Biên soạn: Đức Uy -
- --
Eric một đời trước, tựa hồ là có chút tự đại mù quáng. Nếu như trước tiên triệu tập lực lượng nòng cốt của Tử Vong Hoa Hồng, sau đó mới phát động tấn công đối với Độc Lập Châu, có khả năng mọi chuyện đã khác.
"Đúng rồi!"
Diệp Oản Oản vội vàng lấy ra một chiếc nhẫn khác, đưa cho mẹ của Bắc Đẩu: "A di, chiếc nhẫn này, tại Tử Vong Hoa Hồng biểu trưng cho cái gì?"
Nghe tiếng, mẹ Bắc Đẩu nhận lấy chiếc nhẫn Diệp Oản Oản đưa tới, sau khi quan sát cẩn thận, lắc đầu một cái: "Chiếc nhẫn này, mặc dù có chút tương tự với chiếc nhẫn chí cao vô thượng của Tử Vong Hoa Hồng kia, nhưng thuộc hạ thật đúng là chưa từng thấy qua."
"Chưa từng thấy?"
Diệp Oản Oản thần sắc kinh ngạc. Ban đầu, nàng vốn cho rằng hai chiếc nhẫn này chắc là cùng một cặp. Nhưng mà chiếc nhẫn này, lại có thể không có chút quan hệ nào với Tử Vong Hoa Hồng sao?
"Không sai, chiếc nhẫn cô vừa lấy ra này, tôi có thể khẳng định, tuyệt đối không có mảy may quan hệ cùng với Tử Vong Hoa Hồng. Nếu như có, tôi thân là người liên lạc toàn cầu của tổ chức, không có khả năng sẽ không biết." Mẹ Bắc Đẩu nói đầy khẳng định.
Mẹ Bắc Đẩu nói xong, Diệp Oản Oản lại bắt đầu hoài nghi nhân sinh. Chiếc nhẫn thứ hai vậy mà lại... con mịa nó, là hàng giả sao? Chính mình lại còn xem như là bảo bối, cất giữ cẩn thận...
Đương nhiên, hàng giả chẳng qua chỉ là một loại khả năng trong đó, Diệp Oản Oản cũng không cách nào khẳng định chắc chắn. Có lẽ, còn có ý nghĩa khác cũng chưa biết chừng.
Lúc này, Diệp Oản Oản thu hồi chiếc nhẫn thứ hai lại. Bất kể có phải là hàng giả hay không, cứ giữ lại cũng không thừa.
"Nếu cô đã mang theo chiếc nhẫn xuất hiện, cô sẽ tiếp nhận sứ mệnh của Tử Vong Hoa Hồng hay không đây?" Không cho Diệp Oản Oản cơ hội tiếp tục nói gì, mẹ Bắc Đẩu hỏi.
"Tiếp nhận, đương nhiên tiếp nhận!" Diệp Oản Oản không chút do dự gật đầu một cái. Chính mình lại tự nhiên nhặt được tiện nghi lớn, từ Không Sợ Minh Chủ trực tiếp “thăng chức” lên đến Eric của Tử Vong Hoa Hồng. Có ngu mới không tiếp nhận!
"Đúng rồi, sứ mệnh của Tử Vong Hoa Hồng là cái gì?" Diệp Oản Oản bỗng nhiên có một loại dự cảm chẳng lành. Sứ mệnh của Tử Vong Hoa Hồng này, hẳn sẽ không phải là muốn huỷ diệt Độc Lập Châu đấy chứ?
"Sửa đổi quy tắc Độc Lập Châu, cùng với báo thù cho Eric một đời trước." Mẹ Bắc Đẩu nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản khóc không ra nước mắt. Đây con mịa nó không phải là mình nhặt được tiện nghi lớn, đây rõ ràng là nhặt được một củ khoai nóng bỏng tay, có được không? Sửa đổi quy tắc cái gì, tạm chưa nói đến, nhưng còn báo thù cho Eric một đời trước?
Nói đùa sao? Eric một đời trước là bị tất cả các thế lực của Độc Lập Châu liên thủ tiêu diệt. Đây còn không phải là tương đương với phải tiêu diệt toàn bộ Độc Lập Châu sao!?
Chỉ bất quá, hiện tại Diệp Oản Oản lại có chút cưỡi hổ khó xuống. Chính mình mới vừa rồi đáp ứng thực quá là dứt con mịa nó khoát rồi đi!
"Khục... Chuyện này, trước không nóng vội, chúng ta cần phải có một kế hoạch tỉ mỉ vạn phần, nhất định phải thảo luận kỹ hơn, để sau đi!" sau một thoáng trầm tư ngắn ngủi, lúc này Diệp Oản Oản mới lên tiếng nói.
Diệp Oản Oản suy nghĩ, nói chung hiện tại chiếc nhẫn biểu trưng cho quyền lực chí cao vô thượng của Tử Vong Hoa Hồng đang ở trong tay nàng, trước tiên cứ ổn định vẫn hơn. Đợi sau khi ổn định, hết thảy còn không phải đều do nàng định đoạt sao?
Cũng không thể nói là Diệp Oản Oản hưởng thụ quyền lợi, nhưng lại muốn trốn tránh nghĩa vụ. Chẳng qua là, tiêu diệt toàn bộ Độc Lập Châu, chuyện này căn bản là không có khả năng.
Chẳng lẽ, ngay cả Nhiếp gia, A Tu La, Không Sợ Minh, nàng đều phải tiêu diệt sạch toàn bộ sao?
Huống chi, trước mắt mà nói, thực ra nàng cũng chưa hề được hưởng thụ được chút quyền lợi nào của Tử Vong Hoa Hồng.
Hơn nữa, Diệp Oản Oản luôn cảm thấy, sự tình có khả năng cũng không hề đơn giản như những gì mẹ Bắc Đẩu nói. Có lẽ, còn có một chút ẩn tình không muốn người khác biết ở bên trong. Những thứ này, đều phải điều tra cho rõ ràng trước đã!