Tại lúc phong ấn Hiên xuất hiện vết nứt thì một cái nham tương cự thủ cũng từ thiên không hạ xuống, từ trong đó tỏa ra phô thiên cái địa lực lượng để cho Thiên Quân cho dù mới vừa cảm nhận được thực lực tăng lên cũng cảm thấy một hồi vô lực, trước lực lượng khủng bố này thì hắn đúng là một cái sâu kiến cũng không bằng, Sáng Thế cảnh cấp bậc Đại vũ trụ quả nhiên khủng bố tuyệt luân! Trừ đi tràng cảnh hắn mới vừa nhìn thấy thông qua trí nhớ mơ hồ kia thì đây chính là lực lượng cường đại nhất mà hắn nhìn thấy, mấy cái Sáng Thế cảnh đại năng trí nhớ cho hắn cảm giác còn xa xa chưa đạt được như nham tương cự thủ này, cả Hàn hải như cũng không chịu được lực lượng đáng sợ này hàng lâm, chao đảo liên tục.
“Ha ha, ngươi đã chậm một bước, một cái bàn tay này ta thu!”. Thế nhưng đối mặt với một cái nham tương cự thủ khủng bố này thì ở bên trong khối cầu phong ấn đang dần bị phá vỡ kia vang lên một tiếng cười thô cuồng tang thương, Hiên dĩ nhiên là đã nhìn rõ được nham tương cự thủ kia. Theo hắn cười nói thì Hàn hải lực lượng như đột nhiên tăng lên vô số lần, đang ở rung chuyển kịch liệt thì liền đã ngừng lại, từ trong đó bộc phát ra lực lượng cũng là đáng sợ hơn nhiều, áp lực đáng sợ vô cùng.
“Ầm...”. “Ầm...”. Thiên Quân cảm thấy thân thể một hồi chấn động mạnh, xung quanh áp lực đột nhiên hàng lâm để hắn có cảm giác hít thở không thông, càng đáng sợ hơn đó là từ bên dưới Hàn hải như có quái vật thứ tỉnh, một cái bàn tay khổng lồ nhưng mơ hồ từ dưới đó vươn lên mang theo vô biên hàn khí hướng chỗ nham tương cự thủ kia bắt lấy, uy lực đáng sợ.
“Oành...”. Hai cái cự thủ va chạm ở mặt nước của Hàn hải sinh ra một tiếng kinh thiên động địa, một vòng tròn sóng chấn khủng bố từ đó sinh ra quét ra xung quanh khiến cho không gian kiên cố vô cùng ở Thiên giới này cũng bị đánh vỡ khắp nơi, bên dưới đó Hàn hải cũng bị lõm xuống một hố rộng, sâu không biết bao nhiêu, bao quát Thiên Quân cùng chỗ Cực thiên liên hoàn đại trận đã không có chút nào hàn thủy, dĩ nhiên là đã bị lực lượng đẩy ra một khoảng không lớn, dĩ nhiên là đã đạp không mà đứng.
“Đáng sợ!”. Thiên Quân trên mặt đúng là một hồi đỏ một hồi trắng, trên trán bất giác chảy ra mồ hôi lạnh thầm hô, tại lúc va chạm kia nếu không phải có một chỗ nhu kình từ bên trong chỗ khối cầu phong ấn Hiên kia phóng ra bên ngoài đem hắn bao phủ lại giảm đi hơn chín thành lực dư chấn thì hắn có khả năng đã bị lực lượng kia tại chỗ ép nổ rồi. Ánh mắt hướng lên thiên không thì hắn nhìn thấy được bàn tay khổng lồ có chút mơ hồ nhưng mang theo phô thiên cái địa hàn khí đang nắm lấy nham tương cự thủ, người sau đúng là đang muốn rút lại nhưng không thành, đương nhiên là đã bị bàn tay khổng lồ nhưng có chút mờ kia bắt lại.
Hai cái cự thủ phảng phất như có được vô cùng cô tận lực lượng, có được khó tưởng tượng năng lực, cái gì trích tinh trục nguyệt cũng là chuyện bình thường, bọn hắn giờ phút này đây lại đang giằng co với nhau, lực lượng bộc phát đi ra đem tất cả mọi thứ xung quanh đó chôn vùi, không gian một mảnh hỗn độn, khung cảnh dị thường khủng bố.
“Ngươi có bao nhiêu lực lượng mà muốn bắt lại một bàn tay của ta? Ngông cuồng!”. Một thanh âm lạnh lẽo không biết từ chỗ nào truyền đến nhưng vô cùng chói tai, một cỗ uy áp đáng sợ không hiểu từ bên trong nham tương cự thủ truyền ra. Theo một tiếng nói này vang lên thì nham tương cự thủ đột nhiên bạo phong kinh thiên liệt hỏa, từng đợt lại từng đợt sí nhiệt quét ra bốn phương tám hướng, hiển nhiên là muốn đem bóng mờ cự thủ kia đánh tan, tránh thoát giam cầm.
“...”. Này một chút nói chuyện để cho Thiên Quân không nhịn được mà ám lau mồ hôi, Tế bất quá cũng chỉ có một cái bàn tay lực lượng đã tạo nên khủng bố như vậy uy năng thì nếu như có thể hàng lâm bản thể đến đây sẽ có thể gây nên khung cảnh như thế nào? Này cũng quá mức đáng sợ rồi, bọn hắn đánh lên thì đừng nói chỗ này Hàn hải, chỉ e là cả Thiên giới cũng vì đó mà bị ảnh hưởng, thậm chí là phá hư vô cùng.
“Xuy! Ngươi đến được đây bất quá cũng chỉ là một cái bàn tay mà cũng mạnh miệng, đoạn cho ta!”. Tại lúc Thiên Quân nội tâm sợ hãi thầm nghĩ không ngừng thì thanh âm của Hiên lại một lần nữa từ bên trong quang cầu vang lên, lần này nhưng đúng là không chút nào che dấu trào phúng.
“Xùy...”. “Xùy...”. Hàn hải như là chịu đến Hiên điều động, từ trong đó từng đạo hàn thủy như là cự long đột nhiên lao lên cuốn về phía nham tương cự thủ, cái sau đang bị bóng mờ cự thủ kia bắt lại còn chưa thể tránh thoát, dĩ nhiên là bị những đạo hàn thủy này cuốn lấy, Thiên Quân từ ở chỗ xa nhưng có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng nham tương cự thủ quả nhiên là đã chịu đến bất lợi, sí nhiệt quét ra đã giảm đi mấy phần, bị hàn thủy áp chế gắt gao.
“Cái gì? Ngươi... Ngươi lại có thể điều khiển Hàn hải lực lượng đến mức này rồi?”. Giọng nói bén nhọn kia lại một lần nữa vang lên, âm thanh lúc này dĩ nhiên là đã có chút kinh ngạc, thậm chí là giật mình. Trong lúc đó thì nham tương cự thủ cũng không có buông tha cho phản kháng, điên cuồng chấn động hòng thoát khỏi bóng mờ cự thủ cùng hàn thủy cuốn quanh, song phương dĩ nhiên là đã chuyển sang đấu lực.
“Ha ha, từ trước khi ta bị phong ấn thì cũng đã hiểu được vận dụng Hàn hải lực lượng, chỉ có ngươi là không thể nắm được bao nhiêu Hỏa hải lực lượng mà thôi, đợi ta thoát khốn liền sẽ đem ngươi tại chỗ chém giết, đoạt lấy Hỏa hải!”. Hiên ở bên trong phong ấn phá lên cười lạnh lẽo nói.
“Hừ! Bao nhiêu năm ta có thể đem ngươi phong ấn như thế nào lại không biết tìm hiểu cách vận dụng Hàn hải cùng Hỏa hải lực lượng? Đã ngươi có thể đạt đến một bước này thì càng không thể để ngươi sống, đã một bàn tay của ta không thể đem ngươi bắt lại thì để bản thể của ta đến!”. Thanh âm băng lãnh kia của Tế lại băng lãnh vang lên, cùng với đó thì nham tương cự thủ từ hư không hạ xuống kia dĩ nhiên là đã không tiếp tục cùng bóng mờ cự thủ cùng hàn thủy cuốn quanh nữa, thay vào đó thì lại co thành một đoàn, tự thân bảo toàn.
“Uỳnh!”. “Ầm...”. “Ầm...”. Cũng gần như ngay sau đó thì một tiếng kinh thiên tiếng nổ từ phía xa vọng lại, tiếp đó chính là từng tiếng bạo hưởng chấn động cả một vùng không gian rộng lớn, từ thanh âm truyền đến thì có thể đại khái xác định được khoảng cách xem ra cũng không phải là ngắn.
“Là chỗ cự đảo kia!”. Thiên Quân ánh mắt nhìn đến thì liền có chút phán đoán, hắn cũng không lâu trước liền từ chỗ đó mà đến đây, cảm giác có lẽ là không sai biệt nhiều. Kết hợp với những gì mới nghe Tế nói thì có thể đoán được là bản thể của Tế đang đến đây rồi.
“Hừ! Ngươi lại muốn trực tiếp đánh tan Hàn hải cùng Hỏa hải vách ngăn, để cho hai cực của Thiên giới dung hợp sẽ có hậu quả gì ngươi nên biết chứ?”. Mà cũng đúng như là Thiên Quân nghĩ, ở bên trong chỗ quang cầu bị rạn nứt khắp nói kia giọng nói của Hiên lại vang lên, bất quá hiện tại nhưng đã nghiêm nghị lên, vô cùng ngưng trọng.
“Ha ha ha, đó nhưng chính là sự khác biệt của ta và ngươi cùng Thiên, các ngươi đều không có bất luận kẻ nào có tự tin nắm giữ chân chính Thiên giới, Bản tọa nhưng có niềm tin này, chỉ cần thành công ta liền kẻ đầu tiên đánh vỡ thiên địa cực hạn, đạt được vô thượng!”. 6qqiF Thanh âm của Tế lại một lần nữa vang lên, cùng lúc trước nhưng lại tự tin vui vẻ hơn nhiều, cùng Hiên hoàn toàn trái ngược. Tiếp đó Thiên Quân cảm nhận được một đạo tinh thần quét về phía mình cùng bên dưới đang ngồi im lặng ở bên trong Cực thiên liên hoàn đại trận Đế Thanh, này không sai biệt nên chính là của Tế, hơi chút dừng lại đó thì hắn lại nói tiếp. “Hừ! Hóa ra là tên tiểu tử nhà ngươi đến giúp Hiên thoát khốn, đạt được một chút thực lực lại dám vọng tưởng phá hoại đại kế của Bản tọa, hôm nay đem các ngươi cùng một chỗ với Hiên chôn giết!”.
Tại trong lúc Hiên cùng Tế giằng co thì Cực thiên liên hoàn đại trận vẫn đang không ngừng chấn động, hiện ra có chút rối loạn, khoảng cách Hiên có thể thoát khốn mà ra đã không còn được bao lâu, Tế một cái bàn tay đã có thể đi đến đây thì đương nhiên cũng biết được căn nguyên của chuyện này, không những thế hắn còn nhận ra được Thiên Quân linh hồn khí tức.
“Hừ! Cho dù là năm xưa Thiên ở toàn thịnh cũng không dám nói có khả năng này, ngươi hiện tại cho dù là nắm giữ được năm thành Hỏa hải cùng không làm được, đã ngươi có vọng tưởng này thì ta cũng chỉ có thể ngăn cản đến cùng rồi!”. Hiên thanh âm lúc này dĩ nhiên là lại có chút trầm tĩnh, phảng phất như đã làm ra quyết định nào đó, đối với chuyện Thiên giới lưỡng cực dung hợp đương nhiên là không để cho Tế muốn làm gì thì làm. “Về phần hai cái tiểu bối này thì do ta bảo hộ, ngươi không giết được bọn hắn!”. Sau cùng thì là vô cùng chắc chắn nói.
“Vậy sao?”. Hiên mới dứt lời thì hư không phía trên nham tương cự thủ đột nhiên rung động, một cái đường hầm không gian theo hư không xoáy tròn mà hình thành, từ trong đó vang lên hai âm từ, chủ nhân của hai tiếng nói không chút nào nghi ngờ chính là Tế. Thái sơ sinh linh Tế chân thân! Hắn đến mang theo uy áp hùng hồn không thể hình dung, càng đáng sợ hơn nữa đó là kinh khủng sí nhiệt từ chỗ bên trong đường hầm không gian kia quét ra bên ngoài đem chỗ hàn thủy đang cuốn lấy nham tương cự thủ cũng phải chịu đến bốc hơi, xèo xèo thanh âm không ngừng vang lên.
“Không sai!”. Đáp lại đó thì chỗ quang cầu phong ấn Hiên cũng vỡ ra một cái lỗ thủng, thanh âm của Hiên vô cùng nghiêm nghị vang lên, gần như cùng với lúc đó thì một đạo uy năng hùng hồn phóng xuất đi ra, kèm với đó là hàn khí lạnh lẽo vô biên hướng lên thiên không chỗ đường hầm không gian kia quét đến.
“Tiểu bối, đây là hai cái Tiểu vũ trụ đỉnh phong cấp bậc ta hứa đưa cho hai ngươi, hiện tại đều đưa cho ngươi để ngươi đưa một cái cho tiểu bối trong Cực thiên liên hoàn đại trận kia, tiếp đến khi nào ta ra hiệu lệnh thì các ngươi lập tức rời khỏi Thiên giới, nơi này chỉ e sẽ không còn như xưa nữa!”. Cùng với lúc đó thì Thiên Quân nhận được Hiên truyền âm, tại trong ngực hắn không có dấu hiệu nào nhiều ra hai cái khối cầu nhỏ cỡ ngón tay đang không ngừng tản mát ra thần bí chi quang. Cùng với đó thì một đạo nhu lực cuốn lấy hắn đem trầm xuống bên dưới Hàn hải, đến gần vị trí của Đế Thanh vẫn đang ở bên trong Cực thiên liên hoàn đại trận mới thôi.
Tại lúc hắn hơi chút kinh ngạc đó rồi mới tỉnh lại ngẩng đầu lên nhìn bên trên, nhìn đến một khắc thì đồng tử liền đã co rụt lại, chỗ bóng mờ cự thủ cùng nham tương cự thủ va chạm kia không biết từ khi nào đã xuất hiện hai người thanh niên hai bảy hai tám tuổi, bọn hắn đều vô cùng tuấn mỹ, phong thần tuấn lãng, một cái xích bào tóc đỏ nhìn vô cùng cuồng dã, một cái bạch y bạch phát lộ ra một loại tao nhã phong tình, hai người bọn hắn mỗi người một vẻ nhưng đều không thể phủ nhận được bọn hắn đều là hoàn mỹ nam tử, cơ hồ là không chút tì vết, nhất là trên thân bọn hắn đang tỏa ra khí thế khủng bố đến cực hạn kia để cho Thiên Quân biết được hai vị đỉnh cấp đại năng Thái sơ sinh linh này cuối cùng đã chạm mặt rồi, xích bào dĩ nhiên là Tế, bạch y chính là Hiên!
“Trước cảm tạ Tiền bối, sau đó hi vọng ngài có thể đến Tân vũ trụ giúp ta một tay!”. Thiên Quân hơi chút nhìn đến thì cũng liền đối với bạch y Hiên truyền âm, tiếp đó đại chiến chỉ e là muốn bộc phát rồi.
“Ừm!”. Hiên không chút biểu hiện nào thầm truyền âm cho Thiên Quân, ánh mắt nhưng vẫn là nhìn chằm chằm trước mặt mình xích bào thanh niên, bọn hắn hai người đứng cách nhau bất quá cũng chỉ có hai thước mà thôi, hai chỗ thái cực một nóng một lạnh như đại biểu cho hai cực của Thiên giới, khi thì va chạm khi thì dung hòa vô cùng kỳ lạ thần bí.
Bọn hắn hai người cứ như vậy đứng đối diện với nhau gần một khắc đồng hồ, ngoại trừ tự thân khí tức thả ra một nóng một lạnh thì bọn hắn hai tay cũng lại đều chắp ở sau lưng đứng đối diện nhau, không nói chuyện không xuất thủ, hoàn toàn là như đang thăm dò, một chút ý định xuất thủ cũng không có. Thiên Quân thân là kẻ ở xa xa quan sát hai người bọn hắn nhưng lại là mồ hôi lạnh chảy ra không ngừng.
Hai vị đại năng này đứng đó nhìn nhau nhưng Thiên Quân có cảm giác như bọn hắn đang ở giao thủ rồi, nhất thức đi qua liền đã thiên băng địa liệt, thương không tan vỡ, trước mặt bọn hắn phảng phất như không còn thứ gì có thể tồn tại, thiên địa tan vỡ, chỉ còn lại hai người chém giết. Liên miên không dứt!
“Một trăm mười ba vạn bốn ngàn lẻ tám chiêu!”. Đột nhiên cả Hiên mở miệng lạnh nhạt nói, gần như đồng thời với đó thì Tế cũng mở miệng. “Một trăm mười ba vạn bốn ngàn lẻ bảy chiêu!”.
“...”. Bọn hắn nói xong thì đều có chút kinh ngạc nhìn đối phương, ánh mắt đều là lóe lên kinh người thần mang, Thiên Quân ở xa xa kia nhưng cũng là nghe được rõ ràng hai người nói chuyện, bất quá nghe đến thì cũng là u mê không hiểu hai người bọn hắn nói cái gì.
“Ha ha ha, Hiên ngươi quả nhiên là đã yếu đi rồi, tại trong ta suy diễn thì ngươi sau một trăm mười ba vạn bốn ngàn lẻ bảy chiêu thì đã bại ở trong tay ta, này là điều không thể sai được, ngươi lại nhiều ra một chiêu là chỗ nào chuyển cơ?”. Bất giác sau đó Tế nhưng lại là cười lên vô cùng cuồng ngạo nói. Bọn hắn im lặng nhưng lại là đang suy diễn cảnh tượng chém giết với đối phương sao?
“Một chiêu này ngươi không nhìn được thì đã cho thấy ngươi còn không vượt qua được ta, một ngày kia khôi phục lại đỉnh phong vẫn có thể như thường chém ngươi!”. Hiên nhưng là không mặn không nhạt lãnh đạm nói.
“Vậy sao?”. Tế đang cười lạnh lẽo thì đột nhiên thu lại ý cười, khóe mắt rách ra sát khí khủng bố nhìn về phía Hiên, một trận chiến này là không thể tránh khỏi.
“Huh?”. Bất quá lúc này đây cả hai bọn hắn đều như nhận ra dị thường gì đó, ánh mắt đảo hướng Thiên Quân cùng Đế Thanh đang ở trong Cực thiên liên hoàn đại trận, cả hai bọn hắn khóe miệng hiện tại lại đang trào ra máu tươi, trên mặt một mảnh trắng bệch.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: truyencv.com
Một ông trùm trở về Đại Việt làm vua nhà Lý, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, quyền thần áp chế, đất nước nguy nan, phải làm sao để Nhất Thống Thiên Hạ