Mấy tháng nay, Tư Mộ Hàn vẫn luôn là người cô tự động che giấu, ngoại trừ thỉnh thoảng không nhịn được lên mạng tìm tin tức liên quan tới Tư Mộ Hàn, Tư Mộ Hàn người này gần như đã không còn chút quan hệ nào với cuộc sống của cô nữa.
Thế nhưng, lúc này, Nguyễn Tri Hạ mới phát hiện, cô vẫn luôn suy nghĩ quá đơn giản.
Tư Mộ Hàn…
Anh rốt cuộc muốn làm gì?
Anh vẫn luôn phái người âm thầm quan sát nhất cử nhất động của cô, hay vì ngày dự kiến sinh của cô sắp đến, anh muốn có con, nên mới có hành động?
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy đáp án sau độ khả thi rất lớn.
Tư Mộ Hàn bá đạo hung hăng, nếu thật sự muốn tìm cô về, căn bản sẽ không khoan nhượng để cô ở bên ngoài lâu như vậy.
Mà anh thật không khéo ra tay đúng lúc này, ngoài trừ muốn có con còn vì cái gì?
Tư Mộ Hàn là người thông minh như vậy, sẽ không làm chuyện không có mục đích.
Nguyễn Tri Hạ mím môi thật chặt, âm thầm hạ quyết tâm, đứa bé này, cô không thể để Tư Mộ Hàn mang về nhà họ Tư
Để xác nhận xem Tư Mộ Hàn có luôn âm thầm sắp xếp mọi thứ hay không, Nguyễn Tri Hạ quay lại nơi cô sống trước đây.
Khi cô bước nhanh đến gần cửa chính thì thấy được xe cảnh sát và hàng rào cảnh báo được giăng kéo ra ngoài cánh cửa bên cạnh.
Một người cảnh sát trong đó thấy cô thì cau mày nói: “Cô làm gì vậy?”
Nguyễn Tri Hạ đi tới, chỉ vào cửa nhà thuê của mình: “Tôi sống ở đây.”
Cảnh sát nghe cô nói sống ở đây bèn quay đầu thì thào một câu gì đó với người bên cạnh rồi ngẩng đầu nói: “Thưa cô, chúng tôi có chút việc cần hỏi cô.”
“Vâng.” Nguyễn Tri Hạ cũng hơi tò mò về những gì đã xảy ra nên rất hợp tác.
Cảnh sát làm theo thông lệ mà hỏi Nguyễn Tri Hạ về một số việc, Nguyễn Tri Hạ nhiệt tình trả lời từng câu một.
Cuối cùng Nguyễn Tri Hạ cũng coi như biết được chuyện gì đã xảy ra.
Những thiếu niên ở cạnh nhà cô thực sự đã từng phạm tội.
Đua xe đụng chết người, ăn cắp, thậm chí là xâm phạm trẻ em… Xin ủng hộ team truyen one bằng cách truy cập trực tiếp vào
Thực ra cảnh sát không có nói thẳng ra như vậy, tất cả là do Nguyễn Tri Hạ phán đoán.
Nguyễn Tri Hạ nhớ đến cô gái lúc trước sang nhà cô muốn dùng nhờ nhà vệ sinh.
Nếu như lúc ấy cô không nghĩ nhiều mà cho cô gái kia vào nhà thì giờ cô có còn sống chứ?
Điều này làm cho Nguyễn Tri Hạ lạnh sống lưng, cảm thấy sợ hãi một hồi.
Người trưởng thành giỏi về cân nhắc, cho dù là làm chuyện xấu cũng sẽ cân nhắc hậu quả, mà những thiếu niên mười mấy tuổi thì khác, họ sẽ không cân nhắc nhiều như thế nên càng dễ bị kích động và bất chấp hậu quả.
Cảnh sát thấy sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ không tốt thì hơi quan tâm nhìn vào bụng cô: “Chồng cô không ở nhà sao?”
Nguyễn Tri Hạ tạm ngừng rồi trả lời: “Anh ấy đang bận việc.”
Cảnh sát gật đầu: “Chúc cô suôn sẻ mọi chuyện, nơi này bây giờ rất an toàn.”
Nguyễn Tri Hạ cười nói: “Cảm ơn, vất vả rồi.”
Mặc dù cảnh sát nói nơi này rất an toàn nhưng Nguyễn Tri Hạ vẫn không có ý định tiếp tục ở lại đây.
Trước đây chọn sống ở nơi này cũng chỉ vì yên tâm dưỡng thai.
Mà giờ cô cần chờ sinh.
Một nguyên nhân khác đương nhiên là vì Tư Mộ Hàn.
Tuy Nguyễn Tri Hạ đã ở đây hơn bốn tháng nhưng đồ đạc của cô không nhiều, một chiếc vali là thể chứa mọi thứ..