rất tốt, rất thích hợp loại hoạt động này. Nhưng đánh cược nhỏ thì vui, hắn không muốn cô dấn quá sâu vào lĩnh vực này.

Xe chạy vào đường hầm, Kỳ Dậy cảm thấy âm thanh xung quanh có chút kỳ quái. Chờ ra khỏi hầm, hai bên bắt đầu có xe áp sát.

【Ký chủ, tai nạn giao thông trong cốt truyện gốc bắt đầu rồi!】

Lăng Thanh Huyền ngồi thẳng người.

Cô nhìn qua kính chiếu hậu ngoài cửa sổ, quả nhiên có xe đang bám theo.

"Người của Kỳ gia?" Kỳ Dật chỉ hơi nhíu mày, chỉ có đáp án này mà thôi.

Mới đó đã đến gây chuyện, xem ra hắn đã bức bọn họ đến nóng nảy.

"Thân ái, ngồi vững." Hắn dặn dò một tiếng rồi bắt đầu cùng mấy chiếc xe kia đua tốc độ.

Những chiếc xe khác trong làn đường không biết chuyện gì đang xảy ra, tận lực tránh đi họ.

Con đường dần hẹp lại, va chạm là không thể tránh khỏi.

Xe bị đâm một cú, Kỳ Dật lập tức xem xét tình huống bên Lăng Thanh Huyền. Thấy cô không có việc gì, tay lái liền tăng tốc.

Né tránh một chiếc, một chiếc khác lại đụng vào đuôi xe của hắn. Lốp xe trượt đi, hắn nghiêng về phía trước, trán bị chà xát một chút.

Thời khắc mấu chốt, Lăng Thanh Huyền duỗi tay giúp hắn ổn định vô-lăng.

"Tôi không sao, tập trung lái xe."

Hắn bận tâm đến cô nên không thể xuất ra toàn lực.

Có những lời này của Lăng Thanh Huyền, biên độ lắc lư của thân xe gia tăng, khoảng cách giữa họ cùng chiếc xe phía sau cũng được kéo giãn.

Thừa dịp này, Lăng Thanh Huyền ghé mắt, thông qua Thấu Thị Thuật biết được số người cùng cấu tạo của xe.

Linh lực quanh thân cô hóa thành một luồng gió, thổi quét về phía sau.

Linh kiện trong xe bị phá hủy, tốc độ hai chiếc xe kia trong nháy mắt chậm lại. Bo một khúc cua, Kỳ Dật nhanh chóng cắt đuôi đám người đó.

Chờ đến cục cảnh sát gần nhất, Kỳ Dật mới Lăng Thanh Huyền xuống xe.

Kiểm tra trên người cô không bị thương liền muốn đi rót cho cô ly nước ấm.

Lăng Thanh Huyền giữ chặt hắn lại, duỗi tay xem xét vết thương trên trán hắn.

"Đau không?"

Cảm nhận được lòng bàn tay lạnh lẽo của cô, hắn lắc đầu: "Không đau."

Kỳ gia, gia tộc đã sớm muốn xuống tay với hắn, bây giờ cuối cùng không nhịn được nữa.

Cô ở bên cạnh hắn, về sau sẽ càng thêm nguy hiểm. Người của Kỳ gia phải nhân lúc còn sớm mà giải quyết cho xong.

Nghĩ tới đây, khí tức tối tăm như bao quanh Kỳ Dật.

【Hệ thống cảnh báo: Nhân vật phản diện Kỳ Dật giá trị hắc hóa đạt 30. 】

Tiểu gia hỏa đau đến hắc hóa, thế mà bảo không đau.

Lăng Thanh Huyền giúp hắn xoa xoa.

Tương tác giữa hai người toàn bộ rơi vào mắt cảnh sát, có hơi xấu hổ.

"Tiên sinh, có thể bắt đầu cho lời khai chưa?"

Cung cấp cho cảnh sát một ít manh mối xong, Kỳ Dật cùng Lăng Thanh Huyền về nhà.

Tốc độ của Kỳ Tuấn cũng rất nhanh, những thứ nguyên chủ tặng hầu hết đều cho người đưa đến.

Kỳ Dật nhìn những vật đó, không nói một lời nhìn Lăng Thanh Huyền.

"Chuyện gì?" Lăng Thanh Huyền nhéo nhéo mặt hắn, phát hiện râu lại bắt đầu mọc ra.

Đâm đau tay, không sờ.

"Những thứ này, sau này em cũng tặng tôi một phần."

Lăng Thanh Huyền nhìn nhìn, ngôi sao gấp bằng giấy, quần áo tự may, vân vân,...

Đây đều là nguyên chủ tặng Kỳ Tuấn.

【Ký chủ, giải quyết những thứ này là có thể  hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến đó.】

Nhiệm vụ chính tuyến thứ nhất, thoát khỏi nam nữ chính cũng vận mệnh bị đùa bỡn.

Chỉ cần cô đem những thứ này tiêu hủy, vậy liên hệ giữa nguyên chủ và Kỳ Tuấn sẽ bị cắt đứt.

Kỳ Dật đang muốn lí luận với cô, dù sao cô hiện tại là người của hắn, không thể có tơ lòng vương vấn.

Không ngờ cô mặt không chút biểu tình ôm mấy thứ kia, đi vào sân trong.

"Thân ái?" Hắn còn tưởng thái độ của mình làm cô tức giận. Đến khi theo cô ra ngoài, mới thấy rõ cô cầm bật lửa. Đốt, trụi.

______________________________________________________________________________

Hôm nay là sinh nhật của mình nên xin phép được lười biếng đi ăn lẩu nha ☆ ~('▽^人)

| Tải iWin