TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ma Thần Thiên Quân
Chương 273: Đạt thành hiệp định

“Huh...”. Thần Quân mày nhíu sâu nhìn Cường như thần ma đứng đối diện Vô Đạo. Kẻ sau đột nhiên đồng ý sẽ giúp Vô Đạo, tận lực giúp Hư thiên bí cảnh bản dân thoát ra ngoài, lại phối hợp với hắn bất an khí tức trước đó thì có thể nói sự tình đã như ván đã đóng thuyền rồi.

Đối với thế giới tu giả thì việc có dự cảm không lành đối với tương lai cũng không phải là không có, như Cường vừa rồi đột nhiên có cảm giác bất an mà lại thê hiện đột ngột như vậy thì có thể suy đoán được hắn là có chuyện, hoặc là người thân của hắn có chuyện. Tuy rằng không phải chắc chắn hoàn toàn nhưng thà rằng tin tưởng còn hơn là im lặng không để ý ah!

Về phần Cường lúc này đang như thị uy lực lượng nhưng Thần Quân có cảm giác như Cường vẫn đang còn thấy bất an, hắn làm như vậy chỉ là an ủi bản thân nhằm xua đi cảm giác kia mà thôi. Lại nhìn về phía kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực đang cầm trên tay tấm bùa Hỗn độn cảnh ấn ký thì Thần Quân mày nhíu lại càng sâu, có lẽ đối với tu giả ngày nay, cho dù là sinh ra trong gia cảnh hiển hách như Vũ Thiên e rằng cũng không biết vật kia có bao nhiêu kinh khủng, Thần Quân là nhờ biết đến ký ức của Lão Ma nên mới biết mà thôi, vật kia tốt nhất không nên tùy tiện vận dụng mới tốt.

Hỗn độn cảnh ấn ký thì ý nghĩa cũng như cái tên của nó, nó chính là ấn ký của Hỗn độn cảnh đại năng đánh xuống, nó có thể tồn tại bao nhiêu tuế nguyệt không biết nhưng nó có thể phát huy được một đòn năm thành lực lượng của Hỗn độn cảnh đại năng sáng tạo ra nó, uy lực tuyệt đối vượt xa thông thường Hư vô cảnh đỉnh phong. Lại nói đến Hỗn độn cảnh đại năng, bọn hắn cường đại là không thể diễn tả, không những cùng thiên địa đồng thọ mà khả năng khiến bọn hắn đi vào nhập diệt chết đi là hầu như không có khả năng, bọn hắn chính là những kẻ có thể tùy tiện vẽ nên quy tắc vô cùng đáng sợ, thư hỏi bọn hắn công kích có thể lưu giữ lại được? Mỗi một vị Hỗn độn cảnh thông thường sẽ không hạ xuống quá mười đạo ấn ký, thứ nhất là vì ấn ký lưu xuống khá là cầu kỳ và mất thời gian, thứ hai đó là uy lực của nó đối với Hỗn độn cảnh đại năng cũng không có bao nhiêu uy hiếp, bọn hắn hạ xuống nhưng cái này ấn ký là để cho hậu nhân đề phòng giữ mạng mà thôi, đối với bọn hắn không có bao nhiêu ý nghĩa nhưng đối với hậu nhân thì đó chính là bùa bảo mệnh, tuyệt đại sát chiêu ah!

“Không ngờ vật này các ngươi cũng muốn đem ra...”. Vô Đạo mày nhíu lại nhìn kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực lạnh băng nói. Kế tiếp kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực ra, ba kẻ khác bao gồm Thần Anh Vô Địch cũng lấy ra một tấm bùa tỏa ra tang thương khí tức, duy chỉ có Thánh Hoàng là không có, về phần tử y nữ tử lại không lấy ra, không biết là không có hay không định ra. Vậy mới biết mấy vị thiên kiêu này gốc gác có bao nhiêu kinh khủng ah, chi ít trong tộc đều có một vị Hỗn độn cảnh tọa trấn, e rằng ở Thái cổ cũng là đại tộc đứng đầu.

“Hừ...”. Cường hừ lạnh không nói, chỉ là hắn quanh thân lực lượng càng thêm biến hóa đáng sợ, hư không cũng là theo đó vặn vẹo.Hắn đây là cho thấy thái độ của mình, bất kể thế nào cũng sẽ trợ giúp Vô Đạo ah. Đại chiến đã ngưng lại hồi lâu, hư không đã gần như khôi phục rồi, có lẽ không lâu nữa những kẻ đang ở xa xa Đạo trần hồ quan chiến sẽ có thể thấy toàn cảnh đại chiến về sau rồi.

“Làm sao bây giờ...”. Vũ Thiên cũng là nhíu mày hướng Thần Quân truyền âm. Tuy rằng không biết cái bùa kia có bao nhiêu kinh khủng nhưng Thần Quân cùng Vô Đạo đều tỏ ra kiêng kị như vậy thì e rằng cũng không thể xem thường, lúc này hắn cùng Thần Quân lại còn phải đang chăm sóc cho Vũ Thế Nguyệt, tình cảnh không được sáng lạng cho lắm.

“Bọn hắn sẽ không tiếp tục đánh nữa, có lẽ cũng sắp dừng lại rồi...”. Thần Quân lạnh nhạt nói. “Hôm nay có lẽ không thể báo thù cho tộc nhân cùng Cô cô được rồi...”. Dừng lại một chút hắn nhìn sang Thánh Hoàng cùng Thần Anh Vô Địch hai người nói. “Nhớ cho kỹ tên kia, hắn là Thánh Hoàng của Thánh tộc, Thánh tộc chính là ngọn nguồn khiến gia tộc ta bị hủy, nếu có cơ hội đừng chần chừ mà cho hắn một đao chí mạng...”. Hắn đương nhiên tin tưởng Vũ Thiên có khả năng cùng Thánh Hoàng đánh giết, cho dù không giết được kẻ địch nhưng chắc chắn có thể bảo toàn bản thân.

“Là hắn...”. Vũ Thiên mắt lóe lên sát khí lạnh lùng nói. Tuy rằng hắn sinh ra là sau khi gia tộc bị diệt, tình cảm cũng không có bao nhiêu nhưng không thể phủ nhận được hắn thân thế, nếu có thể hắn đương nhiên sẽ hướng Thánh tộc chém tận diệt tuyệt.

“Huh...”. Thánh Hoàng giường như cũng có cảm ứng thì nhìn sang Thần Quân ba người, con ngươi cũng không chút nào che dấu sát khí, bọn hắn chính là tử địch ah!

Cường tỏ rõ lập trường, bốn vị thiên kiêu đều là đem ra Hỗn độn cảnh ấn ký lập tức khiến không gian xung quanh trầm xuống, khí tức âm u lập tức lan tràn, Vô Đạo cùng Cường đều không động, bốn người Thần Anh Vô Địch cũng không động, bọn hắn chỉ nắm chặt lấy tấm bùa giống như tùy thời đánh ra nhất kích tất sát.

“Như vậy là các ngươi không những không đồng ý giúp ta mà còn muốn cùng ta là địch?”. Vô Đạo lại là kẻ phá vỡ trầm mặc nói. Hắn quanh thân sát khí đã hư không tiêu thất, cả ngươi buông lỏng ra lăng lập giữ không trung tiêu sái nói.

“Bọn ta vô ý cùng ngươi là địch, chỉ là hai đường không chung lối, e rằng khó mà chấp nhận!”. Lúc này nói là Thần Anh Vô Địch. Nếu thật đánh lên bọn hắn cả bốn người e rằng còn không đủ cho Vô Đạo một cái phất tay, thê nhưng có Hỗn độn cảnh ấn ký tại, Vô Đạo cho dù muốn động thủ cũng phải xem xét bản thân có thể hay không ngăn cản được Hỗn độn cảnh đại năng một đòn năm thành lực lượng.

“Vậy còn ngươi đâu?”. Nhìn một vòng Vô Đạo nhìn về phía Thần Quân cười nói.

“Hắc hắc! Có câu kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu, ngươi thấy có đúng không?”. Thần Quân mắt lập lòe nói. Hắn trước đây đã có ước định với Phong, Nghĩ hai tộc tộc chủ và Thái cổ độc long sẽ giúp bọn hắn đi ra Hư thiên bí cảnh không phải là đều có mục đích này sao? Lúc này có thể trực diện với Vô Đạo thì càng dễ nói chuyện ah. Tuy rằng Vô Đạo người này hắn không hoàn toàn tin tưởng nhưng lúc này tạm không để ý điều này, thêm một đồng minh cường đại tổng thể vẫn tốt hơn nhiều thêm một đáng sợ địch nhân, huống chi kẻ này cho dù thoát khốn thì kẻ địch đầu tiên hắn hướng đên sẽ không phải Thần Quân hay Nhân tộc.

“Ha! Nói cũng đúng! Các ngươi Nhân tộc ở Thái cổ chính là kẻ bị ức hiếp ah!”. Vô Đạo giống như cũng lập tức hiểu ra cười ngặt nghẽo nói. Kỳ thực trước khi đến đây hắn cũng đã “túm” lấy vài Thí luyện giả tra xét tình huống, qua đó hắn cũng đã biết đến tinh không hôm nay tình huống. Tuy rằng là do ở Thái cổ đại chiến khiến cho tinh không thiếu hụt, yếu kém dẫn đến tu giả tu vi đều bị khóa ở Thánh tổ cảnh nhưng vẫn tính là thịnh vượng, đồng thời hôm nay Nhân tộc đã không phải như xưa là tộc đàn bị bắt nạt, bọn hắn đã có chỗ đứng cho riêng mình chèn ép tất cả các tộc khác. Dĩ nhiên là do các tộc Thái cổ không lưu lại nhiều nhưng điều này cũng cho thấy Nhân tộc khả năng thích ứng cùng cường đại.

“Nhân tộc....”. Bốn vị thiên kiêu mày nhíu thật sâu, bọn hắn đương nhiên đều có thể hiểu, đây chỉ là kiếm thêm địch nhân cho địch nhân ah, một tiễn hạ song điêu! Thí luyện giả tham gia Hư thiên bí cảnh hai đại thiên kiêu không chút suy nghĩ đều đã đồng ý với Vô Đạo, bọn hắn bốn người liệu có thể ngăn cản?

“Bất quá ta có một chút điều kiện!”. Thần Quân mở miệng nói. Bên cạnh hắn Vũ Thiên thì mày lại nhíu sâu không biết có suy tính gì, Thần Quân đồng ý giúp Vô Đạo hắn có lẽ cũng chưa hiểu nhiều.

“Hắc! Có can đảm! Nói xem!”. Vô Đạo nghe vậy thì hàm súc thú vị nhìn Thần Quân nói.

“Ở đây có kẻ địch của ta, không biết tiền bối có thể hay không giúp ta chém giết một kẻ trong đó?”. Thần Quân liếc nhìn Thánh Hoàng nói. Dĩ nhiên kẻ địch ưu tiên là Thánh Hoàng, muốn chém giết Thần Anh Vô Địch lúc này e rằng không dễ.

“Có thể!”. Vô Đạo nghe vậy thì liếc nhìn Thánh Hoàng một chút nói. Hắn đương nhiên có thể nhìn thấy Thần Quân trạng thái không được tốt, bị thương không nhẹ. Về phần nữ tử đang được hắn ôm trong lòng kia e rằng khó có thể sống.

“Hừ!”. Thánh Hoàng con ngươi co rút hừ lạnh. Trong tay Vạn tượng chi kiếm hào quang nhấp nháy.

“Ngươi có thể thử!”. Bất chợt Thần Anh Vô Địch lạnh lùng nói, hắn đi về phía Thánh Hoàng như muốn nói bọn hắn xem như đồng minh ah. Tình huống lúc này có thể thấy rõ ràng, lúc này là cần kéo theo đồng minh, Vô Đạo người này không phải là kẻ địch mà bọn hắn có thể tranh đấu, cho dù là cầm trong tay Hỗn độn cảnh ấn ký nhưng đây là tiêu hao phẩm, bọn hắn có thể đem ra khiến Vô Đạo nghi kị chứ tuyệt đối không dọa được hắn.

“...”. Thần Anh Vô Địch hành động dĩ nhiên cũng nhận được tán đồng từ ba vị thiên kiêu khác, bọn hắn là tập trung lại một chỗ gần Thánh Hoàng, có xu hướng cùng tiến cùng thối. Năm vị thiên kiêu chỉ có duy nhất nữ tử áo tím là chưa có hành động gì.

“Tử hồn tộc thiên kiêu, vậy ngươi đây?”. Vô Đạo đương nhiên cũng không bỏ qua nàng mà quay sang lạnh nhạt nói. Năm vị thiên kiêu đều là hậu nhân của Thái cổ cường tộc, bọn hắn không sai biệt thì đều có mang theo Hỗn độn cảnh ấn ký vào Hư thiên bí cảnh, cũng chính là một dị số.

“Tộc ta trước nay trung lập! Ngài có thể không cần để ý đến ta!”. Áo tím nữ tử hé miệng cười nhẹ nói. Nàng không biết Vô Đạo cùng Thần Quân và Cường hợp tác có thể hay không phá tan được Hư thiên bí cảnh quy tắc nhưng chuyện này liên lụy rất lớn, e rằng một khi Thái cổ chủng tộc đi ra các tiểu thế giới quay trở về tinh không thì sẽ có một tràng đại chiến đầy máu.

“Tốt!”. Vô Đạo nghe vậy thì một tiếng nói. Sau đó hắn quanh thân lực lượng cuốn động mãnh liệt, một chảo như vô vào hư không hướng Thánh Hoàng cùng bốn vị thiên kiêu chụp lấy, thủ đoạn đơn giản nhưng y lực không thể đo lường.

“Lui!”. Thần Quân vội hô một tiếng ôm theo Vũ Thế Nguyệt cấp tốc lui lại, Vô Đạo muốn xuất thủ rồi. Nếu là hắn ở trang thái toàn thịnh còn có thể quan sát gần giao thủ nhưng lúc này thì không được, huống chi còn có một cái Vũ Thế Nguyệt vẫn đang trong nguy cấp trạng thái, hắn không thể mạo hiểm được. Vũ Thiên thấy hắn lùi lại thì cũng cấp tốc lui lại, chỉ có đang đứng gần đó Cường vẫn không mấy phản ứng, hắn con mắt chỉ như híp lại nhìn phía Thánh Hoàng cùng năm vị thiên kiêu, hắn đang muốn nhìn một thứ.

“Rầm!”. “Rầm!”. Hư không tan nát, từng tiếng nổ vang hướng Thánh Hoàng mấy người đánh úp, mấy kẻ sau như lâm đại địch. Thần Anh Vô Địch cắn răng một tiếng, tay bấm ấn quyết đánh vào tấm bùa trên tay hắn khẽ quát một tiếng. “Thời không thiên diễn!”

Theo hắn quát lên, từ tấm bùa điên cuồng bắn ra Thời không lực lượng, một đạo nhìn như dòng sông lực lượng cuốn động quấn quanh lấy năm người, không cần suy nghĩ cũng có thể đoán được hắn là muốn nhờ lực lượng kia đem cả năm người chạy trốn. Lựa chọn này không thể nói là không sáng suốt, nếu toàn lực vận dụng tấm bùa thì có thể khiến Vô Đạo thậm chí cả mấy người ở đây đều chịu đến thương tổn nhưng tuyệt đối không có khả năng tại chỗ chém giết Vô Đạo, bốn người có bốn tấm Hỗn độn cảnh ấn ký thì chí ít cũng phải hi sinh hai tấm may ra mới có khả năng chém giết Vô Đạo ah.

“Xoạt!”. “Xoạt!”. Vô Đạo công kích như vô số âm phong đánh lên Thời không dòng sông lại vang lên những tiếng xoàn xoạt nhưng không có dấu hiệu tiến thêm một chút, tại ở bên ngoài đó dần tiêu tán, Hỗn độn cảnh thủ đoạn đương nhiên không thể theo lẽ thường suy đoán, cho dù cường đại như Vô Đạo cũng không thể phủ nhận.

“Muốn chạy đâu dễ!”. Vô Đạo hừ lạnh một tiếng. “Lục hợp bát hoang!”. Hắn tay phải khẽ nắm, cả thiên địa liền như nằm gọn trong tay hắn, Thời không dòng sông đang cuốn lấy năm kẻ kia cũng như bị giam cầm lại, tốc độ vận động cấp tốc giảm xuống. “Cho ta nát!”. Hắn lại gầm lên, tay liền thêm dùng sức như muốn phá vỡ Thời không thiên diễn đại chiêu.

“Ục!” “Ục!”. Thời không dòng sông vang lên những tiếng ùng ục kì quái thế nhưng vẫn không có dấu hiệu phá toái, một chiêu này không những có thể giúp quấy nhiễu không gian mà còn có khả năng phòng ngự vô cùng đáng sợ ah.

“Không tốt!”. Thế nhưng đang ở điều khiển tấm bùa Thần Anh Vô Địch thầm hô một tiếng không ổn. “Thời không trùng động! Các ngươi giúp ta cản lại hắn!”. Hắn là hướng ba người khác nói. “Hi vọng bọn ta giúp ngươi là không uổng phí...”. Cuối cùng đương nhiên là nói với Thánh Hoàng.

“Bổn hoàng chắc chắn không quên!”. Thánh Hoàng cũng thu lại tư thái cao cao tại thượng lạnh lùng nói. Tất cả là do Thần Quân ban tặng hắn ngày sau sẽ đòi lại tất thảy.

“Vạn tượng lượng hóa!”. Kẻ kế thừa Vạn tượng lực lượng tay cũng bấm ấn quyết đánh vào bên trong tấm bùa trên tay mình, từ đó liền bắn ra vô tận quang hoa xung kích ra ngoài, cho dù là Vô Đạo lực lượng cũng không thể che đậy được nó quang hoa.

“Nếu Thần Quân huynh đã có lời ta đương nhiên không thể đứng nhìn rồi!”. Cường vốn đang bất động đột nhiên mở miệng nói. Thân hình lóe lên biến mất, xem ra hắn cũng là muốn xuất thủ lưu lại mấy kẻ kia ah. Nói ra cũng dễ hiểu, hắn là muốn rời đi Hư thiên bí cảnh càng nhanh càng tốt, cùng Vô Đạo hợp tác có lẽ chính là con đường nhanh nhất giúp hắn rời đi, mấy tên kia đương nhiên sẽ ngăn cản, lúc này tại đây lưu lại bọn hắn mới là thượng sách, một lần vất vả nhàn nhã suốt đời chính là đạo lý này.

“Phụ thể!”. Bất kể là Thánh Hoàng hay bốn vị thiên kiêu đều không có chút nào tự tin cùng Cường trực diện, hắn thể hiện ra lực lượng đã áp qua tất cả thiên kiêu, lúc này cùng hắn đối cứng đương nhiên là thất sách! Kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực cầm lấy tấm bùa ấn vào đan điền của mình, hắn khí tức cấp tốc biến đổi, hủy diệt chi lực lan tràn. “Diệt!”. Sau khi phụ thể hắn vươn lên tay phải chém vào hư không phía bên trái đám người, Cường tuy rằng ẩn thân nhưng lúc này còn không che dấu được bọn hắn mấy người.

“Lưu lại!”. Quả nhiên Cường lập tức hiện thân, hai quyền đồng thời đánh ra hướng về năm người kia, lập tức hai đạo giống như bán cầu vòng sáng bắn về phía năm người, lực lượng của kẻ kế thừa Hủy diệt lực lượng cũng đánh lên người hắn, một chiêu lưỡng bại câu thương?

“Chậm!”. Thần Anh Vô Địch khẽ quát một tiếng. “Đi!”. Ngay trước mặt Cường cùng Vô Đạo xuất hiện một lỗ đen đang không ngừng xoáy mạnh hút lấy năm người kia vào bên trong, đồng thời với đó vô số âm phong quỷ quái cũng đánh về phía hai người, chính là hư không phong nhận ah.

“...”. Bất kể là Vô Đạo hay Cường đều giống như không để ý âm phong kia mà chỉ nhìn chằm chằm hư không hành lang đen kịt kia, năm người thân hình đã biến mất, để lại hai người mặt không mấy biểu tình, không biết bọn hắn đang nghĩ gì.

“Thần tộc thủ đoạn chạy trốn không hổ uy danh...”. Vô Đạo sau một chút trầm mặc lạnh lùng phun ra mấy chữ, con ngươi lại là lập lòe nhìn sang Cường.

Cường trúng một chiêu của kẻ kế thừa Hủy diệt chi lực nhưng lại không hề có ý định chống lại, Hủy diệt chi lực quấn quanh như muốn lập tức chém giết hắn, thế nhưng kẻ sau giống như vẫn không mấy để ý, nếu nhìn kỹ có thể thấy từ thân thể hắn như có như không lực lượng tràn ra không cho Hủy diệt chi lực đụng lấy hắn.

“Hừ! Lần sau gặp nếu các ngươi ngăn cản ta chắc chắn đều phải chết!”. Cường hướng hư không hành lang lạnh như băng nói. Nếu là Hư không hành lang bình thường hắn cùng Vô Đạo có lẽ đã không ngần ngại đuổi theo, thế nhưng hư không hành lang kia là được Thần Anh Vô Địch đánh ra ah, bên trong hung hiểm không biết được.

| Tải iWin