Lý công tử, thọ dược của ngươi có bán không?
Sau một trận yên lặng, có đại giáo lão tổ cũng không khỏi mở miệng hỏi.
Minh Dạ Tuyết cũng muốn vì Thần Vương trong tông môn mua xuống phần thọ dược này của Lý Thất Dạ, nhưng mà, nàng cuối cùng vẫn không có mở miệng, nàng minh bạch nếu như mình mở miệng, làm như vậy cũng quá làm khó Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ thu hồi hai phần thọ dược, Bạch Phát Dược Thần thua, một phần thọ dược của hắn cũng thành chiến lợi phẩm. Đối với vấn đề của một chút lão tổ, Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra: - Vấn đề này không nên hỏi ta, hẳn là hỏi Viên tiên tử.
Nói xong, hắn đưa thọ dược cho Viên Thải Hà, nói ra:
- Dược liệu là Tĩnh Viên ra, hiện tại hai phần thọ dược này cũng là của Tĩnh Viên, ngươi thu đi, về phần bán hay không, liền là ngươi định đoạt.
Viên Thải Hà không khỏi do dự một chút, ở dưới Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu, cuối cùng nàng nhận hai phần thọ dược này.
- Viên tiên tử, thọ dược có bán không? Ngươi ra cái giá đi.
Gặp thọ dược thành của Viên Thải Hà, không ít lão tổ vì đó vui vẻ, bởi vì rất nhiều đại giáo truyền thừa cùng Tĩnh Viên giao tình đều rất tốt, hơn nữa, Viên Thải Hà người này rất dễ dàng ở chung, từ trong tay nàng mua xuống thọ dược, so với từ trong tay Lý Thất Dạ mua xuống dễ dàng rất nhiều.
Đối với chư vị lão tổ thèm chảy nước miếng, Viên Thải Hà nói ra:
- Chư vị, vì lý do công bằng, thọ dược sẽ phó thác tại phòng đấu giá lớn nhất Thạch Dược giới, đến lúc đó người trả giá cao liền được.
Đối với Viên Thải Hà quyết định như vậy, có người vui vẻ, có người ưu sầu, không ít người sau khi nghe được tin tức như vậy, lập tức rời đi, bọn hắn phải chạy về tông môn, đem tin tức này nói với trưởng bối của tông môn mình, chuẩn bị kỹ càng tiền tài tham gia trận đấu giá tuyệt thế hiếm thấy này. - Chúng ta đi thôi.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Cuối cùng, Lý Thất Dạ leo lên xe ngựa, chạy về chỗ cư ngụ.
Bọn người Lý Thất Dạ vừa trở về, liền có không ít người đến nhà bái phỏng, hơn nữa trong đó có không ít là nhân vật cấp bậc đại giáo lão tổ.
Ở thời điểm này, rất nhiều môn phái truyền thừa thậm chí là đại giáo lão tổ đến nhà bái phỏng, đó cũng là sự tình bình thường, Bạch Phát Dược Thần chết rồi, Lý Thất Dạ thành tân tấn dược đạo thiên tài, hơn nữa, Lý Thất Dạ tinh thọ dược thực lực so với Bạch Phát Dược Thần còn cường đại hơn.
Dược đạo thiên tài giống như Lý Thất Dạ này, môn phái truyền thừa nào không hy vọng cùng hắn kéo tốt quan hệ đây? Đặc biệt là những nhân vật cấp bậc lão tổ kia, càng hy vọng có thể cùng Lý Thất Dạ kéo tốt quan hệ, nói không chừng có một ngày thời điểm mình cần tinh thọ dược, còn có cầu ở Lý Thất Dạ đây này.
Đối với rất nhiều môn phái truyền thừa cầu kiến, Lý Thất Dạ để Tử Yên phu nhân đi tiếp đón, ở dưới Lý Thất Dạ bày mưu đặt kế như thế, cái này khiến địa vị củaCự Trúc quốc lập tức biến thành không tầm thường.
Cái này khiến rất nhiều người, rất nhiều đại giáo cương quốc đều hiểu, nếu như muốn cầu Lý Thất Dạ luyện đan, cái kia trước hết cùng Cự Trúc quốc giữ gìn mối quan hệ, nếu Tử Yên phu nhân có thể vì bọn họ nói ngọt một hai câu, vậy liền hoàn toàn khác nhau.
Ở mấy ngày này, người đến nhà bái phỏng có thể nói là nối liền không dứt, cuối cùng, Lý Thất Dạ để Tử Yên phu nhân không còn gặp khách, tuyên bố bế quan luyện dược, dưới chân núi vạch ranh giới, bất kỳ người nào cũng không được lên núi quấy rầy.
Cách làm như vậy, không người nào dám dị nghị, hiện tại tất cả mọi người muốn cầu Lý Thất Dạ luyện đan đây này, ai nguyện ý gây Lý Thất Dạ không cao hứng?
Huống chi, trong lòng rất nhiều người cũng minh bạch, hiện tại Lý Thất Dạ đã không giống với lúc trước, chỉ cần một câu của hắn, không biết bao nhiêu người nguyện ý vì hắn xuất lực, ai còn nguyện ý đi đắc tội hắn đây?
Lý Thất Dạ đóng cửa luyện đan, không tiếp khách, cái này cũng không phải là một câu lấy cớ, trên thực tế cũng thật là như thế.
Ở trước khi Lý Thất Dạ đóng cửa luyện đan, hắn nói với Thiết Nghĩ:
- Dược đều đã đầy đủ, ta dự định khai lò tôi kim tán, cấp cho ngươi chữa thương . Bất quá, chờ ta luyện dược xong, trước đó ngươi cần tĩnh dưỡng một chút, nếu như vậy, hiệu quả của kim tán mới tốt nhất. Những ngày này, ngươi tốt nhất đừng giày vò ra chuyện gì cho ta, đừng đi làm chút ít chuyện trộm gà trộm chó, đem trạng thái của mình điều chỉnh đến đỉnh phong, chuẩn bị đến lúc đó dùng dược.
Nghe được Lý Thất Dạ nói, Thiết Nghĩ không khỏi vì đó cuồng hỉ, cao hứng nói ra:
- Công tử yên tâm, ta nhất định sẽ ngoan ngoãn ở nhà, tuyệt đối sẽ không dẫn xuất nhiễu loạn gì. Ta liền ở trên ngọn núi, vì công tử gia ngươi hộ quan, để tránh có người hỏng chuyện tốt của công tử gia. - Hộ quan thì không tất yếu.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Ngươi thương thế giày vò lâu như vậy, chính ngươi cũng rõ ràng. Một câu, nếu như ngươi không thiếu tiền, tốt nhất liền đem thân thể tu bổ một chút.
Nói xong, mở một tờ dược đơn, đưa cho Thiết Nghĩ, nói ra:
- Ở trước khi dùng kim sang dược của ta, ngươi trước tiên có thể phục dụng những linh dược này, nếu như vậy, hiệu quả sẽ càng tốt.
- Dù sao, thương thế của ngươi cùng người khác không đồng dạng, thân thể ngươi sống đến bây giờ, đây coi như là một cái kỳ tích.
Trên dược đơn của Lý Thất Dạ đưa ra linh dược, đều là linh dược mười phần trân quý, thậm chí được xưng tụng là vật đại bổ.
Nhìn nhìn linh dược trên dược đơn, Thiết Nghĩ hắn đương nhiên không thiếu tiền, nội tình hắn nhất định là có, những linh dược này mặc dù trân quý, hắn vẫn là có thực lực mua được. - Công tử, có thể thuốc đến bệnh trừ sao?
Thiết Nghĩ do dự một chút, cuối cùng nói ra.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Ta có thể hiểu được tâm tình của ngươi. Bị giày vò lâu, cái này đã thành họa trong lòng ngươi . Bất quá, ngươi yên tâm, đây tuyệt đối là thuốc đến bệnh trừ. Không phải ta tự đại, nếu như nói, Bổ Thiên cao cảu ta cũng không được, vậy vết thương cũ của ngươi, liền thật không trị được, ngồi đợi chết đi. Ta có thể khoe khoang khoác lác, thế gian không có kim tán gì so với Bổ Thiên cao tốt hơn! Coi như là Dược quốc Đoạn Hồn Kinh Tiên Tán, cũng kém xa Bổ Thiên cao. - A. A, a, ta tuyệt đối là tin tưởng thực lực của công tử gia.
Thiết Nghĩ vội vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ liếc hắn một chút, nói ra:
- Yên tâm đi, ta mở tờ đơn cho ngươi để ngươi bồi bổ. Đó là ta không hy vọng ngươi lại phục dụng lần thứ hai, đối với ta mà nói, Bổ Thiên cao này giá trị không phải ngươi có thể tưởng tượng, ta cũng phải tiết kiệm một chút dùng.
Thiết Nghĩ nghe nói như thế, lập tức hưng phấn, cả người tinh thần đều tốt lên. Vết thương cũ đối với hắn mà nói, chính là họa lớn trong lòng của hắn, hắn không biết phục dụng bao nhiêu kim tán. Dùng qua bao nhiêu linh dược vô cùng trân quý, cũng không thể chân chính trị tận gốc. Hiện tại, rốt cục để hắn có hi vọng. Cái này có thể không cho hắn cao hứng sao?
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!