TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Bá
Chương 1237: Truyền Thuyết Hắc Thủ Phía Sau Màn (2)

Tại thời đại kia, Thần Thú Thiên Vực danh xưng là truyền thừa cường đại nhất của yêu tộc, thậm chí là xưng bá Thạch Dược giới thật lâu.

Ở đời sau, có người xưng Thần Thú Thiên Vực là một môn tứ đế, trên thực tế thực sự không phải là như thế, Thần Thú Thiên Vực là một môn tam đế, đồng thời cũng đi ra bốn vị Dược Đế.

Truyền nhân một đời cuối cùng của Thần Thú Thiên Vực đạt được thiên mệnh tán đồng, trở thành một trong Đế trữ cường đại nhất tại thời đại kia, đáng tiếc, cuối cùng hắn vẫn là thua ở trong tay Hồng Thiên Nữ Đế, cuối cùng vẫn không có trở thành Tiên Đế.

Tại thời đại kia, coi như là Dược quốc cũng phải đối với Thần Thú Thiên Vực kiêng kị ba phần, bởi vì bọn họ là hậu đại của Thần thú tiên cầm, có được huyết thống kinh người mà cường đại.

Nếu như không có một trận chiến năm đó, nói không chừng hôm nay tại Thạch Dược giới, Thần Thú Thiên Vực vẫn là xưng bá Thạch Dược giới.

Năm đó, truyền nhân Thần Thú Thiên Vực thua ở trong tay Hồng Thiên Nữ Đế, Thần Thú Thiên Vực không cam lòng, liền cổ động tất cả môn phái truyền thừa của Thạch Dược giới, đánh lén giết Hồng Thiên Nữ Đế còn chưa trở thành Tiên Đế.

Lúc đó, trong trận tập sát kinh thiên này, tất cả truyền thừa cường đại nhất Thạch Dược giới đều tham gia, Dược quốc, Tiễn Long thế gia, Ngự Thú thành… các loại đế thống tiên môn đều tham gia.

Lúc ấy, ở trước khi tập sát diễn ra, Bách Thọ Dược Đế đã từng đại lực phản đối Dược quốc tham gia trận tập sát này, đáng tiếc, lúc ấy Dược quốc y nguyên có được vô số lão tổ cường đại, ý kiến của Bách Thọ Dược Đế không được Dược quốc thu nạp.

Trận tập sát này chọc giận Lý Thất Dạ lúc ấy còn là Âm Nha, Lý Thất Dạ cuồng nộ, mang theo trăm vạn đại quân sát nhập vào Thạch Dược giới, Hồng Thiên Nữ Đế càng là một ngựa đi đầu, đánh vào Thần Thú Thiên Vực.

Trận chiến kia, có thể nói là giết đến toàn bộ Thạch Dược giới sói khóc quỷ gào, giết đến cả Thạch Dược giới đều lâm vào trong bóng tối, thiên không rơi ra huyết vũ!

Thiết kỵ vô địch của Lý Thất Dạ đãng quét ngàn vạn liên quân của Thạch Dược giới, công phá Thần Thú Thiên Vực, cuối cùng, Thần Thú Thiên Vực vốn là di động ở bên ngoài bầu trời bị Hồng Thiên Nữ Đế ngạnh sinh lôi xuống, cuối cùng băng diệt.

Hồng Thiên Nữ Đế làm tiên phong, Lý Thất Dạ tự mình dẫn trăm vạn đại quân, đãng quét toàn bộ chiến trường, trận chiến kia, thi cốt như núi, sói khóc quỷ gào.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Cuối cùng, Thần Thú Thiên Vực ngăn không được thiết kỵ vô địch của Lý Thất Dạ đồ sát, tất cả cường giả bị tàn sát hầu như không còn, đánh một trận xong, Thần Thú Thiên Vực đã từng xưng bá lấy Thạch Dược giới mấy thời đại hôi phi yên diệt.

Sau khi đồ diệt Thần Thú Thiên Vực, Hồng Thiên Nữ Đế muốn suất đại quân huyết tẩy bọn người Dược quốc, Tiễn Long thế gia tham gia cuộc chiến tranh này.

Lúc ấy, Bách Thọ Dược Đế mang chư lão Dược quốc tước vũ khí đầu hàng, ở dưới Bách Thọ Dược Đế khổ sở cầu khẩn, cuối cùng Lý Thất Dạ nhớ tới tình cũ năm đó, tha thứ bọn người Dược quốc.

Bọn người Dược quốc, Tiễn Long thế gia hướng Lý Thất Dạ lập xuống huyết thệ, hứa hẹn vĩnh viễn không bao giờ xuất thế. Về sau, Hồng Thiên Nữ Đế thành tiên Tiên Đế, xuất thủ trấn áp tổ địa của Dược quốc, Tiễn Long thế gia.

Từ đó về sau, loại quái vật khổng lồ như Dược quốc, Tiễn Long thế gia liền điệu thấp lánh đời.

Bước vào Thiên Vực phế tích, Long Kinh Tiên giống nha đầu điên vui chơi, lại chạy lại nhảy, cao hứng ghê gớm.

- Cái này, cái này, nơi này giống như có sát khí rất mạnh.

Đi theo đoàn người vào Thiên Vực phế tích, lão ba ba cảm nhận được mảnh phế tích này không đồng dạng, có chút hãi hùng khiếp vía nói.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, nói ra:

- Năm đó nơi này là giết đến máu chảy thành sông, vô số cường giả của Thạch Dược giới chết thảm ở chỗ này, lão tổ quá ngàn, mảnh phế tích này sớm đã bị máu tươi nhiễm thấu, ngươi nói sát khí có nặng hay không?

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, lão ba ba càng hãi hùng khiếp vía, mặc dù hắn không thể tận mắt thấy đại chiến năm đó, nhưng mà, hoàn toàn có thể tưởng tượng đại chiến kinh thiên năm đó là kinh tâm động phách bực nào. - Nghe nói năm đó Thần Thú Thiên Vực có được bảo khố lớn nhất Thạch Dược giới, hơn nữa, tại Thần Thú Thiên Vực mỗi một tấc đất đều là bảo vật, chúng ta có muốn đem mảnh phế tích này đào một lần hay không.

Long Kinh Tiên vui chơi chạy trở về, cao hứng cười nói.

Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng, nói ra:

- Thần Thú Thiên Vực bị diệt trăm vạn năm, mảnh phế tích này sớm đã bị người đào ba thước đất, nếu có bảo vật, còn đến phiên ngươi sao?

- Thôi đi, ngươi biết cái gì.

Long Kinh Tiên trợn nhìn Tiễn Vô Song một chút, nói ra:

- Bảo vật dễ dàng bị người tìm tới như vậy, vậy thì không phải là bảo vật. Bản cô nương thiên hạ vô song, người khác tìm không thấy bảo vật, chỉ có bản cô nương mới có thể tìm được!

Nói xong, nha đầu kia cao cao nâng trán lên, một bộ cao ngạo.

Bất quá, luận cao ngạo, Long Kinh Tiên còn kém xa Tiễn Vô Song, cá tính Long Kinh Tiên hoạt bát, mặc dù nói nàng cũng là một người quý khí mà cao ngạo, nhưng, cùng Tiễn Vô Song vốn liền là hùng hổ dọa người, khí thế khinh người so sánh, vậy nàng liền kém xa. - Nơi này ngay cả Tiên Đế cũng tới qua, ngươi cảm thấy ngươi so sánh được Tiên Đế sao?

Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng nói.

Long Kinh Tiên lập tức không phục, nàng ngạo nghễ nói:

- Tiên Đế thì thế nào? Hừ, chỉ cần ta cố gắng một chút, ta cũng có thể trở thành Tiên Đế, chẳng lẽ nói Tiên Đế liền so với ta ưu tú? Lại nói, coi như nơi này Tiên Đế tới qua thì thế nào, truyền thuyết Thần Thú Thiên Vực có một bảo khố vô cùng bí mật, cái bảo khố này cho tới nay đều không có bị tìm tới. Nói rõ Tiên Đế cũng không thể tìm tới a. Bản cô nương xuất mã, nhất định có thể tìm tới bảo khố bí mật này!

Long Kinh Tiên nói lời này nghe rất ngạo khí, cũng tự tin như vậy, bất quá, nàng thật là có vốn liếng này, trời sinh Tiên mệnh, đó là chú định lấy bất phàm, đáng tiếc, nàng tâm chơi quá nặng, không cố gắng tu luyện. Nếu không, nàng từ nhỏ cố gắng tu luyện. Cái kia đã sớm trở thành uy hiếp thiên hạ, nếu quả thật là như thế này, xưng hào đệ nhất nhân, chỉ sợ không có phần của Diệp Khuynh Thành.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:

- Điểm này Vô Song nói không sai, mảnh phế tích này sớm đã bị người đào ba thước đất, ở trước kia, đừng bảo là Thạch Dược giới, bên trong Cửu Giới có rất nhiều cường giả Đại Hiền tới qua nơi này, một chút Tiên Đế cũng đến khảo sát. Nếu như nói Thần Thú Thiên Vực có bảo khố bí mật gì, sớm đã bị người móc ra. - Ha ha, ngươi cũng đừng hố ta, Ngự Thú thành chúng ta đối với Thần Thú Thiên Vực là có hiểu rõ rất sâu, ta là đọc qua rất nhiều sách cổ liên quan tới Thần Thú Thiên Vực, Ngự Thú thành tuyệt đối có một bảo khố bí mật.

Long Kinh Tiên nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ nói ra.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

| Tải iWin