Biên soạn: Đức Uy -
- --
"Quản lý Tư!"
Thời điểm Tư Dạ Hàn còn đang trầm tư, Dịch Linh Quân gọi.
Tư Dạ Hàn khẽ vuốt cằm, đi tới bên cạnh Dịch Linh Quân, không khỏi liếc mắt nhìn cô gái bên người ông ta.
"Hội trưởng." Tư Dạ Hàn nói.
"Quản lý Tư, ý kiến đoạn thời gian trước của cậu, tôi sẽ cân nhắc. Người trẻ tuổi thường có sự can đảm lớn một chút, tư tưởng có vượt mức quy định cũng không phải là chuyện xấu." Dịch Linh Quân cười nói.
"Cảm ơn hội trưởng đã ủng hộ." Tư Dạ Hàn khách sáo.
"Đúng rồi, xin giới thiệu, vị này là con gái tôi, Dịch Vân Mạc." Dịch Linh Quân chỉ vào Diệp Oản Oản ở bên cạnh.
Giờ phút này, cách đó không xa, Ân Hành thấy một màn như vậy, chân mày hằn lại, trong mắt âm trầm một mảnh. Lão già Dịch hội trưởng này, làm sao lại đem con gái mình giới thiệu cho Tư Dạ Hàn làm quen?
Chính mình thật vất vả mới lấy được sự vui vẻ của Tần Hi Viện, nếu như là Tư Dạ Hàn câu được Dịch Vân Mạc, vậy thì hết thảy liền trở thành hư vô.
"Dịch tiểu thư." Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Oản Oản, giống như đang mang đeo mặt nạ, vẻ băng sương trên mặt nhìn không ra bất kỳ biến hóa tâm tình nào, một khí chất đầy cấm dục và không dính khói bụi trần gian.
Diệp Oản Oản chẳng qua chỉ liếc Tư Dạ Hàn một cái, chợt quay đầu, cũng không có bất kỳ đáp lại nào.
Nhưng mà trong nội tâm lại là...
Gào! Thật là đẹp trai!!!
Ăn mặc đẹp mắt như vậy để làm gì? Hiện tại nàng lại không thể cởi!
Không được! Ráng nhịn!
Tạo hình nhân vật của nàng không thể hỏng!
Nhìn thấy tình cảnh này, Ân Hành mới vừa rồi còn có chút khẩn trương, nhất thời âm thầm cười lạnh, trong mắt tràn đầy vẻ giễu cợt và khinh thường. Cô nàng Dịch Vân Mạc kia, lãnh ngạo tận xương như vậy, trong mắt không có ai, làm sao sẽ có thể phản ứng lại Tư Dạ Hàn?
Coi như cái tên Tư Dạ Hàn kia có bản lĩnh lại ưu tú hơn nữa thì đã sao? Chỉ tiếc, ánh mắt quá kém, hết lần này tới lần khác lại vì một ả đàn bà mà phá hủy hết thảy.
Nếu không, nếu thật sự để cho Tư Dạ Hàn leo lên được Tần Hi Viện, hắn thật đúng là không có biện pháp nào.
Về phần Dịch Vân Mạc, mặc dù tối nay xuất hiện cực kỳ khiến cho người khác cảm thấy ngoài ý muốn. Nhưng rất hiển nhiên, Dịch Vân Mạc cũng không có ý tứ kết giao cùng bất luận kẻ nào ở nơi này, cho nên cũng không có bất kỳ ảnh hưởng nào.
Tư Dạ Hàn, cuối cùng vẫn sẽ phải chấp nhận số phận bị hắn giẫm ở dưới chân!
Dịch Linh Quân nhìn về phía Diệp Oản Oản, không khỏi cười một tiếng. Kiểu làm bộ làm tịch này, chẹp chẹp, đúng là có vẻ hoàn toàn không có hứng thú! Không hổ là đồ đệ kiêm con gái của mình, có được bản lĩnh bằng một nửa của mình.
Lúc này, cùng với tiếng nhạc du dương vang lên, yến hội tối nay chính thức bắt đầu.
"Tần Hi Viện tiểu thư, không biết tôi có thể mời cô cùng nhảy chung hay không?"
Không bao lâu, đã có không ít thanh niên nòng cốt của Trọng Tài Hội, tiến tới bên người Tần Hi Viện, muốn mời Tần Hi Viện nhảy chung.
Tuy nói, Tần Hi Viện là đi tới cùng Ân Hành, nhưng đại đa số người ở đây cũng không từ bỏ ý định.
Về phần Dịch Vân Mạc, sau khi chứng kiến một hồi “dựng vách tường” đuổi khách kia, rất hiển nhiên cơ hồ tất cả mọi người đều né xa, tranh thủ vòng quanh tìm kiếm cơ hội khác.
"Không cần đâu, tôi đã có bạn nhảy, cảm ơn!" Tần Hi Viện cười đầy lãnh đạm, vô cùng lễ phép từ chối.
"Bạn nhảy của Tần Hi Viện tiểu thư, hẳn là Ân Hành sao..."
Trong lúc nhất thời, mọi người tại đây không khỏi nhìn về phía Tần Hi Viện và Ân Hành.
Ân Hành nhếch cao khóe miệng, phong độ mười phần, hai người hấp dẫn ánh mắt của đại đa số người.
Ngay sau đó, chỉ thấy Ân Hành đầy nho nhã đưa tay ra, với tới Tần Hi Viện.
Thấy ánh mắt của mọi người lần nữa trở lại trên người của mình, sắc mặt của Tần Hi Viện lúc này mới dễ nhìn một chút, đầy ưu nhã đem tay của mình nhẹ nhàng khoác lên trên tay của Ân Hành.
Tần Hi Viện từ nhỏ đã được được hưởng nền giáo dục tiên tiến, đối với loại sự kiện xã giao này như là cá gặp nước, kỹ xảo khiêu vũ cũng tương đối tinh xảo, phối hợp cùng Ân Hành cũng coi như ăn ý. Hai người nhất thời giành được từng loạt tiếng vỗ tay.
"Thật là tuấn nam mỹ nữ, ông trời tác hợp cho!"