Đám dược sư trẻ tuổi trông thấy Lý Thất Dạ thì rất thất vọng.
Mọi người đều biết vì Lý Thất Dạ làm bọn họ bị loại khỏi danh sách, trước đó chưa thấy mặt hắn, các dược sư cứ nghĩ hắn là nhân vật ba đầu sáu tay hay thần nhân tuyệt thế vô song gì.
Giờ xem ra Lý Thất Dạ chỉ là nhân tộc rất bình thường, tiểu bối không có chút khác lạ.
Nhìn Lý Thất Dạ bình thường, nhiều dược sư thầm coi rẻ:
- Tại sao Cự Trúc quốc xem trọng Lý Thất Dạ này? Chẳng lẽ vì hắn có chút tài thuật luyện đan?
Không trách đám dược sư, vì dược sư nào có chút thành tựu sẽ khác hẳn ngay. Hoặc là mùi thuốc thơm nức, hoặc có điểm gì khác người. Lý Thất Dạ thì nhìn ngang ngó dọc không có gì lạ trừ xuất thân của hắn, nhân tộc.
Có dược sư nghe tin đồn, mở miệng nói:
- Nghe nói hắn ném vạn kim, bạo tay rộng rãi hù chết người.
Dược sư trẻ tuổi không phục hừ lạnh một tiếng:
- Cái này liên quan gì ném vạn kim? Cự Trúc quốc không phải tìm kim chủ mà tìm dược sư.
Nhiều dược sư thấy Lý Thất Dạ bình thường thì không phục. Có dược sư trẻ tuổi nổi ý muốn khiêu chiến Lý Thất Dạ, bọn họ không tin tiểu tử nhân tộc bình thường này mạnh hơn mình. Nhưng sợ hoàng uy của Tử Yên phu nhân nên đám dược sư trẻ tuổi không dám khiêu chiến.
Dược sư khác không dám khiêu chiến Lý Thất Dạ nhưng không có nghĩa là Khánh Dư sợ. Khánh Dư thấy Tử Yên phu nhân luôn theo bên cạnh dẫn đường Lý Thất Dạ thì hừ mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Khánh Dư là đệ nhất dược sư Cự Trúc quốc, gã bị Lý Thất Dạ thay thế, lòng luôn bực tức. Bây giờ thấy tiểu bối vô danh được lễ ngộ quy cách cao, có Tử Yên phu nhân dẫn đường làm Khánh Dư hụt hẫng.
Đãi ngộ khác biệt làm Khánh Dư rất khó chịu, gã trút cơn giận vào Lý Thất Dạ.
Khánh Dư hừ mạnh bước tới trước, khom người hướng Tử Yên phu nhân, sau đó hỏi thẳng Lý Thất Dạ:
- Ngươi là Lý Thất Dạ đúng không?
Khánh Dư hùng hổ tỏ rõ ý đồ không tốt, ai đều nhìn thấy. Tử Yên phu nhân nhíu mày.
Các dược sư phấn chấn tinh thần. Nhiều dược sư thi đậu vốn gai mắt Lý Thất Dạ, nhưng sợ tôn uy của Tử Yên phu nhân nên không dám tiến lên. Bây giờ Khánh Dư khiêu khích, đám dược sư trẻ tuổi vui vẻ xem náo nhiệt.
Khánh Dư hùng hổ đến, ý đồ gây hấn, Lý Thất Dạ không thèm nhướng mắt nhìn, ung dung ngắm linh dược đan thảo.
Thấy thái độ của Lý Thất Dạ càng làm Khánh Dư bực bội hơn, gã là ai? Dù không bằng Hoàng Phủ Hào danh chấn thiên hạ nhưng trong Cự Trúc quốc cũng nổi tiếng như cồn, được gọi là đệ nhất dược sư trẻ tuổi trong Cự Trúc quốc, danh xứng với thực.
Khánh Dư lạnh lùng hỏi:
- Như thế nào? Chẳng lẽ không có can đảm nhận mình là ai?
Tử Yên phu nhân nhíu mày nói:
- Khánh Dư, không được vô lễ. Làm khách trong dược viên toàn là khách quý của Cự Trúc quốc, đừng đi quá giới hạn.
Tử Yên phu nhân nói rất rõ ràng, nàng đang cảnh cáo Khánh Dư. Tuy Khánh gia khá lớn trong Cự Trúc quốc, đôi khi hoàng cung cần nhờ Khánh gia, nhưng Khánh Dư so với Lý Thất Dạ, bên nào nặng bên nào nhẹ trong lòng Tử Yên phu nhân rất rõ ràng. Nguyên Khánh gia không đáng giá bằng Lý Thất Dạ.
Tử Yên phu nhân là chủ một nước, yêu hoàng một thế hệ, không giận mà uy. Tử Yên phu nhân nói chuyện, người nghe tim rớt cái bịch, hoàng uy hùng dũng, không ai cản nổi.
Dược sư khác tuy muốn khiêu chiến Lý Thất Dạ nhưng bọn họ không có tự tin như Khánh Dư, toàn đứng ngoài xem.
Hoàng Phủ Hào nhếch mép cười nhạt bàng quan, gã muốn nhìn xem Lý Thất Dạ có năng lực gì. Hoàng Phủ Hào cũng muốn thử Lý Thất Dạ nhưng thấy Khánh Dư ra tay thì gã vui vẻ đứng xem.
Tử Yên phu nhân phát ra hoàng uy làm tim Khánh Dư rớt cái bịch, nàng tỏ rõ thiên vị Lý Thất Dạ tăng thêm bât mãn trong lòng gã.
Khánh Dư bình tĩnh tinh thần, hít sâu. Khánh Dư cắn răng, gã làm liều. Khánh Dư không tin địa vị Khánh gia trong Cự Trúc quốc không làm gì được một tiểu bối vô danh.
Khánh Dư biết hành động của gã là xúc phạm hoàng uy của Tử Yên phu nhân, nhưng gã tin tưởng địa vị, sức ảnh hưởng Khánh gia trong Cự Trúc quốc. Khánh Dư tin chuyện này sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ biến thành không có.
Khánh Dư hít sâu, chắp tay vái Tử Yên phu nhân, vẻ mặt trịnh trọng, nghiêm túc nói:
- Bệ hạ, người là chủ một nước, tại hạ không có ý xúc phạm bệ hạ. Nhưng tại hạ là dược sư, tuân theo quy tắc dược sư. Nếu Lý Thất Dạ tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc, tức là nói hắn là dược sư trẻ tuổi xuất sắc nhất Cự Trúc quốc, chỉ mình hắn có tư cách tham gia đại hội dược sư . . . - Tại hạ không có ý chất vất quyết định của bệ hạ. Bệ hạ anh minh thần vũ, quyết định này không sai. Nhưng cùng là dược sư, nếu Lý Thất Dạ là đệ nhất dược sư Cự Trúc quốc thì ta nên khiêu chiến, nhìn xem hắn có tư cách trở thành đệ nhất dược sư của Cự Trúc quốc chúng ta không!
Khánh Dư nói ung dung bình tĩnh, tiến lùi khéo léo, không có điểm nào trách móc được.
Lý Thất Dạ níu mày, trầm giọng nói:
- Tạo nghệ dược đạo của Lý công tử không chỗ xoi mói, các vương đều chứng kiến đan thuật vô thượng của hắn.
Khánh Dư vội nói:
- Tại hạ tin tưởng bệ hạ, tin các vị yêu vương. Nhưng là dược sư, đứng trên lập trường dược đạo, mọi người luận bàn một chút tạo nghệ dược đạo là nên. Huống chi Lý Thất Dạ tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc chúng ta, nên khiến mọi người thấy tận mắt thuật dược đạo của hắn. Bệ hạ thấy có đúng không?
Các dược sư reo hò:
- Đúng rồi bệ hạ, nếu Lý Thất Dạ dược đạo vô song thì nên cho mọi người được mở rộng tầm mắt!
Các dược sư reo hò ủng hộ Khánh Dư cũng đúng, trong đám có nhiều thi đuậ giờ bị gạch khỏi danh sách, lòng bất mãn. Chẳng qua sợ hoàng uy của Tử Yên phu nhân nên không ai dám nói gì.
Thấy Khánh Dư không chết tâm, ánh mắt Tử Yên phu nhân nghiêm khắc. Tử Yên phu nhân muốn đuổi Khánh Dư đi không khó gì, nhưng nàng vẫn nhìn Lý Thất Dạ xem hắn định xử lý thế nào.
Lý Thất Dạ thu về tắm mắt ngắm linh dược đan thảo, liếc Khánh Dư.
Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:
- A? Muốn khiêu chiến dược đạo của ta?
Khánh Dư thấy bộ dáng của Lý Thất Dạ thì ngọn lửa bốc cháy trong lòng, gã cố kiềm lửa giận.
Khánh Dư lạnh lùng nói:
- Đúng vậy! Ta muốn khiêu chiến dược đạo của ngươi, nhìn xem ngươi có tư cách tham gia đại hội dược sư thay Cự Trúc quốc không!
Khánh Dư hùng hổ dọa người, gã không tin tiểu bối vô danh như Lý Thất Dạ mạnh hơn gã. Khánh Dư là đệ nhất dược sư Cự Trúc quốc, gã cực kỳ tự tin vào thực lực của mình.
Tử Yên phu nhân bất mãn Khánh Dư hùng hổ, nhíu mày hỏi:
- Khánh Dư, ngươi muốn khiêu chiến Lý công tử như thế nào?
- Luyện đan!
Khánh Dư tràn đầy tự tin nói:
- Cược luyện đan, người thua mặc cho đối phương xử lý. Nếu dám cược lớn thì ta theo tới cùng. Nêíu ngươi tự tin vào đan thuật của mình muốn đổ mạng sống thì ta cũng theo, ai thua thì người đó điền hỏa nguyên lô thần của mình.
Khánh Dư thốt lời làm đám dược sư trẻ tuổi biến sắc mặt. Nếu cược bằng mạng sống thì quá nghiêm trọng, giữa dược sư hay đánh cuộc đan thuật giải quyết ân oán cá nhân nhưng dùng mạng sống, điền hỏa nguyên lô thần thì quá nghiêm trọng.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!