TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đường Môn - Đấu La Đại Lục 2
Chương 289: Vũ Hồn dung hợp, Quyến Luyến Hồng Trần (Thượng)

Một tiếng nổ chói tai vang vọng khắp toàn trường, luồng sáng ánh kim kia nháy mắt va chạm với hàng loạt tia kiếm của Mộng Hồng Trần, sau đó nổ tung, hóa thành vô số tia sáng nồng đậm hơi thở quang minh.

Điệp Thần Trảm, Hồn Kỹ thứ ba của Vương Đông.

Hồn Kỹ này bình thường rất ít khi Vương Ngôn sử dụng, không phải vì uy lực của nó tầm thường. Mà ngược lại, Hồn Hoàn thứ hai của Vương Đông là Hồn Hoàn cấp bậc ngàn năm, nói cách khác, thực tế hồn kỹ thứ ba của hắn đã tương đương với hồn kỹ thứ tư của Mộng Hồng Trần. Cộng thêm sự trợ giúp từ Hạo Đông Lực, một kích này tuy không thể so được với đòn tấn công từ cường giả bậc Hồn Vương nhưng cũng cực kỳ mạnh mẽ rồi.

Tuy vậy, chỉ đơn giản với kỹ năng này mà muốn chiến thắng Mộng Hồng Trần dĩ nhiên là không có khả năng nhưng nếu dùng nó để tranh thủ chút thời gian thì dư sức qua cầu.

Từng đạo ánh sáng dày đặc nháy mắt bùng nổ, hàng trăm tia sáng cùng hợp lại hệt như một nụ hồng xòe cánh nở hoa, sau đó dần nhân rộng lên thành vô số đóa hoa, hơi thở quang mình mang theo hương vị ánh mặt trời phủ xuống khắp nơi.

Đối mặt với đòn công kích này, Mộng Hồng Trần đã bắt đầu luống cuống tay chân. Dù sao, cô đã không còn bộ áo giáp phòng ngự, nếu chẳng may bị hàng loạt tia sáng này đánh trúng chắc chắn sẽ bị thương nặng. Nếu như là lúc đầu, cô nhất định sẽ không mấy bận tâm mà quyết định cứng đối cứng. Nhưng hiện giờ, không thể được nữa.

Đây là trận chung kết, cũng có thể xem là trận đấu cuối cùng quyết định thắng bại, làm sao cô có thể làm bừa được? Hơn nữa, trong nội tâm cô, tiềm thức cô chẳng hiểu tại sao lại cho rằng Vương Đông rất mạnh, có thể nó đã bị yếu tố tình cảm chi phối, căn bản, bất cứ cô gái nào cũng nghĩ rằng người mình thầm mến là một người cực kỳ mạnh mẽ.

Bởi vậy, nháy mắt khi Mộng Hồng Trần chuẩn bị đỡ lấy Điệp Thần Trảm đã tăng lực vung kiếm không bỏ sót bất cứ kẽ hở nào, toàn bộ phương hướng đều bị ngăn cản. Mỗi kiếm vung lên đều tỏa ra một lượng lớn kịch độc Chu Tình Băng Thiềm. Chỉ cần độc tố có thể phát huy tác dụng thì trận chiến này sẽ lập tức kết thúc.

Cũng ngay lúc này, một cảm giác sợ hãi khó thể hình dung chợt xuất hiện khiến cô không thể kềm được mà run rẩy cả người.

Áp lực đến từ bên trong, hoặc nói đúng hơn, là đến từ chính lực lượng căn nguyên của cô, Vũ Hồn.

Một ảo ảnh lặng lẽ xuất hiện không chút tiếng động sau lưng Vương Đông. Ảo ảnh trong suốt nhưng cả người nó lại tỏa ra hơi thở lạnh như băng, cái đuôi màu xanh biếc nhọn hoắt đầy u ám. Càng khủng bố hơn là tận sâu trong linh hồn cô càng lúc càng bị áp lực đè nặng, khiến động tác của cô chậm chạp đi thấy rõ.

Băng Bích Đế Hoàng Hạt, vũ hồn thứ hai của Hoắc Vũ Hạo, hơi thở của Hồn Thú bốn mười vạn năm giờ phút này được kỹ năng Mô Phỏng của Hoắc Vũ Hạo bày ra một cách hoàn mỹ.

Dù Chu Tình Băng Thiềm không phải là hồn thú sinh sống tại vùng trung tâm của Cực Bắc và cơ thể nó cũng không chỉ thuần túy có thuộc tính Băng nhưng nói cách nào, bản thân nó vẫn có một phần bộ phận mang sức mạnh từ băng, hơn nữa còn chiếm một vị trí không nhỏ.

Như Băng Bích Đế Hoàng Hạt đã từng nói, nó là chúa tể của những loài thuộc tính băng, tất cả Hồn Thú thuộc loại này khi đứng trước mặt nó đều phải gọi nó là vua là chúa. Hơi thở của Chu Tình Băng Thiềm làm sao có thể so sánh được với nó? Huống chi hơi thở khủng bố lúc này, trăm phần trăm đến từ chính Băng Bích Đế Hoàng Hạt thật sự.

Các trận đấu trước của Hoắc Vũ Hạo, Mộng Hồng Trần và Tiếu Hồng Trần đều đã xem qua. Nhưng khi đó sàn đấu bị bức màn phòng hộ ngăn cách, bọn họ chỉ thấy Hoắc Vũ Hạo mô phỏng ra Hồn Hoàn mười vạn năm rồi chấn động, nhưng lại chưa thật sự cảm nhận luồng hơi thở khủng bố ấy.

Kế đến, sự thật chứng minh mọi thứ đều là ảo ảnh, sau này Hoắc Vũ Hạo cũng không thi triển lại năng lực này nữa, bọn họ đều phán đoán rằng, kỹ năng của Hoắc Vũ Hạo chỉ là ảo ảnh, không có chút giá trị thực tế nào.

Mà lúc này, sau khi Mộng Hồng Trần cảm nhận được hơi thở khủng bố của Băng Bích Đế Hoàng Hạt mới thật sự thấy từ nãy đến giờ mình khôi hài như thế nào.

Hơi thở của Băng Bích Đế Hoàng Hạt tuy chỉ là ảo ảnh nhưng lại vô cùng chân thật. Trước mặt nó, vũ hồn của cô bị áp chế hoàn toàn, thậm chí muốn ngẩng đầu lên cũng không được, một thân tu vi lúc này đừng nói chiến đấu, ngay cả 50% không biết có sử dụng được không nữa. Nhất là sự sợ hãi tự đáy lòng kia đã ảnh hưởng rất nhiều đến ý chí chiến đấu của cô rồi.

Khó trách ban đầu khi hắn phóng ra Hồn Hoàn mười vạn năm lại khiến toàn trường rung động như vậy, uy áp này quá mạnh quá khủng bố làm sao lại không kinh hãi cho được.

Bị ảnh hưởng không chỉ có Mộng Hồng Trần, ngay cả Tiếu Hồng Trần đứng sau lưng cô cũng không ngoại lệ.

Bất kể là Chu Tình Băng Thiềm hay Tam Túc Kim Thiềm đều là vũ hồn thuộc loại Thiềm Cáp (cóc nhái). Hiển nhiên nếu ở trường hợp bình thường, vũ hồn của bọn họ có thể xếp ngang hàng với hạt tử (bọ cạp). Còn mạnh yếu thế nào phải xem đến cấp bậc vũ hồn lớn mạnh ra sao.

Không thể nghi ngờ, Tam Túc Kiêm Thiềm có cấp bậc cao hơn Chu Tình Băng Thiềm, cả hai đồng thời đều là vũ hồn cao cấp nhất. Nhưng, trước mặt bọn chúng là ai? Là vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt tuyệt thế thiên hạ, cho nên, bọn chúng dù xưng hùng xưng bá ở đâu, khi đứng trước mặt nó vẫn chỉ có thể dùng đạo thần tử khi đối mặt với quân vương. Cho dù bản thân chủ nhân của chúng có mạnh hơn nữa, cũng không thể thay đổi cấp bậc này.

Hai người bọn họ không sao ngờ được, chỉ một ảo cảnh mà lại mang đến cho bọn họ ảnh hưởng lớn như thế. Mà thực tế, đây có phải là ảo cảnh không?

Người ta có câu, giả giả, thật thật, thật là giả, mà giả cũng là thật, bên trong ảo cảnh xen lẫn một chút sự thật thì cũng rất khó bị phát hiện. Giờ phút này, bản thể chính đúng là tác dụng từ hồn kỹ Mô Phỏng nhưng hơi thở của Băng Bích Đế Hoàng Hạt lại thật sự từ hồn thú bốn mươi vạn năm. Dạng hơi thở khủng bố này đâu phải muốn phục chế là phục chế? Đây thuần túy là hơi thở của vũ hồn cực hạn thuộc tính băng, cũng chính là hơi thở của một trong Thập Đại Hung Thú.

Đừng nói là hai người bọn họ, ngay cả người ở bên cạnh quan sát tình hình trận chiến với tâm trạng vô cùng căng thẳng là Thiên Sát Đấu La Hoàng Tân Tự khi cảm nhận được hơi thở khủng bố từ Băng Bích Đế Hoàng Hạt cũng cảm thấy hết hồn. Bạn đang đọc truyện tại - www.

Tất cả mọi chuyện đều diễn biến trong tích tắc, Mộng Hồng Trần tuy hóa giải được Điệp Thần Trảm nhưng lực truy kích nháy mắt suy yếu thật lớn, còn Tiếu Hồng Trần ở phía sau, sau khi giải quyết được Điệp Thần Chi Quang, chuẩn bị chạy đến trợ giúp muội muội, động tác nháy mắt cũng trở nên chậm chạp.

Cũng ngay một khắc này, một màn sương trắng kết hợp với hơi thở uy nghiêm nháy mắt lấy Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông làm trung tâm không ngừng lan tỏa ra ngoài.

Vì lúc này khoảng cách giữa Mộng Hồng Trần và hai người bọn họ đã quá gần, cô căn bản không thể né tránh quầng sáng lan tỏa trên phạm vi rộng này. Đòn công kích của cô rõ ràng đã bị ảnh hưởng vì vũ hồn bị áp chế.

Hàn khí nháy mắt lan tỏa khắp toàn thân, Mộng Hồng Trần gần như ngay lập tức bị đông cứng trên không trung. Từ ngày có được vũ hồn Chu Tình Băng Thiềm, đã rất lâu rồi cô không biết cảm giác rét lạnh là gì, nhưng giờ phút này, cơn lạnh buốt phảng phất như chui vào tận xương tủy làm cả người cô run rẩy kịch liệt, bề ngoài cơ thể cô dường như còn bị một tầng ánh sáng màu lam nhàn nhạt bao phủ.

Sức chiến đấu của Hoắc Vũ Hạo nháy mắt tăng đến cực hạn, luồng khí lạnh tuy bao phủ mọi phương vị nhưng lại phủ xuống một diện tích không lớn lắm. Nháy mắt sau, ảo ảnh Băng Bích Đế Hoàng Hạt sau lưng hắn, nhất là cái đuôi màu xanh biết giống như được sống lại, bắt đầu di chuyển.

Nhờ tác dụng của kỹ năng Mô Phỏng nên không ai có thể trông thấy lúc này xương ngực, xương sống, xương sườn, tất cả đều lấp lánh ánh sáng màu xanh lục.

Đúng vậy, đây là kỹ năng cực kỳ mạnh mẽ đến từ khối Hồn Cốt thân thể Băng Bích Đế Hoàng Hạt, Vĩnh Đông Chi Vực.

Đây mới chân chính là thực lực của người có Cực Hạn Chi Băng, cũng là điểm mạnh mẽ nhất của nó, cho dù là vũ hồn Chu Tình Băng Thiềm cũng không thể chịu đựng nỗi. Mặc dù hiện nay hắn chỉ phát huy được một phần nhỏ uy lực của nó, nhưng có hơi thở của Băng Đế ở đây, tác dụng vẫn không thể xem đường.

Ban nãy Mộng Hồng Trần lấy đà nhảy lên vốn đã chạm phải điểm cao nhất, tích tắc sau đó cô bị Vĩnh Đông Chi Vực đóng băng, tiếp đó, ngã nhào xuống đất.

Làm sao Vương Đông có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy? Hai cánh hợp nháy lập tức nhảy lên chém thẳng về phía Mộng Hồng Trần.

Nhưng, bất kể là Hoắc Vũ Hạo hay Vương Đông đều không trông thấy, không biết từ bao giờ, bên hông Mộng Hồng Trần đã xuất hiện một cái xiềng sắt màu đỏ sậm, ngay khi Vương Đông nhờ vào tác dụng của Vĩnh Đông Chi Vực tấn công Mộng Hồng Trần thì cô bé lại lách người thoát khỏi phạm vi công kích của Vương Đông, kế đó, một cơn gió lốc xuất hiện chặn đứng hướng truy kích của hắn.

Cái xiềng sắt màu đỏ sậm nháy mắt bay trở về tay Tiếu Hồng Trần, lúc này, sắc mặt hắn vô cùng nghiêm túc.

Đúng vậy, khi vừa mới lên sàn đấu, cả hắn và Mộng Hồng Trần đều không quá xem trọng trận đấu này, nhưng hiện giờ, hai anh em bọn họ phải công nhận một sự thật, bọn họ đã sai.

Hai thiếu niên trước mặt, không thể đánh giá bằng cấp độ hồn lực như hồn sư bình thường.

Cũng giống như Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông, hai người anh ý thế nào thì anh em Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần cũng không kém. Bọn họ cùng trưởng thành, cùng phối hợp chiến đấu và tu luyện, bọn họ hiểu nhau cũng không thua hai người Hoắc Vũ Hạo chút nào.

Một tầng ánh sáng màu đỏ sậm lóe lên từ ngực Mộng Hồng Trần, sau đó, một màn sương mù từ người cô bùng phát, rồi lại thu ngược trở về hóa giải tác dụng của Vĩnh Đông Chi Vực. Mặc dù trong quá trình này, cơ thể cô không ngừng run rẩy nhưng ít nhất hiện nay cô không còn bị đóng băng nữa.

Vĩnh Đông Chi Vực đã được Hoắc Vũ Hạo sử dụng rất nhiều lần, thậm chí còn sử dụng trên người cường giả bậc Hồn Vương. Nhưng lần đầu tiên có người có thể hóa giải nó nhanh như vậy.

Ngoại trừ chênh lệch tu vi, có lẽ còn nhờ sự trợ giúp rất lớn từ thuộc tính hỏa trong Chu Tình Băng Thiềm nữa.

Hoắc Vũ Hạo tuy bất ngờ nhưng rất nhanh đã có đáp án, khó trách ban nãy dưới áp lực của Cực Hạn Chi Băng, Chu Tình Băng Thiềm của Mộng Hồng Trần cũng không bị ảnh hưởng nhiều, haiz, nếu mình và cô ta ở cùng cấp bậc Hồn Vương, cô ta làm sao có thể dễ dàng phá vỡ Vĩnh Đông Chi Vực như vậy.

Ở thời điểm này, song phương dường như lại trở về thời điểm ban đầu, Tiếu Hồng Trần tấn công, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông hợp lực phản kích.

| Tải iWin