Nhưng chuyện đáng sợ xảy ra, khi chiếc thuyền bay vào hư không thì như mất đi trọng lượng rơi xuống hư không sâu không thấy đáy.
Vang tiếng hét thảm thiết:
- A! A!! A!!!
Thuyền bay chở mấy trăm cường giả đại giáo, thuyền bỗng rơi xuống làm bọn họ hoảng sợ. Đám người là cường giả, phản ứng đầu tiên là bay lên thoát khỏi con thuyền.
Nhưng kết quả như nhau, bọn họ không bay được. Tại đây tu sĩ hoàn toàn mất khả năng bay lượn. Trong khoảnh khắc mặc cho đám người thi triển thân pháp như thế nào, lấy ra bao nhiêu báu vật bay đều không cứu được. Giống như chân bước vào không khí rồi té xuống, không có trọng lượng.
Mấy trăm cường giả sợ mất hồn mất vía, tiếng hét chói tai xuyên thủng hư không. Mọi người nhìn mấy trăm cường giả như sao băng rơi vào hư không vô tận, biến mất trong tầm mắt, không ai biết bọn họ rớt tới đâu.
Nhìn cảnh tượng đó, mọi người giật mình kêu lên:
- Sao . . . Sao . . . Sao có thể như vậy?
Có tu sĩ, môn phái vốn định bay ra bỗng chốc dừng bước, đánh rùng mình, im thin thít.
Một hoàng chủ cường quốc mặt không còn chút máu, đôi chân mềm nhũn:
- Không thể nào! Trong đó có thánh tôn!
Tu sĩ khi đến cảnh giới nhất định thì có thể bay lên cao, phi thiên độn địa dễ như chơi. Nếu nói tu sĩ đột nhiên không thể bay thì đả kích lớn biết mấy.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Trong tổ sơn Vạn Cốt Hoàng Tọa phát ra thanh âm già nua:
- Đây là lĩnh vực hư vô, dù ngươi có là đại hiền nếu rớt xuống là tìm chết.
Các tu sĩ, truyền thừa tim đập nhanh. Đám người không biết lĩnh vực hư vô là cái gì nhưng đại hiền đều khó thoát chết, mọi người hiểu lĩnh vực hư vô đáng sợ cỡ nào.
Có người mắt sắc chỉ phía xa, vội hỏi:
- Đó . . . Là cái gì?
Mọi người nhìn hư không bao la, phương xa có từng áng mây đỏ bay tới. Mây đỏ như máu, nhìn như máu tươi chảy ra. Các áng mây đỏ bay tới xếp thành một hàng dài, nhìn từ xa như có dòng sông máu chảy.
Các áng mây đỏ xếp hàng dài bay tới vách vực. Khi áng mây đầu tiên đụng với vách đá thì bật lại bay hướng khác, mây đó bay tới cũng dạt ra.
Thanh âm mờ ảo từ Địa Sơn bảo thụ vọng xuống, không biết ai đang nói chuyện:
- Đây là thi huyết vân trong truyền thuyết.
Khi có một đóa thi huyết vân tới gần vách vực, Địa Sơn bảo thụ xoẹt một tiếng bay lên áng mây. Thi huyết vân huyết vụ cuồn cuộn như có quái vật vươn ngàn vạn xúc tu cuốn lấy Địa Sơn bảo thụ. Trên Địa Sơn bảo thụ rũ xuống tiên quang chặn lại xúc tu huyết vụ.
Trước mắt bao người, Địa Sơn bảo thụ cưỡi thi huyết vân bay đi xa, không biết bay đi đâu.
Nhìn Địa Sơn bảo thụ của Ngu Sơn lão tiên quốc thành công cưỡi mây bay đi xa, mọi người biết ngay có chuyện gì:
- Hóa ra là cưỡi mây đi.
Có một lão tu sĩ nhảy lên thi huyết vân vừa bay đến gần. Thi huyết vân bỗng cuồn cuộn, vô số xúc tu huyết vụ quấn lấy lão tu sĩ.
Lão tu sĩ sơ sẩy không chút đề phòng bị huyết vụ quấn chặt.
- A!!!
Bỗng chốc tu sĩ thành huyết vụ, không còn mẩu xương.
Thấy cảnh tượng đó nhiều tu sĩ rùng mình, giờ bọn họ mới biết tình hình không đơn giản, thi huyết vân cực kỳ nguy hiểm.
Ong ong ong ong ong!
Tổ sơn Vạn Cốt Hoàng Tọa cưỡi một áng mây thi huyết vân, tổ sơn dễ dàng chặn lại huyết vụ nguy hiểm cưỡi thi huyết vân bay đi xa.
Tiếp theo Vạn Thế cổ quốc, Âm Dương Tiên Sư, Cự Khuyết thánh đại, các đại giáo cường quốc nhảy vào thi huyết vân. Các đại giáo cường quốc có đủ thực lực dễ dàng chặn lại uy lực thi huyết vụ.
Thấy đại giáo cường quốc nhảy lên thi huyết vân bay đi xa, tu sĩ, môn phái nhỏ khác không cam lòng cũng nhảy lên thi huyết vân.
- Chúng ta cũng nhảy vào!
Có môn phái, tu sĩ thành công dùng báu vật, công pháp chặn lại huyết vụ. Người không đỡ được thì hét thảm bị hóa thành huyết vụ, không chừa mẩu xương.
Thoáng chốc nhiều tiểu môn tiểu phái, tán tu thảo luân, kết liên minh cùng nhau cưỡi thi huyết vân đi xa.
- Chúng ta hợp tác đi.
Lý Thất Dạ là người mở ra đệ nhất hung mộ nhưn chẳng hề vội vã, hắn nhìn mọi người nhảy lên thi huyết vân, cười tủm tỉm.
Lý Thất Dạ nói với Bảo Quy Đạo Nhân:
- Chưởng môn mang mọi người nhảy lên áng mây đó cưỡi qua là được.
Bảo Quy Đạo Nhân biết Lý Thất Dạ kêu bọn họ nhảy lên thi huyết vân kia là có đạo lý, hỏi:
- Còn các người?
Lý Thất Dạ trả lời:
- Vận Trúc, Toán Thiên Đạo Nhân đi theo ta.
Miệng Lý Thất Dạ nói chuyện nhưng mắt nhìn thi huyết vân chằm chằm, lòng thầm đếm con số thi huyết vân bay qua.
Nhìn thi huyết vân Lý Thất Dạ chỉ bay tới gần, Bảo Quy Đạo Nhân hét to cùng chư lão cưỡi cá chép lớn đáp xuống thi huyết vân. Cá chép to dễ dàng ngăn huyết vụ, cá chép chở chư lão Thiên Lý Hà cưỡi thi huyết vân bay xa.
Các môn phái, tu sĩ không dám giành thi huyết vân với đế thống tiên môn như Thiên Lý Hà.
Nhìn chư lão Thiên Lý Hà cưỡi thi huyết vân đi xa, Lam Vận Trúc hỏi:
- Chúng ta đi chưa?
- Đợi đã.
Mắt Lý Thất Dạ nhìn thi huyết vân chằm chằm, tính nhẩm con số thi huyết vân bay ngang.
Không lâu sau, nơi đây ngày càng ít tu sĩ. Nhiều tu sĩ, tông môn thành công cưỡi thi huyết vân bay xa. Tiểu môn tiểu phái, tán tu sau khi hợp sức cũng có đủ thực lực chặn huyết vụ, bọn họ cưỡi thi huyết vân bay đi, cực kỳ hưng phấn. Rốt cuộc bọn họ vào đệ nhất hung mộ, tạo hóa lớn, thuật trường sinh bất tử trong truyền thuyết đang chờ họ.
Số người ngày càng ít, thật lâu sau Lý Thất Dạ chọn một thi huyết vân.
Thấy thi huyết vân bay tới, Lý Thất Dạ trầm giọng bảo với Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc:
- Chuẩn bị sẵn sàng, thánh tôn chặn huyết vụ, nhớ nghe theo lệnh của ta.
Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc không biết thi huyết vân này có gì huyền diệu nhưng đều hít sâu một hơi, không dám khinh thường. Hai người nhìn thi huyết vân chằm chằm.
Thi huyết vân bay tới gần, hai tay Lý Thất Dạ kéo Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc.
Lý Thất Dạ trầm giọng quát:
- Nhảy!
Lý Thất Dạ kéo Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc nhảy lên thi huyết vân.
Ba người nhảy lên thi huyết vân, huyết vụ cuồn cuộn, vô số xúc tu quấn hướng Lý Thất Dạ, Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc. Toán Thiên Đạo Nhân đứng bên tay trái Lý Thất Dạ giơ cờ cũ, rồng bay phượng múa, pháp tắc rũ xuống chặn huyết vụ lại. Lam Vận Trúc đứng bên trái khẽ quát, không thấy nàng có hành động gì, ngôi sao vờn quanh dễ dàng ngăn huyết vụ.
Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc chặn huyết vụ, Lý Thất Dạ bình yên đứng chính giữa. Ngay khi nhảy lên thi huyết vân thì Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, lòng thầm ước lượng tuyến đường bay của thi huyết vân.
Toán Thiên Đạo Nhân, Lam Vận Trúc không biết Lý Thất Dạ đang làm gì, hai người hết sức cẩn thận phòng ngự huyết vụ không ngừng tấn công.
Ba người cưỡi thi huyết vân bay đi xa, các áng thi huyết vân xếp thành hàng dài như dòng sông máu chảy trong hư không mênh mang.
Không biết thi huyết vân dòng sông máu bay bao lâu, khi đén một vị trí thì các thi huyết vân tách ra. Mỗi thi huyết vân bay hướng khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!