Câu đầu tiên đã khó nghe như vậy, anh lại càng không muốn nghe câu tiếp theo.
Anh không muốn nghe cô gái này kể chuyện về người đàn ông khác.
“Em…”
Đương nhiên Nguyễn Tri Hạ sẽ không để cho Tư Mộ Hàn rời đi như vậy, chỉ là, cô vừa mới mở miệng, Tư Mộ Hàn liền thô bạo kéo cô ra ngoài.
“Tư Mộ Hàn!”
Sau mấy giây Nguyễn Tri Hạ bị anh cứng rắn lôi ra ngoài, mới phản ứng được bắt đầu giãy dụa.
Chút sức lực này của cô, căn bản Tư Mộ Hàn cũng không để vào mắt.
Anh không nói lời nào dắt tay của cô, liền muốn đem cô kéo ra ngoài cửa.
Nguyễn Tri Hạ không lay chuyển được anh, tính tình cũng nóng lên.
Cô mở miệng nói: “Tư Mộ Hàn, anh ngang ngược không biết lý lẽ, anh là kẻ ngu sao? Loại bài báo kia anh cũng tin? Anh quên em cũng coi như thôi, em cũng không trách anh, bây giờ anh lại bởi vì một bài báo vô căn cứ như vậy đối xử với em, anh như vậy thật sự em sẽ tức giận!”
Nói đến phần sau, Nguyễn Tri Hạ cũng không biết cô đang nói gì.
Dù sao chính là nghĩ cái gì thì nói cái đó.
Khoảng cách từ ghế sô pha đến ngoài cửa rất gần, Nguyễn Tri Hạ cũng không biết Tư Mộ Hàn có nghe lọt tai lời cô nói hay không.
Đến cửa, Tư Mộ Hàn lôi cô đem cô đẩy ra ngoài cửa, liền muốn hất tay của cô ra.
Anh quăng mấy cái, cũng không hất được tay Nguyễn Tri Hạ ra.
Anh nhíu mày, mặt lộ vẻ không kiên nhẫn cúi đầu nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Nguyễn Tri Hạ, em có chút liêm sỉ nào hay không?”
Nguyễn Tri Hạ oán hận nhìn anh chằm chằm, có chút uất ức, cắn răng, nói: “Không có!”
Vừa dứt lời, cô liền dùng một cái khác tay khác ôm lấy cổ Tư Mộ Hàn, đem kéo anh xuống.
Nhất thời Tư Mộ Hàn không có đề phòng, liền thuận thế bị cô ôm lấy cổ cúi đầu, còn thấp đến vừa vặn Nguyễn Tri Hạ có thể hôn anh.
Nguyễn Tri Hạ hơi ngửa đầu, liền vừa vặn có thể hôn anh.
Không tốn chút sức lực nào.
Trước kia khi ở cùng Tư Mộ Hàn, luôn luôn là Tư Mộ Hàn chủ động gần gũi cô.
Mà tất cả kinh nghiệm của cô cũng đều có được từ Tư Mộ Hàn, cơ bản đều là Tư Mộ Hàn chỉ dẫn cho cô.
Số lần cô chủ động hôn anh, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cô hôn anh có chút không lưu loát, sau khi đụng vào môi Tư Mộ Hàn, mút lung tung hai cái, liền hung hăng cắn anh một cái giống như cho hả giận.
Một cái tay khác của cô đang siết Tư Mộ Hàn thật chặt, cho nên cũng cảm giác được rất rõ ràng cơ thể Tư Mộ Hàn thoáng cứng lại.
Sau một khắc, bàn tay của Tư Mộ Hàn liền đỡ lấy phần gáy của cô, một cái tay khác đang bị Nguyễn Tri Hạ giữ lấy, trực tiếp vòng qua eo Nguyễn Tri Hạ vòng lại, khiến cho Nguyễn Tri Hạ dán vào trong ngực của anh.
Anh đổi khách thành chủ khiến cho nụ hôn này sâu hơn.
Nguyễn Tri Hạ bị anh giam ở trong ngực, dựa vào trong lồng ngực dày rộng của anh, hơi thở lẫn vào nhau…
Bao lâu rồi bọn họ không ở gần nhau như vậy?
Rất lâu, đã rất lâu rồi.
Nguyễn Tri Hạ vươn tay, ôm lấy eo Tư Mộ Hàn, hơi ngửa đầu phối hợp với nụ hôn của anh.
Hành động của cô dường như khiến anh hài lòng, nụ hôn và hô hấp của anh đều trở nên nặng nề hơn một chút.
Cô gái trong ngực mềm mại không xương, mềm mại giống như một vũng nước, Tư Mộ Hàn cảm thấy mình dùng sức bấm một cái là có thể khiến cô bị thương..