TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 301

Chương 301: Tôi tạm thời đình chỉ công tác cô!

Sau khi cúp điện thoại, Mạnh Hưng Hiền vẫn có cảm giác như đang mơ!

Lúc này, một vài người bạn của ông ta bắt đầu cười đùa: “Phó hội trưởng Mạnh, ai đang gọi ông vậy? Đây là lần đầu tiên chúng tôi thấy ông khiêm tốn như vậy đấy nhé”.

Mạnh Hưng Hiền vội vàng chạy tới, nói: “Điện thoại từ tập đoàn Đỗ Thị”.

Đám bạn của ông ta nghe thấy vậy, vẻ mặt của họ ngay lập tức trở nên căng thẳng, hỏi, “Tập đoàn Đỗ Thị? Tại sao họ lại gọi cho ông? Ông cũng có phải là phó hội trưởng hiệp hội doanh nghiệp ở tỉnh đâu”.

Mạnh Hưng Hiền nhấp một ngụm trà rồi đáp lại: “Tôi cũng không hiểu, nhưng tập đoàn Đỗ Thị muốn tôi chèn ép công ty nhà họ Khương. Mấy ông nghĩ thế nào?”

Sau khi nghe Mạnh Hưng Hiền nói, đám bạn ngơ ngác nhìn nhau, sau đó bật cười: “Phó hội trưởng Mạnh, ông sắp được thăng chức rồi! Một công ty nhà họ Khương nhỏ nhoi thôi mà, người ta bảo ông chèn ép thì cứ làm thôi! Quan trọng là ông có thể bước lên con thuyền lớn là tập đoàn Đỗ Thị! Người ta cũng đã đồng ý đầu tư vào Tu Hà, thành lập công ty mới! Một giao dịch không hề tồi!”

“Đúng đấy, ông Vương đâu có nói sai! Ông Mạnh, tập đoàn Đỗ Thị muốn ông làm gì?”

“Mấy ông bạn chúng tôi cũng muốn góp sức, hy vọng phó hội trưởng Mạnh nói giúp vài câu trước mặt chủ tịch Đỗ”.

Mạnh Hưng Hiền nhìn đám bạn, vẻ nghi ngờ trên mặt lập tức bị thay thế bằng nụ cười, ông ta nói: “Được thôi! Mấy ông nói vậy là tôi yên tâm rồi! Rất đơn giản. Công ty nhà họ Khương vừa mới mua một nhà máy, vẫn cần phải nhập một số thiết bị! Tất cả những gì chúng ta phải làm là chặn không cho nhà họ Khương mua được!”

“Tôi vừa mới xem qua. Chỉ có bảy công ty ở Tu Hà bán những thiết bị mà công ty nhà họ Khương cần. Việc chúng ta phải làm bây giờ là cấm bảy công ty này bán thiết bị cho công ty nhà họ Khương!”

Nghe thấy lời này, đám bạn của ông ta lập tức bật cười ha hả, nói: “Đơn giản quá ấy chứ nhỉ? Chúng ta đều quen biết bảy công ty này mà”.

Ngay sau đó, bảy công ty đã nhận được thông báo từ hiệp hội doanh nghiệp Tu Hà: Cấm bán thiết bị cho công ty nhà họ Khương!

Thời hạn là ba tháng!

Mạnh Hưng Hiền cũng đã bỏ ra nhiều công sức, công ty nhà họ Khương muốn nhanh chóng sử dụng thiết bị mới để sản xuất vật liệu, chỉ cần chậm trễ vài tháng, một số dự án hợp tác lớn của công ty nhà họ Khương sẽ bị hoãn lại. Tới lúc đó, số vốn bị lỗ hoàn toàn đủ để khiến cho công ty nhà họ Khương đối mặt với tình trạng phá sản.

Sau khi nhận được tin tức Tiêu Chính Văn đã mượn nhà máy, Khương Vy Nhan đã đến doanh nghiệp Phú Lập Đường, một trong bảy công ty bán thiết bị, để bàn bạc hợp tác.

Trong văn phòng tổng giám đốc, Khương Vy Nhan và tổng giám đốc Đường Lập Dương của doanh nghiệp Phú Lập Đường đang chuẩn bị ký hợp đồng mua thiết bị!

Khương Vy Nhan đang chuẩn bị mua mười chiếc với giá hai trăm nghìn tệ một chiếc!

Lúc này, Đường Lập Dương đột nhiên nhận được cuộc gọi, ông ta lập tức đi ra ngoài nghe vài phút, khi trở lại văn phòng, vẻ mặt có chút áy náy, nói: “Tôi xin lỗi, giám đốc Khương, chúng ta không thể ký hợp đồng mua bán này rồi”

“Tại sao vậy?”

Khương Vy Nhan sững sờ, vẻ mặt đầy khó hiểu.

“Giám đốc Khương, tôi thực sự xin lỗi, có người trả giá gấp đôi mua lô thiết bị này, bốn trăm nghìn một chiếc”.

Đường Lập Dương tiếp tục xin lỗi, nói: “Giám đốc Khương, cô cũng biết mà, chúng tôi chỉ là một công ty nhỏ, cho nên không thể bỏ qua cơ hội kiếm tiền được”.

“Nhưng, tổng giám đốc Đường, chúng ta đã đàm phán xong và chuẩn bị ký hợp đồng rồi mà?”, Khương Vy Nhan sốt sắng.

Hôm nay cô bắt buộc phải mua được lô thiết bị này, vì ngày mai nhà máy bắt đầu tiến hành sản xuất rồi!

Bằng không, không kịp cung ứng vật liệu, thời gian xây dựng cũng sẽ bị đình trệ!

Khi đó, công ty nhà họ Khương sẽ thua lỗ rất nhiều tiền!

Sắc mặt Đường Lập Dương trầm xuống, nói: “Giám đốc Khương, tôi xin lỗi, chẳng phải chúng ta vẫn chưa ký hợp đồng đấy sao? Thật ngại quá, mời cô ra ngoài cho!”

Sau đó, Đường Lập Dương quay người, ngồi ở trên ghế tổng giám đốc, không để ý tới Khương Vy Nhan nữa.

Khương Vy Nhan nắm chặt bàn tay nhỏ bé của mình, cảm thấy hết sức bất lực, cô chào tổng giám đốc Đường rồi cất bước, rời khỏi văn phòng.

Bên ngoài công ty, trợ lý của Khương Vy Nhan chạy tới, mỉm cười, hỏi: “Giám đốc Khương, cô đàm phán thuận lợi không?”

Sắc mặt Khương Vy Nhan không tốt, cô lắc đầu nói: “Trượt hợp đồng rồi, chúng ta tới công ty tiếp theo”.

Trong văn phòng, sau khi Khương Vy Nhan rời đi, Đường Lập Dương lập tức bấm số, trên mặt lộ ra vẻ khiêm tốn, nói: “Phó hội trưởng Mạnh, Khương Vy Nhan đã rời đi, y như lời ông nói, cô ta biết khó mà lui rồi”.

“Rất tốt”, Mạnh Hưng Hiền trả lời.

Đường Lập Dương vội vàng nói: “Phó hội trưởng Mạnh, tôi lỗ mất tận hai triệu tệ đấy…”

Mạnh Hưng Hiền mỉm cười rồi nói: “Tổng giám đốc Đường, ông yên tâm, sẽ có người mua lô thiết bị của ông với giá bốn trăm nghìn một chiếc”.

“Vâng, vâng, vâng! Cảm ơn ông nhé phó hội trưởng Mạnh!”

Đường Lập Dương mỉm cười, không ngừng gật đầu rồi cúp điện thoại.

Mạnh Hưng Hiền lúc này đang ngồi trong phòng bao của một nhà hàng, xung quanh toàn là những người thân cận với ông ta.

Ông ta nâng ly, cười lớn: “Đúng là một khởi đầu tốt! Khương Vy Nhan đã rời khỏi doanh nghiệp Phú Lập Đường, chắc bây giờ cô ta sẽ tới công ty Hằng Lợi Tường của tổng giám đốc Thiệu đó!”

Một người đàn ông trung niên dáng người hơi mập bật cười, nói: “Phó hội trưởng Mạnh, ông cứ yên tâm, tôi đã sắp xếp xong xuôi, Khương Vy Nhan đến cửa của công ty tôi cũng không được bước chân vào!”

“Ha ha! Đúng vậy! Phó hội trưởng Mạnh, ông chủ của sáu công ty còn lại đều đang ngồi ở đây mà. Khương Vy Nhan ký hợp đồng được với ai chứ?”

| Tải iWin