Biên soạn: Đức Uy -
---
Mấy ngày sau, chứng cứ Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên giết người bị tìm ra. Có chứng cứ xác thật, hai người bị buộc phải thừa nhận tội lỗi của mình.
Ở dưới áp lực dư luận to lớn, Diệp Hồng Duy và Hội Đồng Quản Trị phải lập tức giải trừ chức vị của Diệp Y Y, Hoàng Thiên Giải Trí chính thức giao lại cho Diệp Mộ Phàm tiếp quản.
Diệp Hồng Duy sau khi biết được chân tướng liền bệnh nặng một trận, Đàm Nghệ Lan vẫn luôn ở lại bệnh viện chăm sóc ông ta.
Vừa nghĩ tới con trai nhỏ bị chết trong tay người con dâu mà mình yêu thương nhất và gã quản gia mà mình tín nhiệm nhất, lại thêm cháu gái được sủng gái nhất cũng không phải là cốt nhục của Diệp gia, hai người hối hận không thôi, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt.
Giờ phút này, bọn họ có nhận ra sự tốt đẹp của dòng chính, cũng đã không còn kịp nữa rồi. Bởi vì hành vi trong quá khứ, bọn họ đã sớm có sự ngăn cách với gia đình con trai lớn, cũng không thể vãn hồi trở về lại như lúc trước.
Vô luận Diệp Hồng Duy và Đàm Nghệ Lan đối đãi với mình trong quá khứ như thế nào, nhưng dù sao cũng là trưởng bối. Mặc dù thất vọng, nhưng cũng không thể bỏ qua không để ý. Diệp Oản Oản sau khi bàn bạc cùng với cha và anh trai, vẫn quyết định sẽ cố gắng sắp xếp ổn thỏa cho hai người. Chẳng qua là không cho phép bọn họ tiếp tục nhúng tay vào việc của công ty, cũng coi như là hết tình hết nghĩa.
Về phần Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn bên kia, đã vận dụng khắp mọi quan hệ để giảm nhẹ tội. Chỉ tiếc hai người bọn chúng đã thất thế, người ta muốn tránh còn không kịp cơ mà!
Bao gồm một nhà Lương Gia Hào trước đó vẫn coi Lương Mỹ Huyên như em gái ruột mà nịnh bợ. Vào lúc này, bọn họ quả thật là lảng xa giống như đang tránh một lũ ruồi bọ, ôn dịch đầy bẩn thỉu.
Bọn họ làm sao có thể ngờ tới, vị thiên kim đại tiểu thư mà bọn họ vẫn quẫy đuôi lấy lòng, lại có thể sẽ là một đứa con hoang!
Ngược lại, cái con nha đầu quê mùa, không học vấn, không nghề nghiệp Diệp Oản Oản đó, bây giờ đã là lão bản của Tập đoàn Tinh Thần cao cao tại thượng. Là người mà bọn họ không thể với tới…
Lão tổng của Tập đoàn Tinh Thần chính là cháu ngoại ruột của hắn đấy! Nếu như ban đầu hắn không nghe theo lời vợ, có thái độ kém như vậy đối với chị ruột Lương Uyển Quân, hiện tại dựa vào tầng quan hệ này, gia đình của hắn đã có thể cả đời vô ưu vô lo…
Chẳng qua, hiện tại có hối hận đến phát điên cũng vô ích!
...
Bên trong phòng tiếp khách của Tinh Thần Giải Trí.
Phó Tổng Giám đốc Tập đoàn Cố thị, Khâu Lê Khoan, cười ha hả ngồi ở chỗ đó, mở miệng nói, "Chu tổng, xem xong chưa?"
Chu Thao nhìn tài liệu Khâu Lê Khoan đưa tới, cân nhắc chọn lời một chút rồi mới trả lời, "Nếu như tôi nhớ không lầm, tháng trước Quý Công ty cũng đã đưa ra hạng mục thiết kế. Nhưng thật đáng tiếc, Quý Công ty cũng không phù hợp với yêu cầu của chúng tôi."
Khâu Lê Khoan cười một tiếng, vẻ mặt đầy mập mờ mở miệng nói, "Tháng trước không phù hợp với yêu cầu, không có nghĩa là tháng này cũng không phù hợp yêu cầu mà!"
Tháng này, scandal giữa Cố Việt Trạch và Diệp Oản Oản đã bay đầy trời rồi...
Có một mối liên hệ như vậy, yêu cầu yêu kẹo gì gì, cũng không còn quan trọng nữa!
Chu Thao đương nhiên nghe hiểu ẩn ý mà Khâu Lê Khoan đang ám chỉ, trầm ngâm đáp, "Chuyện này... Lão bản vẫn chưa lên tiếng, tôi cũng không dám tự tiện chủ trương."
Khâu Lê Khoan khẽ xì một tiếng: "Ha ha, Chu tổng, ngài cũng quá không hiểu được thời thế biến hóa rồi! Mâu thuẫn nhốn nháo của vợ chồng son mà thôi! Ngài hiện tại kiểm tra quá kỹ hạng mục này, đợi tới lúc hai người bọn họ làm hòa lại, ngài bị kẹp ở giữa, há không phải khó xử sao?"
Ánh mắt Chu Thao khẽ biến, thực ra lời gã họ Khâu này nói cũng có đạo lý.
Nhưng bây giờ vấn đề khó giải quyết là, chuyện của đại lão bản, không phải là thứ mà loại nhân vật cấp dưới như bọn họ có thể hỏi tới, huống chi đây lại còn là chuyện đời tư nữa!
Nhưng mà… không mò ra được ý tứ của đại lão bản, hắn cũng không dám tùy tiện đưa ra quyết định gì cả.
Chu Thao suy nghĩ một chút, quyết định không chấp nhận, cũng không cự tuyệt. Trước tiên trì hoãn, chờ xem diễn biến câu chuyện.
Vì vậy, ông ta mở miệng cười nói, "Hic, tôi bất quá chỉ là một người làm công, cũng phải dựa theo quy định mà làm việc thôi. Như vầy đi, Phó Tổng Giám đốc Khâu, anh để tài liệu lại, tôi sẽ giúp anh hỏi thăm một chút!"
Khâu Lê Khoan tỏ vẻ hoàn toàn chắc ăn, lộ ra mấy phần đắc ý, "Vậy thì làm phiền rồi!"
Nói xong, liền đầy vênh váo đắc ý, thẳng bước rời đi.