Trở thành một đời Dược Đế, đối với tu sĩ, dược sư Thạch Dược giới mà nói, đây là vinh diệu bực nào, đây là tôn quý bực nào, đây là thành tựu mà vô số người cả đời hướng tới.
Hiện tại đến trong miệng Lý Thất Dạ vậy mà không có ý nghĩa, cái này khiến bọn hắn tức giận đến muốn nhảy lầu tự sát, để bọn hắn làm sao chịu nổi.
Tử Yên phu nhân ở bên người Lý Thất Dạ đành phải cười cười. Nếu như nàng là lần đầu tiên nghe lời nói này của Lý Thất Dạ, nàng cũng sẽ bị tức giận đến nhảy lầu, hiện tại, nàng chậm rãi quen thuộc thiếu gia cuồng ngạo rồi.
Lúc này, không có bất kỳ người nào cảm thấy Lý Thất Dạ cuồng ngạo, coi như cảm thấy Lý Thất Dạ cuồng ngạo, cũng cảm thấy Lý Thất Dạ có dạng tư cách này. Bất luận là ai, chỉ cần có thực lực như vậy, đều có tư cách cuồng ngạo. - Cái này so với tứ đại thiên tài dược sư thì như thế nào?
Lúc này, có người nhịn không được nhẹ nói.
Nói như vậy để người ở giữa sân trong lúc nhất thời không khỏi vì đó trầm mặc, đều không nói lời nào. Không ít người trong nội tâm đều cảm thấy Lý Thất Dạ chỉ sợ so với tứ đại thiên tài dược sư còn mạnh hơn rất nhiều. - Các ngươi thua.
Lúc này Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, lườm bọn người Hoàng Phủ Hào, Đằng Đan Vương một cái.
Đằng Đan Vương trong lúc nhất thời sắc mặt trắng bệch, không khỏi buông thõng đầu, trong lúc nhất thời không lời nào để nói. Nhìn thấy chiêu đan thuật này của Lý Thất Dạ, để hắn không thở nổi.
Đằng Đan Vương cũng là một người tự ngạo, hắn xuất thân dược đằng, hàm kim mà sinh, Nhiên Hỏa thành đạo, hắn trời sinh liền là người kế tục dược sư.
Mặc dù nói so với thiên tài chân chính như tứ đại thiên tài dược sư, Đằng Đan Vương hoàn toàn chính xác mặc cảm, nhưng mà, nếu như so với Hoàng Phủ Hào dạng dược sư danh xưng là thiên tài thứ năm này, trong lòng Đằng Đan Vương cũng không nhất định tán đồng, hắn tự nhận không kém Hoàng Phủ Hào chút nào.
Nhưng mà, hiện tại nhìn thấy luyện đan thuật của Lý Thất Dạ, hắn mất đi tự tin, trong lúc nhất thời nói không ra lời, không cách nào hình dung tâm tình của mình, tóm lại, chính hắn không thở nổi. - Bại bởi dạng đan thuật này, cũng không tính là sự tình mất mặt gì.
Tinh Hải Dược Thánh cuối cùng cũng thở dài một tiếng, không có lời nào để nói, phiêu nhiên mà đi.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Long công chúa mười phần không phục, trong nội tâm hận không có thể báo đại thù, nàng hận không thể giết Lý Thất Dạ. Nhưng mà, lúc này nàng cũng không thể tránh được, đi theo Tinh Hải Dược Thánh rời đi, trước lúc ly khai, nàng y nguyên lành lạnh nhìn Lý Thất Dạ một cái, trong ánh mắt chớp động lên sát cơ.
Lúc này, Hoàng Phủ Hào ngây ra như phỗng đứng ở nơi đó, hắn vốn là muốn nhục nhã Lý Thất Dạ một phen, nếu Lý Thất Dạ dám ra tay phản kháng, hắn vừa vặn có cớ giết Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, không nghĩ tới đan thuật mà hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo ở trước mặt Lý Thất Dạ thất bại thảm hại, cùng thủ pháp luyện đan của Lý Thất Dạ so sánh, thủ pháp luyện đan của hắn căn bản không đáng giá được nhắc tới. - Bên trong lô thần của hắn có quỷ, nhất định là bên trong lô thần của hắn có vấn đề!
Thật vất vả lấy lại tinh thần, Hoàng Phủ Hào nghiêm nghị nói.
Trong nội tâm Hoàng Phủ Hào còn đánh lấy tính toán, vốn hy vọng có thể ở trước mặt Tử Yên phu nhân mở mày mở mặt, hảo hảo nhục nhã Lý Thất Dạ một phen, để Tử Yên phu nhân biết hắn mới thật sự là thiên tài, chỉ có nhân tài giống như hắn mới có thể xứng với Tử Yên phu nhân.
Không nghĩ tới hắn vẫn chưa nhục nhã Lý Thất Dạ một phen, lại thất bại thảm hại, để cho mình mất mặt không còn sót lại chút gì, hắn sao có thể chịu được đây? Cho nên, hắn tìm một cái cớ. - Ngay cả thua cũng thua không nổi, thật sự là thương hại ngươi.
Lý Thất Dạ lười biếng nhìn hắn một cái, nhàn nhạt cười nói:
- Xem ra, Hoàng Phủ gia các ngươi cũng bất quá như thế, người sa cơ thất thế mà thôi, ngay cả một cây dược vương cũng thua không nổi, thật sự là quá mất thể diện.
Lúc này, rất nhiều người đều nhìn Hoàng Phủ Hào, mặc dù trong nội tâm không muốn nói, nhưng mà cũng không khỏi lắc đầu. Nếu như nói lô thần của Lý Thất Dạ có quỷ, như vậy, nhiều người tận mắt nhìn thấy như vậy, ở trước mắt bao người, Lý Thất Dạ muốn gian lận, căn bản chính là chuyện không thể nào, lập tức liền có thể bị người vạch trần. Hơn nữa đan dược vừa luyện thành, hỏa khí, dược hương mới tinh, dù là người ngoài nghề cũng có thể nhìn một cái liền biết. - Nếu như là bằng bản lĩnh thật sự đánh bại ta, ta không lời nào để nói.
Sắc mặt Hoàng Phủ Hào đỏ lên, giảo biện nói ra:
- Luyện đan như xào rau, chỉ cần là người có một chút thường thức đều biết điều đó không có khả năng. Hừ, ta xem ra, nhất định là lô thần của ngươi có vấn đề, cái này căn bản không phải lô thần, nói không chừng đây bất quá là một loại chướng nhãn pháp mà thôi. - Thường thức?
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, cười nhạt một tiếng nói ra:
- Với ta mà nói, thường thức tính cái rắm! Chỉ có xuẩn tài mới có thể đem thường thức coi như khuôn vàng thước ngọc!
Cũng có một vị cường giả thế hệ trước khe khẽ lắc đầu, nói ra:
- Đây là chuyện không thể nào, coi như là chướng nhãn pháp, ở trước mắt bao người, lại như thế nào có thể gạt được chúng ta? Lại nói, bốn viên ngũ biến mệnh đan này hàng thật giá thật, tinh mới vô cùng, tuyệt đối sẽ không giả bộ. - Đúng vậy, bốn viên mệnh đan này tuyệt đối không giả.
Lão Dược sư xem xét qua Lý Thất Dạ luyện ra mệnh đan cũng không khỏi nói.
Mặc kệ người ở chỗ này có thành kiến đối với Lý Thất Dạ phải hay, có khó chịu đối với Lý Thất Dạ hay không, nhưng mà, đối với cường giả chân chính, bọn hắn vẫn là thừa nhận, đặc biệt là đối với dược sư mà nói, người có được vô thượng đan đạo như thế tuyệt đối được bọn hắn tôn kính, tựa như dược sư tôn sùng Dược Đế. - Ha ha, cái này khó mà nói chắc được, có chút yêu thuật không cách nào nhìn thấu.
Hoàng Phủ Hào cười lạnh nói:
- Nói không chừng trước đó trong lò này đã cất kỹ bốn viên mệnh đan. Cái gọi là luyện đan như xào rau, chẳng qua là một cái chướng nhãn pháp mà thôi, cho ta bốn viên mệnh đan dạng này, ta cũng có thể luyện đan như xào rau.
Lúc này, Hoàng Phủ Hào đã đi hướng cực đoan. Bất luận như thế nào, hắn đều phải bôi xấu Lý Thất Dạ, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha bất luận cơ hội gì có thể công kích Lý Thất Dạ. - Ngũ biến mệnh đan có thể luyện ra chất lượng thất túc, hơn nữa đan sắc vàng mà gần kim, mệnh đan dạng này từ chỗ nào tìm ra?
Có người cũng cảm thấy Hoàng Phủ Hào quá đáng rồi, nếu không phải kiêng kị Hoàng Phủ thế gia, đã sớm chế giễu hắn.
- Đương thời chỉ sợ không ai có thể luyện ra mệnh đan dạng này đi, nếu như có, có lẽ lão nhân Dược quốc kia có thể luyện ra.
Có một vị hoàng chủ không khỏi trầm ngâm nói.
Hoàng Phủ Hào vốn là muốn bôi xấu Lý Thất Dạ, nhưng mà hắn đánh giá thấp tình thế.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!