TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đường Môn - Đấu La Đại Lục 2
Chương 592: Thế cục bế tắc (thượng)

Hoắc Vũ Hạo im lặng rồi thông qua tinh thần cộng hưởng nói với Bối Bối:

" Đại sư huynh, đệ phải ra ngoài có chút việc."

Tâm Bối Bối khẽ động, hai ngón tay gõ lên đầu vai Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu.

Huynh đệ hai người ăn ý vô cùng:

"Vũ Hạo, tất cả phải cẩn thận, không cần quá sức."

"Đại sư huynh yên tâm, đệ biết chừng mực."

Bối Bối đưa Hoắc Vũ Hạo trở về phòng sau đó tự về nghỉ ngơi. Sau khi vào phòng, Vương Đông Nhi đã chuẩn bị từ trước, nhanh chóng hóa trang cho Hoắc Vũ Hạo, hôm nay là ngày Hoắc Vũ Hạo đã hẹn với một người.

Hóa trang, dùng hồn kỹ mô phỏng che dấu xong Vương Đông Nhi giúp Hoắc Vũ Hạo âm thầm ra khỏi khách sạn, theo đường tối đi về phía trước, rất nhanh đã rời khỏi phạm vi khách sạn Minh Duyệt. 

Năng lực mô phỏng ẩn hình của Hoắc Vũ Hạo cũng là lý do khiến Bối Bối dứt khoát từ chối đề nghị của hai vị Công Chúa kia như vậy. Nếu đối thủ không biết họ đi lúc nào thì làm sao có thể đối phó bọn họ đây?

Vương Đông Nhi giúp Hoắc Vũ Hạo đi ra rất xa, rồi quanh quẩn vài vòng mới rẽ đến phương hướng của mục tiêu, qua nửa canh giờ sau mới dừng lại ở một nơi hẻo lánh.

Dù sao thì hôm nay Hoắc Vũ Hạo tiêu hao quá lớn, tuy đã nghỉ ngơi trong thời gian ngắn nhưng cả hồn lực và tinh thần lực đều tiêu hao không ít, cho đến bây giờ hắn vẫn còn khá suy yếu, vậy nên tất cả phải cẩn thận thì hơn.

Vương Đông Nhi ngồi xuống bên cạnh Hoắc Vũ Hạo thấp giọng nói:

- Hắn đã đến, muội dẫn hắn tới?

- Ừm, huynh vừa dùng Tinh Thần Dò Xét kiểm tra xung quanh, trong phạm vi đường kính năm trăm mét không có người theo dõi.

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu.

Vương Đông Nhi lặng yên rời đi, không phát ra một tiếng động nhỏ nào. Một lát sau, Vương Đông Nhi dẫn theo một người trở về từ con đường cũ. Người này đúng là Thần An, chủ quản đại sảnh của khách sạn Thanh Sáp.

- Đại nhân.

Thần An nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo thì nhanh chóng khom lưng hành lễ, sau khi chứng kiến những gì diễn ra trong giải đấu Hồn Đạo Sư hắn càng thêm kính trọng Hoắc Vũ Hạo. Thực lực mà Hoắc Vũ Hạo thể hiện trong những trận đấu khiến hắn mở rộng tầm mắt, đó mới là năng lực của Tà Hồn Sư vĩ đại a. Chính vì vậy hiệu suất làm việc của hắn cũng được đẩy lên rất cao.

- Chuyện ta giao ngươi thế nào rồi?

Hoắc Vũ Hạo nhàn nhạt hỏi.

Thần An vội đáp lời:

- Đã cơ bản hoàn thành, đây là đơn hàng.

Vừa nói Thần An vừa đưa giấy cho Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo mở ra nhìn, cau mày:

- Ít như vậy?

Thần An cười khổ nói:

- Đại nhân, ta đã làm hết khả năng rồi. Ngài không biết bây giờ kim loại hiếm hạn hữu đến mức nào. Tịch Thủy Minh chúng ta quả thực có không ít hàng tồn nhưng cấp trên cũng coi chúng như bảo vậy mà quý trọng, không chừng vài hôm nữa giá của những thứ này sẽ bị đẩy lên gấp đôi, hiện tại đã bị cấm bán ra ngoài rồi. Có thểđạt được những thứ này là vì ta có một người bạn là người phụ trách bảo khố ở cao tầng mới có thể lấy được một chút. Chuyện này tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài, bằng không, cái mạng nhỏ của ta cũng muốn xong đời.

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, nói:

- Được rồi, vậy tạm thời lấy những thứ này. Ngươi yên tâm, ta sẽ không khiến ngươi làm không công, cái này ngươi cầm lấy trước.

Vừa nói, Hoắc Vũ Hạo vừa đem một cái tạp phiến đưa cho Thần An.

- Trong này có 50 vạn kim hồn tệ, chính là trả trước cho đơn hàng này. Khi trở về, ngươi hãy nhanh chóng đem hàng chuẩn bị tốt, nhận được hàng ta sẽ trả số còn lại. Đến lúc đó có thể trả thù lao cho ngươi, chuyện ta đáp ứng ngươi nhất định sẽ làm được.

Nhận lấy tạp phiến, Thần An không chút nghi ngờ, Hoắc Vũ Hạo cho hắn tạp phiến này đã đại biểu cho rất nhiều thứ.

- Vâng, đại nhân, ta nghĩ thế này, mấy ngày nữa mấy hôm nữa, ngày hôm sau sau khi kết thúc vòng bán kết của cuộc thi Hồn Sư Cao Cấp toàn đại lục, thì giải đấu Minh Đô Hồn Đạo Sư tinh anh cũng tiến hành đến chung kết cuối cùng giữa ba thế lực ngầm. Bắt đầu trận chung kết thì hiển nhiên ngài cũng đi dự thi còn các thế lực ngầm cũng sẽ đi quan sát trận đấu. Đây là thời điểm bảo khố không có người để ý, chúng ta đã giao hẹn vào ngày này, ta cho người đưa hàng tới còn ngài cho người đến kiểm hàng. Đến lúc đó hai bên đều giao dịch xong, ta với ngài đều không ở hiện trường, như vậy là an toàn nhất. Như vậy thế nào?

Hoắc Vũ Hạo cong môi lộ ra nụ cười thản nhiên:

- Không tệ, chủ ý của ngươi vô cùng tốt, cứ như vậy đi, tất cả phải cảnh giác, sau khi việc này trót lọt, ngươi muốn muốn gì ta cũng có thể đáp ứng.

- Vâng, đa tạ đại nhân tin tưởng, ta giúp ngài đem chuyện này thu xếp ổn thỏa trước, còn chuyện khác tính sau.

Hướng Hoắc Vũ Hạo hành lễ lần nữa sau đó Thần An xoay người lặng yên rời đi, khi đi đến chỗ tối, ngó nghiêng nhìn quanh một lượt rồi mới nhanh chóng rời đi.

Nhin bóng lưng Thần An rời đi, khóe miệng Hoắc Vũ Hạo toát ra nụ cười lạnh. Lúc nói chuyện rõ ràng tim Thần An đập nhanh bất thường, rõ ràng là hắn ta đang nói dối, nói dối ở điểm nào thì chưa xác định được nhưng hắn có thể lấy được những kim loại hiếm này cũng không tệ.

- Đông Nhi, giúp huynh hộ pháp, huynh nhìn xem có thể tìm được manh mối trên người hắn không. Nếu thu được tin tức gì thì nói không chừng trận chung kết cuối cùng kia, ta và Nhị sư huynh cũng không cần tham gia.

- Ở đây? Có quá nguy hiểm hay không? Thân thể của huynh chống cự được sao?

Vương Đông Nhi ân cần hỏi han.

Hoắc Vũ Hạo nói:

- Huynh không sao, ởđây có rất ít người ngang qua, huynh sẽ duy trì mô phỏng để che dấu thân hình chúng ta, muội chỉ cần để ý thêm là được. Hắn đi xa rồi, huynh bắt đầu đây, hi vọng không quá xa.

Vừa nói hai mắt Hoắc Vũ Hạo vừa nhắm lại, một đạo kim quang lặng yên tràn ra từ trán hắn, ánh sáng lóe lên sau đó biến mất trong không khí. Hoắc Vũ Hạo ngồi yên một chỗ không hề nhúc nhích.

Tinh thần lực tiến vào cảnh giới hữu hình, trong chiến đấu Hoắc Vũ Hạo vẫn chưa thể dung hợp hoàn toàn với hồn lực của mình nhưng ở phương diện điều khiển tinh thần lực đã thuần thục hơn trước không biết bao nhiêu lần.

Quang ảnh kim sắc kia chính là một tia tinh thần lực ly thể mà hắn ngưng kết. Trong đó còn mang theo một tia linh hồn của hắn, tuy không có tác dụng gì nhiều nhưng có thể đi xa hơn Tinh Thần Dò Xét, cũng linh hoạt hơn rất nhiều.

Dùng tinh thần lực hiện tại của Hoắc Vũ Hạo, nếu tập trung tinh thần dò xét hướng về một phía thì có thể vượt xa ba cây số, mà tia tinh thần lực hữu hình hắn phân ra có thể đi xa hơn năm cây số, chính xác là có thể tiến xa bao nhiêu hắn cũng chưa từng thử nghiệm qua, chỉ là khoảng cách càng xa thì tinh thần lực hắn tiêu hao càng lớn.

Thần An đi rất nhanh, sau khi chuyển qua hai góc đường mới chậm lại, rồi giống như người bình thường đi dạo trên phố. Lúc này, hắn đi đến đầu đường lớn, trên đường người qua lại đông đúc, hối hả, xung quanh có không ít quán rượu, chỗ ăn chơi, giải trí.

Giải đấu Hồn Đạo Sư Tinh Anh toàn đại lục được tổ chức đã đóng góp rất nhiều cho sự phát triển của Minh Đô. Mấy tháng nay, gần như tất cả thương gia của Minh Đô đều thu lợi nhuận đầy túi.

Đi vào dòng người, Thần An nhẹ nhàng thở ra, gần đây hắn rất cẩn thận, đến bây giờ mới xác định không còn vấn đề gì nữa.

Người không vì mình, trời tru đất diệt a! Khóe miệng Thần An nhếch lên nụ cười lạnh. Vừa đi hắn vừa nghĩ, lần này hợp tác với vị Tà Hồn Sư thần bí nhất định sẽ thay đổi vận mệnh của mình, đã làm, lần này hẳn sẽ kiếm được rất nhiều. Chỉ cần ẩn nấp, chẳng những có thể lấy lòng được cả hai bên mà còn đem mình thành người được lợi lớn nhất.

Vừa nghĩ, bước chân hắn lại nhanh hơn vài phần, sau khi xuyên qua một đường lớn hắn tiến vào một ngõ hẻm rồi tiếp tục tiến nhanh về phía trước. Nhưng hắn lại không biết, ngay trên đỉnh đầu hắn tầm ba mét có một tia tinh thần phân thân đang quan sát hắn.

Tại một nơi ít người, Thần An đi vô cùng nhanh, xuyên qua mấy ngõ hẻm, không ngừng thay đổi phương hướng, lại lòng vòng gần một phút thời gian mới đến được một khu kiến trúc.

Lúc này, bản thể của Hoắc Vũ Hạo ở cách xa mấy cây số, gương mặt hắn tràn đầy kinh ngạc, nơi này hắn rất quen thuộc, đó là Học Viện Hồn Đạo Sư Hoàng Gia của Nhật Nguyệt Đế Quốc.

Thần An cũng không tiến vào Học Viện mà đi vào con đường bên học viện, lại tiến vào một ngõ hẻm, đầu ngõ hẻm này đúng là đằng sau học viện.

Tại đây cũng có một dãy kiến trúc lớn, nhìn từ trên xuống như khu dân cư, nhưng vừa mới vào ngõ hẻm thì Thần An đã bị chặn lại, người ngăn hắn là một binh lính được trang bị võ trang đầy đủ.

Thần An đưa ra một tấm lệnh bài mới được cho vào.

Hoắc Vũ Hạo ở Học Viện này 2 năm còn chưa biết nơi này là chỗ nào, dù sao thì lực chú ý của hắn đều đặt trên Hồn Đạo Khí, hơn nữa hắn và mọi người đến từ Sử Lai Khắc Học Viện đều bị giám sát rất kỹ.

Đi vào một khuôn viên rộng rãi, Thần An thở phào một hơi, ở đây rõ ràng là có người đang đợi hắn.

- Như thế nào? Người mua bên kia thỏa thuận tốt rồi hả?

Chờ Thần An là một trung niên, tướng mạo người này bình thường, lúc này trên mặt hắn tràn đầy lo lắng, hiển nhiên là đã đợi ở đây rất lâu.

Thần An gật nhẹ đầu nói:

- Yên tâm đi, tất cảđều thuận lợi, tiền đặt cọc cũng ở đây. Lý huynh này, hàng cũng không có vấn đề gì chứ? Chuyến này chúng ta làm không nhỏ, chuẩn bị cho tốt, sau lần này thì không cần lo nghĩ cái gì nữa.

- Người mua không có vấn đề là tốt rồi, bên phía ta đã chuẩn bị từ sớm, ngươi yên tâm, ta là người phụ trách bảo khố, hơn nữa còn là người phụ trách quan trọng, là phó trưởng quản a. Ta đã chuẩn bị từ mấy năm trước, nói bảo khố quản lý nghiêm nhưng cũng chỉ là treo đầu dê bán thịt chó mà thôi. Nói đến chế tạo kim loại hiếm giả thì ai có thể hơn ta? Người khác không mang được Hồn Đạo Khí vào nhưng ta lại không vấn đề. Tiền đặt cọc đâu? Còn nữa, ngươi nhìn đơn một chút, có đúng hay không?

Vừa nói hắn đem một tờ giấy cho Thần An, Thần An lấy ra tạp phiến, nói:

- Đây là hai mươi vạn kim hồn tệ, là tiền cọc lần này, còn lại sẽ lấy lúc giao hàng.

| Tải iWin