- Thắng làm vua, thua làm giặc!
Nam Thiên Thiếu Hoàng cười lạnh một tiếng, vừa dứt lời, liền tế ra một kiện bảo vật, thẳng đến Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều ở phía trên Tứ Chiến Đồng Xa. - Hôm nay nhất định chém ngươi.
Lý Sương Nhan giận dữ, hay tay vung lên, Tinh Không Thiên Bàn trong nháy mắt treo ở trên đỉnh đầu.
"Ông" một tiếng, chỉ trong nháy mắt, đột nhiên một cái Thời Không Chi Môn bị mở ra, Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều còn không có lấy lại tinh thần, bảo vật của Nam Thiên Thiếu Hoàng thoáng cái đem Lý Sương Nhan, Trần Bảo Kiều cùng Tứ Chiến Đồng Xa bao phủ.
Trong nháy mắt, Lý Sương Nhan không thấy, Trần Bảo Kiều không thấy, Tứ Chiến Đồng Xa cùng Nam Thiên Thiếu Hoàng tế ra bảo vật cũng thoáng cái biến mất.
Sự tình quỷ dị như vậy, làm cho tất cả mọi người đều ngây ngốc một chút, ai cũng không có hiểu rõ, vì cái gì đám người Lý Sương Nhan đột nhiên không thấy!
"Rầm rầm" một tiếng, bùn đất bay lên, thạch bay đầy trời, Lý Thất Dạ phóng lên tận trời, trên lưng hắn có một cái thủ ấn nhìn thấy mà giật mình, nhưng mà, một chưởng này y nguyên không thể cho Lý Thất Dạ một kích trí mạng, Trấn Ngục Thần Thể, thể chất cứng rắn đủ để Lý Thất Dạ tiếp nhận được một cái "Đại Âm Diệt Thủ" này! - Linh Vực Không Luân...
Lý Thất Dạ từ trong hố sâu vọt ra, hai mắt lập tức lạnh lẽo, nhìn thẳng Nam Thiên Thiếu Hoàng, trong nháy mắt, các nàng Lý Sương Nhan thoáng cái biến mất, hắn biết đây là một kiện bảo vật gì! - Linh Vực Không Luân! Linh Vực Không Luân trong truyền thuyết!
Có Chân Nhân thế hệ trước đứng ngoài quan sát nghe được cái tên này, sắc mặt không khỏi đại biến, hãi nhiên thất sắc!
Linh Vực Không Luân, truyền thuyết là Phi Dương Tiên Đế lấy chân ngôn tế luyện thành, bảo vật này một mực là truyền thuyết! Chính là một trong Cửu Đại Thiên Thư, so với Đế thuật còn muốn trân quý, thế gian một mực truyền thuyết Phi Dương Tiên Đế lấy được một trong Cửu Đại Thiên Thư, trong đó Linh Vực Không Luân liền là bằng chứng tốt nhất! - Xem ra ngươi cũng biết hàng!
Một chưởng không thể đánh giết Lý Thất Dạ, Nam Thiên Thiếu Hoàng cũng thầm giật mình, hắn cười lạnh một tiếng, bao quát Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:
- Giết đệ tử Nam Thiên thượng quốc ta, tất để ngươi nợ máu trả bằng máu! Hôm nay bản tọa trảm đầu lâu ngươi, lấy tế đường đệ của ta!
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Cử động lần này của Nam Thiên Thiếu Hoàng không chỉ là muốn giết Lý Thất Dạ vì Nam Thiên Hào báo thù, hơn nữa cũng là muốn đoạt Tứ Chiến Đồng Xa của Lý Thất Dạ, hắn cũng nghe nói truyền thuyết có quan hệ tới chí bảo của Tẩy Nhan Cổ Phái! Chính là bởi vì thèm thuồng Tứ Chiến Đồng Xa, cho nên, hắn mới có thể thừa dịp Lý Thất Dạ không ở phía trên đồng xa đánh lén Lý Thất Dạ.
Vì thuận lợi đoạt được Tứ Chiến Đồng Xa, hắn mới hướng gia tộc mời tới Linh Vực Không Luân dạng vô thượng bảo vật này, phải biết, bảo vật này được xưng tụng trấn bảo chi bảo của Nam Thiên thượng quốc, mặc dù Phi Dương Tiên Đế xuất thân từ Nam Thiên thượng quốc, trên thực tế, hắn đối với Nam Thiên thượng quốc cũng không có hảo cảm, lưu lại bảo vật cho Nam Thiên thượng quốc cực ít, Linh Vực Không Luân chính là một món trong đó!
Linh Vực Không Luân, bảo vật này vừa tế ra, lập tức đem mục tiêu lưu đày tới linh vực, đem mục tiêu vây chết ở bên trong linh vực! Lý Sương Nhan các nàng bị vây chết trong linh vực, đến lúc đó, Tứ Chiến Đồng Xa liền thành vật vô chủ, tới lúc đó, đối với Nam Thiên Thiếu Hoàng mà nói, Tứ Chiến Đồng Xa liền là dễ như trở bàn tay. - Hừ…
Lúc này, một tiếng hừ lạnh băng lãnh sát phạt vang lên, Bạch Kiếm Chân đã là một bước đạp đến, sát khí như thiên!
- Bạch tiên tử, ta và ngươi liên thủ chém giết kẻ này!
Nam Thiên Thiếu Hoàng lập tức nói ra:
- Kẻ này hung mãnh tàn nhẫn, chính là thiên hạ đại địch, ta trợ giúp Bạch tiên tử diệt trừ kẻ này, vì thiên hạ trừ hung.
"Tranh" nhưng mà, sát ý như thiên, lúc này, mục tiêu sát ý của Bạch Kiếm Chân không phải Lý Thất Dạ, mà là Nam Thiên Thiếu Hoàng.
Bạch Kiếm Chân đột nhiên trực chỉ mục tiêu là mình, khiến trong nội tâm Nam Thiên Thiếu Hoàng nhảy một cái, nếu Bạch Kiếm Chân ra tay, tình thế liền đối với hắn không ổn. - Mạng chó của hắn là của ta!
Lúc này Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào Nam Thiên Thiếu Hoàng, bình tĩnh nói ra. Hôm nay hắn đã động sát cơ, Nam Thiên Thiếu Hoàng hẳn phải chết! Bất luận là ai tới kết quả cũng giống nhau!
Lúc này, Lý Thất Dạ lại không lo lắng Lý Sương Nhan các nàng, hắn đối với Tứ Chiến Đồng Xa của mình có lòng tin, quản chi Linh Vực Không Luân từng lấy chân ngôn tế luyện, đối với Tứ Chiến Đồng Xa từng theo mình quét ngang thời đại này đến thời đại khác, hắn có đầy đủ lòng tin.
Bạch Kiếm Chân băng lãnh vô tình nhìn Lý Thất Dạ một cái, cuối cùng không nói lời nào, chỉ là lạnh lùng lui sang một bên.
- Ra tay đi, ta đưa ngươi xuống Địa ngục cùng đường đệ ngươi gặp nhau!
Lý Thất Dạ nhìn lấy Nam Thiên Thiếu Hoàng, nói ra.
- Ngươi tự tìm đường chết, bản tọa liền thành toàn ngươi!
Bạch Kiếm Chân rời khỏi, trong nội tâm Nam Thiên Thiếu Hoàng vui vẻ, cười lạnh một tiếng, lấy ra binh khí của mình.
"Đùng" một tiếng vang thật lớn, thời điểm Nam Thiên Thiếu Hoàng lấy ra binh khí hạ xuống trên mặt đất, vậy mà đánh trúng đại địa run rẩy lên, cái này lại là một cây đồng côn thô to vô cùng, đồng côn có nhật nguyệt sơn hà, đồng côn thô to đủ ngàn trượng, lúc này, tay phải của Nam Thiên Thiếu Hoàng hóa thành đại thủ, dễ dàng xốc lên một cây đồng côn thô to vô cùng như thế!
Lúc này, sau lưng Nam Thiên Thiếu Hoàng hiện ra thọ luân, huyết khí ngập trời, trong nháy mắt này, huyết khí thao thao bất tuyệt của Nam Thiên Thiếu Hoàng bao phủ vạn dặm, huyết khí của hắn dồi dào vô cùng, tựa như là vô cùng vô tận, thời điểm huyết khí trùng thiên, tựa như hồng thủy vỡ đê, huyết khí thao thao bất tuyệt cuồn cuộn mà ra, rung chuyển lấy đại địa, để cho người ta vì đó biến sắc.
Nam Thiên Thiếu Hoàng chính là trời sinh Thánh luân, huyết khí của hắn quá lớn, người cùng thế hệ không người có thể so sánh, mặc dù thực lực của hắn là Vương Hầu, nhưng mà, hắn lại có được tinh lực của Chân Nhân Cảnh giới, huyết khí của hắn quá lớn, thậm chí là đuổi sát Cổ Thánh, đây chính là chỗ đáng sợ của hắn. - Hám Thiên Trọng Côn!
Nhìn thấy Nam Thiên Thiếu Hoàng chấp chưởng lấy đồng côn thô to như thế, có tu sĩ thế hệ trước nhận ra lai lịch trọng côn này, lầm bầm nói ra:
- Thánh Tôn chân khí từng tiếng tăm lừng lẫy của Nam Thiên thượng quốc!
- Thánh Tôn chân khí?
Nghe được nói như vậy, tu sĩ thế hệ trẻ tuổi không biết nguyên do vì đó ngây ngốc một chút, đều cảm thấy Thánh Tôn chân khí là không xứng với thân phận như Nam Thiên Thiếu Hoàng.
Phải biết ngay cả Thánh Thiên Đạo Tử cũng đã vận dụng Đại Hiền Bảo khí, huống chi là Nam Thiên Thiếu Hoàng. Mặc dù nói, chân khí cùng Bảo khí cùng một cấp bậc, Bảo khí là xa xa không bằng chân khí, có chút Cổ Thánh cấp chân khí thậm chí có thể lay chuyển Thánh Tôn cấp Bảo khí.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!