TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn
Chương 3646

Chương 3646

 

Sở dĩ ông ta nói như thế không phải là nhìn thật sự xem trọng Lữ Đồng Quang, mà là nội thương của ông ta quá nặng, phải lấy được viên Tuyết Liên ngàn năm đó mới có thể khôi phục lại như ban đầu.

 

“Anh Khổng, bây giờ vết thương của anh quá nặng, đừng nên nổi giận, càng không thể đánh nhau với người khác, tôi nghĩ vẫn nên ở lại Y Thánh Hiên dưỡng bệnh thì tốt hơn”.

 

“Nếu không cực kỳ bất lợi với vết thương của anh”.

 

Trương Cảnh Nhạc hơi nhíu mày khuyên bảo.

 

“Không sao, chẳng qua chỉ là một đám oắt con, gặp tôi chúng cũng phải nể mặt mấy phần”, Khổng Hữu Đạo kiêu ngạo nói.

 

Cả Vinh Thành này ai dám không nể mặt Khổng Hữu Đạo? Không nói về thực lực, chỉ xét về vai vế đã có thể nghiền chết mấy gia tộc lớn ở Vinh Thành rồi.

 

Lúc này người nhà họ Võ ai nấy cũng đều sầu muộn ra mặt.

 

Hiện giờ những lời bàn tán về Tiêu Chính Văn thật giả đã truyền đến tai người nhà họ Võ, rõ ràng kế hoạch để Tiêu Thiên Sách giả mạo Tiêu Chính Văn đã hỏng.

 

Không có sự uy hiếp của Tiêu Chính Văn thì sau đó điều chờ đợi nhà họ Võ chỉ có thể là sự báo thù điên cuồng của các thế lực.

 

Nhất là Bích Hà Cung sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội này, phải lấy đó làm cớ để sử dụng thủ đoạn với nhà họ Võ.

 

Lúc này trong một thị trấn nhỏ cổ kính và yên tĩnh dưới núi Vân Hà ở tây bắc Vinh Thành, ở đâu cũng có thể thấy quán trà.

 

Mấy ngày gần đây, đường phố vốn dĩ vắng lặng lại người qua kẻ lại tấp nập, dường như thanh niên tuấn tú khắp nơi ở Vinh Thành đều tụ họp lại đây.

 

Tiêu Chính Văn và Võ Học Tư ngồi đối diện nhau trong một quán trà nho nhã, Võ Học Tư vừa nhìn đường phố bên dưới chỉ vào thanh niên ai nấy cũng có khí tức dồi dào trên đường nói: “Không mấy ngày nữa, giới trẻ Vinh Thành đều sẽ tụ tập lại đây”.

 

Bây giờ nhà nghỉ ở cả thị trấn nhỏ này đã không còn phòng, vẫn có không ít thanh niên khắp nơi ở Vinh Thành đang đến thị trấn nhỏ này.

 

“Nhiều người đến tham gia cuộc thi lần này như thế, lẽ nào cuộc thi của Vinh Thành lần này có giải thưởng gì lớn lắm sao?”, Tiêu Chính Văn khẽ cau mày nói.

 

Nhìn xuyên qua cửa sổ, mặc dù những thanh niên này ai nấy cũng đều có khí tức dồi dào, nhưng cảnh giới lại không đồng đều.

 

Có người đã là Nhân Vương cấp hai, thậm chí là cấp ba, nhưng có người vẫn chưa phải là Bán Bộ Nhân Vương.

 

Theo lý cuộc thi bình thường thế này không thể thu hút nhiều người đến thế, nhất là những người có cảnh giới tương đối thấp này càng không thể vô duyên vô cớ tham gia cuộc thi.

 

“Thật ra cuộc thi lần này không chỉ là người nhà họ Tư Mã đến xem, mà nhà họ Bạch cũng sẽ cử người đến, còn có Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước cũng sẽ phái người đến xem”.

 

“Chỉ cần trong cùng cảnh giới có tài năng một chút thì có thể được các thế lực lớn này thu nhận, đến lúc đó có thể một bước lên trời”.

 

Võ Học Tư kiên nhẫn giải thích.

 

Nhưng đây cũng chỉ là một trong số những nguyên nhân mà thôi.

| Tải iWin