Đối với Lý Thất Dạ mà nói, thông đại đạo, diễn áo nghĩa đã là một bữa ăn sáng. Thế gian không ai có thể so với hắn càng tinh thông đại đạo hơn, không có người so với hắn càng có thể đem áo nghĩa diễn biến đến tận cùng.
Lại càng không cần phải nói, Lý Thất Dạ hắn có được mười ba mệnh cung, vạn cổ duy nhất, cái mệnh cung thứ mười ba càng ở trên thương thiên, bao trùm vạn pháp, ưu thế tuyệt thế vô song như thế, đối với Lý Thất Dạ mà nói, thông đại đạo, diễn áo nghĩa đơn giản liền là chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Mặc dù như thế, Lý Thất Dạ y nguyên an tâm tu luyện, y nguyên từng bước một ma luyện, y nguyên từng bước một tu hành, hắn y nguyên đem từng đầu đại đạo công pháp của mình diễn biến đến cực hạn, thậm chí thăng hoa cực điểm.
Có thể nói Lý Thất Dạ là tinh ích cầu ích, hắn đem hết thảy công pháp, hết thảy đạo pháp, đều diễn biến đến cực hạn nhất. Ở dưới dạng tu luyện này, bất luận chiêu thức phổ thông gì ở trong tay hắn đều huyền diệu vô song, cho dù là nhất cử nhất động, cũng đủ có thể khiến đại đạo cùng reo vang, vạn pháp tùy tùng.
Ngoại trừ tu luyện đại đạo, nện vững chắc đạo cơ ra, Lý Thất Dạ đem thời gian khác dùng để mài giũa Thiên Địa Ấn của hắn, hiện tại, bản mệnh chân khí của hắn đã thành hình, nó cần càng nhiều khí huyết hơn, đạo pháp uẩn dưỡng, mài giũa.
Đồng thời, có khi nhàn hạ, Lý Thất Dạ còn lấy ra viên Ngoan Thế Tiên Đế từ Thạch Nhân phường đấu giá được kia nghiên cứu một phen, thỉnh thoảng, Lý Thất Dạ cũng sẽ suy nghĩ bảo vật khác, nói thí dụ như, từ thể nội Dược Đạo Kê lấy ra món đồ kia.
Nói đến Dược Đạo Kê, nó là dễ chịu nhàn nhã, thậm chí có thể nói, nó yêu chết khối dược điền kia của Lý Thất Dạ. khối bích ngọc dược điền kia của Lý Thất Dạ trồng lấy Sâm Tổ, Luân Hồi Thiên Hồn Đằng, Tiên Thương Thược Dược . . . các loại tiên dược cử thế vô song.
Đối với Dược Đạo Kê mà nói, dạng tiên dược này chính là nó yêu nhất. Nó ở bên trong mảnh dược điền này, đơn giản liền tự cho mình là thủ hộ giả của mảnh dược điền kia, nó thay tiên dược nơi này xới ruộng, tưới nước, bón phân, bắt trùng. . .
Đương nhiên, Dược Đạo Kê cái gọi là bón phân liền là phân và nước tiểu của nó! Mặc dù nói một khối dược điền kia của Lý Thất Dạ khó lường, bất quá Dược Đạo Kê chính là vì dược đạo mà sinh, phân và nước tiểu của nó liền là phân bón tốt nhất, cho dù là đối với tiên dược mà nói, phân và nước tiểu của Dược Đạo Kê cũng là thứ tốt.
Cho nên, Dược Đạo Kê ở bên trong mảnh dược điền kia vẫn là được hoan nghênh hết sức, mỗi một gốc tiên dược đều thích để cho Dược Đạo Kê ở lại.
Dược Đạo Kê nỗ lực cũng có hồi báo, Dược Đạo Kê xưng là Dược Đạo Kê, có thể nói nó là vì dược đạo mà sinh, nó đối với dược tính gánh chịu chính là vật dẫn tốt nhất thế gian, cho nên, Dược Đạo Kê ở bên trong mảnh dược điền này, nhận tiên dược tẩm bổ, cái này khiến đạo hạnh của nó cao hơn, thể chất có cải biến tốt hơn.
Mà đạo hạnh của Dược Đạo Kê cao hơn, thể chất có cải biến tốt hơn, nó càng có thể hảo hảo phản hồi cho dược điền tiên dược.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Lý Thất Dạ có rất nhiều bảo, hắn cũng không có quá nhiều tinh lực bồi dưỡng tiên thảo, cho nên, có Dược Đạo Kê thay hắn trông giữ một mảnh dược điền kia, Lý Thất Dạ nhẹ nhõm rất nhiều, giảm đi không ít công phu.
Trong chớp mắt, Lý Thất Dạ ở Cự Trúc quốc chờ đợi gần nửa năm, mà ở Dược quốc cử hành dược sư đại hội cũng gần tới.
Một ngày này, Tử Yên phu nhân tới gặp Lý Thất Dạ, nói với Lý Thất Dạ:
- Dược sư đại hội gần tới, ta tính toán đợi sau Thiên Tùng Thụ Tổ đại thọ, liền lên đường tham gia dược sư đại hội.
- Thiên Tùng Thụ Tổ?
Nghe nói như thế, Lý Thất Dạ dừng một chút, nhìn lấy Tử Yên phu nhân nói ra:
- Thiên Tùng Thụ Tổ như lời ngươi nói, là lão đầu Thiên Tùng đại mạch kia?
- Chính là Thiên Tùng đại mạch Thụ Tổ.
Tử Yên phu nhân vội nói:
- Qua một thời gian ngắn chính là đại thọ năm mươi vạn tuổi của lão nhân gia ông ta, hiện tại các đại cương quốc truyền thừa, ba đại vực, đế thống tiên môn của Thạch Dược giới đều có người tới vì lão nhân gia chúc thọ. Cự Trúc quốc chúng ta cũng ở trong danh sách mời, cho nên, ta dự định tự mình đi một chuyến, vì lão nhân gia hạ chúc. - Thiên Tùng Sơn lão đầu a.
Tử Yên phu nhân nâng lên việc này, Lý Thất Dạ không khỏi nhớ tới một ít chuyện, lầm bầm cười cười.
- Công tử nhận biết Thiên Tùng Thụ Tổ?
Gặp Lý Thất Dạ thần thái dạng này, Tử Yên phu nhân không khỏi hỏi.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, không có trả lời vấn đề này, nói ra:
- Năm mươi vạn tuổi, cái này xác thực không dễ dàng a, thế gian là vô tình cỡ nào.
Năm mươi vạn tuổi, đây tuyệt đối có thể được xưng tụng đại thọ, mặc dù nói thế gian cũng không ít tồn tại từ thời đại cổ xưa sống sót, nhưng mà những tồn tại này đều đem mình dùng Thời Huyết Thạch phủ bụi, chôn dưới đất. Loại người này không thể xưng là sống, coi như là phong trần ngàn vạn năm, cũng không thể nói hắn có ngàn vạn tuổi, hắn ở trên thế gian sống bao nhiêu tuổi, đó mới là số tuổi chân chính của hắn.
Năm mươi vạn tuổi tuyệt đối là đại thọ, dù là tu sĩ có thể trường thọ, nhưng mà, đối với tuyệt đại đa số tu sĩ mà nói, sống trên mười vạn năm so với lên trời còn khó hơn, chứ đừng nói là đại thọ năm mươi vạn năm.
Trên thực tế, coi như là Thần Hoàng cũng không có khả năng sống đến đại thọ năm mươi vạn tuổi, thậm chí có thể nói, ở bên trong Cửu Giới, Tiên Đế cũng chưa chắc có thể sống ra năm mươi vạn tuổi!
Tử Yên phu nhân cũng gật đầu nói ra:
- Đích thật là dạng này, tại Thạch Dược giới ngoại trừ Cự Trúc quốc thủ hộ thần linh chúng ta ra, chỉ sợ không có người nào so với Thiên Tùng Thụ Tổ càng lớn tuổi. Thiên Tùng Thụ Tổ cùng thủ hộ thần linh của chúng ta xưng là hai đại Yêu Tổ của Thạch Dược giới. - Cái này sai.
Lý Thất Dạ cười cười, khe khẽ lắc đầu, nói ra:
- Cự Trúc không phải Yêu Tổ.
Tử Yên phu nhân không khỏi ngơ ngác một chút, nói ra:
- Không phải Yêu Tổ sao? Thủ hộ thần linh của chúng ta đã có thể xưng là thần linh, nó đã thành đạo. Lại nói, tại Thạch Dược giới chỉ sợ cũng không có ai có thể so với thủ hộ thần linh của chúng ta sống được càng lâu. - Ngươi biết thế nào định nghĩa là yêu sao?
Lý Thất Dạ cười nói ra:
- Yêu, chỉ là hóa đạo hiển trí, cũng chính là các ngươi thường nói thành đạo khai trí. Cự Trúc không có hóa đạo hiển trí.
Lý Thất Dạ nói như vậy để Tử Yên phu nhân bị dọa một cái, nàng vẫn cho là Cự Trúc đã thành yêu, đặc biệt là lần này Cự Trúc ra tay, nàng càng cho rằng Cự Trúc đã đạo lên đỉnh phong, thành tựu Thần Hoàng.
Hiện tại Lý Thất Dạ nói như vậy, cái này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng. Nàng không khỏi ngẩn ngơ, nói ra:
- Thủ hộ thần linh của chúng ta không có thành yêu sao?
Đối với loại tồn tại như Cự Trúc này mà nói, thành yêu là chuyện dễ dàng, nhưng mà nó lại không thể thành yêu, cái này để người ta thoạt nhìn thực sự quá bất khả tư nghị.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!