- Chẳng lẽ công tử không phải là vì một cái hôn ước này mà đến?
Lục Bạch Thu cũng không khỏi hỏi, nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ vì một cái hôn ước với Lam Vận Trúc mà đến.
- Vì hôn ước mà đến?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Cũng có thể đi, hôn ước chuyện này chẳng qua là thuận tay mà làm, chỉ là một cái hôn ước làm sao cần ta tự mình tới một chuyến.
Ở trong lòng Lục Bạch Thu không khỏi cười khổ một cái, Lam Vận Trúc nhưng là thiên chi kiêu nữ tiếng tăm lừng lẫy ở nam Diêu Vân, thiên phú vô song, xinh đẹp nghiêng nước, không biết có bao nhiêu người cũng trèo không tới, ngay cả truyền nhân của Đế thống tiên môn tự mình tới cửa cầu hôn cũng bị cự tuyệt ở ngoài cửa, hiện tại đến trong miệng của Lý Thất Dạ tựa hồ Lam Vận Trúc là muốn cầu tới hắn.
Chuyện như vậy để cho trong lòng Lục Bạch Thu là dở khóc dở cười, nàng cũng không biết nên nói hắn là thật lớn lối hay là thật cuồng vọng, nhưng mà Lục Bạch Thu lại cảm thấy Lý Thất Dạ không giống như là cuồng vọng, tựa hồ chuyện như vậy đối với hắn mà nói chẳng qua là một chuyện nước chảy mây trôi mà thôi. - Công tử, đây nhưng là Thiên Lý Hà, ngươi, ngươi, ngươi muốn mang đi một ít đồ vật, cái này chỉ sợ không thỏa đáng đi.
Lục Bạch Thu cũng không khỏi hạ giọng, nàng đều sợ bị người khác nghe được lời như thế.
Từ trong tổ địa tông thổ của Thiên Lý Hà lấy đi đồ vật, chuyện như vậy còn chưa có xảy ra, hơn nữa từ trong miệng Lý Thất Dạ nghe tới, đồ vật hắn muốn lấy đi cũng không phải là thứ bình thường gì, nghĩ đến chuyện như vậy, Lục Bạch Thu đều không khỏi lo lắng, đây chỉ sợ là chuyện tình có thể chọc đến tận trời. - Có cái gì không ổn, có nhiều thứ vốn không thuộc về bọn họ.
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm mà cười nói.
Chính xác mà nói, có nhiều thứ của Thiên Lý Hà là thuộc về Lý Thất Dạ hắn, lần này hắn cũng đúng lúc nhân cơ hội xem một chút, nếu như Thiên Lý Hà không đáng giá có được vật như vậy mà nói, như thế hắn sẽ đem đồ vật năm đó mang đi, đây chính là tiên vật tuyệt thế vô song.
Ở trong lòng Lục Bạch Thu nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, cái gì cũng không nói nữa rồi, nàng rõ ràng chính mình còn chưa đủ mặt mũi để khuyên Lý Thất Dạ, hiện tại nàng chỉ hi vọng Lý Thất Dạ đem chuyện đừng làm huyên náo đến không thể thu thập.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu ở lại Thiên Lý Hồ, ở ngày thứ hai, Lý Thất Dạ liền mang theo Lục Bạch Thu đi dạo một chút, mặc dù có đệ tử của Thiên Lý Hà muốn dẫn đường cho Lý Thất Dạ, nhưng mà lại bị Lý Thất Dạ cự tuyệt.
Nói thật ra, đối với Thiên Lý Hồ, đệ tử của Thiên Lý Hà cũng không quen thuộc như Lý Thất Dạ, thời điểm chế tạo ra phiến thiên địa này, Lý Thất Dạ nhưng là dùng không ít tâm huyết, bí mật của phiến thiên địa này hắn xa xa phải biết được nhiều hơn so với đám đệ tử cho tới trưởng lão của Thiên Lý Hà.
Ở trong Thiên Lý Hồ này cất giấu dạng đồ vật gì, giấu bao nhiêu bí mật, Lý Thất Dạ đều vô cùng rõ ràng.
Thiên Lý Hồ cũng có vô số hòn đảo, có hòn đảo là liền thành một phiến, tương thông lui tới, cũng có không ít hòn đảo là độc lập với mặt hồ, mặc dù là như thế, không ít hòn đảo bị một cái thần kiều liên tiếp với nhau, thần kiều này hoành ngang ở trên không trung, tới trong mây đi trong sương mù, thật sự là tráng quan vô cùng.
Đi ở trên hòn đảo trong hồ, đắm chìm vào trong thiên địa tinh khí như hơi nước đập mặt mà tới, Lý Thất Dạ không khỏi hít vào một hơi thật sâu, khí tức quen thuộc, thiên địa quen thuộc để cho trong lòng hắn không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, Thiên Lý Hồ nha, nơi này từng để lại dấu chân không thể xóa nhòa của hắn.
Từng ở lúc trước, Thiên Lý Hồ chỉ là một cái hồ bình thường mà thôi, ở thời đại xa xôi lại có người nào sẽ để ý đến một cái hồ này đâu, mà về sau, hắn hao tốn không ít tâm huyết, khai quật bí mật của phiến thiên địa này, sau đó Thiên Lý tiên đế ở chỗ này khai tông lập phái, thành tựu Đế thống tiên môn.
So sánh với Lý Thất Dạ, Lục Bạch Thu mới thật sự là lần đầu tiên tới Thiên Lý Hồ, nàng theo Lý Thất Dạ đi ở trên đảo của Thiên Lý Hồ, bị rất nhiều kỳ tích quang cảnh trong Thiên Lý Hồ khiến cho rung động, nơi này quả thực chính là một mảnh thánh địa tiên thổ, làm cho người ta hướng về thần trì, chỗ như thế đối với tu sĩ mà nói tuyệt đối là một phiến luyện tu nhạc thổ.
Thời điểm khi Lý Thất Dạ cùng Lục Bạch Thu đi lại ở trên đảo của Thiên Lý Hồ, trên đường gặp được không ít đệ tử của Thiên Lý Hà, nhìn thấy hai người Lý Thất Dạ, không ít đệ tử của Thiên Lý Hà không khỏi thấp giọng nghị luận, chỉ chỉ trỏ trỏ, thậm chí có không ít đệ tử đối với Lý Thất Dạ ôm địch ý nồng đậm.
Thế gian không có bức tường nào không lọt gió, Lý Thất Dạ với tư cách là vị hôn phu của Lam Vận Trúc, chuyện này ử Thiên Lý Hà đã là lén lút truyền ra, sau khi nghe tới tin tức như thế, ở Thiên Lý Hà nhấc lên sóng gió không nhỏ.
Về phần thế hệ trước của Thiên Lý Hà lại chỉ cười, lắc đầu nói:
- Truyền nhân của Thiên Lý Hà há lại vô danh tiểu tốt có thể xứng đôi, coi như là truyền nhân của Đế thống tiên môn cũng chưa chắc có tư cách như vậy.
Về phần đệ tử trẻ tuori cũng trong khoảng thời gian ngắn căm giận bất bình, đặc biệt là nam đệ tử trẻ tuổi càng đối với Lý Thất Dạ ôm địch ý nặng vô cùng.
Chuyện như vậy nói tới cũng không kỳ quái, Lam Vận Trúc là truyền nhân của Thiên Lý Hà, không chỉ là thiên phú vô song, cũng là xinh đẹp nghiêng nước, riêng là ở bên trong Thiên Lý Hà đã có hkoong biết bao nhiêu nam đệ tử trẻ tuổi đối với nàng khuynh tâm ái mộ, có thể nói Lam Vận Trúc là thần nữ trong suy nghĩ của bọn hắn, là tình nhân trong mộng của bọn hắn.
Thân nữ hiện tại của bọn hắn đột nhiên xuất hiện một vị hôn phu, chuyện như vậy làm sao không để cho đệ tử trẻ tuổi của Thiên Lý Hà căm giận bất bình chứ.
- Đây không phải là vị hôn phu của Trúc sư tỷ sao? Nghe nói hắn lần này tới là vì cưới Trúc sư tỷ?
Có nữ đệ tử không khỏi thấp giọng mà nói với sư huynh, sư tỷ bên cạnh.
- Vị hôn phu của Trúc sư tỷ?
Cũng có đệ tử vừa nghe được tin tức liền không khỏi thất kinh, nói:
- Trúc sư tỷ lúc nào thì có vị hôn phu? Đoạn thời gian trước Thánh tử của Cự Khuyết thánh địa tới cửa cầu hôn cũng bị đám người trưởng lão cự tuyệt, hiện tại làm sao trong lúc bất chợt xuất hiện một vị hôn phu?
Nghe nói là hôn sư này do người trong nhà Trúc sư tỷ sắp đặt!
Có sư đệ nói:
- Tên tiểu quỷ này cũng không biết từ nơi nào thò ra, thế nhưng thoáng cái trở thành vị hôn phu của Trúc sư tỷ.
- Yên tâm đi, một cái hôn ước như vậy chắc chắn là sẽ không thành, chư vị trưởng lão tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh!
Sư huynh có kiến thức bình thản nói, tựa hồ đối với bọn họ mà nói nhân vật như Lý Thất Dạ không nhập vào pháp nhãn của bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!