TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 298

Chương 298: Tăng giá, một trăm triệu

Tiêu Chính Văn cười nhạt nói: “Vài người bạn cũ thôi, được rồi, em về công ty trước đi, việc này để anh xử lý”.

Khương Vy Nhan nhìn Tiêu Chính Văn nửa tin nửa ngờ đáp: “Được rồi, vậy em trở về công ty trước, nếu bạn của anh thật sự không có cách nào thì anh về nói với em, chúng ta nghĩ cách khác”.

Tiêu Chính Văn mỉm cười gật đầu, đưa Khương Vy Nhan về đến công ty.

Sau đó, anh đứng ở cửa, gọi vào số điện thoại của Long Nhất, hỏi: “Việc thu mua doanh nghiệp Tiêu Thị thế nào rồi?”

Đầu kia điện thoại, Long Nhất cung kính trả lời: “Chủ soái, đã thu mua xong rồi, bây giờ, doanh nghiệp Tiêu Thị đã đứng tên của anh. Ngoài ra, tôi cũng đã phát vài tin tức ra ngoài, doanh nghiệp Tiêu Thị được anh Bạch thu mua, bây giờ công bố ra bên ngoài, anh Bạch là chủ tịch lớn nhất của doanh nghiệp Tiêu Thị, tập đoàn Tiêu Thị cũng đổi tên thành tập đoàn Na Nhan!”

Tiêu Chính Văn gật đầu, đáp: “Tốt, anh làm thêm một việc, trong hôm nay phải thu mua được một nhà máy thiết kế lắp đặt vật liệu”.

“Vâng! Tôi đi làm ngay”.

Long Nhất tắt điện thoại lập tức liên hệ với Trịnh Thiên Thái, bởi vì ông ta quen biết rất nhiều người ở Tu Hà.

“Cậu Long Nhất, anh Tiêu muốn thu mua nhà máy sao? Cậu đợi một lát, tôi đi hỏi xem sao”.

Trịnh Thiên Thái tỏ thái độ cung kính, vội vàng xem danh sách tất cả các nhà máy ở Tu Hà mà đàn em đưa tới, sau khi xem vài nhà máy liền gọi điện thoại nói với Long Nhất: “Cậu Long Nhất, hiện nay có một nhà máy chuẩn bị bán, cũng phù hợp nhất với yêu cầu của cậu, cậu xem, cậu có muốn đích thân tới xem không?”

Long Nhất gật đầu đáp: “Đưa địa chỉ cho tôi, tôi sẽ đến ngay”.

Nói xong, Long Nhất lái xe jeep, mở địa chỉ Trịnh Thiên Thái rồi đến xem xét nhà máy Thiên Tường.

Trước cửa, Trịnh Thiên Thái đã chờ ở đó từ lâu, mấy chục đàn em mặc vest màu đen xếp hàng đợi bên cạnh.

Trịnh Thiên Thái đứng phía trước, lúc nhìn thấy Long Nhất lái xe jeep đến, lập tức bước đến mở cửa xe, kính trọng nói: “Cậu Long Nhất”.

Long Nhất gật đầu, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn một lượt rồi nói: “Đưa nhiều người đến làm gì vậy? Chúng ta đến là để thu mua, không phải cướp! Bảo bọn họ ở bên ngoài hết đi!”

“Vâng, vâng, vâng! Tôi sơ suất rồi”.

Trịnh Thiên Thái lập tức vẫy tay ra hiệu với mấy chục đàn em mà ông ta dẫn tới: “Mấy người đợi ở bên ngoài”.

“Vâng! Thưa Thiên Gia!”

Mấy chục tên đàn em đứng ngay ngắn có trật tự, lùi ra ngoài khu vực nhà máy!

Long Nhất nhìn Trịnh Thiên Thái nói: “Ông cũng đợi ở bên ngoài đi”.

“Vâng!”, Trịnh Thiên Thái khom lưng đáp.

Long Nhất xoay đầu đi vào nhà máy, khoảng nửa tiếng sau mới ra khỏi đó.

Trịnh Thiên Thái lập tức đi tới, hỏi: “Cậu Long Nhất, bàn bạc xong rồi sao?”

Long Nhất gật đầu, gọi cho Tiêu Chính Văn: “Chủ soái, đã bàn xong rồi, giá thu mua là năm mươi triệu tệ”.

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Tôi vừa xem tài liệu của nhà máy Thiên Tường rồi, cũng không đáng giá đến mức năm mươi triệu tệ?”

Long Nhất nói: “Chủ soái, nhà máy Thiên Tường này đã chuẩn bị bán cho một công ty khác, cũng coi như chúng ta khiến họ hủy bỏ hợp đồng, nhất định phải bồi thường tiền hợp đồng”.

“Được, tôi biết rồi”.

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Hôm nay có thể ký hợp đồng không?”

“Có thể ký hợp đồng, anh muốn đến sao?”, Long Nhất hỏi.

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Ừ, việc bên này của Vy Nhan rất gấp, tôi lập tức đến ngay”.

Tiêu Chính Văn tắt điện thoại, lập tức lái xe đến thẳng nhà máy Thiên Tường.

Suy cho cùng, anh vẫn phải tự mình đến ký hợp đồng.

Ở cửa, Long Nhất chỉnh đốn lại quần áo của mình và nói với Trịnh Thiên Thái: “Chủ soái sẽ đến ngay!”

Trịnh Thiên Thái nghe vậy, cả người run rẩy, lập tức đứng thẳng, đồng thời hô lớn với đám đàn em của ông ta: “Toàn bộ đều lấy lại tinh thần cho tôi, anh Tiêu sẽ đến ngay bây giờ!”

Cứ như vậy, mấy chục người đứng phía sau Long Nhất và Trịnh Thiên Thái, đứng dưới ánh mặt trời chói chang, lặng lẽ đợi Tiêu Chính Văn.

Cùng lúc đó, tại phòng làm việc của chủ tịch nhà máy Thiên Tường.

Lúc này ông chủ Đổng Lực Hằng đang ngồi trên ghế, nở nụ cười vui vẻ hút một hơi xì gà.

Bên cạnh, nữ trợ lý trang điểm gợi cảm xinh đẹp bước tới ngồi lên đùi ông ta, hai tay ôm lấy mặt và cổ của ông ta cười nói: “Ông chủ, anh bán nhà máy với giá năm mươi triệu tệ thật sao?”

Đổng Lực Hằng cười đáp: “Đương nhiên rồi!”

Đột nhiên, điện thoại của ông ta đổ chuông, vừa nhìn thấy dãy số lạ, Đổng Lực Hằng nhíu mày bắt máy, vì tâm trạng rất tốt nên nói chuyện cũng rất vui vẻ, hỏi: “Alo, ai vậy?”

“Ông chủ Đổng Lực Hằng của nhà máy Thiên Tường phải không?”, đối phương hỏi.

“Đúng, là tôi”.

Đổng Lực Hằng đáp, hai tay không thành thật mò tới mò lui trên người nữ trợ lý.

“Chào ông, chúng tôi là người của tập đoàn Đỗ Thị, hiện giờ, chúng tôi muốn mua nhà máy của ông, ông hãy nói một cái giá đi”.

Đối phương nói thẳng, giọng điệu thản nhiên.

Đổng Lực Hằng giật nảy mình, biểu cảm như đi tàu lượn siêu tốc, hỏi: “Tập đoàn Đỗ Thị cũng muốn mua nhà máy của tôi sao?”

“Đúng! Ông ra giá đi!”

Đối phương có vẻ khó chịu.

Đổng Lực Hằng ngẫm nghĩ một lát, nhìn vẻ mặt căng thẳng của nữ trợ lý, mở miệng thử dò hỏi: “Tám mươi triệu tệ?”

Đối phương không hề suy nghĩ mà đồng ý ngay: “Được! Tám mươi triệu tệ! Hợp đồng sẽ gửi qua cho ông chủ Đổng ngay”.

Sau khi cúp máy, Đổng Lực Hằng vẫn còn sững sờ, vỗ vào mặt mình rồi hỏi nữ trợ lý: “Tiểu Mỹ, có phải anh đang nằm mơ không? Nhà máy nát này của chúng ta, từ khi nào mà đáng giá như vậy chứ? Tập đoàn Đỗ Thị cũng muốn mua, hơn nữa là tám mươi triệu tệ!!”

“Ông chủ? Thật sao? Tám mươi triệu tệ!”

Nữ trợ lý cũng bị dọa giật nảy mình, ngực không ngừng phập phồng, hoảng sợ nói: “Giàu rồi giàu rồi! Nhưng không phải lúc nãy anh đã bán cho anh Long Nhất với giá năm mươi triệu tệ rồi sao?”

Đổng Lực Hằng vỗ trán nói: “Đúng rồi, phải làm sao đây? Năm mươi triệu tệ và tám mươi triệu tệ, trong chốc lát mà tổn thất mất ba mươi triệu tệ!”

Nữ trợ lý cũng khoanh tay trước ngực, rồi chống cằm ngẫm nghĩ, nói: “Ông chủ, hay là, chúng ta thử tăng giá thêm? Nếu tập đoàn Đỗ Thị đã ra giá tám mươi triệu tệ, chúng ta ra giá một trăm triệu tệ với anh Long Nhất thì thế nào?”

Đổng Lực Hằng cau mày nói: “Một trăm triệu tệ sao? Anh lo anh Long Nhất kia sẽ không đồng ý mua nữa, đây là tăng một lúc năm mươi triệu tệ đó!”

“Ông chủ, sao anh vẫn chưa nghĩ thông suốt vậy! Tập đoàn Đỗ Thị này đã ra giá tám mười triệu tệ rồi! Chúng ta ra giá một trăm triệu tệ! Nếu anh Long Nhất kia không đồng ý thì chúng ta vẫn có thể bán cho tập đoàn Đỗ Thị mà! Tám mươi triệu tệ đó! Không thiệt đâu! Nếu như anh Long Nhất kia đồng ý, vậy thì bán được một trăm triệu tệ rồi! nhà máy này của chúng ta cũng chỉ đáng giá hai mươi triệu tệ thôi!”

Nữ trợ lý phân tích nói.

Đổng Lực Hằng nghe vậy thấy rất có lý, ôm nữ trợ lý cười ha ha hôn vài cái, nói: “Tiểu Mỹ xinh đẹp của anh, em rất thông minh! Ha ha ha! Đợi anh bán nhà máy sẽ đưa em đi Tam Á! Em muốn mua gì anh cũng đều mua cho em!”

“Ôi, ông chủ, anh hư lắm”.

Nữ trợ lý õng ẹo nói.

Lúc này, một nhân viên chạy vào nói: “Ông chủ, anh Long Nhất đến, anh ta đưa ông chủ của mình đến kí hợp đồng”.

Đổng Lực Hằng lập tức cười đáp: “Mau để bọn họ vào!”

Chẳng mấy chốc, Tiêu Chính Văn dẫn theo Long Nhất bước vào phòng làm việc của chủ tịch.

Vừa vào cửa, đã nhìn thấy Đổng Lực Hằng ngồi trên ghế ông chủ, hai chân gác lên bàn làm việc, hút xì gà nói: “Cậu chính là ông chủ của tập đoàn Na Nhan à?”

Tiêu Chính Văn nhíu mày, nhìn Đổng Lực Hằng trước mặt đáp: “Là tôi, ký hợp đồng thôi”.

Đổng Lực Hằng cười nhạt, vứt thẳng hợp đồng lên bàn nói: “Được, ký đi”.

Tiêu Chính Văn cầm hợp đồng lên, nhìn vài lần, vừa chuẩn bị đặt bút ký tên thì phát hiện, giá thu mua trên hợp đồng bị đổi thành một trăm triệu tệ!

“Một trăm triệu tệ? Không phải đã bàn bạc mua với giá năm mươi triệu tệ sao?”

Tiêu Chính Văn nhíu mày, sắc mặt bỗng chốc trở nên lạnh tanh!

| Tải iWin