TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đấu La Đại Lục
Chương 346: Lực Chi Nhất Tộc

Áo Tư Tạp cũng không giấu diếm, ở trong lòng hắn, Trữ Phong Trí chính là cha vợ tương lai của hắn.

"Đệ lục hồn kỹ của ta là do liệp sát một con kính ảnh thú hai vạn năm tu vi mà đến, hiệu quả là phục chế.Chỉ cần có được một giọt máu của hồn sư, ta có thể thông qua hồn kỹ của mình chế tạo ra một cây Phục Chế Kính Tượng Tràng.Bất kể là ai sau khi dùng, cũng có thể có được bảy mươi phần trăm uy lực hồn kỹ của hồn sư cung cấp máu kia trong ba phút.Nếu như hồn lực người sử dụng không cao bằng người cung cấp máu, vậy thì, chỉ có thể phục chế ra hồn kỹ cùng cấp bậc.Nói cách khác, nếu như Tiểu Tam là bảy mươi cấp, ta là sáu mươi cấp, như vậy ta chỉ có thể có được hiệu quả phục chế là các loại hồn kỹ trong vòng sáu mươi cấp, mà không cách nào sử dụng đệ thất hồn kỹ vũ hồn chân thân.Ngài thấy không sai, ta đã đạt được một khối đầu cốt, vận khí cũng tốt, khối hồn cốt này cũng là đến từ con kính ảnh thú kia, cung cấp kỹ năng Kính Tượng Phân Thân, phân thân sẽ có được tám mươi phần trăm năng lực của ta.Đồng thời khối hồn cốt này sẽ tăng cường mười phần trăm hiệu quả phục chế của Phục Chế Kính Tượng Tràng.Uy lực của kỹ năng phục chế kỹ năng tăng từ bảy mươi phần trăm lên tới tám mươi phần trăm."

Bất luận là Trữ Phong Trí, Cổ Dong, hay là Đường Tam, Mã Hồng Tuấn cùng Trữ Vinh Vinh, đều nghe vô cùng chăm chú.Nghe xong Áo Tư Tạp nói, Trữ Phong Trí thở dài một hơi,

"Vận khí sẽ luôn luôn rơi vào người có sự chuẩn bị, ngươi tuyệt không chỉ đơn giản là vận khí mà thôi.Năm năm nay, ta có thể tưởng tượng ra sự nỗ lực của ngươi.Áo Tư Tạp, ta hiện tại cấp cho ngươi một lựa chọn.Tiểu Tam nói cho ta biết, hắn chuẩn bị thành lập một tông môn tên là Đường Môn.Nhưng ta không hy vọng ngươi gia nhập tông môn này, cùng ta cùng nhau quay về Thất Bảo Lưu Ly tông đi.Thất Bảo Lưu Ly tông cần nhân tài như ngươi.Chỉ cần ngươi theo ta trở về, ta sẽ đồng ý chuyện của ngươi cùng Vinh Vinh."

"Ba ba ----"

Trữ Vinh Vinh bất mãn gắt giọng.

Sắc mặt Trữ Phong Trí nhất thời trở nên nghiêm túc,

"Nha đầu, điều này quan hệ đến sự hưng suy của tông môn.Áo Tư Tạp trước kia không có thực lực bảo vệ ngươi, nhưng hắn hiện tại đã có rồi, ta sẽ phải bồi dưỡng hắn thật tốt.Để cho hắn gia nhập tông môn, vì tông môn xuất lực.Như vậy chuyện của hai người các ngươi cũng sẽ giảm bớt rất nhiều lực cản."

Nghe xong lời Trữ Phong Trí, Áo Tư Tạp không khỏi ngây ngẩn cả người, hắn cũng là người thông minh, hiểu được rất rõ ràng.Trữ Phong Trí thế này là để cho hắn lựa chọn giữa tình huynh đệ đối với Đường Tam cùng với tình cảm đối với Trữ Vinh Vinh.

Đúng lúc này, giọng nói rất nhỏ của Đường Tam vang lên bên tai Áo Tư Tạp,

"Mau mau đáp ứng Trữ thúc thúc, đây là cơ hội tốt nhất của ngươi.Ngươi xuất ngoại lịch lãm năm năm, nỗ lực suốt nhiều năm như vậy là vì cái gì? Cứ tính là ngươi ở Thất Bảo Lưu Ly tông, chúng ta vẫn là hảo huynh đệ như trước."

Áo Tư Tạp hướng về phía Đường Tam nhìn thoáng qua.Trông thấy Đường Tam đang hướng về phía mình nháy nháy mắt, hắn biết, vừa rồi Đường Tam là dùng phương pháp bức âm thành tuyến nhắc nhở mình, sở dĩ không phải nói rõ đi, chính là hy vọng mình có thể có được sự đồng ý của Trữ Phong Trí.

Quay đầu lại, ánh mắt của hắn lại rơi trên khuôn mặt Trữ Vinh Vinh, sắc mặt Trữ Vinh Vinh có vẻ có chút phức tạp, cũng có chút mờ mịt, nàng đương nhiên hy vọng có thể cùng Áo Tư Tạp ở bên nhau.Nhưng nàng cũng tuyệt không hy vọng bởi vì tình cảm giữa hai người ảnh hưởng đến quan hệ trong Sử Lai Khắc Thất Quái.

Ánh mắt Áo Tư Tạp rốt cuộc hướng tới trên mặt Trữ Phong Trí, trầm tĩnh lắc đầu,

"Xin lỗi.Trữ tông chủ, ta không thể đáp ứng yêu cầu của ngài."

"Tiểu Áo ----"

Đường Tam lo lắng đến kêu lên thành tiếng.

Áo Tư Tạp hướng Đường Tam giơ tay lên, ngăn cản hắn lại khuyên bảo mình.Hướng Trữ Phong Trí nói:

"Trữ thúc thúc.Ta yêu Vinh Vinh. Ta nguyện ý dùng tất cả những gì của ta để yêu nàng.Nhưng mà Đường Tam là hảo huynh đệ của ta.Mặc dù hắn là kỳ tài ngút trời, ta tự nhận không bằng.Hiện tại chính là lúc hắn cần đến sự trợ giúp nhất, cần đến huynh đệ nhất.Bất luận là báo thù Vũ Hồn Điện, hay là phục họat Tiểu Vũ, đều không phải là chuyện đơn giản.Nếu như lúc này ta lựa chọn vì Vinh Vinh mà rời bỏ hắn.Ta sợ rằng cả đời đều sẽ không thể tha thứ cho chính mình.Nhưng ta cũng đồng dạng sẽ không bỏ Vinh Vinh.Ta nhất định sẽ dùng phương thức của ta đả động ngài.Một ngày nào đó khiến cho ngài đáp ứng cho Vinh Vinh cùng ta ở bên nhau."

Trữ Phong Trí ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú vào Áo Tư Tạp.Áo Tư Tạp vẻ mặt thản nhiên nhìn lại hắn.Nói ra lời này.Trong lòng hắn thoải mái vô cùng.Huynh đệ cùng người yêu trọng yếu như nhau.Hắn tuyệt không sẽ bỏ bất cứ bên nào.

Dần dần, ánh mắt Trữ Phong Trí mắt trở nên nhu hòa xuống.Lạnh nhạt cười.

"Áo Tư Tạp.Mặc dù đáp án của ngươi rất giảo hoạt.Nhưng ta không thể không thừa nhận, đây là ta đáp án hoàn mỹ nhất mà ta nghĩ đến.Một nam nhân vì nữ nhân mà bỏ đồng bọn của mình là không đáng tín nhiệm.Ngươi đã đả động ta.Trợ giúp Tiểu Tam cho thật tốt đi.Ta hy vọng lại có thể được trông thấy sự huy hoàng của Sử Lai Khắc Thất Quái các ngươi."

Áo Tư Tạp trợn mắt há mồm mà nhìn Trữ Phong Trí.Lúc này mới hiểu được, lời nói vừa rồi của hắn chỉ là một khảo nghiệm đối với mình mà thôi.

"Trữ tông chủ.Vậy là ngài đồng ý chuyện của ta cùng Vinh Vinh?"

Trữ Phong Trí nhíu mày,

"Ngươi còn gọi ta là Trữ tông chủ sao?"

Có thể là xuất phát từ duyên cớ kích động.Áo Tư Tạp phản ứng cũng là hơi nhanh nhảu một chút.Hai chữ buột miệng ra,

"Nhạc phụ."

Nhìn bộ dáng cùng vẻ mặt kích động đó của Áo Tư Tạp, Trữ Phong Trí không khỏi bật cười,

"Hai chữ này tựa hồ quá sớm một chút rồi.Hay là ngươi xưng hô với ta giống như Tiểu Tam đi."

Áo Tư Tạp có chút xấu hổ gãi gãi đầu, lúc này mới kêu lên một tiếng Trữ thúc thúc.Lúc hắn gọi hai chữ nhạc phụ, Trữ Vinh Vinh đã xấu hổ xoay người bỏ chạy.Sự tình của nàng cùng Áo Tư Tạp rốt cuộc cũng đã có được sự đồng ý trực tiếp của phụ thân, từ giờ cũng đã không còn gì lo lắng nữa.

Trữ Phong Trí không để cho Đường Tam bọn họ tiễn mình, thẳng đến lúc thân ảnh hắn cùng Cổ Dong biến mất trong rừng cây, Áo Tư Tạp vẫn giữ vẻ mặt cười tủm tỉm.

"Được rồi, cười nữa thì miệng của ngươi sẽ ngoác đến tận tai đó."

Mã Hồng Tuấn có chút ghen ghét nói ra.

Áo Tư Tạp hồi tỉnh lại, đã qua năm năm, đã lâu rồi hắn không có tâm tình ung dung thoải mái giống như bây giờ.Cười hắc hắc, nói:

"Cho ngươi ghen ghét đi.Ca rốt cuộc có thể cùng Vinh Vinh quang minh chính đại ở bên nhau.Buổi tối hôm nay ta mời khách, chúng ta không say không về.Được rồi, gọi cả Phất Lan Đức viện trưởng, đại sư, Nhị Long lão sư, Triệu lão sư bọn họ cùng đến đi.Năm năm không gặp bọn họ, thực sự là ta rất nhớ bọn họ."

Màn đêm phủ xuống, Đường Tam lẳng lặng nằm ở trên giường, trên mặt toát ra nét cười mỉm nhàn nhạt.

Hắn là không muốn dùng nội lực đem xua tan men say.Đêm nay, Sử Lai Khắc Thất Quái lần nữa ngũ quái đoàn tụ, tất cả mọi người uống rất nhiều rượu, Áo Tư Tạp cũng kể lại rất nhiều chuyện cũ của hắn tại phương bắc.Bởi vì hắn bình an trở về, tất cả mọi người đều cực kỳ vui vẻ.

Nhưng là, sau thời gian vui vẻ đó, ôm Tiểu Vũ trở lại căn phòng, tâm tình Đường Tam không khỏi buồn bã.Hắn vì Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh mà chúc phúc, nhưng càng là chứng kiến người hữu tình cuối cùng sẽ thành quyến chúc (đôi lứa), hắn lại càng nhớ tới hình bóng Tiểu Vũ lúc vì cứu mình mà hiến tế.

Áp gương mặt vào trên bộ lông mềm mại của Tiểu Vũ, nghe mùi hương nhẹ nhàng trên người nàng.Lòng Đường Tam kịch liệt run rẩy.

Hóa thân con thỏ của Tiểu Vũ cọ xát lên đầu hắn, rất thích cảm giác cùng Đường Tam ở gần nhau, một đêm này, Đường Tam lại bất ngờ không tu luyện, nhưng trong mộng cảnh của hắn lại chỉ có một thiếu nữ với mái tóc thật dài đang chải đầu.

Sáng sớm hôm sau, Đường Tam rời Sử Lai Khắc học viện.Ngày hôm qua bởi vì Áo Tư Tạp trở về mà hắn không làm chuyện hôm nay hắn muốn hoàn thành.Nếu hạ quyết tâm muốn làm cái gì thì hắn sẽ nắm chắc thời gian để làm.

Rời khỏi Sử Lai Khắc học viện, Đường Tam vẫn hướng về thành nam Thiên Đấu thành mà đi đến.Hắn cũng không sợ mình bị nhận ra, dù sao, coi như là Vũ Hồn Điện, đã từng gặp qua dáng vẻ mới của mình cũng chỉ có mấy người mà thôi.Cho dù là họa ảnh đồ hình cũng không thể nhanh truyền tới Thiên Đấu Thành như vậy.

Thành nam.Đường Tam đi tới trước một phủ đệ liền dừng cước bộ lại.

Từ bên ngoài nhìn lại, tòa phủ đệ này chiếm diện tích cực lớn, tường viện dày cao tới hơn bốn thước.Phải biết rằng, cho dù là quý tộc bình thường, cũng sẽ không được cho phép xây dựng tường viện cao to như thế.

Độ cao môn lâu đại môn (1) của phủ đệ lại càng vượt qua sáu thước. Có chút tức cười chính là, trước cửa tòa phủ đệ này đứng sừng sững hai bức thạch điêu, mà hình dạng hai bức thạch điêu lại là hình tinh tinh.Giống như là bản thu nhỏ của Thái Thản Cự Viên Nhị Minh.

Trước đại môn, hai gã đại hán vóc người cao tráng đứng đó, thân thể bọn họ đều cao hai thước có dư, trang phục màu đen trên người không thể nào che đậy được cơ thể cường kiện của họ, tựa như hai vị thần giữ cửa đứng ở nơi đó, nhìn xuống những người qua lại trên đường bên ngoài một cách nghiêm nghị mà dữ tợn.

Trên môn lâu phủ đệ treo một khối biển ngạch, trên biển ngạch chỉ có một chữ to, lực.

Đường Tam cũng là lần đầu tiên tới nơi này, sải bước tiến tới.Đi tới trước đại môn phủ đệ mới dừng cước bộ lại.

"Phiền toái nhị vị thông báo Thái Thản tiền bối một tiếng, cứ nói rằng có cố nhân tới chơi."

Hai gã tráng hán mặt không chút thay đổi nhìn Đường Tam, trên dưới đánh giá hắn vài lần, một người ồm ồm nói:

"Chờ."

Nói xong, xoay người đẩy ra đại môn rồi đi vào.

Khi hắn đẩy cửa ra, Đường Tam trông thấy, phiến đại môn nọ độ dầy ít nhất vượt qua hai xích, cực kỳ dầy và nặng.Hắn không khỏi âm thầm líu lưỡi, thật không hổ là Lực Chi Nhất Tộc.Nếu không có đủ khí lực, sợ rằng ngay cả này cánh cửa này cũng không đẩy ra nỗi đi chứ.

Không sai, Đường Tam muốn tới tìm, chính là Lực Chi Nhất Tộc có vũ hồn đại lực tinh tinh.Từng là một trong tứ đại phụ chúc tông tộc (tông tộc phụ hệ, nhánh) của Hạo Thiên Tông.Cũng chính là trực chúc tông tộc (tông tộc trực hệ) của Đường Hạo lúc trước.

Trước khi bắt đầu đại hội tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục, Lực Lượng Chi Thần Thái Thản từng yêu cầu Đường Tam đến Lực Chi Nhất Tộc làm khách, nhưng lúc ấy Đường Tam mải mê tu luyện, vẫn không có thời gian thăm viếng.Hắn chuẩn bị thành lập Đường Môn, thì nhất định cần phải có thế lực thuộc về mình.Lực Chi Nhất Tộc không thể nghi ngờ là một lựa chọn đáng tín nhiệm nhất.

Tộc nhân Lực Chi Nhất Tộc tính cách đơn thuần, lấy lực lượng tăng trưởng.Nếu như vận dụng thích đáng, tất nhiên là trợ lực cực lớn. Đường Tam tiến hành theo kế hoạch, trước mắt trước hết phải làm hai việc.Một chính là phải có được sự ủng hộ của Lực Chi Nhất Tộc, một việc khác, chính là tìm cho Đường Môn một chỗ đặt chân.

Sử Lai Khắc học viện mặc dù không nhỏ, nhưng đây dù sao cũng là học viện, hơn nữa cơ sở ngầm của Thiên Đấu đế quốc hoàng thất, Đường Tam lại không thể nào lại chiếm cứ học viện để phát triển Đường Môn.Bởi vậy, hắn nhất định cần phải tìm kiếm một địa phương thích hợp cho Đường Môn phát triển.

Những năm gần đây, Đường Tam cũng có chút tích súc, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không xuất hiện nguy cơ về mặt tiền bạc.Hơn nữa, ngày hôm qua hắn cũng đã có được sự ủng hộ của Trữ tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông. Thất Bảo Lưu Ly tông mặc dù tông môn bị hủy, nhưng bởi vì lúc ấy đánh lui cường địch, tài phú tích súc nhiều năm cũng không bị dao động, có bọn họ ủng hộ ở sau lưng, Đường Tam hiện tại đối tư nguyên cũng không lo lắng gì.

Một hồi sau, đại môn Lực Chi Nhất Tộc phủ đệ lại mở ra, một gã trung niên nhân từ bên trong đi ra.

Lực Chi Nhất Tộc lớn nhất đích đặc điểm chính là vóc người cao tráng, vị này trung niên nhân cũng không ngoại lệ, Đường Tam cũng không có gặp qua/ra mắt hắn.Người này vừa đi ra, ánh mắt nhìn Đường Tam nhất thời toát ra vài phần nghi hoặc.

"Tiểu tử, ngươi tìm tộc trưởng chúng ta có chuyện gì?"

Đường Tam sớm đã nghĩ tới, muốn gặp tộc trưởng đương nhiên không phải là chuyện dễ dàng như vậy, hắn cũng sớm có chuẩn bị.Tay trái vừa lộn, trong màn hắc quang lưu động, Hạo Thiên Chuy đã xuất hiện tại trong lòng bàn tay.

Lúc này đây, Đường Tam không áp chế khí tức vốn có của Hạo Thiên Chuy chút nào, nhất thời, một cỗ khí bá đạo tràn ngập ra, năng lượng ba động dày đặc dưới sự khống chế của hắn tràn ra khắp phương viên mấy thước trước đại môn.

"Đại thúc có thể nhận ra vũ hồn của ta không?"

"Hạo Thiên Chuy?"

Trung niên nhân thất kinh.Mặc dù trên Hạo Thiên Chuy của Đường Tam không có lấy một cái hồn hoàn, nhưng đây vẫn là Hạo Thiên Chuy a! Thần sắc trên mặt nhất thời trở nên khẩn trương,

"Tiểu huynh đệ, mời vào."

Cứ việc bởi vì sự tình của Đường Hạo mà thoát ly Hạo Thiên Tông. Nhưng Lực Chi Nhất Tộc dù sao từng là phụ chúc tông tộc của Hạo Thiên Tông, mắt thấy Hạo Thiên Chuy, tên trung niên nhân này không dám chậm trễ chút nào, vội vã mời Đường Tam đi vào.

"Tiểu huynh đệ, ngươi là từ Hạo Thiên Tông mà đến?"

Trung niên nhân một bên dẫn Đường Tam vào bên trong, một bên dò hỏi.

Đường Tam nói:

"Xem như vậy đi.Thái Thản tiền bối có ở trong tông môn không?"

Trung niên nhân vọi vàng nói:

"Tông chủ có ở đây.Phiền toái ngươi chờ tại phòng nghị sự.Ta đi mời tông chủ."

Tiến vào bên trong phủ đệ, Đường Tam nhất thời có cảm giác sáng tỏ thông suốt, phiến phủ đệ này so với trong tưởng tượng còn lớn hơn, mặc dù không giống như Sử Lai Khắc học viện có được một mảnh rừng rậm trong thành rộng lớn như vậy, nhưng là ít nhất có kích thước bằng một nửa Sử Lai Khắc học viện.Cảm giác chỉnh thể cấp cho người ta là một bầu không khí rộng rãi.Tất cả địa phương nhìn qua đều là cao to thô kệch như vậy.

Đường Tam ngồi trong phòng nghị sự, lẳng lặng chờ đợi, hắn cũng không để Tiểu Vũ ở lại học viện, mà là đem nàng đặt ở trong Như Ý Bách Bảo Nang mang theo bên mình.Sáng sớm lúc hắn tỉnh dậy, bản thể khôi phục của Tiểu Vũ là con thỏ vẫn còn đang ngủ.

Không lâu sau, tinh thần lực nhạy bén của Đường Tam đã cảm giác được một trận tiếng bước chân dồn dập đang hướng về bên này mà đến.Tên trung niên nhân kia đã dẫn ba người đi tới.

Trông thấy ba người này, Đường Tam không khỏi vui vẻ, ba đời tổ tôn chủ sự của Lực Chi Nhất Tộc đều đến đông đủ.Lực lượng chi thần Thái Thản với thần thái quắc thước.Còn có con hắn Thái Nặc cùng với Thái Long bạn học của Đường Tam, cùng nhau đi theo trung niên nhân đi đến đại sảnh trong phòng nghị sự.

Vừa vào cửa, ánh mắt ba người tổ tôn Thái Thản nhất thời dừng lại trên người Đường Tam, Thái Thản lập tức hướng tới trung niên nhân bên cạnh hỏi:

"Thái Hưng, đây là người từ tông môn đến mà ngươi nói?"

Thái Hưng vội vã gật đầu, nói:

"Tông chủ, vừa rồi vị tiểu huynh đệ này đã đưa Hạo Thiên Chuy của hắn ra, mặc dù không có hồn hoàn, nhưng khí tức của Hạo Thiên Chuy không thể là giả được."

Thái Thản tổ tôn tự nhiên cũng không nhận ra Đường Tam vì hắn đã thay đổi hình dạng.Trên dưới đánh giá Đường Tam vài lần, Thái Thản trầm giọng nói:

"Tông môn không phải sớm đã phong bế rồi sao? Tiểu tử, ngươi từ đâu mà đến?"

Đường Tam mỉm cười, nói:

"Thái Thản tiền bối, ngài vẫn tráng kiện như vậy.Ta là Đường Tam."

Hắn không có ý định mang theo phần dây dưa này trong người quá nhiều, hai tay đồng thời giơ lên, Lam Ngân Hoàng cùng Hạo Thiên Chuy phân biệt xuất hiện trong lòng bàn tay.

"Ngươi là Đường Tam?"

Trông thấy hai vũ hồn đồng thời xuất hiện, tổ tôn ba người đều có chút sững sờ.

Đường Tam cười khổ nói:

"Bề ngoài thay đổi quả thật không hay, rất nhiều lão bằng hữu đều không nhận ra ta.Nhưng vũ hồn lại không giả được.Có thể có được song sinh vũ hồn.Tại toàn đại lục cũng không có mấy người, càng huống chi song sinh vũ hồn cũng bao gồm Hạo Thiên Chuy.Trưởng thoại đoản thuyết (nói tóm lại), lam ngân thảo của bởi vì giác tỉnh lần thứ hai, làm cho tướng mạo ta xảy ra biến hóa.Thái Thản tiền bối, Thái Nặc tiền bối, Thái Long, đã lâu không gặp."

Lời Đường Tam nói là thật, thứ khác đều có thể làm giả, nhưng song sinh vũ hồn lại là không giả được.Tâm tình Thái Thản nhất thời trở nên kích động.

"Thiếu chủ.Quả thật là ngươi.Biến hóa của ngươi lớn thật, ta cũng không nhận ra."

Thái Long dụi dụi mắt.Trừng nhìn kỹ Đường Tam,

"Thiếu chủ, thật là ngươi sao?"

Đường Tam mỉm cười nói:

"Nếu ngươi nguyện ý, sau này vẫn có thể đi theo ta."

Thái Thản nhanh chóng đi tới trước mặt Đường Tam, không thể chờ đợi được mà nói:

"Thiếu chủ, lần trước nghe Thái Long nói ngài sau khi tham gia vòng đấu chung kết (tổng quyết tái ) tại toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, đã được chủ nhân mang đi.Chủ nhân đâu? Người còn khỏe chứ?"

Nnhắc tới phụ thân, ánh mắt Đường Tam không khỏi ảm đạm vài phần,

"Phụ thân đã quyết định thoái ẩn rồi."

"Thoái ẩn? Chủ nhân vẫn còn đang tráng niên, tại sao lại muốn thoái ẩn? Ta nghe tiểu tử Thái Long này nói, chủ nhân ở trước giáo hoàng điện đại triển thần uy, đáng tiếc ta không được chứng kiến.Chẳng lẽ, là Vũ Hồn Điện bức bách chủ nhân thoái ẩn? Hay là tông môn?"

Đường Tam lắc đầu, nói:

"Đều không phải, đây là quyết định của riêng phụ thân."

Lập tức, hắn đem việc phụ thân đối với mình tiến hành đặc huấn năm năm trước, cùng với việc của phụ thân đối với tông môn đơn giản kể lại một lần.

Lúc Thái Thản nghe được Đường Tam nói Đường Hạo tự chặt hai chi trả lại hồn cốt, không khỏi lão lệ tung hoành, tâm tình cực kỳ kích động.

"Chủ nhân a chủ nhân, người làm sao lại phải như vậy chứ? Coi như không về cũng có sao đâu? Sai lầm lúc đầu không phải tại người, muốn trách, cũng chỉ có thể trách Vũ Hồn Điện kia a! Nhiều năm như vậy, lão nô một mực chờ người trở về, nhưng người lại......"

Đường Tam rất có thể hiểu được tâm tình vị lão nhân trước mắt này,

"Thái Thản tiền bối, ngài đừng đau buồn.Đối với phụ thân mà nói.Có lẽ đây cũng là một loại giải thoát.Hắn hiện tại canh giữ ở bên cạnh mẫu thân, không còn bởi vì chuyện bên ngoài mà bị quấy nhiễu nữa, có thể sống một cuộc sống bình yên, chính là rất tốt.Lần này ta đến tìm ngài, là có sự tình muốn cùng ngài thương lượng."

Thái Thản miễn cưỡng thu liễm cảm xúc của mình,

"Thiếu chủ có việc gì xin cứ nói.Chỉ cần lão phu có thể làm được, quyết không chối từ."

Có thể nói là Thái Thản nhìn Đường Hạo dần dần trưởng thành, lúc Đường Hạo thành niên thì hắn đã dẫn đầu Lực Chi Nhất Tộc tuyên bố hướng Đường Hạo thuần phục.Lúc này, Đường Hạo quy ẩn, nhưng còn Đường Tam.Từ Đường Tam trên người, hắn ít nhiều thấy được một chút dáng dấp của Đường Hạo năm đó.

Đường Tam nghiêm mặt nói:

"Ta chuẩn bị thành lập một tông môn, tên gọi Đường Môn.Ta hy vọng có thể có được sự ủng hộ của ngài cùng Lực Chi Nhất Tộc."

Nghe xong những lời này, Thái Thản không khỏi sửng sốt một chút.

"Thiếu chủ, ngài muốn thành lập tông môn? Vậy Hạo Thiên Tông bên kia, là muốn hoàn toàn......"

"Không."

Đường Tam đương nhiên biết ẩn ý trong lời nói của Thái Thản.

"Ta đã quay về Hạo Thiên Tông, cũng đã chính thức nhận tổ quy tông.Ta đã đáp ứng với trưởng lão tông môn làm ba sự kiện, chỉ cần làm được ba sự kiện này thì tông môn lại có hy vọng khai khải (trái nghĩa với "

phong bế

") một lần nữa.Đồng thời, cũng cho phép ta cùng cha ta bái tế gia gia."

Thái Thản vừa nghe lời này, tâm tình nhất thời trở nên kích động,

"Thiếu chủ, ý ngài là, mấy lão gia gian ngoan mất linh này cho phép ngài quay về tông môn? Hạo Thiên Tông cũng được giải phong?"

Đường Tam khẽ gật đầu.

"Ta cùng các trưởng lão có ước hẹn mười năm.Trong vòng mười năm, chỉ cần ta có thể có được một cái mười vạn năm hồn hoàn, hồn lực tu luyện đến trên tám mươi cấp, hơn nữa tự mình giết chết một gã Phong Hào Đấu La của Vũ Hồn Điện.Bọn họ sẽ giải phong tông môn, để cho Hạo Thiên Tông trọng lâm thiên hạ."

Trong mắt Thái Thản nộ quang đại phóng,

"Ta cũng biết mấy lão già kia không tốt như vậy.Việc bọn họ yêu cầu là điều kiện mà người có thể đạt tới được sao? Nếu không phải là đã thoát ly tông môn, lão phu nhất định phải trở về lý luận cùng bọn họ."

Tiếng ho khan từ phía sau truyền đến, Thái Thản bực tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tiếng ho khan chính là phát ra từ Thái Long cháu mình.

"Tiểu thố tề tử (tên nhóc thỏ con ), ngươi ho khan cái gì?"

Thái Long thấp giọng nói:

"Gia gia, điều kiện đó đối với người khác có lẽ khó có thể làm được.Nhưng thiếu chủ thiên túng kỳ tài (kỳ tài ngút trời), cũng chưa chắc là không làm được."

Thái Thản sửng sốt một chút, lại quay đầu lại nhìn về phía Đường Tam, lúc này mới nhớ tới, năm năm trước Đường Tam từng dẫn đầu Sử Lai Khắc Thất Quái khuất nhục quần hùng, chỉ với niên kỷ mười lăm tuổi đạt được vị trí quán quân của đại hội tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục.

"Thiếu chủ, ta có thể hỏi một chút được không? Hồn lực ngài hiện tại là bao nhiêu cấp?"

Thái Thản luôn luôn là người rất thẳng thắn.Nghĩ sao thì nói vậy.

Đường Tam cũng không che giấu,

"Sau khi lam ngân thảo của ta giác tỉnh lần thứ hai.Hiện tại đã sáu mươi sáu cấp."

"Nga, sáu mươi sáu cấp.Vẫn rất nhanh a!"

Thái Thản thì thào nói ra, mà sau lưng hắn là phụ tử Thái Nặc, Thái Long cũng đã trợn to hai mắt ra mà nhìn.

"Chờ đã, chờ đã, thiếu chủ, ngươi nói cái gì? Ngươi bao nhiêu cấp?"

Thái Thản mặc dù tuổi cao, thần thái cũng quắc thước, nhưng lúc này cũng đã đảo ngược lại, vẻ mặt không dám tin nhìn Đường Tam.

Đường Tam nói:

"Ta hiện tại đã sáu mươi sáu cấp hồn lực."

Thái Thản hít vào một luồng lương khí,

"Trời ạ! Coi như là chủ nhân, lúc bằng tuổi người cũng tuyệt đối không có thực lực như người bây giờ a! Thiếu chủ, xem ra nhất mạch chúng ta lần này rốt cuộc đã có cơ hội quật khởi rồi.Điều này thật sự là tốt quá rồi."

Phải biết rằng, thiên phú của Thái Long cháu hắn ở trong gia tộc đã xem như không tồi, lúc trước lại cùng theo Đường Tam cùng nhau tranh chiến tại đại hội tinh anh cao cấp hồn sư học viện toàn đại lục, thu được lượng lớn kinh nghiệm thực chiến.Sự tiến bộ của mấy năm nay cũng là rất nhanh, nhưng hồn lực cũng chỉ bất quá là vừa mới đạt tới bốn mươi tám cấp, khoảng cách năm mươi cấp còn có chênh lệch nhất định.Mà hồn lực Đường Tam cũng đã cao tới làm cho người ta sợ hãi khi nghe thấy là sáu mươi sáu cấp.Cho dù là hoàng kim nhất đại của Vũ Hồn Điện, cũng không có người nào có thể cùng so sánh với hắn lúc này.

"Thiếu chủ, vừa rồi ngài nói là muốn thành lập Đường Môn? Nếu các trưởng lão Hạo Thiên Tông đã cho phép ngài trở về, vì sao ngài còn muốn thành lập tông môn của mình chứ?"

Đường Tam nói:

"Thời gian mười năm cũng không ngắn, nếu như ta chỉ một mực tu luyện, mười năm sau, nhiều nhất cũng chỉ là một hồn sư ưu tú mà thôi.Khi Hạo Thiên Tông một lần nữa trở lại, như trước là bèo nổi không gốc, làm sao có thể chống lại cùng Vũ Hồn Điện với thế lực khổng lồ? Cho nên, ta chuẩn bị một lần nữa điện định căn cơ, trong mười năm này thành lập một thế lực thuộc về mình lấy tên Đường Môn. Cứ như vậy, bất luận là Hạo Thiên Tông lại, hay là chúng ta đối phó với Vũ Hồn Điện, ít nhất cũng có thế lực của mình.Hết thảy đều sẽ thong dong hơn."

"Thì ra là thế, thiếu chủ quả nhiên là cao chiêm viễn chúc.Bên phía ta không thành vấn đề.Lực Chi Nhất Tộc chúng ta từ sau khi tuyên thệ thuần phục chủ nhân năm đó thì vẫn lấy ý chi của chủ nhân làm sứ mạng.Ở ẩn nhiều năm như vậy, cũng nên đi ra hoạt động một chút. Thiếu chủ có yêu cầu gì cứ nói thoải mái, lão phu nhất định sẽ ủng hộ toàn lực."

Nhìn vẻ mặt hùng tâm tráng chí của Thái Thản.Đường Tam không khỏi mỉm cười, mặc dù hắn sớm đã ngờ tới chuyến này tất có thu hoạch, nhưng sự ủng hộ của Thái Thản so với trong tưởng tượng càng thêm trực tiếp hơn, sự ủng hộ này của Lực Chi Nhất Tộc cùng với Thất Bảo Lưu Ly tông là bất đồng.Sự ủng hộ của Thất Bảo Lưu Ly tông đối với mình đại bộ phận vẫn là quan hệ về lợi ích, mà thái độ của Thái Thản lúc này chính là nói cho hắn rằng, Lực Chi Nhất Tộc ủng hộ vô điều kiện.

Đường Tam mỉm cười, nói:

"Thái Thản tiền bối, ta sẽ không khách khí đâu.Từ nay về sau, ngài chính là thủ tịch trưởng lão của Đường Môn chúng ta.Trước mắt, ta có hai cái vấn đề có nhu cầu giải quyết cáp bách.Đầu tiên, là muốn chọn ra một địa phương thích hợp để trát hạ căn cơ cho Đường Môn chúng ta.Hết thảy đều phải tiến hành âm thầm. Ý nghĩ trước mắt của ta chính là bên trong Thiên Đấu thành, nơi này dù sao cũng là thủ đô Thiên Đấu đế quốc, cứ tính là Vũ Hồn Điện trong tương lai sẽ gây bất lợi đối với ta, thì muốn phát động ở trong tòa thành thị này.Bọn họ cũng phải cân nhắc rõ ràng trước đã."

Thái Thản ha ha cười, nói:

"Vậy còn tuyển với chọn cái gì a, thứ gì của ta cũng chính là của thiếu chủ.Xây dựng ngay tại phủ đệ của ta là được rồi, sau đó ta cho người sửa bài tử lại, sau này hơn hai trăm mạng tộc nhân Lực Chi Nhất Tộc chúng ta chính của là thiếu chủ, ngài muốn cải tạo ra sao, ta đều toàn lực ủng hộ.Mấy năm nay, chúng ta cũng có chút tích súc."

Trong mắt Đường Tam toát ra một tia vui mừng lẫn sợ hãi, địa điểm của tông môn Lực Chi Nhất Tộc tông môn là thành nam Thiên Đấu thành, phủ đệ chiếm diện tích tuy lớn, nhưng cũng không dễ thấy.Tối trọng yếu là, thánh điện của Vũ Hồn Điện tại Thiên Đấu thành nằm tại thành bắc, sự chú ý đối với nơi này tự nhiên sẽ không quá nhiều.Phiến phủ đệ của Lực Chi Nhất Tộc này kinh doanh nhiều năm, lại chiếm diện tích phi thường rộng lớn, làm căn cơ của Đường Môn, tự nhiên là thích hợp.

"Thái Thản tiền bối, nếu ta từ chối thì là bất kính rồi."

Đường Tam cũng không khách khí với Thái Thản, hắn tin rằng, chỉ cần mình có thể thành lập được Đường Môn.Đem tuyệt học Đường Môn phát dương quang đại, tương lai mà mình cấp cho Lực Chi Nhất Tộc, nhất định so với những nỗ lực của bọn họ còn nhiều hơn.

"Thiếu chủ, ngài còn gọi ta là Thái Thản tiền bối sao? Người sau này nên gọi ta là trưởng lão rồi, ta hiện tại là trưởng lão Đường Môn.Nga, đúng, ta cũng phải gọi người là tông chủ mới đúng.Ha ha."

Gặp lại Đường Tam, Thái Thản mặc dù hào sảng, nhưng hắn nhưng lại không thô kệch giống như vẻ bên ngoài.Nếu như Đường Tam là nhi tử của Đường Hạo nhưng lại chỉ là một hạng người không học vấn không nghề nghiệp.Hắn tuyệt sẽ không ủng hộ như thế.Hắn từ trong mắt Đường Tam, thấy được luồng duệ khí năm đó của Đường Hạo.Thậm chí càng thêm mãnh liệt, còn có cừu hận cực kỳ sâu đậm của hắn với Vũ Hồn Điện.Càng huống chi Đường Tam còn có được thiên phú thiên độc hậu (

"trời ban"

rồi lại

"trời ưu ái"

, khó dịch cho sát nghĩa thật ), Thái Thản tin rằng, sự ủng hộ của mình đối với thiếu chủ, sau này nhất định có thể làm cho Lực Chi Nhất Tộc phát dương quang đại.Cho dù là tương lai có trở lại Hạo Thiên Tông, địa vị cũng tất nhiên là bất đồng so với trước kia.

Nghe Thái Thản nói, Đường Tam cũng cười:

"Tiếp theo, ta cần có một nhóm thợ rèn, phải là đáng tín nhiệm, hơn nữa còn là thợ rèn thượng đẳng có công nghệ chú tạo hoàn hảo.Số lượng càng nhiều càng tốt."

Nghe được Đường Tam nói đến chuyện thứ hai này, thần sắc ba người tổ tôn Thái Thản đều trở nên quái dị, Thái Thản cười khổ nói:

"Thiếu chủ, chẳng lẽ ngài không biết Lực Chi Nhất Tộc chúng ta làm nghề gì sao?"

Đường Tam sửng sốt, đúng thật là hắn không biết Lực Chi Nhất Tộc đến tột cùng là làm nghề gì, nhất thời có chút xấu hổ.

Thái Thản đương nhiên sẽ không để cho Đường Tam phải tiếp tục xấu hổ, chặn lại nói:

"Lực Chi Nhất Tộc chúng ta chính là dựa vào kỹ nghệ chú tạo mà sống.Lúc đầu, chú tạo thuật của chủ nhân cũng là theo ta học hỏi mà ra.Đương nhiên, chúng ta cũng không phải là tiệm thợ rèn mang ý nghĩa truyền thống, chỉ là chế tạo một ít vũ khí tốt nhất cùng với đồ trang sức tinh xảo để bán cho các quý tộc.Tài phú theo như lời ta nói cũng chính là do tích súc như vậy mà đến.Lúc đầu khi chúng ta còn chưa thoát ly Hạo Thiên Tông, hơn một phần ba thu nhập của Hạo Thiên Tông đều đến từ Lực Chi Nhất Tộc chúng ta.Ta sở dĩ lựa chọn hướng chủ nhân thuần phục, chính là bởi vì chủ nhân là người duy nhất trong Hạo Thiên Tông không coi thường người học chú tạo thuật.Nói về chú tạo thuật, lão phu nếu như tự nhận là thiên hạ đệ nhị, vậy tuyệt không người nào dám nhận mình là đệ nhất thiên hạ.Cho dù là phụ thân ngươi, trên hỏa hầu cũng phải kém hơn một ít.Chỉ bất quá hắn có được Hạo Thiên Chuy, hồn lực lại cao hơn ta, cho nên thành phẩm chế tạo mới có thể tốt hơn ta."

Nghe Thái Thản nói như thế, Đường Tam nhất thời ngây dại, có cảm giác đi hỏng giày sắt cũng không sợ, đến đây quả không uổng thời gian.Lực Chi Nhất Tộc dĩ nhiên lấy chú tạo làm tên, thợ rèn ưu tú là tư nguyên mà hắn cần nhất.Nhưng quả thật lại không nghĩ tới rằng có được dễ dàng như vậy.

"Trưởng lão, đây là tin tức tốt nhất kể từ sau khi ta trở về.Thật sự là xấu hổ, ta thậm chí không biết Lực Chi Nhất Tộc chính là lấy chú tạo mà lập nghiệp."

Tâm trạng hưng phấm của Đường Tam lộ rõ ra bên ngoài.

Thái Thản có chút nghi hoặc nói:

"Tông chủ, ngài cần thợ rèn ưu tú để làm gì? Chẳng lẽ muốn chế tạo vật dụng phòng ngự sao? Nhưng là, người tới cấp bậc này rồi, tác dụng của ngoại vật đã rất nhỏ.Dù sao, đám thợ rèn chuyên nghiên cứu chú tạo thuật chúng ta ở trên đại lục này luôn luôn là thấp kém nhất."

Đường Tam mỉm cười, nói:

"Trước kia có lẽ đúng, nhưng sau này tuyệt đối sẽ không phải như vậy.Trưởng lão, ngài xem cái này đi."

Vừa nói, Đường Tam đem Gia Cát Thần Nỗ (hồi trước bọn mình dịch là Chư Cát Thần Nỏ đó) ra, đưa cho Thái Thản.

Thái Thản tiếp nhận Gia Cát Thần Nỗ, Thái Nặc đứng sau lưng hắn đã không nhịn được mà nói:

"Thiếu chủ, thứ này hình như ta đã từng thấy người dùng qua.Lúc đầu ngươi tựa hồ chính là dùng nó đánh bại ta phải không?"

Đường Tam gật đầu, nói:

"Vật ấy tên là Gia Cát Thần Nỗ, bên trong giấu bốn mươi tám cây nỗ tiễn (tên nỏ), trước khi sử dụng cần phải điều chỉnh cơ quan, mỗi một lần phóng ra mười sáu cây nỗ tiễn, lực công kích có thể kích phá được phòng ngự của hồn sư bốn mươi cấp trở xuống, tốc độ bắn ra cực nhanh."

Thái Thản nhanh chóng nhìn kỹ một lần, lẩm bẩm:

"Đây là dùng tinh thiết chế tạo mà thành, nhìn chất liệu tinh thiết này, hẳn là Loạn Phi Phong chuy pháp của Hạo Thiên tông rèn luyện mà thành, có tính chất đồng nhất, tính bền mười phần, thật sự là không tồi."

Vừa nói, ngón tay tráng kiện của lão đột nhiên rất nhanh ma sát lên Gia Cát Thần Nỗ, đột nhiên, Đường Tam chỉ cảm thấy trong mắt Thái Thản tinh quang chợt lóe, ngay sau đó, tiếng máy móc cọ xát có tiết tấu liên tiếp vang lên, hắn trợn mắt há mồm nhìn Thái Thản dĩ nhiên đã đem Gia Cát Thần Nỗ tháo gỡ ra làm tám khối, toàn bộ biến thành linh kiện.

Phải biết rằng, Gia Cát Thần Nỗ của Đường Môn không dễ chế tạo, công nghệ cực kỳ hoàn mỹ, trong đó ít nhất có ba cái bí khấu, nếu có người muốn mở ra, tự thân nỗ cơ sẽ hư hao, tuyệt sẽ không bị người khác dễ dàng tìm được chế tạo phương pháp.Nhưng ba cái bí khấu ấy ở trước mặt Thái Thản lại tựa hồ hoàn toàn vô dụng, cả nỗ cơ bị mở ra, vẫn chưa xuất hiện chút nào hư hao.

"Trưởng lão cẩn thận, trên nỗ tiễn có độc."

Đường Tam nhắc nhở nói.

Thái Thản nhếch miệng cười, quơ quơ tay của mình trước mặt Đường Tam, Đường Tam lúc này mới phát hiện, thủ chưởng của Thái Thản đã biến thành màu xám của sắt, tản ra ánh kim nhàn nhạt.

"Chúng ta Lực Chi Nhất Tộc có loại chưởng công đặc thù, tên là Đoán Thiết Thủ.Sau khi tập luyện, sử dụng búa tạ đoán tạo, bàn tay cũng không dễ dàng bị ma sát tổn hại như bình thường, đồng thời cũng có thể ngăn cách tuyệt đại đa số độc tố xâm nhập."

Đường Tam trong lòng cả kinh, Đoán Thiết thủ này chẳng phải là cùng với Huyền Ngọc Thủ của mình có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu sao? Bất quá, hắn rất nhanh phát hiện ra Đoán Thiết Thủ cùng Huyền Ngọc Thủ của mình có chỗ bất đồng.

Đoán Thiết Thủ của Lực Chi Nhất Tộc chỉ có tầng phòng hộ trên thủ chưởng, mà không giống với Huyền Ngọc Thủ của hắn là toàn diện phòng hộ.Nhìn từ điểm này, Đoán Thiết Thủ còn phải thua kém một bậc.Về phần sự khác nhau thực sự giữa hai loại, còn phải cẩn thận nghiên cứu qua mới biết được.

"Thứ này được xếp đặt thật sự là tinh diệu, ta nghĩ thế nào cũng không ra làm sao có thể rèn ra loại vũ khí này đây?"

Thái Thản nhìn các linh kiện của Gia Cát Thần Nỗ mà than thở,

"Trong không gian có hạn, đem nhiều trang bị tinh diệu như vậy tập hợp cùng một chỗ, tài liệu lại là tinh thiết, khó trách có thể phát huy ra uy lực lớn như vậy.Thiếu chủ, người muốn chuẩn bị chế tạo luợng lớn loại vũ khí này?"

Đường Tam gật đầu, nói:

"Đây chỉ là một loại trong đó mà thôi.Lúc bình thường, chúng ta khó có khả năng chống lại Vũ Hồn Điện.Nhưng là, nếu như quân đội của Thiên Đấu, Tinh La hai đại đế quốc, có thể có một nhóm binh lính được trang bị loại binh khí này, thậm chí là vũ khí có lực công kích càng mạnh, như vậy, ưu thế của hồn sư cũng không còn rõ ràng như trước.Thêm vào tính bất ngờ, nhất định sẽ làm cho Vũ Hồn Điện ăn một vố đau."

(1) Môn lâu đại môn phủ đệ - HV: phủ đệ đại môn môn lâu: là phần bao quanh hai cánh cổng lớn của tòa phủ đệ.Hình phần này nó giống một tòa lầu các nên gọi là môn lâu - cửa hình lầu.

| Tải iWin