Tiếng rống xé rách thiên địa, mười mấy lão nhân lao ra ngoài, thần quang nhấp nháy quanh thân như các thần linh, cường đại khiến người run rẩy. Nhìn thần uy của bọn họ, thánh tôn không đứng vững.
Khi mười mấy lão nhân ra khỏi doanh địa Tổ thành, Lý Thất Dạ ra tay trước.
- Ai chắn ta thì chết!
Âm Dương Luyện tiên kính ầm vang, mặt trăng máu, mặt trời vàng hiển hiện. Huyết khí cường đại nhất thúc giục đạo hạnh của Lý Thất Dạ.
Trong phút chốc hai tay Lý Thất Dạ cầm Âm Dương Luyện tiên kính, Âm Dương Luyện tiên kính chói lòa hơn cả mười vầng mặt trời.
Âm Dương Luyện tiên kính bộc phát một kích chung cực ngang ngửa với một kích thiên mệnh. Có thể nói đây là một kích thiên mệnh tiên đế dốc sức đánh ra.
Một kích thiên mệnh là đòn chung cực nhất của tiên đế chân khí, một kích này làm đại hiền thành tro bụi, không thể ngăn cản.
Âm Dương Luyện tiên kính như mở ra cánh cửa tiên giới, hai chân tiên giá lâm. Một chân tiên là Chính Dương vô thượng, đốt cháy cửu thiên. Chân tiên khác là Huyền Âm không gì sánh được, âm luyện vạn giới!
Một kích vô địch, thánh tôn, thánh hoàng bị trấn áp nằm dẹp dưới đât không ngẩng đầu lên nổi.
Âm Dương Luyện tiên kính hiện ra, vạn giới ầm vang. Các tu sĩ trong năm vực đệ nhất hung mộ sợ hết hồn. Lão tổ đại giáo cảm nhận lực lượng hủy thiên diệt địa, mặt trắng không còn chút máu.
Có lão tổ đại giáo hoảng sợ nói:
- Điên sao? Đây là đế đồ hay một kích thiên mệnh? Đây là dấu hiệu đánh xuyên ngũ vực sao?
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Đế đồ y chỉ một kích chung cực nhất của tiên đế bảo khí. Một kích thiên mệnh là một kích chung cực của tiên đế chân khí, toàn là đòn vô địch. Có thể nói trên đời này ít ai có thể đánh ra một kích chung cực của đế khí.
Hai chân tiên giá lâm đồ sát mọi thứ trước mắt. Chính Dương vô thượng, Huyền Âm không gì sánh được, cực âm cực dương, nào ai chắn được?
Thấy Lý Thất Dạ đánh ra một kích vô địch của Âm Dương Luyện tiên kính, thành chủ Tổ thành hoảng sợ:
- Một kích rực rỡ, thuật độc nhất vô nhị của Phi Dương tiên đế, rút!
Thành chủ Tổ thành có nghe nói về một kích kia, vì Phi Dương tiên đế từng dùng chiêu này giết Tổ giới trời sụp đất nứt.
Nhưng đã muộn, cực âm cực dương quét qua, mọi thứ thành tro. Mười mấy lão nhân Tổ thành bị diệt sạch không chừa mẩu xương.
Một kích kia Lý Thất Dạ vượt qua Thiên Lăng, bước vào tử đồ, tư thế bá đạo không gì sánh được, ngạo thị cửu thiên thập địa.
Nhiều cường giả Tổ giới không một ai ngăn được Lý Thất Dạ, bị hắn mở con đường máu. Như Lý Thất Dạ đã nói, dùng máu rửa sạch con đường hắn đi.
Trong doanh địa Tổ thành vang tiếng gầm giận dữ:
- Tiểu súc sinh!
Đế uy mênh mông, có lão bất tử Tổ thành phong ấn không chịu nổi nhục nhã gầm lên. Một nhân vật đẳng cấp lão tổ phóng lên cao, đế uy vô tận cuồn cuộn, hiển nhiên lão mang theo đế khí.
Thành chủ Tổ thành quát ngăn lại đại nhân vật lão tổ cầm đế khí:
- Đừng đuổi theo, để hắn đi! Không đáng hao tổn thọ nguyên vì một tiểu bối!
Lúc này Lý Thất Dạ đã bước vào tử đồ Thiên Lăng. Lý Thất Dạ đứng yên, xoay người đối diện thành chủ Tổ thành, đại nhân vật lão tổ Tổ thành, thái độ nhàn nhã.
Lý Thất Dạ cất đi Âm Dương Luyện tiên kính, nhìn nhân vật lão tổ cầm đế khí.
Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
- Ta tạm thời bận việc cần vào tử đồ một chuyến, không rảnh nói chuyện với các ngươi. Chờ ta trở lại sẽ đạp nát Tổ thành các ngươi!
Nhân vật lão tổ Tổ thành tức giận hộc máu, xúc động muốn lao lên. Lý Thất Dạ đồ sát gần trăm Tổ thành trong khoảnh khắc, bao gồm đỉnh thánh hoàng cũng không tha, hỏi sao Tổ thành không phát cuồng?
Thành chủ Tổ thành bình tĩnh lạ lùng:
- Kệ hắn, thiên đường có lối hắn không đi.
Thành chủ Tổ thành lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, đôi mắt diễn biến pháp tắc đáng sợ. Từ khi Lý Thất Dạ bước vào tử đồ, thành chủ Tổ thành nhìn hắn như ngó người chết.
Lý Thất Dạ tuyên bố làm tu sĩ các tộc trợn tọn mắt. Quá ngông cuồng, tuyên bố diệt Tổ thành. Đương thời không ai dám nói lời đó, chỉ mỗi mình Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lười nhìn đối phương, hắn xoay người biến mất trong tử đồ.
Đại nhân vật lão tổ Tổ thành tức hộc máu, chửi tục:
- Đi chết đi, dừng sống trở ra, nếu không lão phu tiễn ngươi xuống địa ngục!
Lão tổ Tổ thành tức run người, nhưng thấy Lý Thất Dạ bước vào tử đồ thì không đuổi theo.
Thành chủ Tổ thành rất bình tĩnh, vì Lý Thất Dạ đã là người chết trong mắt gã. Từ vạn cổ đến bây giờ không ai sống ra khỏi tử đồ, dù là thần hoàng cũng chết thảm trong đó.
Mới rồi Lý Thất Dạ bá khí làm đám người sợ hãi nhìn nhau, giờ tận mắt nhìn hắn vào tử đồ càng làm bọn họ xoe tròn mắt.
Nhiều người thấy Lý Thất Dạ đi vào tử đồ, cảm giác đầu tiên là hắn bị điên, đầu có vấn đề, chán sống.
Nhìn Lý Thất Dạ biến mất trong tử đồ, đám người nhìn nhau, thánh hoàng thế hệ trước ngơ ngẩn hỏi:
- Hắn bị điên sao?
Nếu Lý Thất Dạ đi sinh đồ thì mọi người còn hiểu được, đi thông hết mọi cửa ải là tượng trưng cho thiên tài vô địch vạn cổ. Đế Tọa từng xông vào sinh đồ, bây giờ Lý Thất Dạ đánh bại gã, hắn xông sinh đồ là đương nhiên.
Nhưng có vẻ Lý Thất Dạ bị khùng, hắn chạy vào tử đồ.
Tử đồ mười chết không sống là cuyện tất cả đều biết. Từ vạn cổ đến bây giờ chưa từng nghe có ai sống ra khỏi tử đồ, dù là thần hoàng vô địch cũng không ngoại lệ. Thần hoàng, đó là tồn tại vô địch, có thể tranh tài đấu ba, năm trăm chiêu với tiên đế.
Thử nghĩ xem, thần hoàng chết trong tử đồ thì những người khác càng đừng mơ. Từ vạn cổ đến bây giờ chưa từng nghe có ai sống ra khỏi tử đồ, giờ Lý Thất Dạ chạy vào đó.
Mọi người có ý nghĩ đầu tiên là Lý Thất Dạ bị khùng.
Tin tức khuếch tán, đám người hết hồn. Biết Lý Thất Dạ vào tử đồ, chuyện hắn khiêu chiến Tổ thành, tuyên bố muốn tiêu diệt Tổ thành đã trở nên cỏn con.
- Đây đúng là trời làm nghiệt có thể sống, tự tạo nghiệt không thể sống.
Đại nhân vật nhân tộc nghe tin xong cảm thán rằng:
- Đang sống yên lành khi không chạy vào tử đồ, không chán sống thì là gì?
Nhiều đại nhân vật nhân tộc tiếc nuối thở dài.
Cường giả nhân tộc nói:
- Lý Thất Dạ bị gì vậy? Đánh bại Đế Tọa, có mười hai mệnh cung, hắn đã là đệ nhất nhân U Thánh giới, tương lai thành tựu tiên đế tuyệt đối không thành vấn đề. Hắn cứ đi tiếp chắc chắn vô địch thiên hạ. Đang sống tốt sao đột nhiên vào tử đồ?
Trong phút chốc nhiều người không hiểu tại sao Lý Thất Dạ chọn đi tử đồ, tất cả có chung kết luận là: Lý Thất Dạ chán sống.
Trong khi tu sĩ trong thiên hạ khó hiểu, cảm thấy Lý Thất Dạ chán sống, lần này hắn chết chắc thì Lý Thất Dạ đang đi trong tử đồ.
Tử đồ một mảnh tĩnh lặng, thiên địa bị sương mù đang sợ bao phủ. Lý Thất Dạ chậm rãi vào sâu trong tử đồ, xác chết dưới chân hắn ngày càng nhiều. Từ các xác chết nhìn ra được lúc còn sống toàn là loại nổi tiếng như cồn, nhân vật đại hiền.
Lý Thất Dạ đi trong tử đồ, đạp qua các khung xương trắng hếu. Tử đồ yên lặng, yên tĩnh đáng sợ. Chỉ nghe tiếng Lý Thất Dạ đạp lên khúc xương kêu răng rắc.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!