Mọi người kinh thán:
- Cưới thê phải như Thần Nhiên Phượng Nữ!
Trong lòng mọi người cảm thán, hôm nay Thần Nhiên Phượng Nữ biểu hiện có phong độ đế hậu một thế hệ.
Nữ nhân này khiến nhiều người tan thán, nhiều người hâm mộ. Hèn gì Đế Tọa chọn Thần Nhiên Phượng Nữ, qua trận chiến này dù là ai đều cảm thấy Thần Nhiên Phượng Nữ xứng đôi với Đế Tọa.
Côn Bằng hỗn độn biến mất, Lý Thất Dạ lại xuất hiện trước mặt mọi người. Lý Thất Dạ lơ lửng trên bầu trời nhìn xuống thiên địa.
Giờ phút này, Lý Thất Dạ không nói một câu đủ làm người ta ngộp thở. Lý Thất Dạ cao cao tại thượng, không phải làm bộ làm tịch mà hắn tràn đầy tự tin.
Đôi mắt Lý Thất Dạ nhe điện lạnh lùng quét qua:
- Còn ai muốn chiến không?
Ánh mắt quét qua chiến trường, quét qua đám người đứng ở cuối trời xem cuộc chiến.
Thiên địa tĩnh lặng, Lý Thất Dạ khiêu khích càn rỡ, bá khí biết bao, nhưng không ai đứng ra.
Thiên tài quỷ tộc cúi thấp cái đầu kiêu ngạo trước ánh mắt lạnh băng của Lý Thất Dạ. Truyền nhân đế thống tiên môn như Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử không dám đứng ra ứng chiến. Không có đế khí trong tay, hai người hợp tác không có phần thắng.
Thiên Luân Hồi ẩn thân trong hư không, phát ra hơi thở bí ẩn. Không ai thấy rõ biểu tình của Thiên Luân Hồi, không ai biết gã suy nghĩ cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Đại nhân vật thế hệ trước thì không muốn vời tai họa đến. Hôm nay Lý Thất Dạ một mình đồ vạn địch, khí thế hung dữ ngút trời, ai muốn đâm đầu tìm chết?
Thiên địa yên tĩnh, giờ này khắc này không có bất cứ người nào nguyện ý đứng ra khiêu chiến Lý Thất Dạ. Thần Nhiên Phượng Nữ còn thua chạy trốn, chỉ có tam kiệt U Thánh giới là đủ năng lực khiêu chiến Lý Thất Dạ. - Nếu vậy hôm nay kết thúc ở đây.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đương nhiên nếu ai bất mãn với ta thì tùy thời hoan nghênh. Tuy nhiên đối địch với ta nhớ chuẩn bị sẵn quan tài cho mình trước.
Câu này bá đạo ngang ngược, trong mắt không ai, ngạo nghễ thiên hạ. Nhưng không người nào dám bảo Lý Thất Dạ láo lếu, dù hắn thật sự kêu ngạo, hắn có tư cách ngạo nghễ thiên hạ.
Lý Thất Dạ rời đi, mọi người lấy lại tinh thần. Người đầu tiên hoan hô là Tuyết Ảnh quỷ tộc.
- Hay, quá tuyệt vời!
Tuyết Ảnh quỷ tộc la rống ầm ầm, hét chói tai hoan hô.
Thần Nhiên Phượng Nữ dẫn thiên quân vạn mã vây khốn Tuyết Ảnh quỷ tộc, toàn tộc sợ chết khiếp. Trong vòng vây thiên quân vạn mã, Tuyết Ảnh quỷ tộc cảm thấy lần này chạy trời không khỏi nắng, sắp diệt tộc.
Dù sau đó Lý Thất Dạ đứng ứng chiến, thật lòng Tuyết Ảnh quỷ tộc không ôm nhiều hy vọng. Dù sao Thần Nhiên Phượng Nữ uy hiếp thiên hạ, vạn địch trước mắt. Tuyết Ảnh quỷ tộc cho rằng Lý Thất Dạ có ba đầu sáu tay cũng không thể chiến thắng Thần Nhiên Phượng Nữ.
Nhưng cuối cùng Lý Thất Dạ một mình đồ vạn địch, Thần Nhiên Phượng Nữ thua xiểng niểng. Mây đen bên trên Tuyết Ảnh quỷ tộc bị xua tan.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, điều này khiến các đệ tử Tuyết Ảnh quỷ tộc cực kỳ hưng phấn, kích động nhảy cẫng lên la hay.
Thu Dung Vãn Tuyết ở phía xa xem cuộc chiến cũng kích động không nói nên lời. Bất giác hốc mắt Thu Dung Vãn Tuyết ướt nước, một mình chiến vạn địch, Lý Thất Dạ làm vậy không chỉ vì hắn cũng vì Tuyết Ảnh quỷ tộc.
Tuyết Ảnh quỷ tộc vô cùng phấn khởi, tu sĩ nhân tộc thấy tận mắt trận chiến này cũng rất kích động.
Tu sĩ nhân tộc cuồng cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Đương thời nhân tộc ta quét ngang vạn địch, lên đỉnh cao!
Nhiều tu sĩ nhân tộc vỗ tai hòa cùng, hưng phấn nói:
- Đúng đúng, từ nay về sau thiên tài nhân tộc ta ngang ngửa với tam kiệt U Thánh giới!
Trận chiến kết thúc, buồn nhất là quỷ tộc. Bị nhân tộc đánh bại trong Nam Dao Vân còn dễ nói, dù sao tại Nam Dao Vân nhân tộc có thế lực rất mạnh.
Nhưng trong Đông U Cương, ngàn vạn cường giả quỷ tộc bao vây tiễu trừ, cuối cùng bị Lý Thất Dạ đồ diệt hết. Lý Thất Dạ lập uy trận chiến này, đánh tan kiêu ngạo của quỷ tộc.
Quỷ tộc luôn cho rằng mình là người thống trị U Thánh giới, đặc biệt đương thời ra tam kiệt kinh tài tuyệt diễm, xuất sắc nhất trần đời. Toàn quỷ tộc cho rằng tiên đế đời này sẽ ra từ quỷ tộc, thế là quỷ tộc hùng hổ, không để các tộc như nhân tộc, yêu tộc vào mắt.
Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ quét vạn địch quỷ tộc, đánh Thần Nhiên Phượng Nữ thua tan tác làm xẹp khí thế kiêu ngạo của quỷ tộc. Có thể nói trận chiến làm quỷ tộc mất hết mặt mũi.
Lý Thất Dạ và đám người Lam Vận Trúc tụ họp lại.
Lam Vận Trúc mỉm cười nói:
- Ô đại thúc, trận chiến này ngươi kinh thiên, nổi tiếng trong một đêm. Từ nay chỉ có tam thánh U Thánh giới mới sánh vai với ngươi được.
Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc:
- Nha đầu coi thường ta quá, tam thánh rác rưởi gì đó dám đặt chung với ta? Cho rằng ta là ai?
Lý Thất Dạ nói quá bá khí, đổi lại trước kia sẽ bị người cho rằng hắn ngông cuồng dốt nát. Nhưng lúc này đám người đệ tử Tuyết Ảnh quỷ tộc, Trì lão không cảm thấy Lý Thất Dạ nói khoác.
Lam Vận Trúc bực bội trừng Lý Thất Dạ:
- Đại thúc có biết khiêm tốn là phẩm chất tốt không?
Lam Vận Trúc nghịch ngợm nói:
- Mới khen một chút ngươi đã nhếch đuôi rồi, có biết xấu hổ không?
Lý Thất Dạ bật cười, nói với Thu Dung Vãn Tuyết:
- Quay về nhìn xem, đệ tử trong tộc nàng đang cần một tộc trưởng có thể điều khiển đại cục.
Thu Dung Vãn Tuyết kích động không nói nên lời, khóe mắt ướt nước.
Thu Dung Vãn Tuyết khẽ nói:
- Đa tạ.
Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng ngước nhìn Lý Thất Dạ, lúc mới quen bọn họ cho rằng hắn là tu sĩ nhân tộc bình thường.
Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng đâu ngờ Lý Thất Dạ sẽ có lúc quét ngang thiên hạ, sánh vai tam kiệt U Thánh giới? Bọn họ thấy tự hào vì được quen biết Lý Thất Dạ.
Bành Tráng giơ ngón cái khen Lý Thất Dạ:
- Công tử, không, đại gia, ngươi rất vô địch, quá thần kỳ!
Nhóm sáu người trẻ tuổi Bành Tráng rất tự hào, tam kiệt U Thánh giới cao cao tại thượng, tiểu nhân vật như bọn họ chỉ có thể ngước nhìn.
Ngày xưa bọn họ xưng huynh gọi đệ với Lý Thất Dạ, từng choàng vai bá cổ với hắn. Đám người trẻ tuổi Bành Tráng thấy tự hào vì quen biết Lý Thất Dạ, kiêu ngạo vì kết bằng hữu với hắn.
Thu Dung Vãn Tuyết cảm ơn Lý Thất Dạ xong vội vàng mang đám người Bành Tráng, Trì lão trở về Tuyết Ảnh quỷ tộc.
Tuyết Ảnh quỷ tộc mới thoát khỏi kiếp nạn lớn, đệ tử trong tộc hoảng sợ, cần có tộc trưởng Thu Dung Vãn Tuyết trở lại chủ trì đại cục.
Sau khi Thu Dung Vãn Tuyết rời đi, Lam Vận Trúc nói với Lý Thất Dạ:
- Nhóm sư tôn chậm nhât sẽ đến vào ngày mai, bây giờ ngươi mở đệ nhất hung mộ ra ngay sao?
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Không, tạm thời không vội, ta thu hoạch nhiều, cần ngộ đạo một phen. Ta có hiểu biết mới, cách nhìn hoàn toàn mới trong trận chiến, không chừng sẽ sáng tạo một thuật vô địch.
Trận huyết chiến rèn luyện tất cả những gì Lý Thất Dạ đã học, dung hòa mọi công pháp. Đặc biệt Lý Thất Dạ lĩnh ngộ mới về Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, phải nói là thăng hoa cực hạn.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!