TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Anh Nhận Nhằm Người Rồi
Chương 504

“Có chuyện tốt rồi.” Đường Tư Vũ có chút ngượng ngùng nhìn anh.

 

Hình Liệt Hàn thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng tự giễu bản thân: “Xem ra tuần này anh không có cơ hội rồi.”

 

Đường Tư Vũ biết anh ám chỉ điều gì, cô không khỏi có chút đỏ bừng mặt, dạo này Hình Nhất Nặc rảnh rồi không có gì làm liền chạy sang nhà chơi, còn ngủ trong biệt thự, vì thề, Đường Tư Vũ tự động duy trì khoảng cách bình thường với Hình Liệt Hàn.

 

Trước đây, có con trai ở đây, anh còn có thể thoải mái ôm ấp, cô cũng không nói gì, bây giờ Hình Nhất Nặc ở trong nhà, cô đương nhiên sẽ không để cô nhóc này nhìn thấy thế giới người lớn, bởi vì con bé còn nhỏ.

 

Hình Liệt Hàn đưa cô đến trung tâm thương mại gần đấy, Đường Tư Vũ sau khi thay xong liền mua một số vật dụng hằng ngày rồi về nhà.

 

“Anh đã nghĩ ra cách để vào văn phòng trước đây của bố em chưa?”

 

“Anh có một người bạn có thể giúp chuyện này, anh ta là khách hàng mà tập đoàn Đường Thị cố gắng rất nhiều mới lôi kéo được, cùng lúc cũng có quan hệ khá tốt với anh, anh cũng bảo anh ta đưa Hàn Dương và vệ sĩ của mình vào, tiện cho việc tìm kiếm tài liệu mà bố em giấu kia.”

 

Đường Tư Vũ cũng thấy được tầm quan trọng của anh ấy, Hình Liệt Hàn rất tin tưởng Hàn Dương, vì thế anh mới để người anh tín nhiệm nhất đi vào.

 

“Được, nhưng khoảng bao giờ mới làm việc này?”

 

“Càng nhanh càng tốt, anh đã sắp xếp vào khoảng chiều ngày mai.”

 

“Được, vậy em chờ tin tốt của anh.”

 

Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn bố đã để lại đường lui cho cô, nếu cô lấy lại được 30 phần trăm cổ phần của mẹ, thì cô sẽ có chỗ đứng vững chắc trong Đường Thị.

 

“Nếu như lấy lại được số cổ phần này rồi, thì em định thế nào?”

 

“Em vẫn chưa nghĩ đến, anh nghĩ em nên làm thế nào?”

 

“Anh vẫn lo lắng một việc. Một tập đoàn lớn như Đường Thị, chắc chắn sẽ có những hạn chế, cổ đông không thể dễ dàng lấy đi cổ phần trong tay, nếu như em lấy lại rồi, có thể em sẽ trở thành một trong số những cổ đông của Đường Thị, nhưng lấy đi cổ phần, vẫn cần có kế hoạch khác.”

 

Trong mắt Đường Tư Vũ hiện lên chút oán hận: “Cho dù có làm gì, kể cả có để em làm quản lí Đường Thị đi chăng nữa, em cũng sẽ nhận lấy sự áp lực này.”

 

Đường Thị trở thành chiến trường của Đường Tư Vũ.

 

“Được, trước tiên lấy được hợp đồng đã rồi nói tiếp.” Hình Liệt Hàn không muốn khiến cô chịu nhiều áp lực, đưa cô về thẳng nhà.

 

Buổi tối, vừa hay có thể về nhà bố mẹ ăn cơm, sau này cách nhà gần, một ngày ba bữa đều có thể về nhà ăn rồi.

 

Tô Hi bị cắm túc ở nhà, mặc dù người cô thì tự do, nhưng trong lòng lại không tự do cho lắm.

 

Cô không muốn bị cắm cản, nhưng cũng không muốn cắt đứt tình nghĩa nghĩa cha con.

 

Chị của cô Tô Thám cũng trở về rồi, không giống Tô Hi, Tô Thắm có quy tắc cuộc sống rất nghiêm ngặt, cô ấy giống như một cỗ máy làm việc không bao giờ đổ, mặt nào cũng đều có thể hoàn thành tôt.

 

Đối với Tô Hi, mấy thứ khó hiểu như chính sách đối ngoại với các nước, hay là 6 thứ ngoại ngữ khác nhau, quả thực không thể nào bì nồi với Tô Thắm.

 

Tô Thắm mặc dù 26 tuổi rồi, nhưng trừ làm việc ra, cô dường như không có hứng thú với bất cứ thứ gì, đầu chỉ toàn là kế hoạch công việc, hành trình, và cả sắp xếp, phiên dịch tài liệu của các nước.

 

Lúc này, hai chị em đang ngồi tán gẫu dưới tán cây quế thơm ngào ngạt dưới nhà, mỗi người cầm một tách trà ngắm sao, bắt đầu tâm sự chị em với nhau.

 

“Chị, chị ngày nào cũng mệt như thế, chị có thấy vui không?” Tô Hi có chút hiếu kỳ hỏi chị mình, bởi vì cô không sống cuộc sống như vậy, vì thế đối với cô, chỉ cần một ngày như thế thôi cũng không chịu Â+ nÓi.

 

“Thói quen rồi, cũng không cảm thấy mệt.”

 

Tô Thắm nhìn bầu trời sao ở phía xa, mím môi cười: “Con người sống trên thế giới này, sẽ có cuộc sống mà bản thân muốn theo đuổi, mà chị của hiện tại chính là điều mà chị tìm kiếm.”

 

“Cuộc sống hiện giờ của em cũng là điều em tìm kiếm mà! Nếu bố không nghiêm khắc thế, em cũng sẽ cảm thầy rất vui.”

 

Tô Hi vừa thở dài vừa bắt lực đỡ má.

 

“Người mà bố mẹ hay nói đến, em thực sự thích cậu ấy không?” Tô Thắm nhìn em gái mình, có chút hâm mộ vì cô đã tìm thấy người mình yêu.

 

Tô Hi nghĩ một chút, gật đầu nhè nhẹ: “Anh ấy là một người rất tốt.”

 

“Bố mẹ luôn cứng nhắc không đồng ý công việc của em, mà người ấy lại là ông chủ công ty giải trí, chị cũng lo lắng hộ em đấy.” Tô Thắm nhìn cô đầy lo lắng.

 

Tô Hi cũng rất phiền muộn, hai ngày nay, cô nhận được điện thoại của Ôn Lệ Thâm, chỉ một mực nói dối, rằng trong nhà có việc, cô phải đi xử lí, tạm thời không thể về căn hộ của mình.

 

“Chị, chị đã từng thích ai chưa?” Tô Hi quay đầu nhìn Tô Thắm, từ nhỏ, cô và chị đã đi không cùng một con đường, vì thế, đối với việc tình cảm của chị mình, cô vẫn không hiều rõ cho lắm.

| Tải iWin