TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Lưu Pháp Sư
Chương 385: Vu sư Âu Nhã Lạp cùng Phong hệ lĩnh vực

Đột nhiên thanh quang trên người năm dực nhân bạo phát, lưu động không khí trong phút chốc tựa hồ toàn bộ dừng lại, nó cũng giống với các hệ lĩnh vực khác. Trong nháy mắt trong phạm vi bao phủ của Phong thần lĩnh vực, các ma pháp nguyên tố hoàn toàn bị hút hết.

Vài đạo thanh ti như những con rắn quấn quanh Long Nhất cùng Phượng Hoàng gia chủ, đó chính là phong hệ ma pháp phong nhược thuật.

Long nhất không có giãy dụa, vẻ mặt không có chút gì của người bị giam cầm. Hắn tò mò đánh giá năm dực nhân này. Đột nhiên phát hiện ngoại trừ Vu sư Âu Nhã Lạp ở bên ngoài, bốn người còn lại vây xung quanh không hề nhúc nhích. Xem ra nhiệm vụ của bọn họ là hiệp trợ Âu Nhã Lạp phóng xuất ra Phong thần lĩnh vực, công kích điểm cũng chỉ có Âu Nhã Lạp mà thôi.

“Bây giờ giao thánh vật cho chúng ta thì còn kịp.” Âu Nhã Lạp dùng thanh âm tuyệt vời nói, vốn thấy Long Nhất bị vây ở trong Phong thần lĩnh vực nên giọng nói cứng rắn, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Long Nhất nàng không khỏi khẩn trương. Chẳng lẽ Phong thần lĩnh vực này cũng không thể khống chế được hắn?

“Đã nói chúng ta không có lấy thánh vật của các ngươi. Cho dù chết chúng ta cũng không thể giao ra. Vu sư các hạ không phải đang làm khó ta a?” Long Nhất vẻ mặt tươi cười, bộ dạng không chút sợ hãi.

Âu Nhã Lạp không để ý đến Long Nhất, cự cung trong tay trực tiếp nhắm vào Phượng Hoàng gia chủ trên mặt đất, hừ lạnh nói: “thánh vật trên người bà ta, nếu giết bà ta thánh vật tất nhiên sẽ tự động hiện ra.”

“Vu sư tiểu thư xinh đẹp, ta nói thật nha, kỳ thật bà ta lấy thánh vật của các ngươi, nhưng vừa rồi bà ta mới bí mật đưa cho ta. Ngươi muốn giết thì cứ giết ta.” Long Nhất cười hắc hắc nói.

“Ngươi nghĩ rằng ta không dám giết ngươi.” Âu Nhã Lạp dịch chuyển cự cung, nhanh chóng bắn một tiễn về phía Long Nhất.

Thanh sắc phong hệ năng lượng tiễn tại Phong thần lĩnh vực tốc độ cùng uy lực tăng lên gấp mấy lần, trong chớp mắt đã xuyên qua người Long Nhất.

“A, thật là đau a, muốn giết người à.” Long Nhất kêu to, khuôn mặt tuấn tú nhăn lại.

“Biết đau thì nhanh …. A, như thế nào có thể như thế? Ngươi như thế nào lại không bị làm sao?” Âu Nhã Lạp vốn không muốn giết người, chỉ muốn Long Nhất giao thánh vật ra, nhưng đột nhiên phát hiện Long Nhất mặc dù bị một tiễn xuyên qua nhưng trên người lại không có vết thương nào, ngoại trừ quần áo bị rách nát, da thịt bên trong một chút vết xước cũng không có.

“Không có việc gì? Hình như là không sao a. Ta nói như thế nào cũng không quá cường đại, hại ta không được đâu. Thật lãng phí nước bọt.” Long Nhất cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Âu Nhã Lạp nhìn Long Nhất như nhìn quái vật, không dám tin vào một tiễn này. Chỉ thấy phong hệ năng lượng tiễn xuyên qua quần áo đâm vào trong cơ thể hắn, nhưng cũng không phải là xuyên qua thân thể mà là bị hắn hấp thu năng lượng.

“Vu sư tiểu thư, xem ra ngươi không có giết được ta. Ta đã nhận được sự chúc phúc của Phong thần. Ngươi đừng có phí sức lực.” Long Nhất cười hắc hắc nói.

“Phong thần chúc phúc?” Âu Nhã Lạp thì thầm, chẳng lẽ lời hắn nói là thật, bằng không như thế nào lại phát sinh sự tình không thể giải thích như thế này. Không phải chỉ có nhân tài được Phong thần chúc phúc mới không bị làm sao trong Phong thần lĩnh vực?

“Đúng rồi, kỳ thật thánh vật của dực nhân tộc các ngươi vốn là vật của Phong thần. Mà hiện nay thánh vật ở trên người ta cũng là vật chỉ dẫn của Phong thần. Cho nên các ngươi hãy trở về đi.” Long Nhất nghiêm trang nói, dáng vẻ của hắn dường như nói lên sự thật.

Âu Nhã Lạp có chút thất thần, chẳng lẽ sự thật là như thế? Dực nhân tộc luôn tin tưởng thất đại chủ thần trong đó có Phong thần. Cho rằng Phong thần hiển thị cho tốc độ cực nhanh, thánh vật ẩn chứa phong hệ ma pháp nguyên tố. Ngàn ngàn năm qua cả tộc tập trung chí lực nghiên cứu năng lượng trong thánh vật để ứng dụng.

Hơn ngàn năm trước, một vị trưởng lão của dực nhân tộc rốt cục đã thành công nghiên cứu ra phong hệ ma pháp. Mà dực nhân tộc bởi vì có Phong hệ ma pháp nên đã có một bước tiến lớn trong thực lực. Nhưng mà lúc ấy Vu sư dực nhân tộc đã nhận được nghiêm lệnh của Phong thần Khải Kì là không được để cho dực nhân trong tộc ra ngoài, nếu không sẽ bị họa diệt tộc. Cũng bởi vậy dực nhân tộc đã xuất thế hơn ngàn năm tại Thương Lan đại lục cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Long Nhất tâm niệm vừa động, phong nhược thuật trên người liền bị hấp thu. Thật ra nguyên nhân rất đơn giản, Long Nhất phát hiện hắn có thể cùng nguyên tố tinh linh câu thông, liền sau đó có thể quan hệ tốt với ma pháp nguyên tố tinh linh. Có thể nói cảnh giới ma pháp sư thấp hơn hắn thì rất khó sử dụng ma pháp đả thương hắn.

“Uy, Vu sư tiểu thư làm gì mà ngây ngốc vậy?” Long Nhất lắc mình đi tới trước mặt Âu Nhã Lạp, lấy tay vỗ nhẹ lên bả vai nàng, không có nghĩ nàng lại cả kinh nhảy dựng lên.

“Ngươi … … ngươi như thế nào lại có thể cử động?” Âu Nhã Lạp thấy Long Nhất không hề có chút trở ngại đi tới bên người nàng, không khỏi khiếp sợ trong lòng.

“Ta đã nói là ta được sự chúc phúc của Phong thần. Phong nhược thuật nhỏ bé này làm sao có thể vây khốn ta a.” Long nhất cười he he nói.

Ánh mắt Âu Nhã Lạp lóe lên, suy nghĩ thật lâu sau mới nói: “Thánh vật của chúng ta ngươi phải trả lại, có lẽ ngươi có tài năng không bị ảnh hưởng trong Phong thần lĩnh vực. Nhưng không có nghĩa điều đó nói lên ngươi được Phong thần chúc phúc.”

“Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào?” Long Nhất nhún nhún vai. Kì thật Phong thần lĩnh vực này đối với hắn cũng có uy hiếp nhất định. Hắn không thể sử dụng ma pháp, uy lực của đấu khí cũng giảm hơn nửa, không thể tùy ý tại lĩnh vực này phát huy trăm phần trăm thực lực, trừ phi đạt tới cấp bậc Pháp thần hoặc Kiếm thần mới có thể tự do hoạt động. Đối với cấp bậc đại ma đạo sư cũng chỉ có thể cùng lĩnh vực đối kháng, nhưng Long Nhất lại không định làm như vậy.

Âu Nhã Lạp không nói gì, triển khai hai cánh ngụy trang sau lưng, hàng trăm đạo phong nhận đánh về phía Long Nhất.

Long Nhất khẽ nhếch môi, lắc mình né tránh. Hắn cũng không phải là thật sự tiếp nhận chúc phúc của Phong thần mà có thể né tránh tất cả công kích phong hệ ma pháp. Phong nhược thuật có thể bị hắn giải khai nhờ câu thông cùng ma pháp nguyên tố tinh linh. Còn đối với tốc độ cực nhanh của phong nhận thì hắn không muốn hao phí quá nhiều nội lực để đón đỡ. Huống hồ ở trong lĩnh vực khiến cho uy lực của phong nhân tăng lên mấy lần.

Mấy trăm đạo phong nhận rốt cục là nhiều bao nhiêu? Dù sao cả tiểu viện này cũng tràn đầy phong nhận. Điều khiến cho Long Nhất buồn bực chính là phong nhận này chịu sự khống chế của Âu Nhã Lạp đột nhiên tiêu thất, quay lại đâm vào mông hắn.

“Hừ, còn dám nói dối ta là được Phong thần chúc phúc.” Khóe miệng Âu Nhã Lạp khẽ cười, may mắn là mình không có bị Long Nhất sờ mông. Chỉ là nàng vừa mới nghĩ vậy, nụ cười trên khóe miệng lại một lần nữa ngưng trệ.

Chỉ thấy trước người Long Nhất xuất hiện một luồng thanh sắc phong hệ hộ thân, tất cả các phong nhận đều bị chắn bên ngoài, mà điều khiến nàng giật mình chính là trước mặt Long Nhất đột nhiên nhiên hình thành một phong nhận thật lớn giống như bàn chân, tựa hồ như Long Nhất phóng ra.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

| Tải iWin