Phụt...
Giang Nam hộc máu, xương cốt cả người cơ hồ bị sóng xung kích truyền vào trong Sơn Hải Đỉnh đánh nát, pháp lực thác loạn, thần thức cũng trở nên Hỗn Độn, cơ hồ hôn mê bất tỉnh!
Hắn mạnh mẽ giữ vững thanh tĩnh, liều mạng vận chuyển Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cố gắng giữ vững linh trí mình bất diệt, duy trì sinh cơ bất diệt của mình.
Mà Chiến Minh cự thú trong đỉnh, đã bị chấn ngất đi.
Chỉ thấy Sơn Hải Đỉnh mới vừa vào trong Ma Đạo Thiên Đình, sóng xung kích phía sau theo sát tới, đem tấm tinh hệ, tinh thần mênh mông này hết thảy nát bấy, Ma Đạo Thiên Đình cũng đang không ngừng hỏng mất tan rã!
Nếu Ma Đạo Thiên Đình này hoàn toàn hỏng mất, mặc dù có Sơn Hải Đỉnh, Giang Nam cũng sẽ bị Thần Ma Thần Thông chấn vỡ!
Oanh...
Thần cốt của Bất Tử Minh Vương vỡ vụn, chỉ còn lại có một đỉnh đầu kim chói, vẫn ở trong nổ tung trùng kích bấp bênh, tùy thời có thể toái sạch sẽ.
Nếu đầu lâu này toái rụng, Thiên Đình giấu ở bên trong đầu lâu thế tất sẽ trực diện nổ tung trùng kích, tất nhiên không còn sót lại chút gì! Bạn đang đọc chuyện tại
Răng rắc!
Đầu lâu của Bất Tử Minh Vương phát ra một tiếng giòn vang, mặt ngoài xuất hiện một đạo liệt ngân, ngay sau đó càng nhiều vết rách xuất hiện, chi chít, nhìn thấy mà giật mình.
Nổ tung tịch quyển Ma Đạo Thiên Đình, sắp đem tất cả kiến trúc Thiên Đình hễ quét là sạch, rốt cục dần dần bình thường xuống.
Giờ khắc này, mọi người trên Huyền Minh Nguyên Giới chủ tinh, chỉ cảm thấy Thái Dương so sánh với dĩ vãng lớn hơn rất nhiều. Lần này Thần Khư nổ tung, đem nguyên giới chủ tinh nổ hướng Thái Dương thổi đi, cách Thái Dương gần hơn một ức dặm.
Mà Thần Khư thì bị phá hủy sạch sẽ, chủ tinh lớn như thế phảng phất là một trái táo to lớn không gì so sánh được, bị một quái vật lớn gặm mất một khối lớn.
Mà địa phương vốn là vực sâu, bây giờ vẫn là vực sâu, như cũ sâu không lường được, đồng điện cùng vô số Thần Kim Tỏa bởi vì là Thần minh chi bảo, như cũ trôi lơ lửng ở trong vực sâu này, cũng không có bị nổ tung trùng kích lần này phá hủy.
Một viên đầu lâu kim chói từ trong vực sâu dần dần dâng lên, qua một lúc lâu mới bay ra vực sâu, rơi trên mặt đất.
Răng rắc...
Viên đầu lâu thần minh này chia năm xẻ bảy, toái đến sạch sẽ, lộ ra Ma Đạo Thiên Đình bên trong, ngay sau đó Ma Đạo Thiên Đình cũng hỏng mất tan rã, tan thành mây khói, chỉ còn lại có một đại đỉnh phong cách cổ xưa, như cũ hiện ra ngũ thải quang mang.
- Khụ khụ...
Trong đỉnh truyền đến tiếng ho khan, Giang Nam leo ra Sơn Hải Đỉnh, run rẩy đứng ở trên tấm thổ địa hoang vu này, hướng mọi nơi nhìn lại, nơi nào còn có thể xem tới Thần Khư?
Ở dưới chân hắn, là một hố to rộng chừng nghìn vạn dặm!
- Đây hết thảy, là do ta làm sao?
Hắn nháy mắt mấy cái, khoanh chân ngồi xuống, Linh Dịch trong Tử Phủ liên tục không ngừng mà đến, không ngừng tu bổ thân thể tổn thương. Lần này trùng kích mặc dù không có trực tiếp tác dụng ở trên người hắn, nhưng vẫn để cho hắn gặp phải bị thương nặng, cơ hồ bỏ mình!
Cũng may có thi thể Bất Tử Minh Vương, thương thế của hắn mặc dù nghiêm trọng, nhưng mà đang không ngừng trong khôi phục.
Đột nhiên, một ngọn lầu các rách rưới từ trong hố to mềm rủ xuống dâng lên, đương nhiên đó là Cổ Thần Các trấn giáo chi bảo, lầu các này vốn là có hai mươi tám tầng, nhưng mà hôm nay chỉ còn lại có một tầng, uy năng không còn nữa, nhìn thật đáng thương.
- Giang Tử Xuyên...
Lầu các mới vừa rơi xuống đất, liền rầm một tiếng nát bấy, Cổ Thần Các Chủ run rẩy từ trong phế tích đi ra, thân thể tàn phá không chịu nổi, hung hăng trợn mắt nhìn Giang Nam một cái, hướng hắn đi tới.
Hắn bị thương rất nặng, so sánh với Giang Nam còn muốn thảm trăm ngàn lần, giờ phút này tu vi cơ hồ bị đánh rớt sạch sẽ.
Giang Nam giãy dụa đứng dậy, trầm giọng nói:
- Cổ Thần Các Chủ, nếu như không phải là các ngươi gây sự, sao sẽ náo đến một bước này? Nếu ngươi thu tay lại, ta như cũ có thể thả ngươi rời đi!
Cổ Thần Các Chủ cười ha ha, điềm nhiên nói:
- Thả ta rời đi? Ngươi không phải cũng suy yếu sao? Chỉ cần có thể nhận được thần vật luyện hóa Ngũ Sắc Kim trên người của ngươi, đừng nói tổn hại trấn giáo chi bảo của Cổ Thần Các ta, cho dù Cổ Thần Các ta trên dưới chết sạch sẽ cũng đáng giá!
Hắn tung người hướng Giang Nam đánh tới, dùng tới tất cả lực lượng bản thân, mặc dù tu vi hắn bị hủy, nhưng thân thể như cũ vô cùng mạnh mẻ, là thân thể Chưởng Giáo Chí Tôn cấp, dễ dàng là có thể đánh giết tiểu bối như Giang Nam!
- Các chủ, ngươi tìm đường chết, không trách được ta!
Giang Nam quát lên, trong tay một đạo ngũ sắc quang mang thoáng hiện, Địa Từ Nguyên Phủ hiện ra ở trong tay, Cổ Thần Các Chủ mới vừa vọt tới trước người hắn, liền thấy tay nâng búa rơi, một đạo búa quang hiện lên, đem vị Cổ Thần Các Chưởng Giáo Chí Tôn này đánh chết tại chỗ!
- Giang sư đệ quả nhiên rất cao, cộng thêm Cổ Thần Các Chủ, chỉ sợ có hai đại thánh địa Chưởng Giáo Chí Tôn chết ở trong tay của ngươi?
Đột nhiên, thanh âm của Cận Đông Lưu truyền đến, Giang Nam quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đầu lâu thần minh rách nát bay lên, rơi trên mặt đất liền hóa thành phấn vụn, Cận Đông Lưu từ đó đi ra, khóe miệng tràn đầy máu, hiển nhiên cũng bị thương rất nặng.
Hắn cũng có một thân thể thần minh, Giang Nam có thể lẫn đi qua, hắn tự nhiên cũng có thể lẫn đi qua.
- Cùng ta đối đầu, tự nhiên phải chết.
Giang Nam khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Cận sư huynh có phải cũng muốn thử xem cự phủ của ta hay không?
Cận Đông Lưu trong mắt tinh quang chợt lóe, sờ không rõ nền tảng của Giang Nam, không dám động thủ, đột nhiên lại có một đầu lâu từ trong vực sâu bay ra, rơi xuống đất toái đi, một cổ hắc khí từ đó bay ra, ở giữa không trung hóa thành một đầu Biên Bức khổng lồ, giận dữ kêu lên:
- Tiểu quỷ, hủy thân thể ta, ta muốn ngươi chết!
- Bức Vương Thần?
Ánh mắt Cận Đông Lưu sáng lên, chỉ thấy Bức Vương Thần gào thét hướng Giang Nam phóng đi, điên cuồng chui vào bên trong mi tâm của Giang Nam!
Thân thể đầu hư không thiên ma này bị hủy, không có ký thác, lúc này tính toán cưỡng đoạt thân thể của Giang Nam!
Sau một khắc, mi tâm Giang Nam hé ra, một viên Như Ý Đan to lớn không gì so sánh được dằng dặc bay ra.
- Bức Vương Thần bị luyện thành Như Ý Đan?
Trong lòng Cận Đông Lưu kinh hãi, nơi nào còn dám cùng Giang Nam tranh đấu, thân hình vội vàng chợt lóe, hóa thành một đạo cầu vồng phá không bay đi.
Giang Nam thấy Cận Đông Lưu rời đi, không khỏi thở phào nhẹ nhỏm, khóe miệng lại tràn ra một vết máu. Thương thế của hắn như cũ chưa từng khỏi hẳn, Bức Vương Thần bị hắn luyện hóa thành Như Ý Đan mặc dù dễ dàng, nhưng nếu như Cận Đông Lưu thật cùng hắn chính diện giao phong mà nói, như vậy bằng trạng thái hiện tại của hắn, chỉ sợ ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có.
- Lúc ấy tại chỗ có mấy trăm người, chỉ có ta cùng Cận Đông Lưu còn sống, Cổ Thần Các Chủ cùng Bức Vương Thần mặc dù sống sót nhưng bị ta giết chết, đến nay không có những người khác đi ra vực sâu, nói vậy cũng đã chết.