Về lý luận thiên mệnh chân thạch luôn có tranh cãi không dứt. Có người đông ý thuyết chỉ có thiên mệnh chân thạch thích hợp nhất, không có thiên mệnh chân thạch mạnh nhất. Nhưng có người phản đối.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc tìm kiếm dưới chân núi thật lâu. Lý Thất Dạ không tìm được thiên mệnh chân thạch thích hợp Lam Vận Trúc, ngược lại hắn có hmấy khối thiên mệnh chân thạch nhảy lên.
Lý Thất Dạ nhìn trúng một khối thiên mệnh chân thạch như ngọc bích, khom lưng nhặt lên:
- Khối này không tệ.
Ong ong ong ong ong!
Ngay khi Lý Thất Dạ nhặt thiên mệnh chân thạch lên, một con phệ kim trùng chui ra khỏi mặt đất bay hướng Lý Thất Dạ. Tốc độ phệ kim trùng siêu nhanh, Lý Thất Dạ càng mau hơn. Phệ kim trùng chưa đến gần Lý Thất Dạ đã bị hai ngón tay kẹp chặt.
Răng rắc!
Phệ kim trùng bị bóp chết.
Nhìn Lý Thất Dạ nhẹ nhàng bóp chết phệ kim trùng, Lam Vận Trúc hỏi:
- Ngươi tu luyện thể gì?
Người khác không biết, Lam Vận Trúc thì chắc chắn Lý Thất Dạ tu luyện tiên thể thuật, nhưng tiên thể của hắn cho nàng cảm giác rất lạ. Lam Vận Trúc không phân biệt được Lý Thất Dạ tu luyện tiên thể gì.
Lam Vận Trúc nằm mơ cũng không ngờ Lý Thất Dạ tu luyện hai tiên thể thuật, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Chuyện này thì . . . Về sau nàng sẽ biết.
Lý Thất Dạ cất thiên mệnh chân thạch đã chọn đi.
Lam Vận Trúc nhìn Lý Thất Dạ chọn mấy thiên mệnh chân thạch rất đặc biệt, nàng biết nàng định làm gì:
- Ngươi cảm thấy mấy khối thiên mệnh chân thạch này có thể thiên uẩn hợp đạo?
- Không chắc là ta.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
- Chưa chắc ta thích hợp thiên uẩn hợp đạo, nhưng nếu tìm dúng người thì có cơ hội rất lớn. Không chừng ta có thể sáng tạo kỳ tích.
Lam Vận Trúc không nói gì thêm, thiên uẩn hợp đạo trong mắt mọi người là lý luận suông, nhiều tu sĩ chưa từng nghe tên nó.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc tìm kiếm gần hết chân núi nhưng không thấy thiên mệnh chân thạch thích hợp cho nàng.
- Thôi, lên núi nhìn xem.
Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn Thần Long sơn, nheo mắt nói:
- Nàng dùng Mệnh Hà Thiên Hồi dùng đạo cơ, theo ta được biết có một khối thiên mệnh chân thạch rất thích hợp tình huống của nàng. Chỉ tu thiên mệnh bí thuật, ta nghĩ thiên mệnh chân thạch đó tuyệt đối thích hợp, nhưng không biết nó có còn không.
Nghe Lý Thất Dạ nói, Lam Vận Trúc hung tợn trừng hắn:
- Cái gì? Ngươi biết trên núi có một khối thiên mệnh chân thạch thích hợp ta nhưng không nói, hại ta ở đây cùng ngươi ngớ ngẩn tìm kiếm?
Lý Thất Dạ nhìn bộ dáng Lam Vận Trúc hung dữ, trêu ghẹo:
- Nha đầu, chú ý phong độ. Nàng là tiên nữ Thiên Lý Hà, mọi người đều biết đại mỹ nhân, đại thục nữ siêu phàm thoát tục. Bộ dạng mẫu dạ xoa như thế không sợ mất hết danh tiếng sao?
Lam Vận Trúc tức hộc máu:
- Ngươi . . .!
Lam Vận Trúc nghiến răng nói:
- Tên chết tiệt, có ngày ta sẽ cho ngươi biết tay!
Lý Thất Dạ không để bụng Lam Vận Trúc uy hiếp, thản nhiên nói:
- Nha đầu, ta làm vậy là vì tốt cho nàng, cho nàng chút mặt mũi. Nếu tìm thiên mệnh chân thạch thích hợp dưới này là tốt nhất, lỡ ta nói cho nàng, để nàng đi lên trên đó ngay rồi không được tảng đá kia nhận chủ thì rất quê. Mọi người đều biết nàng là thiên tài, tiên nữ, không làm gì được một tảng đá thì còn mặt mũi nào?
Lam Vận Trúc tức giận phồng má trừng Lý Thất Dạ:
- Đại thúc xem thường người quá, năm xưa trong thánh hồ ta một hơi được ba thiên mệnh chân thạch công nhận, tất cả đều là bát đạo thiên uẩn! Dù là cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch thì ta rất có tự tin.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Như trước kia chúng ta đã nói, thiên mệnh chân thạch không phải có nhiều đạo uẩn thì càng cường đại, tuy rằng có một ít thiên mệnh chân thạch không được bát đạo, cửu đạo thiên uẩn nhưng chúng nó rất kiêu ngạo. Một số thiên mệnh chân thạch đặc biệt, dù thiên phú có kỳ tài ngút trời cỡ nào cũng sẽ không được chúng nó nhận chủ. - Hừ! Hay chúng ta cá cược đi?
Lam Vận Trúc bực tức trừng Lý Thất Dạ:
- Bây giờ ngươi nói cho ta biết khối thiên mệnh chân thạch kia ở đâu, để ta nhìn xem nó ghê gớm cỡ nào.
- Tất nhiên.
Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Lam Vận Trúc:
- Nhưng không biết nàng muốn đánh cuộc cái gì? Khi thua đừng khóc.
Bị Lý Thất Dạ khiêu khích, Lam Vận Trúc tức tối trừng hắn. Bỗng Lam Vận Trúc xoe tròn mắt tinh nghịch, không còn tức giận nữa.
Lam Vận Trúc cười khúc khích:
- Đại thúc, hay chúng ta cá cược lớn một chút. Lát nữa lên núi, chúng ta đánh cuộc một keo xem ai được nhiều thiên mệnh chân thạch công nhận hơn? Người được nhiều thiên mệnh chân thạch công nhận sẽ thắng, đại thúc thấy sao?
Lý Thất Dạ nhìn Lam Vận Trúc, mỉm cười nói:
- Nàng muốn cá cược thật sao?
Lý Thất Dạ nghĩ đến chuyện rất thú vị:
- Nàng cảm thấy mình sẽ thắng?
Lam Vận Trúc phồng má, cười nói:
- Tất nhiên dám, tiểu nữ tử như ta dám cá cược, chẳng lẽ đại thúc không dám? Nếu đại thúc thua thì cho ta một giọt ngân hà vạn vật thủy.
Lý Thất Dạ cười nói:
- Thì ra nha đầu ham ngân hà vạn vật thủy của ta, nhưng lỡ nàng thua thì đưa gì cho ta?
Lam Vận Trúc ưỡn ngực to nói:
- Đại thúc, ta dám chơi dám chịu. Bảo khí, tiên vật, đan dược, ngươi muốn gì cứ nói đi, thứ gì ta làm được thì chắc chắn sẽ không quỵt!
Lý Thất Dạ sờ cằm, nhìn Lam Vận Trúc từ trên xuống dưới, cười truê chọc:
- Bảo khí tiên vật không hấp dẫn ta, nếu nàng thua thì đêm nay cởi sạch ra cho ta ngắm được không?
- Cởi cái đầu ngươi, đồ xấu xa háo sắc!
Mặt Lam Vận Trúc đỏ rực đá Lý Thất Dạ, nghiến răng ken két.
Lý Thất Dạ cười ung dung:
- Nha đầu, dám đánh cuộc hay không?
Lam Vận Trúc tức giận mặt đỏ rực trừng Lý Thất Dạ. Lam Vận Trúc đỏ mặt, biểu tình xấu hổ, mắt trong suốt ướt sũng nước thật xinh đẹp.
Lý Thất Dạ, Lam Vận Trúc chưa quyết định cá cược thì một người từ trên trời giáng xuống Thần Long sơn.
Nhìn người từ trên trời giáng xuống, tu sĩ vừa đến Thần Long sơn hay đã leo lên núi thử vận may đều rung động:
- Truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc!
Lam Vận Trúc rất bất ngờ:
- Tiên Phàm!
Người từ trên trời giáng xuống là Tiên Phàm, truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc. Gã vẫn bao phủ trong ngũ hành tiên giáp, không thấy rõ mặt mũi, vóc dáng như thế nào. Từ đầu đến cuối không ai biết người trong ngũ hành tiên giáp là nam hay nữ, chỉ biết đó là nhân tộc, tên Tiên Phàm, truyền nhân Ngu Sơn lão tiên quốc. Trừ mấy thông tin này ra người ngoài không biết gì khác hơn.
Nhìn Tiên Phàm đến, quỷ tộc tâm cao khí ngạo không kiềm được tim rớt cái bịch:
- Tồn tại có thể chiến đấu với Đế Tọa đại nhân.
Thiên tài quỷ tộc trẻ tuổi hay đại nhân vật thế hệ trước đều không dám xem thường Tiên Phàm.
Có người nhìn Tiên Phàm bị ngũ hành tiên giáp bao phủ toàn thân, kính sợ nói:
- Tiếc rằng đệ nhất hung mộ mở hơi sớm, hắn và Đế Tọa không thể phân ra thắng bại, cùng nhau chạy vào đệ nhất hung mộ.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!