Biên soạn: Đức Uy -
---
Nhưng mà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới có thể khiến cho ông ngoại coi thường Nhiếp gia chủ mẫu và Nhiếp gia chủ như thế? Một điểm này, Diệp Oản Oản không biết được.
Còn nữa, mơ hồ nhớ đến, cuối cùng, có mấy người đàn ông trung niên, cực kỳ cung kích và tôn trọng ông ngoại, gọi ông ngoại là Hội trưởng…
Hội trưởng... Hội trưởng gì nhỉ…???
"Học viên Diệp!"
Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang suy nghĩ miên man, viện trưởng Xích Diễm ngồi trên ghế làm việc, gọi nàng.
Lúc này, Diệp Oản Oản thu liễm lại tâm trạng, nhìn về phía viện trưởng Xích Diễm: "Viện trưởng đại nhân, thủ đoạn thôi miên của ngài, thật là vô cùng lợi hại!"
Nếu như, viện trưởng có thể nguyện ý trợ giúp mình, vậy thì trí nhớ của nàng... nhất định có thể hoàn toàn khôi phục!
"Học viên Diệp, đúng như trước đó cô có nói, trí nhớ của cô, đích xác là bị mất rất nhiều..." Giờ phút này, viện trưởng Xích Diễm có thâm ý khác nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản: "Nói đúng ra, đây cũng không phải là bị mất đi ký ức, mà hình như là ký ức bị thay thế. Chuyện này, bản thân cô có biết không?"
Nghe vậy, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục: "Viện trưởng đại nhân, chuyện này tôi đã biết rõ... Cho nên, tôi muốn nhờ viện trưởng giúp tôi khôi phục lại đoạn ký ức thuộc về chính mình!"
Viện trưởng Xích Diễm uống một hớp trà trong ly, trầm tư chốc lát, lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Diệp Oản Oản: "Toàn bộ Độc Lập Châu, chỉ sợ cũng chỉ có mình ta, có thể giúp học viên Diệp khôi phục lại ký ức thôi!"
"Đa tạ viện trưởng đại nhân!" Lúc này, trong mắt của Diệp Oản Oản hiện ra một vẻ kích động đến tột độ.
Nàng đoán không sai, viện trưởng Xích Diễm, quả thực có năng lực này...
Chỉ cần mình có thể khôi phục lại ký ức, như thế, hết thảy tất cả mọi thứ, cũng sẽ có chân tướng rõ ràng!
"Chớ vội cảm ơn ta!" Viện trưởng Xích Diễm nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, khẽ mỉm cười nói: "Có thể nhìn ra, học viên Diệp là một người vô cùng coi trọng quy tắc, trùng hợp ta cũng là người như vậy! Nếu học viên Diệp muốn khôi phục lại ký ức, cũng cứ dựa theo quy tắc mà làm đi!"
Diệp Oản Oản: "..." Tôi cũng không tôn trọng quy tắc lắm đâu!
Cái gọi là coi trọng quy tắc trong miệng của viện trưởng, chính là mấy câu nói ngụy biện rằng nàng vô tội sau khi đã giết chết Mạnh Thiên trên lôi đài…
Thật là tự mình đào hố cho mình nhảy vào mà!
Lời của mình đã nói, chung quy không thể tự đá vào mông của mình. Diệp Oản Oản chỉ có thể mặt đầy mộng bức mà thừa nhận, "Viện trưởng đại nhân nói đúng, tôi đúng là vô cùng coi trọng quy tắc. Vậy, xin hỏi viện trưởng đại nhân, để khôi phục lại ký ức, tôi cần làm theo quy tắc gì?"
"Dựa theo quy tắc của học viện Xích Diễm, tìm ta chế tạo vũ khí hoặc hướng dẫn, đều cần 25.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự một lần. Thôi miên hơi tốn một chút công phu, cần tốn 50.000 điểm. Mà dựa theo tình huống của học viên Diệp, cần phải trải qua thôi miên ít nhất 3 lần nữa, cũng chính là cần ít nhất 150.000 điểm cống hiến. Lần này giá cũng là 50.000, học viên Diệp, trước mắt cô còn thiếu nợ 25.000 điểm cống hiến." Viện trưởng Xích Diễm cười nói.
Diệp Oản Oản "..." Vì sao lại có loại cảm giác sống không bằng chết...
150.000 điểm cống hiến, lại cộng thêm mình đang nợ 25.000 điểm, cộng lại chính là 175.000 điểm đấy!
Con mịa nó mình biết đào đâu ra 175,000 điểm cống hiến đây? Đây không phải là đòi mạng của mình sao?
Loại nhiệm vụ có độ khó cao đến cấp A giống như đánh bại Bắc Đấu hay Thất Tinh, chỉ bất quá trị giá 5.000 điểm. Loại nhiệm vụ siêu nguy hiểm cấp S, hoàn thành một lần, phỏng chừng cũng chỉ trị giá có 10.000 điểm…
Cũng không phải mỗi một nhiệm vụ đều dễ dàng như lần này, trừ phi là loại nhiệm vụ siêu cấp nguy hiểm, mới có thể thu được điểm cống hiến kha khá một chút…
175.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự…!!!
Lại nói, những điểm số này, có thể bỏ tiền mua sao?