TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 262: Kiếm thuật không thể tưởng tượng nổi (1)

- Rừng rậm Man Phong... Rừng rậm Man Phong... Ta biết rồi!

Đột nhiên, có người phát ra tiếng thét chói tai kinh thiên động địa, khiến người bên cạnh sợ giật mình:

- Man Phong, là một loại mãnh thú. Hơn nữa còn là...

Người này còn chưa có nói xong, chỉ thấy ở sâu trong rừng rậm, có vô số điểm đen nhanh chóng xuất hiện, bay về phía bên này.

Vù vù vù.

Âm thanh trở nên mãnh liệt, khiến người ta sởn tóc gáy. Lập tức có người bị điểm đen vây quanh, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.Hắn khua tay loạn một đường chạy như điên. Nhưng điểm đen thật sự quá nhiều, dẫn đến tốc độ của hắn không có cách nào tăng lên được.

- Sử dụng kiếm khí hộ thể.

Có người quát lên, vội vàng vận chuyển kiếm khí thành giáp, bao quanh chính mình. Điểm đen bay đến, trùng kích ở trên kiếm khí, phát ra những tiếng xì xì xì xì.

- Không tốt. Mấy thứ này sẽ tiêu hao kiếm khí của chúng ta. Ta sắp không chịu nổi.

Có người kinh sợ rống to hơn. Hắn phát hiện kiếm khí thành giáp của mình một khi bị điểm đen vây quanh, sẽ nhanh chóng tiêu hao.

- Giết bọn chúng!

Sau tiếng kêu đầy thê lương, chính là tiếng rút kiếm leng keng chói tai. Kiếm thuật được thi triển ra. Kiếm khí ngang dọc. Sát chiêu vô cùng sắc bén. Từng tiếng xì xì vang lên. Vô số điểm đen nhất thời bị kiếm khí quét một vòng, nhất thời giống như những giọt mưa tuôn, rơi xuống.

Có một người thi triển, lập tức có người thứ hai thi triển. Dưới sát chiêu kiếm thuật và kiếm kỹ, từng mảng điểm đen đều rơi xuống. Lúc này bọn họ đã sớm quên đi lời của Gia Cát Xung nói, bên trong rừng rậm không được thi triển sát chiêu và kiếm kỹ.

- Vật này là Man Phong, thuộc mãnh thú cao giai đặc biệt. Thân thể vô cùng cứng rắn. Ngụy Kiếm Khí cũng khó có thể chém nát. Tốc độ bay lại cực nhanh. Đồng thời có tính công kích đặc biệt. Chỉ có điều lực công kích của bọn chúng không cường đại. Nhưng một khi bị đuôi của bọn chúng đâm trúng, sẽ bị tiêm vào một loại nọc độc. Loại chất độc này sẽ không trí mạng, nhưng khiến cho người ta tê liệt, động tác dần dần chậm chạp.

Hai mắt Hoàng Phủ Trường Thiên lợi hại vô cùng, lóe ra kim quang nhàn nhạt. Trong lúc đó, Ngụy Kiếm Khí màu vàng nhạt nắm trong tay vung lên, đẩy lùi tất cả những điểm đen đang tập trung xung quanh mình. Bản thân hắn một đường tiến nhanh.

Thân hình Luyện Thanh Vân lay động. Trường kiếm run lên. Kiếm quang lóe lên giống như vòng xoáy hết vòng này lại tới vòng khác. Hắn khiến không khí xung quanh tràn ngập bông mềm, khiến những điểm đen tập kích đến đột nhiên dừng lại, tốc độ giảm xuống. Luyện Thanh Vân nhân cơ hội này tung người bay ra. Khóe miệng của hắn cong lên, hiện ra một nụ cười thản nhiên, tự tin mười phần:

- Trình độ kiếm thuật của ta không tầm thường. Lần này, danh hiệu đứng đầu trừ ta ra không còn có thể là ai khác.

Kiếm của Tôn Trường Phong vung lên, tạo ra từng đợt vòng xoáy gió, khiến điểm đen không có cách nào đến gần. Kiếm của Hoàng Phủ Băng Ngưng lại mang theo từng làn khí lạnh, đông cứng không khí xung quanh, hạn chế rất lớn tốc độ của Man Phong.

Những người này được xem là Thập Cường trong số người mới, đều có thủ đoạn của mình đối đầu với những Man Phong không biết từ nơi nào bay ra. Bọn họ cũng ghi nhớ lời Gia Cát Xung nói, không sử dụng sát chiêu kiếm thuật hoặc kiếm kỹ.

Man Phong là một loại ong kích thước như trứng gà vậy, toàn thân màu đen, lóe ra tia sáng màu vàng. Trên trăm con Man Phong lao về phía Sở Mộ, giống như một đoàn quân đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Sở Mộ rút kiếm ra, giống như thần thiết va chạm. Một tia kiếm quang phóng ra ở trong rừng rậm u ám. Dưới kiếm quang, trên người Man Phong phản xạ ra ánh kim loại sáng bóng. Khí tức ép người tập kích tới.

Tiện tay vung kiếm chém xuống. Dưới một kiếm, tiếng kim loại va chạm vang lên. Hơn mười con Man Phong nhất thời bị đánh bay. Một kiếm nữa quay về. Còn lại hơn mười con Man Phong cũng bị cuốn lui lại. Nhưng những Man Phong ở giữa không trung quay cuồng, nhưng không bị thương chút nào một lần nữa bay đến. Điều này khiến Sở Mộ âm thầm kinh ngạc.

Lấy sự sắc bén của Ngụy Kiếm Khí, không ngờ không có cách nào tạo thành bất kỳ tổn thương gì cho mấy thứ này sao?

Bất chợt, kiếm khí bám trên lưỡi kiếm. Sở Mộ lại một kiếm chém ra. Những tiếng xì xì vang lên. Trên trăm con Man Phong hình như tự động đưa ra, trong nháy mắt bị đánh bay. Trên thân của mỗi con Man Phong đều xuất hiện một vết thương nho nhỏ.

Nhưng những Man Phong lại giống như không sợ chết, không chỉ lại phát động công kích, còn phát ra sóng âm kỳ quái. Nhất thời, càng nhiều con ong giống như một đám mây đen lao về phía bên này. Sắc mặt Sở Mộ biến đổi.

Một kiếm chém ra, kiếm khí ngang dọc. Giống như cuồng phong thổi tới, làm cho mây đen phải dừng lại. Thân hình Sở Mộ quay lại, hóa thành một cơn gió mạnh xông về phía trước.

Đám Man Phong hình như tức giận, phát ra tiếng kêu quái dị chói tai, giống như một đám mây màu đen cực lớn đuổi theo. Nhất thời, không ít người sợ hãi giật mình đều lui lại.

- Hóa ra là hắn.

Hai tay Hoàng Phủ Phách vận dụng kiếm. Dưới lực lượng cường đại chấn động, trên trăm con Man Phong bao vây tấn công hắn bị đánh bay. Vừa nhìn thấy Sở Mộ bị một đám Man Phong lớn đuổi theo. Phản ứng đầu tiên của hắn là cảm thấy da đầu tê dại tiếp theo lộ ra một nụ cười âm hiểm.

Bất chợt, hai tay Hoàng Phủ Phách nắm chặt kiếm chém xuống hư không. Kiếm khí màu vàng sẫm phá không bắn ra, xông về phía Sở Mộ đang ở phía trước, với ý đồ ngăn cản Sở Mộ.

Chỉ cần tốc độ của Sở Mộ giảm xuống một chút, lập tức sẽ bị đám Man Phong phía sau đuổi kịp. Đến lúc đó, kết quả khẳng định rất không xong. Nghĩ đến đây, Hoàng Phủ Phách đã cảm thấy trong lòng khoan khoái.

Kiếm khí màu vàng sẫm phá không lao đến. Thân hình Sở Mộ chợt thay đổi phương hướng, nhanh chóng vọt về phía Hoàng Phủ Phách.

Hoàng Phủ Phách đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo sắc mặt đại biến. Hắn nhìn thấy phía sau Sở Mộ chính là mây đen với hơn một nghìn con Man Phong. Trong lòng hắn thầm run rẩy, vội vàng chém ra vài đạo kiếm khí uy lực cường đại. Hắn cũng không để ý xem mình có đánh trúng Sở Mộ hay không, vội vàng xoay người chạy như điên.

Thân hình Sở Mộ nhảy lên. Kiếm khí đều thất bại, đánh vào hơn một nghìn con Man Phong này. Nhất thời, mấy trăm con Man Phong bị đánh bay, phát ra tiếng thét thống khổ chói tai. Những con Man Phong khác lại tách ra, đuổi theo về phía Hoàng Phủ Phách.

Sở Mộ thoáng thở phào một hơi. Tuy rằng lấy kiếm thuật của hắn, không cần e ngại mấy thứ này. Nhưng sẽ phải lãng phí rất nhiều thời giờ để ứng phó.

Thoát khỏi một đám Man Phong này, tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn, vội vàng lao về phía trước. Phải tranh thủ lao ra khỏi rừng rậm trước những người khác, giành được vị trí đứng đầu.

Không chỉ có một mình Sở Mộ có ý tưởng này. Bất kỳ kẻ nào ở đây cũng có. Khác nhau ở chỗ, có thể làm được hay không.

- Gia hỏa kia không ngờ không bị Man Phong đối phó.

| Tải iWin