Mạc Thiên Cơ đoán không sai. Mồi lửa này, đích thực là do Sở diêm vương đốt lên. Nhưng so với hắn mong muống, lại chậm hơn rất nhiều ngày. Cho nên mới khiến cho vị thần bàn quỷ tính này lo tới gần như bạc trắng tóc.
Ngạo thị gia tộc.
Tạ Đan Quỳnh đột nhiên tới bái phỏng, khiến cho Ngạo thị gia tộc đều rất kinh ngạc.
Nhưng bất kể thế nào mà nói, đó cũng là đại công tử của Tạ thị gia tộc, người thừa kế tương lai. Tuy Tạ thị gia tộc yếu hơn Ngạo thị gia tộc một chút, nhưng cũng không thể thất lễ được.
Cho nên Ngạo thị gia tộc tiếp đãi rất ân cần.
Gia chủ Ngạo Thiên Hành Ngạo thị gia tộc thậm chí còn đích thân tiếp đãi một chút. Nhi tử sớm muốn gì cũng phải tiếp chưởng Ngạo thị gia tộc, thay nhi tử kết giao một đại minh hữu như vậy, tuyệt đối trăm cái lợi mà không có một cái hại.
"Tạ công tử, ha ha... Lệnh tôn có khỏe không?" Ngạo Thiên Hành rất ôn hòa, ân cần thăm hỏi.
"Gia phụ rất khỏe, đa tạ bá phụ quan tâm!" Tạ Đan Quỳnh hành lễ rất là kính cẩn, hoàn toàn dùng lễ hậu bối mà tham kiến, nói: "Tiểu chất cùng Tà Vân huynh luôn tương giao tâm đầu ý hợp, ở Định Quân sơn lại liên thủ, nhiều ngày không gặp, phi thường tưởng niệm, cố ý đăng môn bái phỏng, có chỗ nào mạo muội, xin bá phụ bao dung."
"À, này thì có tội gì?" Ngạo Thiên Hành vuốt râu, cười vô cùng hiền hòa, nói: "Đây là trọng tình trọng nghĩa, ngươi còn trẻ tuổi như vậy, lão phu phi thường thưởng thức. Hắn có bằng hữu như ngươi, cũng là một may mắn."
Hắn trầm ngâm một chút, nói: "Bất quá... tiểu khuyển Ngao Ngao đi cực bắc hoang nuyên, vẫn chưa về...."
"Tiểu khuyển Ngao Ngao...." Hai mắt Tạ Đan Quỳnh lồi ra, thiếu chút nữa bị cái tên này vật ngã lộn cổ.
"Nếu Tạ hiền chất đã tới đây, không bằng ở lại đây vài ngày. Phong cảnh Ngạo gia, cũng không tệ lắm đâu." Ngạo Thiên Hành mỉm cười, nói: "Lại nói... Ngao Ngao đã đi được mấy tháng, hiện giờ hẳn là đang trên đường trở về. Nói không chừng mấy ngày nữa là nó về tới nơi rồi. Đến lúc đó, các ngươi cứ thoải mái nói chuyện."
"Một khi đã vậy, tiểu chất phải quấy rầy bá phụ vài ngày rồi, thuận tiện nghe bá phụ dạy bảo." Tạ Đan Quỳnh biết thời biết thế, lập tức đồng ý.
Thế là Tạ Đan Quỳnh ở lại Ngạo gia không chút khách khí. Mỗi ngày đều ăn cá lớn thịt to, sơn hào hải vị, cuộc sống quả thực không thể thư thái hơn.
Nhoáng một cái đã hơn mười ngày, nhưng Ngạo Tà Vân vẫn chưa về. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Ngạo thị gia tộc đã bắt đầu cảm thấy bất thường.
Làm sao vẫn chưa về?
Tạ Đan Quỳnh ở lại mấy ngày, cũng không hề cáo từ, mà nói là thân thể có chút không thoải mái. Ngạo Thiên Hành thịnh tình giữ lại, cũng tìm y giả trong gia tộc tới xem bệnh. Tạ Đan Quỳnh đành phải đáp ứng ở lại ba ngày nữa. Nhưng ngay tại sáng sớm ngày thứ hai sau đó, Tạ Đan Quỳnh đột nhiên hôn mê bất tỉnh, thoi thóp...
Y giả vừa nhìn thấy, sợ nhảy dựng lên, vội vàng hồi báo gia chủ Ngạo Thiên Hành. Ngạo Thiên Hành vừa nhìn thấy, đã thấy Tạ Đan Quỳnh cả người tím tái, hai mắt cũng gần như lồi ra, hơi thở hỗn loạn, đan điền vỡ tan, kinh mạch cũng sắp hỏng rồi...
Ngạo Thiên Hành lập tức hoảng sựo....
Nếu vị thiếu chủ Tạ thị gia tộc này chết trong nhà mình, cái này sẽ vui lắm đây...
Ngạo thị gia tộc lập tức triệu tập tất cả thần y cao thủ tới, chữa thương cho Tạ Đan Quỳnh, nhưng xem tới xem lui, ai nấy đều nhíu mày lắc đầu, thở dài bó tay không có biện pháp...
Chỉ có thể dùng nguyên khí tạm thời kéo dài sinh mạng cho Tạ Đan Quỳnh. Trừ những thứ đó ra, không ngờ không có bất cứ biện pháp nào.
Ngạo Thiên Hành lập tức hối hận thối ruột rồi. Ngươi nói từ hai ngày trước, ta đã cho hắn đi luôn rồi.... Bây giờ nói có ích gì chứ...
"Ngạo bá phụ không cần lo lắng. Đây là... ác tật...từ nhỏ của ta... Không thể trị tận gốc... Khụ khụ khụ... Phương pháp...." Tạ Đan Quỳnh thực sự yếu ớt, an ủi nói: "Chỉ cần... có một vị... cao thủ khụ khụ... khụ khụ khụ truyền một chút nguyên khí... mỗi ngày, liên tục một thời gian ngắn... khụ khụ khụ là tốt thôi...."
"Một thời gian ngắn là bao nhiêu lâu?" Ngạo Thiên Hành vội vàng hỏi.
Nhưng Tạ Đan Quỳnh ngẹo đầu một cái, đã hôn mê bất tỉnh.
Ngạo Thiên Hành gân nổi đầy mặt. Một thời gian ngắn? Fuk, thằng nhãi chết bầm kia, một ngày cũng là một thời gian ngắn, một năm cũng là một thời gian ngắn, cả đời... bất quá cũng chỉ là một thời gian ngắn mà thôi.
Nhưng người ta hôn mê bất tỉnh, làm sao bây giờ?
Ngạo Thiên Hành buồn bực đầy bụng, đi ra ngoài.
Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, Tạ Đan Quỳnh vẫn hôn mê bất tỉnh, Ngạo Tà Vân vẫn không hề có nửa điểm tin tức.... Không khí trong Ngạo thị gia tộc càng lúc càng trầm trọng...
Đã một tháng trôi qua, nhìn các gia tộc khác và một số tán nhân đã lục tục trở về, tin tức các nơi cũng không ngừng truyền tới, Ngạo thị gia tộc rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa rồi.
Liền phái người đi tiếp ứng. Từng đợt từng đợt xuất phát, tiếp ứng, tìm kiếm, nhưng lại giống như ném đá xuống biển, đến một chút tin tức truyền về cũng không có.
Kết quả là Ngạo Thiên Hành nôn nóng rồi...
Ngạo thị gia tộc dứt khoát xuất động quy mô lớn, hướng về phía cực bắc hoang nguyên mà xuất phát.
Không có ai biết, Ngạo Tà Vân đối với Ngạo thị gia tộc quan trọng cỡ nào!...
....
Trong khoảng thời gian này, áp lực tại Trung Tam Thiên, thậm chí ngay cả người bình thường cũng có thể cảm thụ được! Giống như giữa mùa hè, trên bầu trời đến một cơn gió cũng không có, mây đen áp đỉnh đầu. Khiến tất cả mọi người nóng tới mồ hôi đầm đài, nhưng một cơn mưa hi vọng vẫn mãi không rơi xuống!
Hơn nữa, loại áp lực này, càng lúc càng nặng nề, từ trên thiên không, áp thẳng vào trong lòng mỗi người!
Bức bối chết rồi! Bức bối chết mất!
Tất cả mọi người đều biết, một khi loại tình huống này bị phá vỡ, chính là một hồi cuồng phong bão táp có thể hủy diệt tất cả. Nhưng khi loại áp lực này lớn tới một mức độ nhất định, không thể nhẫn nhịn, không thể chịu đựng được nữa, tất cả mọi người thà bị hủy diệt, cũng muốn lựa chọn cuồng phong bão táp, phá vỡ tất cả áp lực!
Lại qua một tháng, khi tất cả mọi người đang lo lắng bất an, khó ngồi yên một chỗ, không khí Trung Tam Thiên đã trầm trọng tới cực điểm, đột nhiên bị kích nổ!
Một tin tức giống như sét đánh truyền khắp Trung Tam Thiên!
Vốn là liên minh, vốn là chiến hữu, Âu gia Đồ gia Hắc Ma Mộng gia Điền gia... nội chiến rồi!
Âu gia Hắc Ma Điền gia giết sạch tất cả cao thủ Mộng gia cùng đi chấp hành nhiệm vụ. Trong đó bao gồm Mộng thị gia tộc đại công tử Mộng Lạc,cùng hai vị hoàng tọa cao thủ, cùng rất nhiều vương tọa võ tôn.
Ngay sau khi trở về, mấy đại gia tộc này liền giống như giết tới đỏ lừ cả mắt, không ngờ lại giết sạch người của Mộng thị gia tộc đang ở trong liên minh, những kẻ mới cùng chuyện trò vui vẻ với bọn hắn cách đây không lâu.
Sau đó lại xuất quân xuôi nam, giết sạch tất cả nam nữ già trẻ Mộng thị gia tộc, chó gà không tha!
Lão tổ tông Mộng thị gia tộc - Mộng Thiên Nhạc thân là cửu phẩm hoàng tọa, luôn luôn bế quan, cũng bị bức xuất quan, sau đó tất cả hoàng tọa mấy đại gia tộc cùng xông tới, điên cuồng hỗn chiến!
Mộng Thiên Nhạc đánh trả trong bi phẫn, nhưng trong thời khắc mấu chốt nhất, mấy đại gia tộc cũng xuất động mấy vị lão tổ tông, đều là võ hoàng cao cấp! Loạn quyền đánh chết lão sư phó, giết chết Mộng Thiên Nhạc đương trường!
Mộng thị gia tộc bị đốt thành một đống tro tàn!
Trong trận chiến này, tất cả những người tham chiến, nhất là phụ trách tiến công, Đồ gia Âu gia Hắc Ma Điền gia... ai nấy đều đỏ lừ mắt, dùng tư thái quyết tử tấn công!
Tình huống như vậy, giống như Mộng thị gia tộc đã đồng loạt đào mồ mả tổ tiên mấy đại gia tộc này lên. Sau đó lại đem tất cả nữ nhân trong mấy đại gia tộc này chơi qua một lượt, thù sâu như biển, không đội trời chung!
Thủ đoạn hung ác, hạ thủ ngoan độc, tàn khốc,... Ở Trung Tam Thiên này, đều là trước nay chưa từng có!
Mà vụ thảm án diệt môn này, hoàn toàn diễn ra dưới ánh mặt trời, quang minh chính đại.... không hề có chút kiêng nể nào... Phát sinh! Hoàn toàn không có bất cứ che che giấu giấu!
Một đại gia tộc đã bị xóa tên rồi!
Mộng thị gia tộc, toàn gia nam nữ già trẻ, bao gồm tất cả quan hệ thông gian, tất cả thi thứ... Tất cả những gì có thể liên quan tới Mộng thị gia tộc, đùe bị mấy đại gia tộc này nhổ cỏ tận gốc giống như phát điên!
Trận đại chiến này, nhân số tử vọng vượt qua mười vạn người!
Tin tức này, giống như sát đánh giữa trời quang, chấn kinh tất cả các đại gia tộc Trung Tam Thiên.
Ai cũng không nghĩ tới, phá vỡ bầu không khí nặng nề trầm trọng này, lại là một hồi nội chiến! Nội bộ liên minh rạn nứt, Mộng thị gia tộc ngang nhiên một mình đấu tất cả gia tộc khác...
Thậm chí ngay cả Mạc Thiên Cơ - tính toán không sai sót, khi nghe được tin này, hai con mắt cũng phải lồi ra khỏi hốc mắt, chén trà trong tay rơi choang một cái xuống đất, vỡ tan, sau đó không ngờ còn véo véo lên đùi mình mấy cái, tím đen lại, cuối cùng mới tin mình không phải đang nằm mơ!
Ngay cả Mạc Thiên Cơ cũng có phản ứng như vậy, có thể nghĩ tới phản ứng của người khác thế nào...
Tuy mấy gia tộc động thủ đều không nói một lời, mọi người cũng không biết nguyên nhân phát sinh chuyện này, nhưng tất cả mọi người đều xì xào bàn tán, suy đoán không ngừng.
Mộng thị gia tộc bị nhổ tận gốc như vậy... Phải làm chuyện trời giận người oán, thiên lôi giáng xuống như thế nào mới có thể khiến nhiều đại gia tộc như vậy cùng điên cuồng nổi giận?
Mộng thị gia tộc cũng quá có bá lực đi? Con mẹ nó, đang đối đầu với bảy tám đại gia tộc như vậy, không ngờ còn có lá gan đắc tội với tất cả minh hữu của mình? Bọn họ không thể ngu xuẩn như vậy nha...
Rốt cuộc là vì cái gì?
Trung Tam Thiên tranh cãi không ngừng.
Một người nói: "Việc này không thể nghi ngờ, nhất định là Mộng Lạc cường bạo ấu nữ các đại gia tộc, khiến cho nhiều người tức giận."
Một người khác phản bác, nói: "Thối lắm! Tuyệt đối không thể, ngươi căn bản không biết thế gia! Các đại gia tộc sẽ không vì việc này mà quyết tuyệt như vậy! Nguyên nhân bên trong, tuyệt đối không phải là Mộng Lạc cường bạo ấu nữ!"
Hắn chém đinh chặt sắt xong, lại nghi ngờ nói: "Nói không chừng là lão tử Mộng Lạc lôi hết chủ mẫu mấy đại gia tộc này lên giường rồi...."
Tất cả mọi người đều cảm thấy chuyện này rất có thể. Tên còn lại chen miệng hỏi: "Nói rất có lý... Cái này gọi là thượng bất chính, hạ tất loạn. Mà hạ đã không đứng dắn thì chứng tỏ... thượng tất bất chính! Mộng Lạc thích cường bạo ấu nữ, nói không chừng lão tử hắn cũng cường bạo....."
Lập tức rất nhiều người cùng gật đầu: "Ừm... có đạo lý. Cứ bàn luận như vậy, liên minh các đại gia tộc lần này, nhất định là tạo cơ hội cho lão sắc lang này... Không thấy hắn nán lại liên minh, vui đến quên trời quên đất à... Mà nói đi cũng phải nói lại, các vị chủ mẫu đại gia tộc, tuy hơi già một chút... Nhưng nhất định rất còn phong vận......."
Sau đó mọi người cùng than thở. Lão tử Mộng Lạc có thể chết như vậy, cũng coi như chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu, chỉ là làm hại cả gia tộc, không hề khôn ngoan chút nào..
Nhưng tiếp đó lại có người phản bác: "Ngươi biết cái gì... Sắc tâm nam nhân đã nổi lên, thì còn quản gì gia tộc...." Sau đó mọi người trầm tư, liên hệ với bản thân suy bụng ta ra bụng người, đều gật đầu.
Cuộc bàn luận này không biết vì sao lại truyền ra ngoài, giống như có người cố ý thôi động, không ngờ càng truyền càng xa, dần dần trở nên ầm ĩ...
Kết quả là, gia chủ mấy đại gia tộc này ở Trung Tam Thiên đều là nhân vật quyền cao chức trọng, không ngờ cùng một lúc, trên đầu đã mọc lên một cái sừng dài ngoằng...