TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ác Ma Pháp Tắc
Chương 865: Tinh linh thần

Đỗ Duy ngồi xổm ở một chỗ, ngón tay nhẹ ngắt lấy một mảnh vụn. Đây chính là một mảnh vụn của thực vật, chỉ là đã khô héo. Phảng phất như sau khi bị phong hoá, chỉ cần nhẹ siết ngón tay là sẽ thành vụn như phấn.

Đây chính là trướng bồng của lang kỵ lúc lên núi, tinh linh sử dụng ma pháp làm sinh trưởng các hạt giống. Loại cây này tuy thần kỷ nhưng lại chỉ có thể dùng ma lực của tinh linh mà sinh trưởng thần tốc, một khi mất đi ma lực thì sẽ rất nhanh chóng mà khô héo.

- Đây hẳn là một loại ma pháp, chỉ là ta không nhận ra được.

Đỗ Duy cười cười, chuyển thân nhìn Hussein một cái nói:

- Thật hổ thẹn a. Ta từ nhỏ đã nghiên cứu qua ma pháp dược tề học, rất ít ma pháp thực vật mà ta không thể nhận ra.

Đỗ Duy nhìn vào cái sườn núi đối diện, than thở:

- Đây là lần thứ hai ta tới đây, lần này ta nhất định phải kiến nghị lão gia hoả Bạch Hà Sầu dứt khoát xây một cái cầu ở đây mới được.

Nói xong, hắn khẽ đạp chân, dưới lực lượng nhục thể cường đại Đỗ Duy vọt đi mấy chục thước, thân thể đằng không, trực tiếp nhảy đến sườn núi đối diện. Lúc rơi xuống đất, nham thạch dưới chân phát ra tiếng ken két vỡ vụn. Sau khi đứng vững, hắn quay sang Hussein đối diện nói:

- Tốt rồi, đi qua đi.

Hussein hừ một tiếng, cũng nhảy qua, rơi xuống sau lưng Đỗ Duy, thánh kỵ sĩ nhìn Đỗ Duy một cái:

- Ngươi cảm giác chúng nó đã đi lên bao lâu ?

Đỗ Duy lắc đầu:

- Hy vọng chúng ta không tới quá muộn thôi.

Hai người đều có thực lực của thánh giai, một sườn núi như vậy căn bản không thể làm khó hai gia hoả này. Rất nhanh, hai người đi đến trước toà Đại tuyết sơn, phía trước có một tấm bia khắc " đi lên thì chết "

Thuận theo bậc thềm đi lên, rất nhanh, hia người liền nhìn thấy những thi thể , có môn nhân của đại tuyết sơn, cũng có cả lang kỵ.

Trên tuyết sơn khí hậu lạnh lẽo, những thi thể này đã đông cứng, còn phủlên một tầng băng sương.

Đỗ Duy nhìn thấy, sắc mặt liền trở nên khó coi. Hắn nhìn lên đỉnh núi, bước chân nhanh hơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Một đường vài trăm bậc thềm, băng đài hai bên cùng với băng nham đã trở nên rách nát. Hiển nhiên ở đây đã trải qua một trường chiến đấu kịch liệt. Càng lên cao, thi thể lưu lại càng nhiều

Nhưng Đỗ Duy nghi hoặc là, từ dấu tích chiến đấu lưu lại, thi thể của đệ tử tuyết sơn lại ít hơn nhiều trong tưởng tượng của Đỗ Duy. Hắn nhớ rõ là trên đại tuyết sơn có khoảng vài trăm môn nhân, nhưng từ hiện trường mà xem thì lại chỉ có khoảng hai ba mươi thi thể nhân loại.

Hai người chạy thẳng một mạch, đột nhiên, trên đỉnh núi từng làn quang mang màu máu từ trong tầng tầng sương mờ phá không tản ra! Quang mang này nháy mắt đã lan xuống dưới! Hai người ẩn ước còn cảm thấy dưới chân truyền đến chấn động nhè nhẹ! Phảng phất như cả toà tuyết sơn còn nhẹ đung đưa hai cái!

Đỗ Duy cùng Hussein nhìn nhau một cái, đồng thời hai chân dừng lại, sắc mặt còn có chút kinh ngạc.

- Ngươi có cảm giác được không ?

Hussein sắc mặt trịnh trọng.

- Có

Đỗ Duy sắc mặt còn nghiêm túc hơn, hắn nhìn Huseein:

- Cảm giác này rất quen thuộc. Chẳng qua, giống như là vượt qua tầng lực lượng này của chúng ta !

- Là lĩnh vực ư ?

- Không phải.

Đỗ Duy có chút cười khổ.

Trong nháy mắt lúc nãy, khi loại quang mang kia rơi xuống, Đỗ Duy ẩn ước còn cảm ưng trong đó truyền đến một loại lực lượng, cảm giác kỳ lạ này lúc quang mang rơi xuống, phảng phất có thể dẫn dắt thánh giai lực lượng trong người Đỗ Duy động đậy! Lực lượng uẩn hàm trong quang mang kia tịnh không cường đại, nhưng trong đó lại phảng phất còn cao hơn "Quy tắc" của mình. Theo đó linh hồn đều không tự chủ được mà run rẩy.

Loại cảm giác náy, hắn đích xác rất quen thuộc !

Bởi vì, trên cái đảo nhỏ ngoài biển kia, lúc đối mặt Long thần, cũng là loại cảm giác này !

Đây không phải thánh giai, cũng không phải lĩnh vực… mà là lực lượng thần cấp!

- Chẳng lẽ là Ares phá kết giới chạy ra ?

Đỗ Duy trong lòng nghi hoặc, sau khi dừng lại liền tăng tốc, chạy nhanh về hướng đỉnh núi.

Trên toà bình đài trên đỉnh núi… cái tên tinh linh tự xưng là Artemis vẫn giữ nguyên vẻ mặt mỉm cười, nhưng trong mắt Xích Thủy Đoạn lại phảng phất như là mọt loại áp bách đến từ sâu trong linh hồn !

- Thật là khiến ta giật mình.

Artemis mỉm cười đánh giá Xích Thủy Đoạn:

- Không nghĩ đến trong nhân loại, cư nhiên lại có cường giả dạng này. Thực lực hiện tại của ngươi, tịnh không khác biệt mấy với tên nhân loại đã ngộ ra lần trước. Ân… nhưng ta nghĩ cái tên nhân loại ngộ ra lần đó kêu là Bạch Hà Sầu. Ta cảm giác được trên người ngươi cũng có luồng khí tức tương tự như hắn, ngươi biết tên gia hoả kia ư ?

Trên mặt Xích Thủy Đoạn đã không có loại thần sắc kiêu ngạo, nhãn thần ngưng trọng, nhìn vào mặt của tinh linh thần, lành lạnh nói:

- Bạch Hà Sầu, ta biết hắn.

- Có thể thấy ngươi là một người rất kiêu ngạo.

Artemis nhẹ nâng ngón tay của mình, nhãn thần trong vắt nhìn vào nó… ngón tay mảnh khảnh non mềm, cơ da sáng trắng gần như trong suốt. Artemis nhãn thần rất ôn hoà, lại chỉ nhìn vào ngón tay của mình, ánh mắt ôn nhu phảng phất như nhìn vào nhân tình, buồn bả nói:

- Ngươi rất xuất sắc, lại biết được không gian toái liệt trảm của Ares. Ngươi có thể cho ta biết, hắn hiện tại ở nơi nào không ? Có phải hay không ở hậu sơn ?

Xích Thủy Đoạn không nói, lạnh lùng nhìn như trước.

- Ai… nhân loại.

Artemis lắc đầu, tựa hồ có chút thương tiếc:

- Xem ra, ta không cần phải nói tới những lời sáo rỗng kia a. Có phải ta và người nhất định phải đánh một trận, thắng được ngươi thì ngươi mới chịu mở miệng nói ?

Cích thuỷ đột nhiên cười lạnh một tiếng:

- Muốn đánh thì đánh, nhưng nếu như ngươi đánh thắng ta cũng chưa hẳn ta sẽ nói cho ngươi biết.

- Ta… không thích đánh nhau.

Trong mắt Artemis nhìn như một loại gió xuân, phảng phất không có nửa điểm sát khí:

- Bởi vì ta rất ghét phải giết người.

Nếu như Đỗ Duy có ở đây nghe được câu nói này, hắn nhất định sẽ nghe ra được ngữ khí âm hàn trong đó!

Chính là câu nói "chán ghét giết người" của tinh linh thần. Trong quá khứ, chính nó cầm thanh cung Pandora là thần khí, chỉ một chiêu liền giết vài chục vạn quân đội nhân loại! Đem phương bắc đại lục nguyên là rừng rậm biến thành một mảnh đất khô cằn !

- Xem ra nhất định phải đánh rồi.

Artemis khẽ cười, lại vươn tay ra, hướng đến mặt đất nhiễm đầy máu sau người Domines, liền thấy ngón tay nó chảy ra một quang mang màu tím, rất nhanh chìm vào trong thân thể Domines. Nguyên bản hơi thể Domines rất mong manh, thì lúc này nhìn thấy thêm được nhiều phần sinh cơ.

Artemis nhỏ giọng nói:

- Tộc trưởng lang tộc, thật xin lỗi, xem ra kế hoạch có thay đổi……Ta cũng không nghĩ tới trên núi sẽ có cường giả dạng này. Một lát chúng ta đánh nhau, sợ rằng sẽ thương hại đến ngươi và tộc nhân. Cho nên, hiện tại ta đưa các ngươi xuống núi.

Thanh âm của nó rất nhẹ nhàng, phảng phất căn bản không phải đến để giết cả nhà mấy trăm người của người khác mà là đến thăm một bằng hữu

Ngón tay nó nhẹ điểm mấy cái, liền thấy không khí chậm rãi lan ra nuốt lấy từng con lang kỵ, rất nhanh đã đem vài ngàn kỵ lang chụp vào bên trong. Rất nhanh, liền nhìn thấy không gian trong đó tựa hồ vặn cong mấy lần. Vài ngàn lang kỵ này, trong khoảnh khắc đã tan biến khỏi mặt đất !!

- Ta đã đưa chúng xuống núi

Artemis nhàn nhạt cười, nhìn vào Xích Thủy Đoạn:

- Giờ thì, chúng ta đánh nhau cũng không cần phân tâm. Mà… quyết đấu giữa cường giả thì không phải ai cũng có tư cách quan sát, ngươi có nghĩ vậy không ?

Xích Thủy Đoạn chỉ cảm thấy áp lực trong lòng càng lúc càng lớn, từ lúc hắn "xuất quan" tới nay, hắn vẫn cho rằng bằng vào kỳ ngộ lần này thì sau khi ra ngoài hẳn thực lực sẽ càng được nâng cao. Dù rằng đối thủ lớn nhất của mình là Bạch Hà Sầu thì tự nghĩ cũng sẽ không yếu hơn đối phương !

Trong lòng Xích Thủy Đoạn, từ trước đến nay chỉ xem Bạch Hà Sầu là địch nhân duy nhất của mình! Nói đơn giản thì: nếu Bạch Hà Sầu là đệ nhất, như vậy Xích Thủy Đoạn hắn sẽ là thiên hạ đệ nhị !

Cái đạo lý này nếu như là trước khi tội dan xâm lược thì không sai! Lấy tu vi của hắn thì đưa mắt khắp loài người trên thế giới, ngoại trừ Bạch Hà Sầu ra sợ rằng không còn ai có thể mạnh hơn hắn.

Tuy nhiên lần trước tại tuyết sơn hắn thua trong tay tinh linh vuong Lạc Tuyết, nhưng là Lạc Tuyết so với hắn lúc đó cũng không mạnh hơn quá nhiều. Trong cái thế giới phong ấn đó, Xích Thủy Đoạn theo Ares tu luyện. Lần này đi ra, hắn tự tin trong thiên hạ ngoại trừ Bạch Hà Sầu thì sẽ không còn ai là đối thủ của mình !

Nhưng không nghĩ tới, vừa mới ngộ ra được lại gặp ngay cái tên tinh linh kỳ quái này!

Càng làm trong lòng hắn bất an chính là, tinh linh trước mặt, loại khí thế này so với tinh linh vương Lạc Tuyết kia thì càng thêm sâu không lường được !

Nếu như nói tinh linh vương Lạc Tuyết có khí chất phiêu dật như biển lớn, thì cái tên tinh linh tự xưng là Artemis trước mặt, nó đứng ở đây lại phảng phất như là "Hư không" !!

Vô luận Xích Thủy Đoạn tra xét như thế nào cũng không cách nào nắm bắt được một tia khí tức của đối phương! Ngược lại, hắn lại hiển nhiên bị đối phương dùng thần niệm khoá chặt.

- Giờ… có thể bắt đầu chưa ?

Artemis ôn hoà cười.

Xích Thủy Đoạn hít sâu một hơi, trong mắt bắn ra chiến ý ngất trời!

Oanh! !

Dỗ Duy cảm thấy dưới chân truyền đến chấn động mãnh liệt! Lần chấn động nàycòn mãnh liệt hơn lần trước khiến hắn cơ hồ không thể đứng vững! Đỗ Duy cùng Hussein hai người đồng thời cảm ứng được trên đỉnh núi, truyền đến một cỗ va chạm cuả hai lực lượng cường đại !

Tựa hồ lúc hai cổ lực lượng đó va chạm, bạo phát ra một làn sóng truyền ra xa. Thậm chí ở xa có thể nghe được tiếng vang tựa như tiếng sấm rền. Đưa mắt nhìn thì ở ngoài ngàn thước một ngọn núi khác bị sóng xung kích làm tuyết đọng trên đó sụp lở !!

Dưới chân, các bậc thềm truyền đến thanh âm nứt nho nhỏ, một đường rạn nứt tấn tốc lan đi !!

Nhãn thần hai người đều trở nên ngưng trọng !

Đồng thời lúc này, từ trên đỉnh núi truyền đến một cổ khí tức cường liệt! Cỗ khí tức này hiển nhiên là của tuyệt đỉnh cường giả phát ra, nguyên bản hai người còn muốn tiếp tục đánh lên trên, lại ẩn ước cảm thấy một cỗ trở lực cường đại !

Bên trong cỗ khí trường này, hai người muốn tiếp tục tiến lên lại phảng phất độ khó tăng thêm vài trăm lần! Dường như trước mặt xuất hiện một bức tường khí vô cùng cứng cỏi! Trở lực cực lớn, muốn đi đến phía trước một bước dường như đều phải dùng một khí lực rất lớn!

Trên đỉnh núi… đã phát sinh chiến đấu giữa cường giả ?!

- Ngươi có thấy không ?

Hussein nhìn Đỗ Duy nói.

Đỗ Duy sắc mặt biến đổi mấy lần:

- Nhìn thấy.

- Cái này cũng giống như là một loại kết giới.

Hussein nói:

- Trở lực quá lớn, chúng ta chỉ sợ không cách nào tới được đỉnh núi. Lực lượng ở cấp bậc này đã vượt quá xa hai chúng ta… Dạng trở lực này, chỉ sợ chúng ta lên đến đỉnh núi thì cũng đã tiêu hao hết lực lượng.

Đỗ Duy nhíu mày.

- Vả lại, quyết đấu của cường giả như vậy chỉ sợ không phải như ở cấp bậc chúng ta có thể tham ngộ. Tính như chúng ta lên đến đỉnh núi, có thể cũng không có nhiều tác dụng. Cấp bậc chênh lệch quá lớn.

Nhãn thần Hussein trong nháy mắt có chút ảm đạm.

- Ta nhất định phải đi lên !

Trong mắt Đỗ Duy ánh lên tia quyết liệt.

Không nói cái khác, chỉ là Allure còn ở trên đó.

Hắn đã đi đến đây trong lòng cũng không nỡ rời đi ! Vả lại… hậu sơn còn có cái thế giới phong ấn kia! Cái nơi này, tựa hồ không thể để tội dân tìm được!

- Nếu ngươi nhất định phải lên đó, ta có một biện pháp.

Vẻ mặt của Hussein tựa hồ như đã làm ra một quyết định gì đó:

- Chúng ta hai người chỉ có thể một người đi lên, nếu không hai người đều hao phí hết khí lực thì cũng không còn tác dụng gì nữa.

Đỗ Duy phảng phất như nghĩ đến gì đó:

- Nếu vậy thì xin nhờ ngươi giúp đỡ.

Hussein phảng phất cười cười, tiến tới ôm lấy Đỗ Duy nâng lên quá đỉnh đầu, hít vào một hơi nói:

- Cẩn thận. Sống sót mà đi xuống !

Nói xong, hắn quát nhẹ, đôi tay dùng lực, sử dụng lực lượng toàn thân dồn vào tay, hung hăng ném Đỗ Duy về phía đỉnh núi !

Lực lượng thánh giai tập trung trong đôi tay Hussein. Một cú ném toàn lực như vậy tức thì đem thân thể Đỗ Duy bay đi thẳng tắp. Thế đi cực nhanh, giống như một loại đạn pháo !

Người đang ở không trung, Đỗ Duy cảm nhận rõ ràng rằng, với lực lượng của Đỗ Duy trợ giúp, thân thể của mình xuyên qua từng đạo trở lực! Nháy mắt đã bay đi được vài trăm thước !

Sau vài trăm thước, trở lực dần lớn trở lại. Hiển nhiên là tuy được Hussein trợ giúp ném đi nhưng rốt cuộc là cái kết giới này cường đại đến biến thái. Qua mấy trăm thước, tốc độ cũng dần chậm lại, cuối cùng sau khi bay được cự ly hơn ngàn thước thì hết lực. Cuối cùng rơi xuống đất!

May mắn là lúc Đỗ Duy rơi xuống đất thì dưới chân đã là rất gần đỉnh núi. Mắt nhìn qua cũng không đủ ngàn thước.

Tuy trở lực vẫn lớn như vậy nhưng chỉ còn cự ly không tới ngàn thước thì Đỗ Duy bằng vào thực lực của mình cũng có thể miễn cưỡng đi lên.

Mỗi bước đi đều hao phí thể lực gấp hơn mười lần so với đi đường thông thường. một tay Đỗ Duy đặt phía trước, bàn tay toát ra từng cổ đấu khí sắc bén, một mạch cường hành cắt mở trùng trùng trở lực. Cuối cùng, hắn từng bước từng bước đã đặt chân đến bình đài trên núi.

Mà lúc này, trên bình đài, chiến đấu đã gần đi đến hồi kết… Phanh !

Thân thể Xích Thủy Đoạn đông cứng trước người của Artemis, thân thể hắn treo trên không, cạnh dưới bàn tay hắn hung hăng cắt xuống. Nhưng Artemis chỉ nhẹ đẩy ngón tay lên liền đem một chiêu "Không gian toái liệt trảm" này dễ dàng tiếp lấy !

Chỉ thấy nơi bàn tay của Xích Thủy Đoạn ẩn ước phát ra từng đạo quang mang, Xích Thủy Đoạn tâm lý trầm xuống! Bởi vì hắn cảm giác thấy, rõ ràng chính hắn đã đem không gian cắt đứt, ý đồ đem không gian vặn cong. Nhưng đầu ngón tay cuả đối phương lại có một cổ lực lượng cường đại, nháy mắt đem không gian toái liệt trảm của chính mình cường hành áp chế xuống !

Bàn tay của hắn bị ngón tay của đối phương đẩy nhẹ, cả người liền rớt nhanh xuống mặt đất phía sau !

Người đang ở trên không, Xích Thủy Đoạn cường hành đứng vững, lại hít sâu một hơi, tức thì hắn phân ra vài chục cái phân thân quang ảnh!

Nhìn thấy trường diện này, Artemis phảng phất cười cười, âm thanh của nó mềm mại dễ nghe:

- Ân, phân thân thuật sao ? Xem ra Ares dạy ngươi không ít thứ.

Đây không phải là tàn ảnh thuật mà chân chính là phân thân thuật !

Chỉ thấy vài chục cái phân thân bay nhanh đến xung quanh Artemis, vài chục cái quang ảnh đống thời tấn công Artemis, nhưng tinh linh thần đứng ở giữa lại chỉ nâng tay lên. Đột nhiên, cánh tay nó phảng phất hoá thành vô số cái bóng, giống như một mảnh tàn ảnh, đồng thời điểm ra bốn phương tám hường… Ba ba ba ba… Một mảng dày đặc tiếng trầm muộn vang lên, liền thấy mấy chục cái quang ảnh phân thân đồng thời bị nó điểm chúng, tức thì bạo liệt !!

Oa! !

Phân thân nháy mắt bị huỷ đi, đứng ở xa Xích Thủy Đoạn lập tức há miệng phun ra một ngụm máu, thân thể loạng choạng, ngã ngồi về phía sau. Sau đó trừng mắt nhìn đối thủ trước mặt…

- Làm sao… có thể!

Xích Thủy Đoạn lẩm bẩm nói:

- Ares nói với ta là sau khi ta ra khỏi đó thì trên thế giới này sẽ không còn ai là đối thủ của ta !

- Hắn không gạt ngươi. Nếu là nhân loại bình thường thì ngươi đích xác tính là vô địch.

Artemis than thở nói: "Đáng tiếc, ta không phải người.

Nói xong nó đột nhiên quay đầu nhìn lại, cười cười:

- Di, làm sao còn có một tên gia hoả không biết sống chết đi lên ? Lại là một nhân loại sao ?

Bên cạnh bình đài, Đỗ Duy lung la lung lay, nhịp bước có chút loạng choạng, cuối cùng đứng được trên bình đài !

Hắn thấy Xích Thủy Đoạn vẻ mặt uể oải, Đỗ Duy cả kinh:

- Lão Đoạn ? Ngươi cư nhiên từ bên trong đi ra ?!

Sau đó lúc nhìn thấy Artemis, Đỗ Duy trong lòng càng chấn động !!

Tinh linh ?

Trong tinh linh tộc còn có cường giả mạnh hơn Lạc Tuyết ?

Nhưng sau đó cảm ứng được khí tức vô hình giống như của Long thần, Đỗ Duy lập tức tỉnh ngộ !

- Các hạ, nhất định là vị thần tôn kính của tinh linh tộc.

Đỗ Duy miễn cưỡng cười nói.

Đỗ Duy cảm giác ánh mắt như thực chất đó dừng lại trên thân mình, tức thì hắn cảm giác mình phảng phất bị một loại lực lượng bao bọc chặt lại !

Một lát sau, Artemis mới thu hồi nhãn thần, nhưng trong con ngươi lại lan ra một tia cổ quái:

- Di? Ngươi rõ ràng là một nhân loại, làm sao có thể có được nhục thể kỳ quái như vậy ? Dạng nhục thể cường hãn như vậy chỉ sợ so với mấy gia hoả thần thú kia cũng không hơn ngươi được… Kỳ quái, kỳ quái !

Lúc nhãn thần đối phương thu hồi lại, Đỗ Duy mới cảm giác thấy toàn thân thả lỏng, nhìn vào vẻ mặt như chế nhạo của tinh linh thần, Đỗ Duy nhẹ than thở nói:

- Ta cũng không ngờ tới, tinh linh thần vĩ đại lại có cái hình dạng như thế này

(Thằng này bó tay, thần thánh mà nó còn nói vậy !!!)

| Tải iWin