Biên soạn: Đức Uy -
---
Bởi vì Diệp Oản Oản nhắn tin trong nhóm, cho nên điện thoại di động của mấy người đều vang lên.
Cung Húc trong nháy mắt đem Thiệu Hành quên đến sau ót.
Kể từ sau khi Diệp Oản Oản mất tích, cũng chưa từng xuất hiện lại trong group này của công ty.
Giờ phút này, đột nhiên thấy nàng nhắn một tin như vậy ở trong nhóm, cho dù biết rõ nàng đã trở về rồi, Cung Húc vẫn cảm thấy vô cùng kích động.
[ Cung Húc: Diệp ca ca! ]
[ Cung Húc: Đúng vậy, đúng vậy! Chúng tôi đều ở đây! ]
[ Cung Húc: Diệp ca, làm sao cô biết? ]
[ Cung Húc: Diệp ca ca, cô đã hết bận chưa? ]
Cung Húc liên tiếp nhắn vài tin nhắn qua.
Rất nhanh, Diệp Oản Oản bên kia liền trả lời: [ Tôi đến ngay! ]
Nhìn thấy cái tin này, Cung Húc nhất thời trợn to hai mắt, "Diệp ca sẽ đi qua..."
Một bên, Hàn Thiên Vũ nhìn thấy tin nhắn trong group, sắc mặt có vẻ chăm chú.
Bây giờ Diệp Bạch đã trở về rồi, đương nhiên sẽ lại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Chẳng qua là… bây giờ đã không giống ngày xưa.
Giới giải trí chập trùng lên xuống, lúc còn gian nan hơn hắn cũng đã từng vượt qua. Hiện tại loại tình huống này đối với hắn mà nói, cũng không coi vào đâu.
Nhưng mà, vừa nghĩ tới người thiếu nữ tỏa sáng lung linh đó sẽ nhảy vào trong vũng bùn này, đối mặt với những lời đồn nhảm kia, lập tức hắn cảm thấy so với việc chính mình chịu mọi người sỉ vả, còn khó chấp nhận hơn.
Bên kia, xung quanh, mọi người đang ngầm quan sát đám người Cung Húc, sau khi bị Thiệu Hành đánh phủ đầu, cứ như vậy không nói một lời, ngoan ngoãn chịu đựng, không khỏi đều lộ ra vẻ mặt thổn thức xót xa.
Lúc này, một bên, tiểu trợ lý của Thiệu Hành lộ ra vẻ mặt giễu cợt, mở miệng nói, "Xí, cái gì mà Chư Thần Thời Đại? Trước đó không ai bì nổi, nhưng còn bây giờ thì sao, ở trước mặt Thiệu Hành, còn không phải là ngay cả một cái rắm cũng không dám thả?"
Tiểu trợ lý tâm phúc của Thiệu Hành đã mở lời, mấy tên tiểu nghệ sĩ khác lập tức phụ họa theo, "Đó là đương nhiên! Thiệu Hành có bối cảnh là Tập đoàn Tinh Thần chống lưng. Cung Húc trước đó kiêu ngạo như vậy, ở trước mặt Thiệu Hành, còn không phải là cũng phải cúi đầu hay sao?"
Nữ trợ lý hai tay ôm ngực, ánh mắt lạnh lùng nhìn lướt qua đám người, mở miệng nói, "Hiện tại người nào cũng có thể đem đi đánh đồng với Thiệu Hành nhà chúng tôi hay sao?"
Lăng Thiếu Triết nghe đến đây, nhất thời thừa cơ hội góp vui, quẫy đuôi lấy lòng, "Huỳnh tỷ, sao cô lại nói vậy, những thứ rác rưởi này sao có thể so được với Thiệu ca chứ! Hiện tại Chư Thần Thời Đại còn không phải là nhờ có vị đại thần như Thiệu ca mới có thể miễn cưỡng duy trì hay sao?"
Cừu nhân gặp mặt, nhìn nhau thôi đã đỏ cả con mắt. Lăng Thiếu Triết nhìn về phía Lạc Thần và Cung Húc, đáy mắt tràn đầy hận ý.
Ban đầu cùng nhau quay 《 Kinh Long 》, hắn phất lên như diều gặp gió, Lạc Thần lại trở thành thứ vô danh. Hai người một người trên trời, một kẻ dưới đất.
Cũng bởi vì Diệp Oản Oản, lại có thể đem tên phế vật Lạc Thần kia thổi thành siêu sao, còn hắn thì ngược lại, mất hết tên tuổi.
Nếu không phải là nhờ hắn quen nịnh hót lấy lòng, hẳn vào lúc này đã không biết còn chìm lỉm đến mức nào nữa.
Ở trước mặt Thiệu Hành, Diệp Oản Oản thì nhằm nhò gì! Ngay cả Diệp Y Y cũng phải cúi người gật đầu với Thiệu Hành.
Thần sắc nữ trợ lý hòa hoãn đi mấy phần, khinh bỉ nhìn đám người Cung Húc, "Còn không phải sao! Một đám người đều bám víu vào Thiệu ca, hết lần này tới lần khác còn không biết phải trái! Thật đúng là đồ lòng lang dạ sói!"
Giờ phút này, Thiệu Hành đang thành thạo hàn huyên cùng với các khách mời tôn quý khác, nhìn thấy tình huống của tiểu trợ lý của mình bên kia, không hề có chút ý tứ ngăn cản nào!
Một đám chó chết đổi trắng thay đen, chọc giận mọi người, ngay cả Giang Yên Nhiên vậy mà cũng suýt chút nữa đã không nhịn được.
"Những người này làm sao có thể vô liêm sỉ như vậy, rõ ràng là cái tên Thiệu Hành này giống như quỷ hút máu, hưởng ké danh tiếng của công ty chúng ta..."
...
Giờ phút này, ngoài cửa chính phòng yến hội.
Diệp Oản Oản lấy thân phận bạn gái của Phó Minh Hi, lấy được thiệp mời.
Bắc Đẩu và Thất Tinh không cách nào vào được. Bắc Đẩu làm sao chịu an phận, lại tiếp tục làm ầm ĩ một trận nữa với Phó Minh Hi.