Nghĩ tới đây, Đường Tam tựa như có thể hiểu ra rất nhiều, hết thẩy trước mắt đều trở nên rõ rang. Hắn âm thầm phỏng đoán, nếu như sau khi Tuyết Thanh Hà thuận lợi đạt được ngôi vị hoàng đế của Thiên Đấu đế quốc thì việc tiếp theo Vũ Hồn điện muốn làm tất nhiên là phụ trợ Tuyết Thanh Hà thống nhất cả Thiên Đấu đế quốc, đem mấy công quốc cùng vương quốc kia hợp nhất lại. Sau khi thống nhất cả đế quốc, dưới sự điều khiển của Vũ hồn điện, chỉ cần lấy một lý do vu vơ, là họ có thể hướng Tinh La đế quốc phát động cuộc chiến thống nhất.
Đến lúc đó, có thể là Thiên Đấu đế quốc thống nhất đại lục, hoặc cũng có thể Tinh La đế quốc thống nhất cả đại lục. Đó quả nhiên là kế hay!
Tuyết Thanh Hà thấy Đường Tam không nói, tưởng rằng hắn đã bị đả kích quá lớn,:
"Đường Tam, nếu như vì độc của ngươi hạ trên người thân phụ khiến ngươi khó nói thì cũng không phải vấn đề. Mặc dù ta làm việc luôn lấy lợi làm đầu nhưng cũng không phải quá để tâm đến vấn đề này. Nói thật với ngươi, ta không phải tên là Tuyết Thanh Hà, cũng không phải là con của Tuyết Dạ. Lại nói tiếp, phụ thân ngươi cũng là kẻ thù giết cha ta nữa. Ta thậm chí còn không so đo cừu hận như vậy chẳng lẽ còn không thể chứng minh thành ý của ta sao?"
Mấy lời này của Tuyết Thanh Hà vừa nói ra thì Đường Tam cũng chỉ có hai lựa chọn, một là quy thuận, cái kia chính là không chết không thôi. Tuyết Thanh Hà nói ra bí mật lớn nhất của mình hiển nhiên là không muốn bỏ qua cho ba người trước mắt này, hoặc giết hoặc hàng, không còn bất kỳ lựa chọn thứ ba nào nữa. Vì để lấy tín nhiệm của Đường Tam, hắn cũng phải bất chấp rất nhiều.
Quả nhiên, Tuyết Thanh Hà nói lần nữa làm Đường Tam thất kinh, một chút nghi hoặc lúc trước nay cũng được giải khai hẳn,
"Ngươi là con giáo hoàng tiền nhiệm của Vũ Hồn điện sao?"
Tuyết Thanh Hà nói, cha của mình là kẻ thù giết cha hắn, lại với biểu hiện địa vị của hắn tại Vũ Hồn điện, đó chính là trung tâm của mọi kế hoạch lần này thì Đường Tam lập tức đoán được thân phận thật sự của hắn.
Tuyết Thanh Hà ngạo nghễ mỉm cười gật đầu,
"Đường Tam, ta đã thay ngươi giải trừ toàn bộ nghi hoặc trong lòng ngươi rồi. Nói điều kiện thứ hai của ngươi đi. Ta nghĩ, bất luận là địa vị của ta tại Vũ Hồn điện hay là tại Thiên Đấu đế quốc thì cũng đều đủ để giúp ngươi hoàn thành bất cứ tâm nguyện nào."
Đường Tam hít sâu một hơi. Nhìn thoáng qua Độc Cô Bác đã khôi phục hình người ở bên cạnh, lại nhìn nhìn Dương Vô Địch đang đứng thẳng tắp, gật đầu, nói:
"Điều kiện thứ nhất của ta là bởi vì cừu hận của Tiểu Vũ. Mà điều kiện thứ hai của ta chính là cha mẹ ta. Đặc biệt của mẫu thân ta, Vì cứu phụ thân mà chết thảm, phụ thân cũng bởi vì nguyên nhân Vũ Hồn điện không chịu buông tha gia tộc nên vẫn phải cố nén đau thương vượt qua nửa đời còn lại. Ngươi chỉ cần đồng ý cho ta rằng sẽ báo huyết hận lớn như biển này là được, lúc đó ngươi sử dụng ta làm gì cũng được hết."
Nghe Đường Tam nói xong, Sắc mặt Tuyết Thanh Hà nhất thời biến thành một mảnh xanh mét, nếu như nói điều kiện thứ nhất của Đường Tam hắn còn có thể làm được, nhưng điều kiện thứ hai này chính là căn bản khó có khả năng đạt thành. Nếu như thay Đường Tam báo thù, lúc đó tương đương với việc hủy diệt cả Vũ Hồn điện, cho nên sao hắn có thể làm được.
"Ngươi đùa giỡn ta hả?"
Hai đấm của Tuyết Thanh Hà theo tiềm thức rất nhanh nắm chặt.
Đường Tam thản nhiên nói:
"Ta chỉ nói sự thật mà thôi. Đáng tiếc ngươi không làm được. Thái tử điện hạ. Ngươi là một người rất thông minh, nhưng cũng là một người rất ngây thơ. Không phải tất cả mọi người đều lấy lợi ích là trên hết như ngươi. Bất luận là chuyện của cha mẹ ta, hay là chuyện của Tiểu Vũ thì sao ta có thể thỏa hiệp? Vũ Hồn điện chính là cừu hận cả đời của ta, "
Thà làm ngọc vỡ, không giữ ngói lành
"."
Tám chữ cuối cùng Đường Tam nói như chém đinh chặt sắt. Tám chữ này vốn là thành ngữ của kiếp trước, khi nghe thấy tám chữ, bên người Đường Tam bất luận là Độc Cô Bác hay Dương Vô Địch thì trong nháy mắt khí thế đại thịnh. Mà khi nói ra tám chữ này thì đồng thời Bát Chu Mâu sau lưng Đường Tam cũng phá rách áo mà chui ra. Hắn cấp Tuyết Thanh Hà đáp án mà có thể dùng bốn chữ để hình dung thỏa đáng nhất:
Tử ---- chiến ---- đến ---- cùng ---
Tuyết Thanh Hà bởi vì phẫn nộ mà gân xanh trên cổ nổi cả lên. Lúc này hắn phẫn nộ đến điên cuồng. Cả gương mặt vì phẫn nộ mà tràn ngập một tầng khí mầu xanh.
Một dải quang mang chợt từ trên người hắn sáng rực lên. Đó là quang mang mầu vàng kim. Lấy cái trán hắn làm khởi điểm, Trong nháy mắt lan tràn toàn thân trên dưới.
Một đám hồn hoàn liên tiếp xuất hiện trên người hắn. hai vàng. hai tím. Ba đen. Tổng cộng bẩy hồn hoàn. Tóc hắn cũng hoàn toàn biến thành mầu kim sắc, cơ hồ mỗi một sợi đều có thể phát ra ánh sáng. Sau lưng quần áo rách toác. hai đôi cánh trắng nõn từ sau lưng tuôn ra,. Thân thể phảng phất thoát khỏi lực hấp dẫn mà chậm rãi trôi nổi cách mặt đất khoảng một thước.
Khắp nơi được kim quang mãnh liệt chiếu rọi. Hai mắt Tuyết Thanh Hà cũng hoàn toàn biến thành kim sắc. một hư ảnh không rõ khuôn mặt thật lớn hiện ra sau lưng hắn. Hư ảnh kia và bản thể khác biệt duy nhất chính là số lượng cánh. kim sắc quang ảnh sau lưng có đến ba đôi cánh.
Đồng tử Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch đều không khỏi co rút lại một chút, Độc Cô Bác không nhịn được thấp giọng hướng Đường Tam hỏi:
"Đây là Vũ Hồn gì?"
Đường Tam là đệ tử của đại sư, có thể nói là một trong những người hiểu rõ nhất về các loại vũ hồn của hồn sư, thế nên hắn cũng nhận ra vũ hồn mà Tuyết Thanh Hà phóng thích là gì. Sắc mặt ngưng trọng nói:
"Đây là một loại Vũ Hồn trong truyền thuyết, cũng là Vũ Hồn cao nhất cấp. Đại sư nói qua, lục cánh thiên sứ tượng trưng cho người phát ngôn của thần. Người có được loại Vũ Hồn này, chẳng những là tiên thiên mãn hồn lực, hơn nữa là tiên thiên mãn hồn lực hai mươi cấp. Chỉ cần có được đệ nhất hồn hoàn là có thể trực tiếp đi đạt đệ nhị hồn hoàn. Tuyết Thanh Hà năm nay mới khoảng ba mươi tuổi đầu, chắc chắn còn không đến ba mươi lăm tuổi, nhưng cũng đã vượt qua bảy mươi cấp. Sợ rằng tại những người trẻ tuổi nhất của Vũ Hồn điện thì hắn mới là Hoàng Kim Một Đời của Vũ Hồn Điện."
Xà Mâu đấu la cùng Cầu Gai đấu la mặc dù đều đã bị thương, nhưng lấy chỉnh thể thực lực bọn họ thì vẫn đủ cùng bọn Đường Tam đấu ngang sức. Nhưng bây giờ lại thêm một siêu cấp Vũ Hồn là lục cánh thiên sứ Tuyết Thanh Hà thì tình huống có vẻ trở nên hoàn toàn khác. Tuyết Thanh Hà không phải hồn sư bình thường. Đường Tam cơ hồ có thể khẳng định, Thực lực Tuyết Thanh Hà tuyệt đối trên mình. Lấy thân phận thiếu chủ của hắn tại Vũ Hồn điện thì sao có thể thiếu các loại cực phẩm bảo vật chứ? Hơn nữa với siêu cấp Vũ Hồn mà Đường Tam lại không hiểu biết mấy nên tính nguy hiểm lại càng tăng, Trong suy nghĩ của Đường Tam thì hắn còn nguy hiểm hơn cả hai tên phong hào đấu la kia nữa. Có hắn cùng hai gã phong hào đấu la phối hợp thì bên này dường như chẳng có dù chỉ là một chút cơ hội.
Bốn cánh sau lưng Tuyết Thanh Hà triển khai, thân thể trôi nổi giữa không trung, một đôi mắt vàng không có chút cảm tình nhìn chăm chằm vào Đường Tam,
"Đường Tam, ngươi sẽ vì lời nói của ngươi mà phải nỗ lực chống chọi thôi. Ngươi hẳn là hiểu được, biết nhiều bí mật của ta như vậy thì khả năng ta bỏ qua cho ngươi là không thể có. Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Là quy thuận, hay là chết?"
Bát chu mâu sau lưng Đường Tam chống đỡ thân thể lên cao, duy trì vị trí đối mặt với Tuyết Thanh Hà,
"Ta cũng lại trả lời ngươi một lần. Chiến ----."
Tuyết Thanh Hà cười lạnh một tiếng,
"Tốt, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi. Hãy cho ta thấy thực lực hiện giờ của ngươi đến đâu nào."
Tiếng nói vừa dứt, sau lưng Tuyết Thanh Hà kéo thành một dải đuôi kim sắc, cả người tựa như lưu tinh đuổi nguyệt hướng về Đường Tam phóng nhanh tới. Mặc dù tốc độ của hắn khó có khả năng cùng mẫn chi nhất tộc so sánh, Nhưng trước lúc bay, Đường Tam lại rõ ràng cảm giác được Tuyết Thanh Hà trước mặt đột nhiên trở nên không chân thật, không gian chung quanh thân thể hắn tựa hồ đều bị vặn vẹo nhẹ, thế cho nên tinh thần lực của mình không thể tìm ra vị trí chính xác của hắn được. Kim quang huyễn lệ còn có kim sắc quang ảnh sau lưng hắn sáng chói, hơi thở thần thánh mà mạnh mẽ tràn ngập lực áp bách đập về phía trước.
Đồng thời lúc Tuyết Thanh Hà phát động, Xà Mâu đấu la cùng Cầu Gai ( Thứ Đồn) đấu la cũng đồng thời động, hai đại phong hào đấu la lúc này đây đều không chút do dự trực tiếp dùng đệ thất hồn kỹ của mình, Vũ Hồn chân thân.
Xà Mâu trong tay Xà Mâu đấu la nở rộ. Lóe ra trường mâu khổng lồ mầu tím xanh, trong phút chốc, bản thể của Xà Mâu đấu la biến mất. Giữa không trung chợt nhiều thêm một con đại xà mầu tím xanh, so với bích lân xà hoàng của Độc Cô Bác thì bất đồng, Đại xà do hắn biến thành thân dài chỉ có hơn mười thước, lân phiến trên người là hình lăng trụ, hơn nữa hoàn toàn mở ra, tựa như những lưỡi dao sắc bén ở trên người bất chợt có thể phóng ra. Nó gồm hai đầu, một xanh một tím, lưỡi rắn thò ra thụt vào nhìn cực kỳ nanh ác.
Chứng kiến Vũ Hồn chân thân của Xà Mâu đấu la này. Đường Tam lập tức nhớ tới một loại vũ hồn biến dị mà đại sư từng nói qua, khí hồn chân thân thú hồn hóa. Loại vũ hồn chân thân đặc thù này vừa có được thú Vũ Hồn chân thân là hóa thú tăng phúc, lại có được sự cứng cỏi của bản thể từ khí hồn chân thân, đó chính là Vũ Hồn chân thân cực phẩm, chỉ có khi đạt được đệ thất hồn hoàn gặp phải mấy loại hồn thú đặc thù, hơn nữa dưới tình huống vận khí vô cùng tốt mới có khả năng xuất hiện. Lúc này hiện ra ở trước mặt mọi người mới là thực lực chân chính của vị đấu la này.
Cầu Gai đấu la bên kia vừa lại một lần nữa biến thành một quả Cầu Gai thật lớn có đường kính mười thước. Vết thương lúc trước bị đâm thủng nay đã hoàn toàn khép lại. Tại không trung cấp tốc xoay tròn, bay thẳng đến chỗ của Độc Cô Bác. Lúc này thực lực Hai đại phong hào đấu la đều hoàn toàn được lộ ra.
Lúc này đây, Đường Tam cũng không có năng lực đi trợ giúp Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch, hắn không cách nào tập trung vào vị trí của Tuyết Thanh Hà mà Tuyết Thanh Hà lại đã hoàn toàn tập trung được vào hắn. Từng vòng quầng sáng kim sắc mang theo thanh âm kì dị mà tuyệt vời bay thẳng đến Đường Tam bao phủ. Mà lúc này Tuyết Thanh Hà được vây trong kim quang thì thậm chí còn không thấy hắn phóng thích hồn kỹ thứ mấy nữa.
Cùng lúc đó, làm Đường Tam giật mình nhất chính là kim quang phóng xuất từ Tuyết Thanh Hà không chỉ đang trên người mình, trên người hai người Xà Mâu đấu la cùng Cầu Gai đấu la cũng đều có thêm một tầng kim quang. Mà hết thảy xung quanh đều đã trở nên có chút kim sắc mông lung.
Mặc dù còn chưa cảm nhận được tác dụng của màn kim quang này, nhưng Đường Tam cũng có thể đủ rõ ràng để khẳng định, kim quang này cùng chính sát thần, lam ngân lĩnh vực của mình có cùng năng lực như nhau. Không sai, đây chính là thiên phú lĩnh vực của Tuyết Thanh Hà, siêu cấp Vũ Hồn lục cánh thiên sứ đều sẽ có được năng lực đặc thù.
Đối mặt uy hiếp từ Tuyết Thanh Hà mang đến, thân thể Đường Tam nhanh chóng nằm sấp về đằng trước. Bát chu mâu đồng thời cắm vào mặt đất. Lúc này toàn thân hắn hướng phía dưới, phảng phất muốn nằm phục trên mặt đất. Sau một khắc. Bát chu mâu uốn lượn nhanh chóng bắn lên, đẩy thân thể Đường Tam phóng vào giữa không trung. Đồng thời, vô số Lam Ngân Hoàng cùng phóng lên theo hắn, tại không trung vẽ ra một mảng kim sắc thật lớn, thẳng đến Tuyết Thanh Hà mà quấn quanh.
Bởi vì toàn bộ tinh lực của Tuyết Thanh Hà đều tập trung trên người Đường Tam, khi Đường Tam bắn lên, Tuyết Thanh Hà cũng nhanh như chớp lao vụt xuống phía Đường Tam.
Đường Tam muốn đem chiến trường thay đổi đến giữa không trung tự nhiên là có mục đích của hắn. Bất cứ loại lĩnh vực nào đều cũng có phạm vi nhất định, bất luận là Sát Thần Lĩnh Vực, lam ngân lĩnh vực của hắn hay là thiên sứ lĩnh vực của Tuyết Thanh Hà đều là như thế. Đường Tam tự hỏi, lấy thực lực hiện tại của mình liệu tăng phúc đối với đồng đội sẽ có bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định một điều, đó là không bằng thiên sứ lĩnh vực của Tuyết Thanh Hà. Bởi vậy, hắn muốn kéo chiến trường của mình cùng Tuyết Thanh Hà tới giữa không trung. Cứ như vậy, lĩnh vực của cả song phương đều không thể tác dụng lên người chiến hữu. Cầu Gai đấu la cùng Xà Mâu đấu la dù sao cũng bị thương từ trước. Lấy thực lực của Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch, ít nhất trong khoảng thời gian ngắn sẽ không bị ở vào thế hạ phong, cứ như vậy thì phe mình sẽ có cơ hội.
Tuyết Thanh Hà cũng là người thông minh, đương nhiên cũng hiểu được mục đích của Đường Tam, nhưng hắn lại vẫn đuổi theo như trước. Hắn tuyệt đối tin tưởng vào thực lực của mình. Mặc dù hắn nhận ra tiềm lực của Đường Tam, nhưng Đường Tam dù sao cũng nhỏ hơn hắn chục tuổi, mà thiên phú của hắn cũng không kém Đường Tam. Chênh lệch mười năm cũng không phải cố gắng là có thể dễ dàng đền bù. Chỉ cần đánh chết Đường Tam, Độc Cô Bác cùng Dương Vô Địch không đáng kể chút nào. Đồng thời. Hắn cũng muốn thông qua chiến thắng Đường Tam, để kiểm nghiệm thực lực chân chính của mình. Ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, thông qua bí thuật ẩn giấu thực lực của mình từ Vũ Hồn điện, hiện tại kế hoạch rốt cuộc tới lúc áp dụng tốt nhất rồi, hắn đã không thể chờ đợi nên muốn bầy ra toàn bộ thực lực của mình rồi.
Quầng sáng Kim sắc chợt khuếch tán, tại không trung tạo nên từng vòng vầng sáng huyễn lệ. Lam Ngân Hoàng đẩy Đường Tam bay lên, Tuyết Thanh Hà cũng thẳng tắp, bốn cánh sau lưng giãn ra, tựa như một ngôi sao băng bay thẳng tới Đường Tam mà đánh tới.
Mắt thấy trước mặt phóng màn kim sắc thật lớn, Đường Tam không có chút nào sợ hãi, mà trực tiếp nghênh đón, phi hành kĩ năng của đùi phải cốt Lam Ngân Hoàng được phát động.
Trong tư liệu của Tuyết Thanh Hà, đối với năng lực phi hành này của Đường Tam cũng không có ghi chép. Chỉ là dừng lại ở khả năng nhẩy cực cao khi dùng bát chu mâu mà thôi. Mắt thấy Đường Tam đột nhiên bay thẳng về phía mình, hắn cũng không khỏi có chút kinh ngạc.
Đệ nhất hồn hoàn sáng lên, vầng sáng kim sắc trên người Tuyết Thanh Hà trong nháy mắt hướng về tay phải mà ngưng tụ. rồi chợt một quyền thẳng đến Đường Tam. Kim quang ngưng tụ giống một mặt thuẫn thật lớn nhằm thẳng phía thân thể Đường Tam.
Đường Tam hít sâu một hơi, hai tay đồng thời biến thành trong suốt như ngọc, huyền thiên công trong cơ thể cấp tốc vận chuyển, mang theo hồn lực quang diễm nồng đậm mầu lam kim đánh ra, Khống Hạc Cầm Long kính phát động, không có sử dụng hồn kĩ, mà là trực tiếp đón nhận quang thuẫn của Tuyết Thanh Hà.
Trong tiếng Ầm ầm nổ vang, hai bóng dáng va chạm trong khoảnh khắc ngắn ngủi rồi tách ra ngay.
Thân thể Tuyết Thanh Hà lao tới trước rồi dừng lại. Tại không trung lắc lư một trận, mà Đường Tam thì là bị oanh kích bay ngược ra, bay tới hơn ba mươi thước mới miễn cưỡng khống chế được thân thể, khí huyết trong cơ thể nhộn nhạo vô cùng.
Thông qua va chạm trực tiếp lần này, Đường Tam lập tức cảm giác được hồn lực cực kỳ đặc thù của Tuyết Thanh Hà, lúc cùng hắn va chạm, một cỗ hồn lực mang tình cảm ấm áp từ đối thủ truyền vào cơ thể mình, mà nội kình huyền thiên công khi gặp hơi thở thần thánh ấm áp này dường như muốn tan rã. Bị áp chế không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực. Hiển nhiên, vũ hồn lục cánh thiên sứ siêu cấp này không chỉ có được tiên thiên lĩnh vực, hồn lực bản thân cũng cực kỳ đặc thù, mà đệ nhất hồn kĩ của Tuyết Thanh Hà là đem hồn lực có tính chất đặc thù này tập trung lại rồi đồng thời phát ra mà thôi.
Cảm thụ của Tuyết Thanh Hà thì là một loại khác, mặc dù hắn đánh bay Đường Tam ra ngoài, nhưng hắn cũng cảm giác được hồn lực Đường Tam phảng phất giống như Hạo Nhiên Chính Khí trong thiên địa vậy, nhất là trong nháy mắt lúc tiếp xúc với nhau, sinh ra ra một loại chấn động đặc thù, đem công kích mạnh mẽ như sông biển của mình đánh thành xơ xác. Nhìn qua Đường Tam là rơi vào hạ phong tuyệt đối. Nhưng thực tế hắn lại không bị chút thương tổn chính thức nào. Nhất là bàn tay trắng như ngọc của hắn, càng lại cứng rắn vô cùng. Phảng phất có thể dùng tay trần để xé toác năng lượng do mình công kích. ( Dangneo, A Nèo – )
Quang mang nhàn nhạt lóe ra, trên mặt Đường Tam hiện ra một tia cười nhạt lạnh như băng, Tuyết Thanh Hà so với trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn. Hắn có thể trực tiếp ứng phó với cường giả cấp bậc hồn đấu la bình thường, nhưng khi đối mặt Tuyết Thanh Hà chỉ có hồn lực Hồn Thánh hơn bảy mươi cấp mà không có chút nắm chắc nào.
Chiến đấu phía dưới cũng đã triển khai, Dương Vô Địch cùng Độc Cô Bác đổi chéo vị trí cũ, cũng đồng thời phóng ra Vũ Hồn chân thân của mình. Dương Vô Địch đón nhận Cầu Gai đấu la, Độc Cô Bác thì đón nhận vị Xà Mâu Đấu La kia.
Cự Xà hai đầu xanh, tím phải đón nhận đối thủ lớn hơn hắn nhiều lần là bích lân xà hoàng. Mà Phá Hồn Thương chứa hắc diễm mãnh liệt đang đối mặt với Cầu Gai khổng lồ kia.
Độc Cô Bác cùng Xà Mâu đấu la chiến đấu hoàn toàn dùng xác thịt va chạm, mặc dù nhìn qua thân hình Độc Cô Bác hóa thành bích lân xà hoàng thể tích lớn hơn hẳn, nhưng mỗi lần hai bên va chạm thì hắn lại là người chịu thiệt.
Hai đầu rắn xanh, tím đều tự phun ra làn khí nhọn như lưỡi dao, mỗi lần đánh lên bích lân xà hoàng đều tạo ra vết thương rất sâu, Bích lân như phỉ thúy của Bích lân xà hoàng căn bản không cách nào ngăn cản hơi thở còn sắc bén hơn đao kiếm kia. Mà mặc dù mồm bích lân xà hoàng cũng cắn trên thân thể đối thủ, nhưng cũng không thể gây tổn thương nặng tới nó, chỉ là để lại một tầng dấu vết mà thôi, hơn nữa ngay cả kịch độc của bích lân xà hoàng cũng chỉ có thể gây ra khả năng ăn mòn rất nhỏ mà thôi. Thật sự độ cứng cỏi của Vũ hồn chân thân Xà Mâu đấu la này hơn xa bích lân xà hoàng.
Bất luận là Xà Mâu đấu la hay là Cầu Gai đấu la, đều là do Tuyết Thanh Hà chuyên môn nhằm vào Độc Cô Bác mà điều đến, cho nên họ đều có khả năng chống độc cực mạnh. Chỉ là Cự Xà hai đầu muốn chiến thắng bích lân xà hoàng trong thời gian ngắn cũng không dễ dàng. Dù sao lúc trước hắn đã bị thương không nhẹ, Độc Cô Bác phát hiện Vũ Hồn mình bị khắc chế, lập tức chuyển công sang thủ, liên tục phun độc dịch và khí độc để chiến đấu với đối thủ, mà thân thể uốn quanh thành xà trận, bằng vào phần cứng rắn nhất là đầu để va chạm với đối thủ.
Bên kia thực lực Cầu Gai đấu la căn bản hơn hẳn Dương Vô Địch. Nhưng công kích của Dương Vô Địch thật sự rất sắc bén, hậu quả của hắc diễm lúc trước để lại cho hắn đã không thể xóa khỏi trí nhớ. Hơn nữa nếu hắn không khi đi thôn phệ kịch độc do Độc Cô Bác phun ra, để tránh ảnh hưởng tới các hồn sư khác của Vũ Hồn Điện nên hắn biến thành Cầu Gai không lồ không ngừng cùng Phá Hồn thương va chạm, nên cũng tạo thành thế cân bằng. Loại cấp bậc này chiến đấu, song phương đều không muốn đưa ra thủ đoạn được ăn cả ngã về không, để thân thể dùng hồn kỹ trực tiếp va chạm nhau. Như vậy rất dễ dàng lưỡng bại câu thương. Bởi vậy, lúc hồn lực còn sung túc sẽ cố tạo nên chiến đấu kéo dài.
Mà hai người giằng co giữa không trung mặc dù là hai người có hồn lực thấp nhất trong sáu người nhưng không thể nghi ngờ thắng bại của họ sẽ quyết định thắng bại của cả hai bên. Nếu như Đường Tam bên này chiến thắng, mặc dù đang là trong hoàng cung đại nội nhưng cũng vẫn có cơ hội chạy trốn. Nếu như là bên Tuyết Thanh Hà chiến thắng, không thể nghi ngờ, ba người nghe được bí mật trước mắt này đều phải chết cả.
Bát chu mâu ở sau lưng mở rộng ra. Đường Tam hít sâu một hơi, bằng vào sát khí mạnh mẽ mà bá đạo của Sát Thần Lĩnh Vực ép thiên sứ hồn lực của Tuyết Thanh Hà xâm nhập vào cơ thể vào một chỗ rồi khu trừ hoàn toàn ra.
Nói cũng kì quái, Huyền thiên công chính khí đằng đằng của Đường Tam lại không có chút tác dụng hóa giải hồn lực thiên sứ. Nhưng là Sát Thần Lĩnh Vực vừa ra, lại như khắc chế hồn lực thiên sứ, lập tức khiến nó tan rã nhanh không tưởng. Đường Tam rất nhanh hiểu được, thiên sứ hồn lực chắc chắn là năng lượng thần thánh, mà Sát Thần Lĩnh Vực của mình lại chính là đi theo con đường đối lập. Nếu như nói thiên sứ hồn lực là chính, thì Sát Thần Lĩnh Vực chính là tà, chính tà không thể ở cùng, cho nên khả năng chế ước lẫn nhau là đương nhiên. Tựa như Sát Thần Lĩnh Vực của mình cũng không có ảnh hưởng tới hơi thở thần thánh của đối thủ vậy. Đối phương bên trong thiên sứ lĩnh vực có khả năng khu trừ lĩnh vực của mình cho nên tấn công cũng gần như vô dụng. Tuyết Thanh Hà cười lạnh một tiếng,
"Tốt cho Sát Thần Lĩnh Vực. Hồ liệt na đúng là cùng ngươi cùng nhau đạt được cái lĩnh vực này. Nói vậy ngươi cũng cảm giác được. Sát Thần Lĩnh Vực của ngươi cùng thiên sứ lĩnh vực của ta vừa vặn khắc chế lẫn nhau. Đáng tiếc, có một chút ngươi có thể còn không biết, thiên phú lĩnh vực chính thức tỉnh giấc là sau khi ngươi có được đệ thất hồn kĩ Vũ Hồn chân thân. Không có Vũ Hồn chân thân thì thiên phú lĩnh vực chỉ có tác dụng phụ trợ rất hạn chế mà thôi, chỉ có thông qua Vũ Hồn chân thân, hiệu quả của lĩnh vực mới có thể chính thức hiển hiện ra. Có thể nói lĩnh vực của ngươi chính là không cùng cấp bậc với của ta, mà chênh lệch về cấp bậc đó thì ngươi không thể nào bù đắp được. Ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút uy lực chính thức của thiên phú lĩnh vực vậy."
Vừa nói, đệ thất hồn hoàn xoay quanh người hắn mang theo mầu đen đậm chợt sáng bừng lên, đen cùng vàng kim. Hai loại quang mang không ăn ý hỗn hợp cùng một chỗ. Rất nhanh, hồn hoàn màu đen giống như là bị đồng hóa, tại trong quá trình phóng thích hóa ra lại chuyển sang mầu vàng kim.
Kim quang trầm lặng, hư ảnh sau lưng Tuyết Thanh Hà lặng yên bay về phía trước, mà Tuyết Thanh Hà cũng nhanh chóng cùng hợp một chỗ với hư ảnh, cả người bao gồm da dẻ cùng tóc tai toàn bộ bị phủ lên bở một tầng thuần túy chỉ là kim sắc. Quần áo trên người ngay lập tức bị kim sắc ăn mòn mà biến mất. Kim sắc quang diễm Huyễn lệ bao vây lấy thân thể hắn, trông hắn lúc này giống như thần tiên vậy. Mà ngay cả sáu cái hồn hoàn khác ở một khắc này cũng đều bị phủ lên thành kim sắc.
sau lưng hai đôi cánh chim trắng nõn của Tuyết Thanh Hà cũng bị kim sắc dần lan tràn tới, lan tới từng cọng lông một. Xoạt một tiếng. Lại một đôi cánh chim từ sau lưng hắn mở ra, lục cánh thiên sứ bổn tướng dưới tác dụng của đệ thất hồn hoàn Vũ Hồn chân thân đã hoàn toàn hiện ra. Khí thế của Tuyết Thanh Hà nhất thời giống như phô thiên cái địa bành trướng ra. Hắn phóng ra Vũ Hồn chân thân khiến Đường Tam bị áp lực thậm chí không thua kém một vị phong hào đấu la chút nào.
Đại sư đạt được thập đại trung tâm cạnh tranh lực đã nói qua, Hiệu quả tăng phúc của Vũ Hồn chân thân thì cùng với phẩm chất của Vũ Hồn người đó có quan hệ trực tiếp. Nói cách khác, Vũ Hồn của mình có phẩm chất càng cao, khi thi triển Vũ Hồn chân thân thì tăng phúc sẽ càng mạnh. Càng là Vũ Hồn cao cấp, khi có được đệ thất hồn kĩ thì ý nghĩa cũng càng lớn. Bởi vì Vũ Hồn chân thân mới có thể đem uy lực chính thức của Vũ Hồn bày ra.
Trong những trận chiến của Đường Tam thì gặp được vũ hồn chân thân cực mạnh không thể nghi ngờ chính là Hạo Thiên Chuy. Nhưng lúc ấy vị trưởng lão Hạo Thiên Tông kia chỉ dùng có bốn thành lực lượng, không có hoàn toàn thể hiện ra uy lực của khí hồn chân thân Hạo Thiên Chuy. Nhưng từ lúc đầu Đường Hạo bằng vào lực lượng bản thân mà chống đỡ được công kích của năm tên phong hào đấu la của Vũ Hồn điện là có thể nhìn ra uy lực của Vũ Hồn này rồi. Mà trước mắt Vũ Hồn lục cánh thiên sứ này, về phẩm chất tuyệt sẽ không thấp hơn Hạo Thiên Chuy. Hiệu quả tăng phúc chắc chắn là cực kỳ kinh khủng. ( Dangneo, A Nèo – )
Song chưởng Tuyết Thanh Hà duỗi ra, cả người tại không trung như tạo thành chữ thập, ngẩng đầu lên, một tiếng huýt sáo dài, dễ nghe từ trong miệng hắn phát ra, trong phút chốc, trên người hắn bộc phát ra kim quang lấy mắt thường khó phân biệt được tốc độ trong nháy mắt khuếch trương, chỉ là nháy mắt công phu cũng đã bao trùm mấy ngàn thước vuông của không trung. Đường Tam trực tiếp đã bị thứ này bao phủ ở bên trong. Hết thảy xung quanh đột nhiên đều biến thành kim sắc, làm trong lòng Đường Tam thầm giật mình, nhưng vào lúc này, hắn biết chính mình tuyệt đối không thể kích động. Đây chính là thiên phú lĩnh vực sau khi được Vũ Hồn chân thân làm tăng lên, đó cũng là theo lời Tuyết Thanh Hà, hiệu quả chính thức của thiên sứ lĩnh vực.
Thân ở trong kim quang, đầu tiên Đường Tam cảm nhận được áp lực khổng lồ đến từ bốn phương tám hướng. Chính mình cảm giác bị nhốt trong phạm vi nhỏ vô cùng, mà ngay cả tinh thần lực dò xét cũng chỉ có thể bao phủ phạm vi năm thước quanh thân thể mà thôi. Lúc này cả người giống như là đi tới thế giới khác, Mà chúa tể của cái thế giới đó lại chính là Tuyết Thanh Hà.
Cảm giác Hồn lực bị tịnh hóa đến tan rã vừa lại xuất hiện, bức bách Đường Tam không thể không lập tức đem Sát Thần Lĩnh Vực của mình phóng thích ra.
Sát Thần Lĩnh Vực cùng thiên sứ lĩnh vực chính là khắc chế lẫn nhau, có thể khắc chế được đối thủ, sẽ phải phụ thuộc vào thực lực của từng người. Rất hiển nhiên, hiện tại lĩnh vực của Đường Tam kém hơn rất nhiều lĩnh vực do Tuyết Thanh Hà thi triển khi có Vũ Hồn chân thân. Sát Thần Lĩnh Vực bị hơi thở cường đại mà thần thánh ở bên ngoài áp bức khiến nó bị ép chặt tới tận da Đường Tam mới miễn cưỡng khiến hồn lực hắn không bị tịnh hóa. Nhưng lúc này khả năng tăng phúc của nó cũng hoàn toàn đã biến mất.
Hai mắt Đường Tam bỗng sáng rực lên, thông qua tử cực ma đồng. Tinh thần lực của hắn không hề giữ lại mà phóng thích ra. Hiệu quả ngưng tụ tinh thần lực của trí tuệ đầu cốt vào lúc này đã hiển hiện. Sau khi Đường Tam thi triển ra tử cực ma đồng, thì tinh thần lực của hắn có khả năng cảm nhận được phạm vi từ năm thước lúc trước nay mở rộng tới năm mươi thước, dùng tử cực ma đồng cũng có thể miễn cưỡng nhìn thấy trăm thước xung quanh, nhưng đó cũng chỉ là miễn cưỡng phân biệt được các vật xung quanh mà thôi.
"Cảm nhận được chênh lệch giữa chúng ta rồi chứ. Đường Tam. Nơi này là lĩnh vực của ta, ta chính là chúa tể. Đi tới nơi này, cho dù là phong hào đấu la cũng chỉ có thể bảo đảm toàn thân trở ra mà thôi. Hết thẩy mọi thứ của ngươi cũng đã hoàn toàn bị ta nắm trong long bàn tay rồi. Thẳng thắn mà nói, ta thật sự rất thích ngươi. Thành tựu trong tương lai của ngươi tuyệt sẽ không dưới ta. Cho nên, một lần nữa ta nguyện ý cho ngươi cơ hội. Ta thật sự không đành lòng giết chết một thiên tài như ngươi. Chỉ có thiên tài như chúng ta mới có thể hiểu chính mình vĩ đại thế nào mà thôi, ngươi nói có phải không?"
Nghe thanh âm Tuyết Thanh Hà, Đường Tam biết hắn đang cố hết sức để dụ dỗ mình. Nhưng hết thẩy những điều này đều là phí công, Thiên sứ lĩnh vực trước mắt này thực sự có tác dụng rất lớn. Mặc dù hắn thông qua hồn cốt cùng tử cực ma đồng của mình dùng đến khả năng cao nhất nhưng cuối cùng để so sánh thì vẫn kém hơn nhiều. Nhất là kim quang tràn ngập hơi thở thần thánh bên trong lĩnh vực càng khiến hắn tiêu hao hồn lực vô cùng lớn mới có thể duy trì Sát Thần Lĩnh Vực. Nếu như không thể phá lĩnh vực này, Tuyết Thanh Hà thậm chí không cần động thủ, chỉ cần tiếp tục khống chế mình thì mình vì hồn lực tiêu hao hết mà dẫn đến tử vong.
Đương nhiên, Đường Tam cũng hiểu rất rõ, Tuyết Thanh Hà đồng thời thi triển Vũ Hồn chân thân cùng thiên sứ lĩnh vực thì tốc độ tiêu hao hồn lực tất nhiên là cực nhanh. Cho nên chắc chắn hắn sẽ không dùng cách đó để đấu với mình rồi.
"Đáp án ta sớm đã đưa ra cho ngươi. Thắng bại chưa phân, có bản lãnh thì ngươi hãy đến giết ta đi."
Vừa nói, bát chu mâu sau lưng Đường Tam hơi vặn một cái bảo vệ sau lưng mình, đồng thời trên người đệ ngũ, đệ lục hai đại hồn hoàn đồng thời sáng lên.
Quang mang lam kim sắc ngưng tụ bên cánh tay phải, Lam Ngân Bá Vương thương dài đến ba thước cùng cánh tay hoàn toàn nối tiếp với nhau, cùng lúc đó, cả người Đường Tam cũng chợt trở nên hư ảo hẳn. Đúng là đệ lục hồn hoàn mười vạn năm, hiệu quả hư vô.
Nếu như nói cấp bậc hồn lực thì Tuyết Thanh Hà chiếm ưu thế. Nhưng với hồn kĩ từ hồn hoàn mười vạn năm thì chính là ưu thế của Đường Tam.
"Mười vạn năm hồn kĩ sao? Để cho ta nhìn một chút, xem xem hồn kỹ mười vạn năm này của ngươi có thể tạo ra chút hiệu quả gì trong thiên sứ lĩnh vực của ta nào."
Chợt đúng lúc này, Kim quang từ thiên sứ lĩnh vực đang bao quanh thân thể Đường Tam trong nháy mắt trở nên đậm hẳn lên, phẳng phất khiến hắn bị hãm sâu vào một vũng bùn kim sắc, hành động trở nên trì trệ hẳn.
Tinh thần lực ba động rất nhỏ, cơ hồ trước tiên Đường Tam phản ứng là dùng bát chu mâu hộ thân, đồng thời Lam Ngân Bá Vương thương đã đâm ra, cũng không phải phóng đi, mà là như dùng vũ khí đâm hướng mà mình cảm nhận được tinh thần lực ba động.
Một bóng dáng kim sắc mãnh liệt vụt qua trên đầu Đường Tam, Đường Tam kinh hãi phát hiện, bất luận là bát chu mâu hay là Lam Ngân Bá Vương thương trong tay mình đều không đâm trúng thật thể của đối phương. Mà bóng kim sắc vọt qua mình lại có thể gây tác dụng mê muội. Mặc dù thân ở trong trạng thái hư vô, nhưng tinh thần lực của mình cùng hồn lực vẫn là chợt giảm xuống rõ rệt. Phải biết rằng, tại trong trạng thái hư vô, Đường Tam có thể miễn dịch với tất cả công kích vật lý, bất cứ hình thức năng lượng nào, bao gồm cả công kích tinh thần lực cũng sẽ yếu bớt năm mươi phần trăm. Mà Tuyết Thanh Hà mới vừa rồi phát động công kích, dĩ nhiên cùng hư vô của hắn có chút giống nhau, chỉ bất quá hư vô của Đường Tam là trọng về phòng ngự, mà hư ảo của Tuyết Thanh Hà lại là thiên hướng công kích.
"Di. Không hổ là hồn hoàn mười vạn năm, quả nhiên có chút đặc thù. ngay cả thiên sứ lĩnh vực lần thứ hai tiến hóa trở thành kĩ năng thiên sứ phủ xuống của ta cũng không thể tiêu diệt ngươi. Xem ra, ta có chút ghen ghét với ngươi rồi đó, Chỉ là như vậy còn chưa đủ đâu."
Kim quang trên cánh tay phải được thu lại, phát hiện Lam Ngân Bá Vương thương lúc này không thể phát huy chút tác dụng nào, Đường Tam lập tức thu hồi để tránh tiêu hao hồn lực của mình.
Ba động đến từ tinh thần lần nữa xuất hiện, lúc này so với lúc trước còn muốn nhanh hơn nhiều. Có kinh nghiệm của lần trước, rốt cuộc lần này Đường Tam bằng vào tử cực ma đồng của mình phóng tới đạo thân ảnh kia. Giống như phán đoán của hắn, trong lĩnh vực của mình, Tuyết Thanh Hà đã hóa thân thành hư ảo, vọt thẳng đến mình, bất đồng chính là lúc này trong tay hắn đã nhiều thêm một thanh trường kiếm, trường kiếm hoàn do kim sắc hỏa diễm hình thành. Không có thật thể, nhưng năng lượng ba động kinh khủng của nó cũng khiến Đường Tam run lên.
Đây là hình thức công kích năng lượng thuần khiết, coi như Đường Tam đang ở trạng thái hư vô với kháng tính năm mươi phần trăm, nhưng Đường Tam cũng tuyệt đối không dám dùng thân thể đi ngạnh kháng công kích đó.
Làm Đường Tam thống khổ nhất chính là, hắn hiện tại căn bản không nhìn thấy đối thủ đang phóng thích hồn hoàn nào nữa. Nói cách khác, hắn không cách nào nắm chắc mình có đủ năng lực để đối phó hay không.
Tuyết Thanh Hà lựa chọn thời cơ không thể nghi ngờ là vô cùng tốt, vừa lúc Đường Tam mới thu hồi Lam Ngân Bá Vương thương, không kịp có cơ hội phóng thích lần nữa. Mà bát chu mâu chính là công kích vật lý, rất khó ngăn cản loại công kích thuần túy chỉ là năng lượng hình thái này, hơn nữa thiên sứ lĩnh vực có khả năng tăng phúc thêm cho hắn đến ba mươi phần trăm. Lúc đầu vì Sát Thần Lĩnh Vực của Đường Tam mà không cách nào phá phòng ngự của Đường Tam thì lúc này với tăng phúc thêm ba mươi phần trăm thì cũng là đủ rồi, vì dù sao hồn lực của hắn cũng hơn Đường Tam.
Cả thân thể đang ở trong lĩnh vực, cảm giác cùng phản ứng của Đường Tam đều chậm hơn hẳn, nếu như nói công kích đầu tiên của Tuyết Thanh Hà là để dò xét, thì lần công kích này chính là một kích trí mạng mà hắn muốn tặng cho Đường Tam, cũng là một kích hoàn toàn xác lập ưu thế giữa hai bên. Một kích này nếu không thể giết được Đường Tam thì chắc chắn cũng khiến hắn bị thương nặng.