TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đường Môn - Đấu La Đại Lục 2
Chương 498: Một bàn tay

Trang Lão cực kỳ tĩnh táo, hai tay xuất ra, một tầng quang mang màu xanh biếc nhất thời cầm máu ở nơi cái lỗ lớn chừng quả đấm kia lại. Ngay sau đó, hai tay của Trang Lão bắt đầu cử động theo một quy luật. Có thể nhìn thấy, từng đạo bích lục quang mang như sợi tóc không ngừng chui vào trong thể nội của Hoắc Vũ Hạo.

Nhẹ nhàng khinh phiêu phiêu và chậm rãi, vô số lục sắc quang ti ( tóc ) đang rung động không ngừng, miệng vết thương khổng lồ nơi ngực của Hoắc Vũ Hạo liền khép lại với tốc độ kinh người. Không chỉ có như thế. Kinh mạch lung tung chung quanh Hỏa Độc đã được Trang Lão sửa sang lại dần dần trở về vị trí cũ.

Huyền Lão lúc này cũng đi tới bên giường, hai tay đặt trên bụng của Hoắc Vũ Hạo, một luồng Hồn Lực nhu hòa từ bên trong song chưởng của lão xuất ra, rót vào thể nội của Hoắc Vũ Hạo. Trước sau bao phủ lục phủ ngũ tạng của hắn. Sau đó Huyền Lão mới hướng Trang Lão nhẹ nhàng gật đầu.

Trang Lão trầm giọng quát: "Trở về vị trí cũ."

Nhị lão đồng thời hành động. Huyền Lão thu phát Hồn Lực khe khẽ chấn động, cả người của Hoắc Vũ Hạo nhất thời kịch liệt run rẩy, phun ra một ngụm máu tử hồng sắc.

Tay phải của Tiểu Tuyết Nữ nhấc lên, một đạo lam sắc quang mang xuất ra, nhất thời đem ngụm máu kia đông thành khối băng cứng, sau đó chụp vào trong tay mình.

Hai tay của Huyền Lão vẫn đặt tại chỗ, còn song chưởng của Trang Lão bắt đầu giống như mưa rơi không ngừng đánh lên người của Hoắc Vũ Hạo.

Nhị lão liên thủ, Huyền Lão bảo vệ nội tạng của Hoắc Vũ Hạo, sau đó Trang Lão dời nó trở về vị trí cũ. Ở trong quá trình này, Hoắc Vũ Hạo cố nén đau, đồng thời cố gắng mở ra tinh thần tham trắc của mình, để Trang Lão có thể tìm được vị trí một cách chuẩn xác nhất.

Vương Đông Nhi lúc này đã xoay người lại, đứng ở trước mặt Hoắc Vũ Hạo, trong đôi mắt đẹp một mảnh lạnh như băng, không ngừng dùng khăn mặt lau chùi máu đen chảy ra từ trong miệng và mũi của Hoắc Vũ Hạo. Vì có thể làm cho mình được tĩnh táo, nàng lúc này dường như là phong bế tâm thần. Nếu không, nàng sợ bản thân bởi vì quá độ đau lòng mà không chịu nổi.

Quá trình chỉnh lại cũng không cần thời gian quá dài, chỉ ngắn ngủi chừng ba phút đồng hồ. Nhưng ba phút đồng hồ kia đối với bốn người này giống như một năm vậy.

Rốt cục hai tay của Trang Lão cũng dừng lại. Từ hai vai của Hoắc Vũ Hạo xuống ngực, cho đến bụng, Sinh Mệnh Khí Tức nồng đậm bồi hồi ở trên người hắn. Sau đó lại từ bụng dưới chậm rãi vận chuyển hướng lên phía trên.

Từng ngụm, từng ngụm lớn máu đen không ngừng từ trong miệng của Hoắc Vũ Hạo trào ra. Tất cả đều là máu ứ tích tụ trong cơ thể của hắn, Trang lão cũng đem các loại máu ứ bài trừ ra ngoài.

Lúc cuối cùng khi song chưởng của Trang Lão lại lần nữa trở lại vị trí bả vai của Hoắc Vũ Hạo. Hắn và Huyền Lão không khỏi đồng thời nhẹ nhàng thở ra. Trên khuôn mặt tái nhợt của Hoắc Vũ Hạo rốt cuộc cũng có một tia huyết sắc.

Trên đỉnh đầu của Trang lão bốc hơi lên một tầng sương mù, trị liệu ban nãy, lão cũng dốc hết toàn lực. Toàn bộ quá trình trị liệu kỳ thật cũng không cần hao phí quá nhiều Hồn Lực của lão, nhưng tâm lực lại tiêu hao thật lớn. Trước tiên Trang Lão phải trong một thời gian ngắn giúp Hoắc Vũ Hạo đả thông kinh mạch hỗn loạn, sau đó lại giúp ngũ tạng của hắn trở về vị trí cũ, bài trừ tụ huyết ( máu ứ )

Quá trình này không được quá dài, nếu không một khi Hoắc Vũ Hạo kiên trì không được, vậy thì coi như kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Một khi thời gian quá dài, như vậy, Hoắc Vũ Hạo mất máu cũng sẽ là càng nhiều.

Hoắc Vũ Hạo mở miệng to thở hổn hển, bộ ngực đã có 20 ngày không có xuất hiện qua động tĩnh gì, bắt đầu phập phồng nhẹ nhàng.

Trong tay của Vương Đông Nhi đã thay đổi mấy cái khăn lông, một chút máu đen cũng không cho lưu lại trên người hắn.

Trang Lão quay đầu nhìn về phía Huyền Lão, khẽ gật đầu.

Huyền Lão chậm rãi thu hồi hồn lực của mình. Nhưng ánh mắt của Nhị lão cũng đồng thời lại trở nên khẩn trương lên, nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo.

Hiện tại ngũ tạng đã trở về vị trí cũ, kinh mạch trọng yếu cũng đã được đả thông toàn bộ.

Mấu chốt chính là Hoắc Vũ Hạo có thể tự mình lập lại được tự thân tuần hoàn hay không. Huyết dịch tuần hoàn, Hồn Lực tuần hoàn, còn có khống chế tuần hoàn của hắn đối với thân thể của mình.

Trên khuôn mặt tái nhợt của Hoắc Vũ Hạo miễn cưỡng bài trừ vẻ mỉm cười. Bây giờ hắn căn bản không có khí lực để nói chuyện, một tầng mồ hôi từ trong cơ thể chảy ra. Đau khổ kịch liệt, vào giờ khắc này toàn diện bùng nổ.

Lúc này, nguy cơ chủ yếu nhất mặc dù đã giải quyết, nhưng Băng Thuộc Tính thiên địa nguyên lực trãi khắp trong cơ thể của hắn vẫn tồn tại, từ Hồn Lực trong đan điền hướng ra phía ngoài, các bộ phận trong thân thể vẫn rất hỗn loạn. Nhưng mà, kinh mạch trong cơ thể con người có rất nhiều, có vô số chỗ rất nhỏ, Trang Lão cũng chỉ có thể giúp hắn đả thông các kinh mạch chủ yếu nhất. Còn những chỗ nhỏ li ti kia thì phải cần hắn quán thông mới được.

Nhìn khóe miệng của Hoắc Vũ Hạo biểu lộ một tia mỉm cười thật khó coi, Huyền Lão rốt cục cũng nhẹ nhàng thở ra. Tiểu tử này cuối cùng cũng không phải lo về tính mạng nữa, đồng thời đi vào quỹ đạo khôi phục.

Hoắc Vũ Hạo nhắm hai mắt lại, hắn biết, tiếp theo mình không thể nghỉ ngơi. Ngũ tạng vừa mới trở về vị trí cũ, kinh mạch cũng vừa mới trở về. Mà mấy cái Băng Thuộc Tính thiên địa nguyên lực khổng lồ kia đã được Trang Lão dùng Hồn Lực tác dụng, miễn cưỡng gom lại. Nếu như hắn không lập tức tiến hành khống chế, cảm giác trong cơ thể vừa tỉnh lại sẽ lại mất đi. Lại không biết phải dùng thời gian bao lâu mới có thể lại lần nữa đả thông.

Bởi vậy, Hoắc Vũ Hạo không quản bản thân vừa mới gom kinh mạch có bao nhiêu yếu ớt, lập tức đem ý chí cường đại thúc dục tinh thần lực liên hệ cùng với hồn lực nơi đan điền sau đó chậm rãi thôi động hồn lực vận chuyển hướng lên trên. Muốn nắm giữ quyền chủ khống thân thể, như vậy trước tiên hắn nhất định phải đem hồn lực của mình khơi thông. Chỉ có như thế, mới có thể áp chế mấy cái thiên địa nguyên lực bên kia.

Đây tuyệt đối là một quá trình thống khổ, Hồn Lực mỗi lần vận chuyển lên một chút, hắn đều phải thừa nhận thống khổ tựa như vạn châm đâm vào thân. Càng nhiều mồ hôi không ngừng chảy ra từ cơ thể của Hoắc Vũ Hạo, đệm giường dưới thân rất nhanh liền thấm ướt.

Vương Đông Nhi không ngừng thay khăn mặt lau chùi cho hắn. Huyền Lão, Trang Lão cũng ở một bên quan sát kỹ.

Một chút vẻ khâm phục sáng lên trong hai mắt già nua của Trang Lão, quay đầu nhìn thoáng qua Huyền Lão, khẽ gật đầu, nói : "Khó trách Mục lão chọn đứa nhỏ này. Đứa nhỏ này theo ta thấy trong giới Hồn Sư, là đứa nhỏ có ý chí mạnh nhất. Thống khổ như vậy, hắn vẫn có thể kiên trì. Trong toàn bộ quá trình trị liệu ban nãy thậm chí cả một tiếng kêu đau cũng không phát ra. Hảo hán tử!"

Huyền Lão vui mừng gật đầu, "Thấy hắn như vậy ta cũng yên tâm. Tiểu tử này quả nhiên là con gián đánh hoài không chết. Chỉ cần lần này có thể khôi phục lại, coi như hắn nhân họa đắc phúc. Mấy cái thiên địa nguyên lực tương đối khổng lồ kia trải đều trong cơ thể của hắn, nếu tương lai sau khi hắn hấp thu toàn bộ, tu vi sẽ tăng lên rất nhiều. Đối với sự tu luyện của Cực Hạn Hồn Sư, tuyệt đối như là hỏa tiển khoan phá. Xem ra, so với tưởng tượng của chúng ta hắn phát triển còn nhanh hơn."

Trang Lão cười ha hả, nói : "Ngươi nên nhớ không nên dục tốc bất đạt. Tiểu tử này, thật sự phải bảo hộ cho tốt mới được. Tương lai hi vọng đó! Học viện nếu có hắn, trăm năm không cần lo nghĩ."

Huyền Lão hừ một tiếng, nói : "Tiểu tử này cũng chỉ là thằng nhãi con. Nếu còn dám mang phiền toái cho lão phu, lão phu sẽ đem hắn treo lên xà nhà của Hải Thần Các, làm cho hắn muốn đi cũng không được." Nói xong những lời này, chính bản thân lão cũng không khỏi bật cười. Bởi vì cái gọi yêu cho roi cho vọt đó mà!

Hồn Lực chậm rãi tấn công lên trên, một chút kinh mạch đã bị quán thông. Dưới sự chỉ dẫn xảo diệu của Hoắc Vũ Hạo, lại thêm cường đại tinh thần lực khống chế, hắn giống như đang cẩn thận thăm dò, đem nguyên lực Cực Hạn Băng khổng lồ kia rót vào trong chân của mình, còn hồn lực của hắn cũng theo đó hướng lên trên.

Ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy hơi thở băng lam sắc như tơ như lũ hướng về phía chân hắn, thân thể của Hoắc Vũ Hạo mặc dù luôn luôn có hơi run rẩy. Nhưng mồ hôi trên người bắt đầu dần dần giảm bớt. Biến hóa lớn nhất là ở hai chân, chỉ cần có mồ hôi chảy ra, lập tức sẽ đông thành băng.

Khi Hoắc Vũ Hạo làm kế hoạch trị liệu và khôi phục, trải qua cẩn thận cân nhắc, hắn mới quyết định. Băng Thuộc Tính thiên địa nguyên lực trong cơ thể vẫn còn quá cường đại. Cường đại đến mức hồn lực của hắn căn bản không có cách nào hoàn toàn vận hành được. Chỉ có thể như tơ như lũ thong thả chảy ở trong cơ thể. Nếu như thân thể hắn hoàn toàn khôi phục, tu vi cũng bị áp chế tại cảnh giới tam hoàn. Đây là điều mà hắn không thể chịu nổi.

Cho dù người bị thương nặng, nhưng tâm của hắn vẫn ở đại tái, thân là đoàn đội chủ khống, làm sao có thể không tham gia? Vì thế, hắn nghĩ ra một biện pháp. Đó chính là đem thiên địa nguyên lực trong cơ thể tất cả đều nhập vào bên trong hai chân của mình.

Ở bên trong các bộ phận trong cơ thể, hai chân chiếm thể tích lớn nhất. Huyết mạch cũng dễ đả thông nhất. Mà nói đi nói lại, Hồn Lực vận chuyển tối trọng yếu chính là ở trong thân thể. Đem cực hạn băng thiên địa nguyên lực nhập vào trong hai chân, cũng tương đương với việc đem hai chân làm kho hàng. Đem cực hạn băng thiên địa nguyên lực áp súc ở trong đó. Cứ như vậy, Hoắc Vũ Hạo có thể vận chuyển hồn lực của mình ở nửa thân trên. Dựa theo suy đoán của hắn cùng Huyền Lão, Trang Lão. Tu vi của hắn ít nhất có thể khôi phục được 7,8 thành. Đủ để theo đội đi dự thi. Hồn Lực khôi phục vận chuyển thuận lợi, đối với việc hấp thu thiên địa nguyên lực của hắn cũng có nhiều chỗ tốt. Tốc độ hấp thu cũng nhanh hơn. Có thể nói là đó biện pháp tốt nhất trước mắt đi xử lý tình huống thân thể của hắn.

Nhưng mà cách xử lý này cũng không phải không có vấn đề, vấn đề chỉ có một, đó chính là, vì để đủ chứa đựng Băng Thuộc Tính thiên địa nguyên lực. Phải đem Nguyên Lực tràn ngập khắp hai chân. Hoắc Vũ Hạo cũng làm mất đi khống chế lực đối với hai chân của mình. Trước khi hắn đem cực hạn băng thiên địa nguyên lực hoàn toàn hấp thu, hắn sẽ không cách nào đi lại được, không cách nào khống chế hai chân của mình.

Hắn sẽ tạm thời trở thành một người tàn tật. Mà, cực hạn băng thiên địa nguyên lực cũng không phải là thứ để đùa giởn, nếu như trong một khoảng thời gian nhất định, hắn không thể đem những thiên địa nguyên lực này hấp thu hết, như vậy, rất có thể, hắn sẽ vĩnh viễn mất đi hai chân của mình.

Dựa theo ý kiến của Huyền Lão và Trang Lão, vốn không hy vọng hắn làm thế. Từng bước vận chuyển Hồn Lực, vận hành toàn thân, thong thả nhưng vững vàng hấp thu cực hạn băng thiên địa nguyên lực, tính nguy hiểm sẽ là nhỏ nhất. Cho dù tu vi của Hoắc Vũ Hạo sẽ rơi chậm lại rất nhiều, nhưng tối thiểu sẽ không ảnh hưởng đến thân thể hắn.

Nhưng nói như vậy, cho dù hắn muốn khôi phục hoạt động, cũng phải mất mấy tháng. Dùng để thích ứng với sự tồn tại của cực hạn băng thiên địa nguyên lực ở trong thân thể. Sau khi trọng thương, tốc độ khôi phục của kinh mạch cũng bị ảnh hường bởi cực hạn băng thiên địa nguyên lực nên rất chậm chạp. Vậy thì có nghĩa, chắc chắn hắn phải bỏ qua kì đại tái này.

Hoắc Vũ Hạo bất chấp tất cả chọn con đường này. Hắn nhất định phải dự thi. Chỉ có làm cho nửa thân trên của mình không còn bị quấy nhiễu bởi cực hạn băng thiên địa nguyên lực, hắn mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất khôi phục lại, mới có khả năng đi dự thi. Không thể đi được thì sao chứ? Hắn rất tin tưởng, với năng lực của mình, vẫn có thể phát ra tác dụng cần thiết.

Làm cho Huyền Lão và Trang Lão hết nói được, chính là Vương Đông Nhi không có ngăn cản hắn, nàng nói, nàng sẽ không làm trái bất cứ ý kiến gì của hắn. Ý tưởng của nàng rất đơn giản, trải qua chuyện lần này, nàng cùng Hoắc Vũ Hạo đã là nhất thể. Hoắc Vũ Hạo khỏe mạnh, nàng cũng khỏe mạnh, Hoắc Vũ Hạo như thế nào, nàng cũng bên cạnh hắn. Mà, nàng hiểu rất rõ tính tình của Hoắc Vũ Hạo, nếu như lần này không cho hắn tham gia đại tái, tất nhiên sẽ là chung thân tiếc nuối của hắn. Đây cũng không phải tình huống mà Vương Đông Nhi hi vọng nhìn thấy được. Mà Hoắc Vũ Hạo cũng đáp ứng nàng, sau khi đại tái kết thúc, đã đem thiên địa nguyên lực giữa hai chân lấy ra, rãi khắp toàn thân trở lại. Chỉ là để dành mấy tháng, sẽ không có vấn đề gì đâu. Huyền Lão cuối cùng mới miễn cưỡng đáp ứng.

Cực hạn băng thiên địa nguyên lực không ngừng chảy vào hai chân, nương theo tự thân Hồn Lực trong đan điền của Hoắc Vũ Hạo bay lên, Hồn Lực chậm rãi mở ra, điều động cực hạn băng thiên địa nguyên lực càng ngày càng nhanh. Những thiên địa nguyên lực này dù sao cũng là vật vô chủ, bản thân lại không có ý thức. Hơn nữa Vũ Hồn thứ hai của Hoắc Vũ Hạo lại là cực hạn băng, mặc dù sẽ bị chúng nó căng đầy, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng sử dụng.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, hai chân của Hoắc Vũ Hạo cũng càng ngày càng kỳ dị. Lúc đầu tái nhợt, dần dần biến thành màu lam nhạt, màu lam nhạt rồi không ngừng đậm lên. Cuối cùng, biến thành màu xanh đậm.

Nhưng sau đó, Hoắc Vũ Hạo lại nhíu chặc chân mày.

"Vũ Hạo. Sao rồi?" Huyền Lão thấp giọng hỏi.

Hoắc Vũ Hạo khẽ lắc đầu, nói: "Không thể tiếp tục rót vào nữa, nếu không kinh mạch hai chân của ta sẽ không chịu nổi, sẽ có vấn đề."

Huyền Lão cả kinh. Nói : "Vẫn có dư thừa sao?"

Hoắc Vũ Hạo nói : "Còn không nhiều lắm. Đúng như chúng ta tính toán trước, hai chân có thể tiếp nhận đủ áp súc thiên địa nguyên lực. Nhưng vấn đề đây là, nương theo sau những thiên địa nguyên lực bị ta dời đi này, một bộ phận thiên địa nguyên lực bị ta áp súc trong thân thể cốt tự nhiên cũng phát tán ra ngoài. Chúng nó vốn bị áp chế trong Hồn Cốt. Nhưng bây giờ tràn ra một phần. Phần dư thừa này. Hai chân của ta không thể chịu được. Mà những thiên địa nguyên lực này vừa vặn trãi tại trọng yếu nhất kinh mạch của ta, sẽ ảnh hưởng lớn đến việc khôi phục tu vi của ta."

Huyền Lão nói : "Vậy làm sao bây giờ? Không được thì thôi đi, ngươi chậm rãi khôi phục, chuyện dự thi ngươi cũng đừng nghĩ nữa."

"Không, ta nhất định phải đại biểu Đường Môn xuất chiến." Hoắc Vũ Hạo nói như chém đinh chặt sắt, sau đó hắn lại lần nữa nhắm hai mắt lại. Có thể thấy rõ ràng, dưới làn da của hắn, khí lưu màu lam nhạt như tơ như lũ bắt đầu lao tới cánh tay trái của hắn, hai cái đùi không đủ. Ta sẽ thêm một cánh tay. Sở dĩ chọn cánh tay trái mà không phải cánh tay phải. Là bởi vì tại bên trong cánh tay trái của hắn, có Băng Bích Hạt tả tí cốt, hiệu quả hấp thu và áp súc đối với cực hạn băng thiên địa nguyên lực sẽ tốt hơn.

Vương Đông Nhi hai tay che mặt, nàng rất rõ ràng. Nếu như vậy, Hoắc Vũ Hạo cũng chỉ có thể động thân thể, đầu cùng cánh tay phải mà thôi. Giống như là người tứ chi tàn tật mất đi ba chi. Tất cả chuyện này. Cũng là do mình!

Lúc này, cuối cùng cũng không có xảy ra vấn đề nữa. Sau khi tất cả khí lưu màu lam toàn bộ rót vào bên trong cánh tay trái của Hoắc Vũ Hạo. Cánh tay trái của hắn cũng trở thành màu lam nhạt, mặc dù không có như hai chân nhìn qua khủng bố như vậy, nhưng cũng là bình tĩnh nằm ở trên giường không nhúc nhích. Mất đi sức sống.

Thở dài một hơi, Hoắc Vũ Hạo mệt mỏi mở hai mắt ra. Nhìn hai mắt đẫm lệ mông lung của Vương Đông Nhi cùng Huyền Lão, Trang Lão, hắn miễn cưỡng mỉm cười, nói: "Xem này, ta đã thành công. Ta nhất định sẽ mau chóng khôi phục."

Hồn Lực vận chuyển toàn thân, ở trong người hoàn thành xong một vòng nhỏ, mặc dù hai chân và cánh tay trái không thể vận hành thành một vòng lớn, nhưng vòng vận chuyển nhỏ này cũng làm cho tu vi của hắn khôi phục được bảy thành. Kinh mạch nơi ngực và bụng vừa mới được Trang Lão quán thông cũng đang được Hồn Lực săn sóc ân cần, dưới sự làm dịu bởi Sinh Mệnh Khí Tức của Sinh Linh Kim, khôi phục với tốc độ kinh người. Kế tiếp phải làm, chính là đem các kinh mạch tắc nghẽn trong cơ thể đả thông. Như vậy tu vi cũng có thể khôi phục thêm một ít, thân thể cũng sẽ khá hơn một chút.

Trong lúc nói chuyện, tay phải của Hoắc Vũ Hạo ấn lên giường, giãy dụa. Vương Đông Nhi định bước lên phía trước đỡ hắn, thế nhưng hắn lại lắc đầu. Vẫn kiên trì giãy dụa tự đứng dậy.

Cái này đối với hắn lúc trước mà nói chỉ là một động tác cực kỳ đơn giản, lúc này lại có vẻ cực kì gian nan. Thân thể từng điểm từng điểm bị khởi động, vết thương lớn chỗ ngực vẫn tồn tại, chỉ là mặt ngoài đã có nhiều hơn một màng máu.

Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói : "Ta nhất định sẽ đại biểu Đường Môn tham chiến."

Huyền Lão tức giận: "Cái tên tiểu tử này!" Thở dài một tiếng, xoay người mà đi.

Trang Lão mỉm cười, nói : "Nghỉ ngơi cho thật tốt, muốn đi dự thi, nhất định phải làm cho thân xác khôi phục lại. Nhớ rõ mỗi ngày nên xoa bóp hai chân. Xem như không thể động được, ngươi cũng phải thôi động thiên địa nguyên lực bên trong, tăng cường thân thể hoạt tính. May mắn ngươi là cực hạn băng mà không phải cực hạn hỏa, nếu không, kinh mạch của ngươi sớm đã bị phá hủy. Cực hạn băng phỏng chừng còn có hiệu quả giữ tươi, bảo hộ, trong vòng nửa năm, hai chân của ngươi sẽ không có vấn đề gỉ quá lớn. Qua nửa năm nữa sẽ rất khó nói. Ngươi nhớ kỹ, vô luận như thế nào cũng không thể để quá một năm, nếu không, sẽ có vấn đề lớn. Biết không?"

"Vâng." Hoắc Vũ Hạo cung kính đáp ứng.

Trang Lão dặn dò hắn vài câu nữa, cũng đi ra ngoài. Lần trị liệu này đối với lão cũng là không nhỏ, loại bệnh án đặc thù như Hoắc Vũ Hạo, lão phải nhanh một chút ghi chép lại, chuẩn bị sau này lỡ có xuất hiện cũng có phương án trị liệu. Mặc dù hiện tại ba chi của Hoắc Vũ Hạo không thể động, nhưng lần trị liệu này có thể dùng từ hoàn mỹ để hình dung, thành công. nguy hiểm tính mạng của Hoắc Vũ Hạo rốt cuộc biến mất.

Tiễn Trang Lão ra ngoài, Vương Đông Nhi cẩn thận hỏi thăm những chuyện mình cần phải hầu hạ Hoắc Vũ Hạo, sau đó mới một lần nữa trở về phòng. Mới vừa vào đến, nàng liền nhịn không được chạy như bay đến trước giường, nhào vào trong lồng ngực của Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo dùng cánh tay phải duy nhất có thể động, có chút run rẩy nhẹ nhàng ôm eo thon của nàng.

"Nha đầu ngốc, muội xem, huynh đây không phải đã khỏe rồi sao? Muội nên cao hứng mới đúng chứ! Không nên khóc. Cái này cũng là do muội hầu hạ tốt. Bất quá, muội gầy đi nhiều rồi. chỉ còn da bọc xương. Nhất định phải khỏe mạnh lên chứ, như vậy muội mới có thể giúp huynh khôi phục."

"Ừm…. ừm."

Vương Đông Nhi không ngừng đáp ứng, nước mắt vẫn không ngừng như trân châu chảy ra.

"Đông Nhi, về chuyện của Vương Thu Nhi, huynh có thể giải thích với muội một chút không?" Hoắc Vũ Hạo dò hỏi, có một số việc hắn cảm thấy phải nói cho Đông Nhi biết, thí dụ như chuyện hắn và Vương Thu Nhi cũng có thể tiến hành Vũ Hồn dung hợp, để tránh về sau lại xuất hiện hiểu lầm.

Vương Đông Nhi dùng sức lắc đầu, từ trong lồng ngực của hắn ngồi thẳng lên, khoảng cách gần nhìn Hoắc Vũ Hạo, nói: "Vũ Hạo, muội không thích nghe giải thích của huynh, cũng không cần huynh giải thích cái gì. Về sau, bất cứ việc gì, muội cũng vô điều kiện, trăm phần trăm tin tưởng huynh. Huynh đã chứng minh rồi, huynh là người ta yêu nhất ở trên cái thế giới này."

Hoắc Vũ Hạo bật cười nói: "Muội nói như vậy, cha mẹ của muội sẽ thương tâm lắm nha."

Vương Đông Nhi nói : "Không giống nhau. Tình yêu của cha mẹ với tình yêu của huynh… , làm sao có thể giống nhau được? Với lại, qua nhiều năm như vậy, bọn họ cũng không có trở lại thăm ta."

Hoắc Vũ Hạo vội vàng nói sang chuyện khác: "Được, được, đừng khóc nữa. Giúp huynh nằm xuống nghỉ một lát." Vừa rồi toàn bộ quá trình trị liệu hoàn toàn là khảo nghiệm ý chí của hắn, đổi lại là người khác, chỉ sợ sớm đã bị thống khổ tra tấn đến điên rồi. Tuy Hoắc Vũ Hạo mạnh mẽ cưỡng bức không thừa nhận, nhưng tinh thần mỏi mệt là không thể tránh khỏi.

"Ừm." Vương Đông Nhi đáp ứng một tiếng, vội vàng dựa vào hắn, nằm xuống.

Bắt đầu từ hôm nay, Hoắc Vũ Hạo khôi phục đi vào quỹ đạo. Dưới sự trợ giúp của Vương Đông Nhi, hắn dùng ba ngày thời gian, mới đem tất cả kinh mạch tắc nghẽn trong cơ thể toàn bộ quán thông, trở về vị trí cũ. Sau đó bắt đầu khôi phục thân thể cơ năng. Biết được tin tức hắn có thể dự thi, Sử Lai Khắc Thất Quái năm người kia vui mừng quá đỗi, có Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi, bọn họ mới thật sự là Sử Lai Khắc Thất Quái!

Một cái xe lăn bằng gỗ, hoàn toàn do hoàng kim thụ tạo thành, ở ngày thứ mười, được Huyền Lão đưa đến trước mặt Hoắc Vũ Hạo. Mặc dù sắc mặt của lão vẫn rất không đẹp mắt, thậm chí cũng không còn sắc mặt tốt khi nhìn Hoắc Vũ Hạo, nhưng đối với sự yêu thương của lão, Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn nhớ kỹ trong lòng.

Khoảng cách đến toàn bộ đại lục cao cấp Hồn Sư tinh anh đại tái càng ngày càng gần. . .

Đường Môn, phòng nghị sự.

Do Bối Bối chủ trì, Sử Lai Khắc Thất Quái hết thảy trình diện. Trừ bảy người bọn họ, còn có phụ trách nghiên cứu Hồn Đạo Khí, Đường Môn Phó môn chủ Hiên Tử Văn, vừa mới gia nhập Đường Môn không lâu Mặc Hiên, cho đến U Linh Vũ Hồn, cận chiến hồn đạo sư Na Na. Thêm Quý Tuyệt Trần và kinh Tử Yên. Đường Môn tất cả cao tầng toàn bộ đều có mặt.

Hiên Tử Văn gia nhập, làm cho Đường Môn phát triển với tốc độ khủng khiếp, nhất là dưới sự ủng hộ của học viện Sử Lai Khắc. Mỗi khóa học thực tế trong ba ngày của những học viên hồn đạo hệ tất cả đều học ở Đường Môn. Đường Môn mật thất, do Hiên Tử Văn tự mình chỉ đạo, trông coi. Nhà xưởng trong Đường Môn mật thất đã bắt đầu được kiến tạo. Quy mô kiến tạo tương đối lớn, hoàn toàn phỏng theo phương pháp xây dựng Minh Đức Đường.

Đường Môn phát triển tốc độ cao khiến cho các loại thiết bị trước mắt đã không theo kịp tiết tấu nữa rồi, mà địa phương cũng nhỏ. Sau khi trải qua đề nghị của Hiên Tử Văn, sự thương lượng của Sử Lai Khắc Thất Quái, cộng thêm học viện Sử Lai Khắc cùng nhau trao đổi. Cuối cùng quyết định khởi động xây dựng một nhà xưởng chế luyện Hồn Đạo Khí cực lớn.

Sử Lai Khắc học viện hồn đạo hệ mặc dù xây dựng thêm rồi, nhưng trong đó dù sao chủ yếu cũng là do giáo sư cùng đệ tử làm chủ, rất nhiều chuyện hoàn toàn không có biện pháp để bảo mật, một ít cao cấp Hồn Đạo Khí càng không thể sản xuất ở nơi đó.

Sau khi trải qua hội nghị của Hải Thần Các, học viện Sử Lai Khắc quyết định toàn lực trợ giúp Đường Môn bí mật hoàn thành kiến tạo nhà xưởng này. Dù sao, Đường Môn cũng là ở bên trong Sử Lai Khắc thành, nhà xưởng đối với tương lai phát triển của học viện Sử Lai Khắc cũng có tác dụng rất trọng yếu.

Sau vài lần thương thảo. Học viện Sử Lai Khắc sẽ bỏ vốn cùng với nhân lực, vật lực toàn diện phụ trợ Đường Môn kiến tạo nhà xưởng dưới đất, nhưng đồng dạng, học viện Sử Lai Khắc cũng sẽ chiếm cứ 49% cổ phần buôn bán của Đường Môn. Nói cách khác, tất cả tiền lời trong tương lai của Đường Môn, có 49% thuộc về học viện Sử Lai Khắc. Nhưng quyền lựa chọn vẫn thuộc về Đường Môn. Đương nhiên, là cổ đông lớn nhất của Đường Môn. Khi Đường Môn có bất kỳ trọng yếu sự việc muốn quyết định, phải phái người thông báo cho học viện Sử Lai Khắc. Đồng thời, Đường Môn cũng sẽ có một người dự thính hội nghị của Hải Thần Các.

Nguyên bản Bối Bối vốn định nhân cơ hội này, khôi phục thân phận thành viên tại Hải Thần Các của Hoắc Vũ Hạo. Nhưng bị Hoắc Vũ Hạo nháy mắt ra hiệu, lặng yên cự tuyệt.

Hắn cự tuyệt, nguyên nhân rất đơn giản, hắn tin tưởng bằng vào năng lực của mình, lại lần nữa có thể trở về Hải Thần Các hội nghị. Còn cái ghế của Đường Môn, cũng tương đương với việc có thêm một người đi vào Hải Thần Các hội nghị! Tương lai Đường Môn sẽ có hai người tại Hải Thần Các, chẳng phải là tốt hơn sao?

Cuối cùng, vẫn là Bối Bối ngồi vào ghế này, tham dự Hải Thần Các hội nghị. Đường Môn cùng học viện Sử Lai Khắc, cũng nhờ loại khẩn mật phương thức này kết hợp lại với nhau. Công trình nhà xưởng dưới đất tương đối lớn, lúc trước Minh Đức Đường kiến tạo phải dùng mười năm mới toàn diện hoàn thành. Nhà xưởng dưới đất của Đường Môn nếu như dùng thập năm để kiến tạo thì quá lâu rồi.

Sau đó, tiềm năng cường đại của học viện Sử Lai Khắc khiến cho Hiên Tử Văn cũng bị chấn kinh được thể hiện ra.

Bên phía học viện Sử Lai Khắc, phái tới mấy đội ngũ hơn 20 người phụ trợ kiến tạo.

Có hơn 20 người này gia nhập, Hiên Tử Văn đã khiếp sợ hết hồn.Hắn cũng là lần đầu tiên nhận thức được, hồn đạo sư cùng Hồn Sư chênh lệch khổng lồ là ở tại phương diện nào.

Học viện Sử Lai Khắc phái tới hơn 20 người này, là do Huyền Lão tự mình dẫn đội. Toàn bộ là Vũ Hồn Thuộc Tính Thủy và Thổ. Ngay sau đó, Huyền Lão khiến cho Hiên Tử Văn thấy được sự kinh khủng của Thao Thiết Thần Ngưu.

Chỉ dùng thời gian một ngày, một cái huyệt động khổng lồ đã được Huyền Lão dùng thực lực cường đại của mình đào móc ra. Mà không có bất kỳ dư thừa đất nào bị tống xuất ra. Tất cả bùn đất, đều bị lão dùng Hồn Lực mạnh mẽ vô cùng toàn bộ áp súc tại vách động. Đem huyệt động khổng lồ này gia cố vững như thành đồng, vách tường cứng như Tinh Cương.

Phải biết, đào khoét huyệt động là công trình khó khăn nhất, lúc trước khi kiến tạo Minh Đức Đường, chẳng những phải lo lắng các loại tình huống dưới đất, mà vì thời gian cũng không vội, nên tất cả là do thợ thủ công bình thường tiến hành. Chỉ riêng đào móc, cũng dùng hết nửa năm, cộng thêm gia cố. Toàn bộ cấu tạo hoàn thành, phải dùng hơn một năm. Mà những công việc này. Huyền Lão dùng có một ngày. Sau đó Huyền Lão đem những Thổ Hệ Hồn Sư để lại cho Hiên Tử Văn, bản thân uống rượu phiêu nhiên bay mất.

Trong số các Hồn Sư có Vũ Hồn Thuộc Tính Thổ, có ba vị Phong Hào Đấu La. Sáu vị Hồn Đấu La. Còn lại tu vi thấp nhất cũng là Hồn Đế. Có lão sư, có nội viện đệ tử. Có sự gia nhập của bọn họ, chỉ dùng 20 ngày. Toàn thân cấu tạo nhà xưởng dưới đất của Đường Môn đã hoàn thành! Kể cả hệ thống thông gió, hệ thống nước, toàn bộ kiến tạo thành công. Đi vào quá trình thử chế luyện hồn đạo khí.

Kế tiếp công việc phức tạp hơn nhiều. Mấu chốt là kiến tạo các loại Hồn Đạo Khí. Đây cũng là một cái công trình khổng lồ, nhưng toàn thân kết cấu đã hoàn thành, nên chỉ cần một đám người đến phụ trợ chế tạo Hồn Đạo Khí, nhà xưởng dưới đất liền có thể bắt đầu vận hành. Mấy người phụ trợ chế luyện Hồn Đạo Khí trong hậu viện của Đường Môn, toàn bộ bị dời xuống dưới đất.

Trong lúc Hiên Tử Văn chuẩn bị bắt đầu dựa vào trí nhớ vẽ lại bản vẽ của các loại phụ trợ Hồn Đạo Khí, thân thể của Hoắc Vũ Hạo cũng khỏe hơn nhiều rồi, liền đi tới trước mặt lão. Đem một chồng lớn bản vẽ đặt ở trước mặt Hiên lão sư.

Hiên Tử Văn mặc dù là nghiên cứu viên của Minh Đức Đường, nhưng hắn cũng không có khả năng biết tất cả bản vẽ của Hồn Đạo Khí. Dù sao, mỗi một kiện Hồn Đạo Khí tinh vi, đều phải cần thời gian dài thiết kế cùng thực nghiệm mới có thể hoàn thành. Dựa theo kế hoạch của lão, đối với việc khai phá cùng chế luyện những thứ phụ trợ Hồn Đạo Khí này, cho dù là hắn, cũng phải dùng ba đến năm năm để hoàn thành. Đây là dưới tình huống hắn tự nhận là nhớ rõ vượt qua một phần ba bản vẽ của phụ trợ Hồn Đạo Khí.

Nhưng Hoắc Vũ Hạo lại cho hắn một phần kinh hỉ thật lớn, khi hắn nhìn thấy từng tấm bản vẽ vô cùng tường tận kia, nhìn thấy cơ hồ tất cả phụ trợ Hồn Đạo Khí cũng đều xuất hiện. Vị tuyệt đỉnh thông minh cấp tám hồn đạo sư này đưa cho Hoắc Vũ Hạo một bộ mặt giương mắt mà nhìn. Đồng thời cũng đưa cho Hoắc Vũ Hạo một câu: Ta rốt cuộc biết tiểu tử nhà ngươi đi trao đổi học tập để làm gì.

Dưới sự trợ giúp cực kì hữu dụng, Hiên Tử Văn khẳng định, trong vòng một năm, hắn sẽ toàn diện vận chuyển nhà xưởng dưới đất. Nhiều nhất ba năm, sẽ đạt tới tiêu chuẩn như Minh Đức Đường. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có đầy đủ vật liệu bổ sung.

Hoắc Vũ Hạo đem tất cả kim loại quý hiếm mà bản thân mang về đều cho Hiên Tử Văn, cùng lúc đó, Tài phú khổng lồ của Sử Lai Khắc thành cũng bắt đầu phát huy tác dụng. Đối với nhà xưởng dưới đất của Đường Môn, học viện Sử Lai Khắc khống chế được mấy Đại Thương Hội bên trong Sử Lai Khắc thành, không hề giữ lại đổ tài lực vào. Đại lượng kim loại quý hiếm không ngừng từ khắp nơi trên đại lục được thu mua. Kế tiếp mấy tháng, giá cả của các kim loại quý hiếm tăng lên 10%. Đương nhiên những thứ này để nói sau. Ít nhất Sử Lai Khắc Thất Quái cũng không có thời gian quan tâm những chuyện này, bởi vì bọn họ phải lập tức xuất chinh, mà hội nghị trước mắt, cũng là một lần hội nghị cuối cùng của bọn hắn trước trận đấu.

Bối Bối nói : "Hiên lão sư, nhà xưởng dưới đất của chúng ta đành phải nhờ ngài."

"Ừm." Hiên Tử Văn đáp ứng một tiếng, lại là cúi đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì. An vị tại bên cạnh hắn, Hoắc Vũ Hạo rõ ràng nhìn thấy, trong ánh mắt của Hiên lão sư tràn đầy màu nhiệt huyết, đáy mắt thậm chí còn có tơ máu.

Đúc lại một cái Minh Đức Đường do hắn làm chủ, Lúc trước, đề nghị này vừa mới nói ra, Hiên Tử Văn đã hưng phấn nhảy dựng lên. Đối với một Hồn Đạo Sư, còn có cái gì trọng yếu hơn có được hoàn cảnh tốt nhất đi chế luyện Hồn Đạo Khí? Vì thế, hắn thậm chí đáp ứng mỗi một khóa đi học viện Sử Lai Khắc hồn đạo hệ giảng một lớp. Lúc này, hắn không chừng lại đang suy nghĩ phương án gì để chế luyện Hồn Đạo Khí đây.

Bối Bối nói : "Chúng ta ngày mai sẽ xuất phát, chúng ta bảy người cộng thêm Na Na, tổng cộng tám người. Quý huynh, Mặc huynh, Tử Yên tỷ, các ngươi lưu lại Đường Môn. Chúng ta đem một đám Gia Cát Thần Nỗ Pháo trang bị ở trên Sử Lai Khắc thành. Ngoại trừ định trang hồn đạo đạn pháo ở bên ngoài, việc chế luyện những Hồn Đạo Khí khác toàn bộ tạm dừng lại, nhường đường cho việc kiến tạo nhà xưởng dưới đất. Ít nhất nửa tháng, lâu thì hai tháng, chúng ta sẽ trở về. Trong nhà, xin nhờ các vị."

"Không được." Bối Bối vừa nói xong, lập tức liền có tiếng phản đối xuất hiện. Nói chuyện, còn không phải là Kinh Tử Yên sao.

"Tử Yên tỷ, ngươi có vấn đề gì?" Bối Bối dò hỏi.

Kinh Tử Yên nhìn thoáng qua Quý Tuyệt Trần bên cạnh, nói : "Đại tái, chúng ta cũng phải đi."

Bối Bối lặng đi một chút, nói : "Nhưng mà tuổi của các ngươi không phải đã vượt qua rồi sao?" Kinh Tử Yên cùng Quý Tuyệt Trần đều đã qua 20 tuổi, vượt qua tuổi dự thi.

Kinh Tử Yên hừ một tiếng, nói : "Vượt qua thì sao chứ. Ngược lại ở nơi đó sẽ có đại lượng Hồn Sư tụ tập. Mà chúng ta cũng quen thuộc Minh Đô. Đi theo có thể giúp các ngươi tố chút, cũng có thể bảo hộ các ngươi!"

Hoắc Vũ Hạo đột nhiên nở nụ cười, "Bảo hộ chúng ta? Ta xem, hai người các ngươi vốn định đi gây chuyện thì có, hắn hiểu rất rõ hai vị này. Hai vị này nếu tới Minh Đô rồi, không thể nghi ngờ, nhất định là đi khắp nơi tìm người khiêu chiến, để ma luyện tu vi của bản thân.

Kinh Tử Yên đỏ mặt lên, nói : "Đúng thì sao chứ? Cơ hội tốt như vậy, dù sao chúng ta cũng không thể bỏ qua. Mà, ngươi xem, ngươi cũng như vậy rồi, cũng cần có người giúp ngươi đẩy xe lăn và vân vân chứ. Đúng không."

"Ừm, ta đẩy." Quý Tuyệt Trần nói chuyện vẫn đơn giản như vậy, nhưng ánh mắt chấp nhất trong mắt hắn lại nói cho mọi người quyết tâm của hắn.

Hai cái vị này thật sự làm Bối Bối có chút đau đầu, từ sau khi họ gia nhập Đường Môn, bọn họ không có thời gian nhàn rỗi, không phải người này khiêu chiến, sẽ phải cùng người kia đánh một hồi. Biến thành mọi người đều sợ bọn hắn. Nhất là Quý Tuyệt Trần, Kiếm Ý kia luyện được càng ngày càng mạnh. Cho dù là Bối Bối, Từ Tam Thạch, hiện tại cùng hắn chiến đấu, dưới tình huống thuần túy cũng rất khó thắng hắn.

Hoắc Vũ Hạo ngược lại một chút cũng không sợ hai vị này, hiện tại tình huống của hắn, Quý Tuyệt Trần cùng Kinh Tử Yên cuối cùng cũng không có biện pháp tìm hắn khiêu chiến!

Hoắc Vũ Hạo nhìn Bối Bối, Bối Bối hơi suy tư, sau đó nói : "Được rồi. Nhị vị cũng theo chúng ta cùng đi đi. Bất quá, có mấy lời ta muốn nói trước, nhị vị cùng đi, cũng không thể thực sự chỉ cố gắng tìm người khiêu chiến. Ta hi vọng các người có thể gánh vác trách nhiệm thủ hộ Vũ Hạo. Trạng thái thân thể của Vũ Hạo hiện giờ hạn chế rất lớn, còn phải làm phiền các ngươi bảo vệ hắn."

Quý Tuyệt Trần gật đầu. Kinh Tử Yên cũng gật đầu.

Bối Bối tại thời gian ngắn ngủi đã hiểu rõ được, hai kẻ dở hơi này nếu lưu lại, không ai cùng bọn họ chiến đấu, nói không chừng sẽ chạy tới học viện giằng co. Cũng như việc lưu lại hai cái bom hẹn giờ, thôi thì đem bọn họ mang đi luôn.

Nhưng mà Đường Môn lần này dự thi, cũng không có người dẫn đội, chỉ có bản thân bọn họ đi thôi, học viện Sử Lai Khắc cũng không phái cường giả hộ tống. Nhiều nhất chỉ là học viện Sử Lai Khắc dẫn đội, Tất Lão, âm thầm bảo hộ bọn họ một chút. Có thêm Quý Tuyệt Trần cùng kinh Tử Yên, đoàn đội toàn thân thực lực lại tăng lên. Chỉ cần không gặp được cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, tự bảo vệ mình cũng không là vấn đề lớn.

Sử Lai Khắc học viện, Hải Thần Đảo, nội viện.

"Oanh" Kim Quang quét ngang, tựa như Cự Long trở mình, đem Đái Hoa Bân ngang nhiên bắn ra.

Vương Thu Nhi thu Hoàng Kim Long thương trong tay về, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn hắn, nói : "Chỉ bằng loại trạng thái này của ngươi, còn muốn thắng Hoắc Vũ Hạo sao? Hoắc Vũ Hạo cho dù chỉ còn một bàn tay, cũng có thể thu thập ngươi."

Đái Hoa Bân cắn chặt răng đứng lên từ trên mặt đất, nhưng trong mắt không có tức giận, chỉ có chấp nhất. Hét lớn một tiếng, " Đánh lại. "

| Tải iWin