Tỳ nữ nói với Lý Thất Dạ:
- Công tử, đây là chút tấm lòng của chủ nhân chúng ta, là chí tôn lệnh thạch nhân phường. Sau này mong công tử ghé thăm nhiều hơn.
Chí tôn lệnh thạch nhân phường, người có được toàn là yêu hoàng một nước, lão tổ đại giáo, thân phận cao quý. Bọn họ là khách quý chí tôn của thạch nhân phường, người bình thường không với tới được.
Bạch Ông rất quen thuộc quốc đô, thấy thạch nhân phường dâng lên chí tôn lệnh thì rung động. Trong Cự Trúc quốc, mười tám yêu vương còn không có chí tôn lệnh, mỗi mình yêu hoàng là có. Bây giờ thạch nhân phường đưa tặng một chí tôn lệnh cho Lý Thất Dạ, quá rộng rãi.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn, hắn tùy tay giao chí tôn lệnh cho Thạch Hạo.
Thạch Hạo ngây người, gã từ nhỏ đến lớn chưa từng cầm thứ tượng trưng cho thân phận thế này.
Khi người đấu giá bước lên bục, Lý Thất Dạ ngồi bên ban công nói:
- Bắt đầu đấu giá, nhìn xem thạch nhân phường có thể lấy ra thứ tốt gì.
Bạch Ông, Thạch Hạo theo bên Lý Thất Dạ. Lần đầu tiên hai người đến đấu giá đẳng cấp thế này, bọn họ được mở rộng tầm mắt.
Trong phòng đấu giá có nhiều phòng riêng, có người ngồi ở ban công. Có phòng riêng tối đen, thấp thoáng bóng người nhưng không quá rõ ràng.
Trong trường hợp này, trong phòng đấu giá cao cấp như vậy, có người thích lộ mặt, có người thích ẩn núp giấu tên. Nhưng mặc kệ thế nào, đám người này có lai lịch kinh người, uy danh hiển hách.
Bạch Ông đứng trên ban công, lão có kiến thức rộng, nhận ra nhiều đại nhân vật.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạch Ông lẩm bẩm:
- Cửu Chỉ dược sư, Thiển Cốc Giao Long Vương Thiên Hỏa Thạch Thánh, hoàng chủ Thạch Cự quốc . . .
Nếu bảo có ai ngồi ở ban công làm Lý Thất Dạ quen mắt thì có một người. Một thiếu nữ ngồi ở ban công, nàng kiêu ngạo như phượng hoàng. Trước mắt mọi người, thiếu nữ như phượng hoàng khoe lông chim xinh đẹp.
Đó là thiếu nữ kiêu ngạo kết thù với Lý Thất Dạ, truyền nhân Tiễn gia, Tiễn Vô Song.
Thiếu nữ kiêu ngạo Tiễn Vô Song thấy Lý Thất Dạ ngồi trên ban công thì ánh mắt lạnh lẽo, tia sáng mũi tên lóe qua. Tiễn Vô Song không thèm nhìn Lý Thất Dạ, dĩ nhiên nàng sẽ không thân thiện với hắn.
Người đấu giá đứng trên đài mở miệng nói:
- Các vị khách quý, cuộc đấu giá hôm nay chính tức bắt đầu. Đấu giá nửa vòng sau tình cờ là đấu giá lớn mỗi năm một lần nên vật phẩm đấu giá chắc chắn sẽ khiến các vị khách quý. Thạch nhân phường chúc các ngươi vị khách quý thắng lợi trở về, không uổng chuyến đi.
Vật đấu giá đầu tiên được đưa lên.
Người đấu giá nói:
- Vật phẩm đấu giá đầu tiên coi như món điểm tâm. Thạch Dược giới chúng ta là nơi có nhiều dược sư nhất, hôm nay khách quý tụ tập có nhiều dược sư đỉnh cao. Ta nghĩ vật phẩm đấu giá đầu tiên sẽ làm dược sư thích.
Người đấu giá mở hộp báu ra, cái hộp rất to, bên trong chứa đầy đát màu tím, tử khí lượn lờ, linh khí khiếp người.
- Đây là cực phẩm dất nuôi dược, tử tâm dược nê.
Người đấu giá giới thiệu:
- Tử tâm dược nê thích hợp bồi dưỡng các loại linh dược đan thảo, đặc biệt là hồn thảo, hiệu quả khỏi phải nói. Tuy chỉ có một hộp tử tâm dược nê nhưng nếu dùng nó nuôi trồng một gốc linh dược đan thảo mình thích thì dư dả. Hộp tử tâm dược nê này giá khởi điểm là ba vạn khối thánh tôn tinh bích.
Có dược sư báo giá ngay:
- Bốn vạn khối thánh tôn tinh bích!
Đối với dược sư, trồng dược là học vấn rất tâm sâu. Với dược sư, đặc biệt là đại giáo cường quốc, bọn họ rất muốn trồng ra linh dược tuyệt thế vô song.
Nuôi dược, đất dược, nước phù sa, thuật dược dều cực kỳ quan trọng. Dược tốt khó tin, đất tốt càng khó kiếm. Trong giới dược sư, đất tốt luôn đắt hàng, càng đừng nói ở Thạch Dược giới nơi dược sư phát triển mạnh.
Có đại nhân vật kêu giá cao hơn:
- Năm vạn khối thánh tôn tinh bích!
Người đầu mới báo giá xong người sau đã nâng lên:
- Tám vạn khối thánh tôn tinh bích!
- Mười vạn khối thánh tôn tinh bích!
Sau các vòng nâng giá, cuối cung hộp tử tâm dược nê bán với giá tám mươi vạn khối thánh tôn tinh bích, đúng là giá trên trời.
Vật phẩm đấu giá thứ hai được đưa lên, người đấu giá nói:
- Vật phẩm đấu giá thứ hai là một bình thọ huyết. Đây là thọ huyết của một con thọ tinh hoạt động ban đêm, tuổi thọ là hai trăm ba mươi vạn năm. Ích lợi thọ huyết như thế nào không cần ta nói nhiều, đây là cực phẩm mà thánh hoàng cần có, giá khởi điểm là bốn mươi vạn thánh hoàng tinh bích.
Người đấu giá thốt lời làm nhiều đại nhân vật rung động. Đương thời nhiều nhân vật thánh hoàng tay cầm quyền to, bao nhiêu thánh hoàng đã rất già, sắp hết tuổi thọ. Thọ huyết là vị thuốc chính luyện thọ dược, một bình thọ huyết hai trăm ba mươi vạn năm tuyệt đối là cực phẩm với thánh hoàng, dù là thánh hoàng đẳng cấp nào.
Các đại nhân vật không ngồi yên, thi nhau kêu giá, cạnh tranh kịch liệt. Cuối cùng bình thọ huyết bán với giá ba trăm bảy mươi vạn thánh hoàng tinh bích.
Vài món vật phẩm đấu giá tiếp theo toàn là báu vật hiếm có, những người mua đa số là đại nhân vật lắm tiền nhiều của nên ra giá dữ dội. Có một, hai món vật phẩm đấu giá bị nâng giá trên trời.
Trong quá trình đấu giá, thiếu nữ kiêu ngạo Tiễn gia Tiễn Vô Song ra tay rất rộng rãi. Tiễn Vô Song mở miệng kêu giá luôn cao hơn người khác, bộ dáng 'bản tiểu thư dư tiền'.
Nên khi Tiễn Vô Song kêu giá không ai giành với nàng, dù có muốn cũng không giành được. Hơn nữa các đại nhân vật có mặt tuy xuất thân từ đại giáo cường quốc, trong đó có lão tổ đại giáo cường quốc nhưng Tiễn Vô Song là thiên kim tiểu thư của Tiễn gia, mà Tiễn gia là đế thống tiên môn. Người bình thường không dám giành với Tiễn Vô Song, lão tổ đại giáo không muốn tranh cướp với vãn bối như nàng.
Trừ Tiễn Vô Song ra tay khoác xước, có một thanh niên khác cũng rất rộng rãi. Thanh niên từng đẩy một vật phẩm đấu giá lên giá trên trời, không chút do dự mua nó, chứng minh gã không thiếu tiền.
Lý Thất Dạ không thèm nhìn các vật phẩm đấu giá, chúng nó quá bình thường với hắn, lười kêu giá.
Bạch Ông, Thạch Hạo không sánh bằng Lý Thất Dạ. Nhất là Thạch Hạo, gã ít trải đời. Hôm nay mỗi một báu vật đấu giá ở trong mắt Bạch Ông, Thạch Hạo là tuyệt thế trân phẩm, mấy thứ này trước kia bọn họ không dám mơ, bây giờ may mắn được thấy.
Nếu Lý Thất Dạ không mang hai người tham gia đấu giá nửa vòng sau có lẽ Bạch Ông, Thạch Hạo sẽ không được thấy nhiều trân phẩm tuyệt thế như vậy.
Các vật phẩm được đấu giá hết, chờ mãi cuối cùng lô thần trong tin đồn xuất hiện.
Lô thần bị đưa lên đài đấu giá, trông hình dạng như khúc cây, rất cổ kính. Lô thần không có khí thế kinh thiên nhưng nó có đạo vận sâu dày.
Người đấu giá giới thiệu lô thần này:
- Vật phẩm đấu giá tiếp theo chính là lô thần, nói dến thì lô thần có lai lịch kinh thiên, nó chảy ra từ Dược quốc.
Người đấu giá thốt lời làm các người mua không ngồi yên, rục rịch xôn xao. Các cặp mắt sáng rực nhìn lô thần chằm chằm.
Có đại nhân vật ngồi không yên, lập tức trầm giọng hỏi:
- Lô thần từ Dược quốc? Là vị dược đế nào?
- Bẩm vị khách quý kia, lô thần này do Bách Thảo dược đế sở hữu.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!