Biết được Huyền Thiên lợi dụng Thánh Đỉnh, tiến nhập vào trong Đan Nguyên Đế Phủ, mọi người đều bị khiếp sợ.
Một không gian nhìn không thấy giới hạn.
Huyền Thiên đột nhiên xuất hiện, đại địa dưới chân hắn giống như mặt gương, trên không trung là sao trời lốm đốm, bốn phía vô biên vô hạn.
- Đã bao nhiêu năm rồi, lại có người tiến vào động phủ của Bổn đế...
Đột nhiên, một thanh âm vang lên.
Phía trước Huyền Thiên hơn mười dặm đột nhiên xuất hiện một trung niên kiếm khách tuổi chừng ba mươi.
Hắn có mái tóc đen dài, hai mắt thâm thúy như những ngôi sao xa xôi, làm người ta nhìn không rõ ràng.
Trung niên kiếm khách mặt trắng không râu, tướng mạo uy nghi, thân hình cao lớn, hắn đứng nơi đó cao như tùng bách, vững như trì uyên.
Hắn mặc TSm màu xanh, eo quấn một cái đai lưng bằng ngọc, sau lưng là một thanh trường kiếm.
Ánh mắt Huyền Thiên rơi vào trên người trung niên kiếm khách thì người này bước chân một bước đi tới trước mặt Huyền Thiên.
Hô - một bước này, Huyền Thiên liền cảm giác được một cỗ kình phong thổi vào mặt, không khí phía trước lập tức tách ra hai bên tạo thành khí lãng, một cỗ khí tức sắc bén từ phía trước kích xạ tới.
Một bước phóng ra kiếm khí mãnh liệt tràn tới.
Huyền Thiên cách xa trung kỳ kiếm khách mười dặm vẫn có thể cảm nhận được cỗ kiếm khí đáng sợ này.
- Kiếm khí thật cường đại, Đan Nguyên Kiếm Đế quả nhiên là cường giả tinh tu kiếm đạo, ý chí kiếm đạo thuần túy hơn ta không ít.
Huyền Thiên cảm thán trong lòng.
Huyền Thiên tuy rằng cũng là kiếm khách, nhưng mà hắn cũng không tính là thuần tu kiếm. Kiếm chỉ là vũ khí của hắn, so với thực lực thì kiếm đạo chỉ là một mặt, dù cho không cần kiếm, hắn cũng có thực lực vô cùng đáng sợ.
Vì thế, luận ý chí kiếm đạo thuần túy, Huyền Thiên không bằng Đan Nguyên Kiếm Đế.
Hình chiếu Đan Nguyên Kiếm Đế phía trước cũng có tu vi giống Huyền Thiên, vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất, bất quá khí thế của hắn còn đáng sợ hơn cả Chuẩn Hoàng.
- Hậu bối Huyền Thiên, xin Đan Nguyên Kiếm Đế chỉ giáo!
Huyền Thiên ôm quyền quyền, thi lễ một cái, sau đó cũng một bước về phía trước.
Khí thế của hắn bộc phát toàn bộ, một tầng khí lãng khổng lồ dùng Huyền Thiên làm trung tâm đột nhiên sinh ra, sau đó hướng bốn phương tám hướng khuếch tán.
Hưu - trước người Huyền Thiên ngưng tụ một thanh kiếm cực lớn bổ về phía trước.
Kiếm khí bổ ra hư không dài hơn mười dặm phá vỡ hình chiếu kiếm khí của Đan Nguyên Kiếm Đế.
Hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế chỉ có chiến lực khiêu chiến một cảnh giới, tự nhiên kém Huyền Thiên khá xa.
- Tốt, đã bao nhiêu năm, rốt cục gặp một cao thủ kiếm đạo, kiếm khí bành trướng to lớn, cương nguyên của ngươi phi thường hùng hậu, viễn siêu thường nhân.
Hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế mỉm cười, lộ ra vẻ tán thưởng.
Đây chỉ là ý chí Đan Nguyên Kiếm Đế lưu lại, nếu là Đan Nguyên Kiếm Đế đã chết, đạo ý chí này cũng không còn năng lực suy nghĩ. Nhưng mà Đan Nguyên Kiếm Đế phi thăng thành thần, hiển nhiên còn sống, đạo ý chí này vẫn bảo trì linh tính và có một chút năng lực phán đoán.
Nó là ý chí trước khi Đan Nguyên Kiếm Đế thành thần lưu lại, vô cùng cường đại, hơn nữa kiến thức phi phàm, vẻn vẹn là từ khí thế của Huyền Thiên là có thể nói ra cương nguyên của Huyền Thiên hùng hậu, viễn siêu thường nhân.
Đúng là như thế, Huyền Thiên tu luyện bất diệt kim thân, cương nguyên cường hóa mấy chục lần, mặc dù là vương giả đỉnh phong đạt trình độ cao nhất nhưng luận cương nguyên hùng hậu đều không kém hoàng giả cấp một bao nhiêu.
Đối với tán thưởng của Đan Nguyên Kiếm Đế Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Tiền bối, cửa thứ nhất đã bắt đầu sao?
- Ha ha ha. . . !
Hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế đột nhiên cười cười, vung tay lên liền biến mất không thấy gì nữa, một giọng nói truyền đến:
- Cửa thứ nhất, ngươi đã qua.
Vừa mới nói xong, không gian bốn phía Huyền Thiên biến ảo, hắn lại xuất hiện trong đình viện.
- Chưa đánh đấm gì đã vượt qua cửa thứ nhất sap?
Trong lòng Huyền Thiên cảm thấy quái lạ thầm nghĩ.
Rất nhanh Huyền Thiên liền suy nghĩ cẩn thận xem ra hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế có một chút sức phán đoán, biết rõ thực lực của hắn mạnh hơn khiêu chiến một cảnh giới.
Khóe môi Huyền Thiên nhếch lên vui vẻ, cất bước về phía trước, đi đến đình viện thứ hai.
Rất nhanh hắn đã đi tới đình viện thứ hai, cảnh sắc bốn phía biến hóa. Không gian chuyển đổi, hắn lại xuất hiện một không gian rộng lớn vô biên.
- Ồ!
Huyền Thiên một tiếng cả kinh, cách hắn không xa , phát hiện hai cỗ hài cốt, xem ra có người tiến vào Đan Nguyên Đế Phủ, hơn nữa không quay đầu lại mà là tham gia khảo nghiệm.
Đáng tiếc xông qua cửa thứ nhất rồi ngỏm củ tỏi ở cửa thứ hai này.
Có thể xông qua cửa thứ nhất, khẳng định đều là thiên tài, ít nhất cũng có thể khiêu chiến một cảnh giới, nhưng lại chết ở chỗ này không có tiếng tăm gì.
Hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế rất nhanh liền xuất hiện phía trước Huyền Thiên tầm mười dặm.
- Cửa thứ hai, cần dựa vào thực lực của ngươi thông qua!
Hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế nói.
Vừa mới nói xong, kiếm phía sau lưng hắn liền đột nhiên bay ra rơi vào trong tay, một kiếm bổ tới.
Hưu - - quang mang lóng lánh lóe lên, Huyền Thiên chỉ cảm thấy phía trước vô cùng đẹp mắt, một đạo kiếm cương đột nhiên bổ ra mười dặm đến trước mặt Huyền Thiên.
Một kiếm thật nhanh!
Một kiếm thật mạnh!
Hai hàng lông mày Huyền Thiên nhíu lại, đồng tử lập tức phóng đại lộ ra một tia kinh hãi.
Một đạo kiếm cương này đủ để miểu sát một vị hoàng giả cấp một.
Dù thực lực Huyền Thiên nghịch thiên có nghịch thiên thế nào, phía sau lưng hắn vẫn cảm giác rét lạnh, một kiếm này rất có lực uy hiếp đối với hắn.
Quỷ Nguyệt Đại Na Di - thân ảnh Huyền Thiên khẽ động, xẹt qua một con quỹ tích trong hư không, tốc độ như quỷ mỵ.
Kiếm cương sáng chói lập tức chém Huyền Thiên thành hai nửa, bất quá đây chẳng qua là một đạo tàn ảnh.
Hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế nói động thủ thì động thủ, không có một chút dây dưa dài dòng, Huyền Thiên cũng không dong dài, lập tức triển khai phản kích.
Hoàng cấp bảo kiếm gần như trong suốt lập tức xuất hiện trong tay, Quỷ Nguyệt Đại Na Di giúp Huyền Thiên thuấn di mười dặm, cách Đan Nguyên Kiếm Đế chỉ có 2000~3000 thước.
Hỗn độn kiếm khí - Hoàng cấp bảo kiếm trong tay Huyền Thiên bổ một phát, một đạo hỗn độn chi quang đột nhiên nổ bắn ra.
Vừa ra tay, Huyền Thiên cũng lấy ra thực lực đỉnh phong, lực công kích hỗn độn kiếm khí gần với kiếm chiêu lôi hỏa Áo Nghĩa dung hợp.
2000~3000 thước đối với hỗn độn kiếm khí chỉ trong thời gian nháy mắt.
Tốc độ phản ứng của hình chiếu của Đan Nguyên Kiếm Đế cực nhanh, cơ hồ là hỗn độn kiếm khí vừa ra, bảo kiếm trong tay hắn cũng đồng thời vung lên bổ ra một đạo kiếm cương sáng chói.
Rầm rầm rầm bang bang. . . Hỗn độn kiếm khí cùng kiếm cương sáng chói lập tức va chạm nhau, lực lượng đáng sợ đến cực điểm, âm thanh nổ vang giống như bắn liên hồi không ngừng vang lên.
Một kiếm này tựa hồ là lực lượng ngang nhau, hỗn độn kiếm khí Huyền Thiên lại không thể trực tiếp phá vỡ kiếm của đối phương.