Lúc đó là dọa phá mật hắn, bất quá về sau Lý Thất Dạ không có giết hắn, chỉ là tiện tay đem hắn ném ra mà thôi.
Về sau, Thiên Huyền lão nhân đối với Âm Nha trong truyền thuyết sinh ra hứng thú, đuổi tìm dấu chân của Lý Thất Dạ, tìm kiếm lấy dấu vết Lý Thất Dạ lưu lại. Cái này khiến hắn thu hoạch không nhỏ, vậy mà cũng làm cho hắn đào được một chút đồ vật Lý Thất Dạ vứt bỏ.
Cho nên về sau, Thiên Huyền lão nhân đối với truy tìm dấu chân của Lý Thất Dạ có hứng thú nồng hậu, chỉ cần sự tình trong truyền thuyết cùng Âm Nha có liên quan, hắn đều sẽ đi kiểm tra một phen, nhìn có phải thật vậy hay không. - Cho nên, ngươi đào được tới nơi này?
Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Huyền lão nhân.
Sắc mặt Thiên Huyền lão nhân đại biến, lập tức nói ra:
- Đại nhân, tiểu nhân, tiểu nhân, tiểu nhân tuyệt đối không có loại ác ý kia, tiểu nhân, tiểu nhân tới nơi này chỉ là theo một manh mối tới. Tiểu nhân, tiểu nhân tuyệt sẽ không tổn thương những người khác, tiểu nhân có thể lấy chân mệnh thề.
Nói đến đây, Thiên Huyền lão nhân còn sợ Lý Thất Dạ hiểu lầm, vội nói ra:
- Đại nhân, mặc dù nói tiểu nhân là theo sau dấu chân của ngươi, đào đào đồ vật, nhưng mà, tiểu nhân xưa nay không dám phá hư một chút đồ vật cùng đại nhân có liên quan, lại không dám đi tổn thương hậu đại của người dưới trướng đại nhân. Đại nhân lưu lại rất nhiều thứ, chỉ cần là vật có chủ, tiểu nhân sẽ không dám đi nhúng chàm. . .
Lý Thất Dạ nhìn lấy Thiên Huyền lão nhân, qua một hồi lâu, chậm rãi nhẹ gật đầu, nói ra:
- Rất tốt, ngươi cuối cùng biết ranh giới cuối cùng của ta ở nơi nào.
Thiên Huyền lão nhân nghe nói như thế, lúc này mới thở dài một hơi, hắn cũng không khỏi lau mồ hôi lạnh trên trán. Mặc dù hắn là rất cường đại, lúc tuổi còn trẻ thậm chí danh xưng Thiếu đế, nhưng mà, hắn hiểu rất rõ, ở trước mặt tồn tại cấm kỵ ngay cả Tiên Đế cũng có thể chém giết, người như hắn đáng là gì? - Ngươi có thể đuổi tới Từ gia, xem ra đích thật là có chút bản sự.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm Thiên Huyền lão nhân, nói ra:
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
- Ngươi là từ phương diện nào đuổi tới nơi đây.
- Không dám giấu diếm đại nhân, tiểu nhân là từ Phục Long Sơn đạt được một chút phỏng đoán, tiểu nhân lật xem rất nhiều cổ tịch biết một chút quá khứ liên quan tới Từ gia, cho nên, tiểu nhân liền đến bên này nhìn.
Thiên Huyền lão nhân vội nói.
- Khó lường, vậy mà có thể từ Phục Long Sơn đạt được dấu vết để lại.
Lý Thất Dạ nói ra:
- Ngươi phát hiện cái gì đây?
Nói xong, hai mắt hắn híp một cái.
Trong nội tâm Thiên Huyền lão nhân lập tức nhảy một cái, hắn vội đứng lên, bái một cái, nói ra:
- Đại nhân, tiểu nhân tuyệt không dám có ý nghĩ bất lương, tiểu nhân, tiểu nhân chưa từng có nghĩ tới động Từ gia, nếu như đại nhân không yên lòng, tiểu nhân nguyện ý tiếp nhận đại nhân xem duyệt thức hải của tiểu nhân!
Thức hải, đây là địa phương bí mật nhất của tu sĩ, bất kể là ai, tình nguyện mất đi tính mệnh, cũng không nguyện ý để cho người ta xem thức hải.
Nhưng, Thiên Huyền lão nhân nguyện ý, hắn có hôm nay, đó là bởi vì Lý Thất Dạ, hắn từ bên trong dấu chân của Lý Thất Dạ đạt được rất nhiều thứ, công pháp, bảo vật, kiến thức ...
Có thể nói, ở trên một loại ý nghĩa nào đó tới nói, hết thảy của hắn đều là Lý Thất Dạ ban tặng!
Lý Thất Dạ nhìn hắn một hồi, cuối cùng nhẹ gật đầu, nói ra:
- Rất tốt, ngươi minh bạch liền tốt. Ngươi có thể đi theo dấu chân ta mà đến, ngươi nên minh bạch ý nghĩa Thánh Thành, càng nên minh bạch quá khứ của Từ gia! Ai động Từ gia, ta liền diệt cửu tộc, thậm chí là thập tộc! - Tiểu nhân minh bạch.
Thiên Huyền lão nhân trang trọng nói. Hắn biết đây không phải một câu nói suông, càng không phải là một câu đùa giỡn! Chỉ cần Lý Thất Dạ nguyện ý, diệt người cửu tộc, đây chẳng qua là chuyện một câu nói! - Tốt, ngồi xuống đi, ngươi đã có thể từ Phục Long Sơn truy tìm tới nơi này, ngươi nhất định có thu hoạch.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gõ mặt bàn, nói ra.
Sau khi Thiên Huyền lão nhân ngồi xuống, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:
- Ngươi nói nghe một chút, ngươi tại Phục Long Sơn có phát hiện cỡ nào đây.
Thiên Huyền lão nhân cười khan một tiếng, xoa xoa đôi bàn tay, nói ra:
- Đầu manh mối này tiểu nhân là đuổi rất lâu, tại Phục Long Sơn, tiểu nhân phát hiện đại nhân ngươi năm đó lưu lại một chút dấu vết.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, nói ra:
- Nếu như chỉ là phát hiện một chút dấu vết, cái này còn không đến mức để ngươi đem manh mối ngược dòng tìm hiểu tới nơi này. Ngươi nhất định là phát hiện cái gì đi, hảo hảo nói nghe một chút.
Thiên Huyền lão nhân vội đoan chính thái độ, hắn hiểu được ở trước mặt Lý Thất Dạ không thể có bất kỳ giấu giếm nào, thế gian không có chuyện gì có thể ẩn qua được hai mắt của Lý Thất Dạ, đôi mắt hắn giống như là ngọn lửa vĩnh hằng bất diệt, chiếu sáng lấy vạn cổ.
Thiên Huyền lão nhân hít thở một cái thật sâu, nói ra:
- Đại nhân, việc này nói đến người khác có lẽ cảm thấy quá mức, nhưng, ta tin tưởng đại nhân nhất định là biết nguyên nhân. Tiểu nhân tại Phục Long Sơn, nghe được có thanh âm thai động, rất yếu ớt, nếu không phải tiểu nhân hữu tâm truy tìm, chỉ sợ cũng khó mà nghe được thanh âm thai động này! - Thanh âm thai động!
Nghe được lời như vậy, ánh mắt Lý Thất Dạ lập tức ngưng tụ, hắn không khỏi híp hai mắt một cái.
Phục Long Sơn, trong này ẩn giấu bí mật không có ai biết, năm đó Long Minh cổ triều tại phiến thiên địa này trúc hạ vô thượng chi cơ, không phải là không có nguyên nhân! Trong này ẩn giấu bí mật đích thật là để cho người ta thèm nhỏ dãi!
Gặp Lý Thất Dạ thần thái dạng này, Thiên Huyền lão nhân lập tức minh bạch Lý Thất Dạ là biết bí mật trong này, chính như dạng truyền thuyết kia, thế gian không có gì có thể dấu diếm được hai mắt của Lý Thất Dạ, thế gian không có chuyện gì là hắn không biết.
Thiên Huyền lão nhân vội nói:
- Vừa mới bắt đầu nghe được thanh âm thai động này, tiểu nhân cũng hết sức kỳ quái. Về sau, tiểu nhân lật xem rất nhiều cổ tịch. Ngược dòng tìm hiểu rất nhiều sự tích của đại nhân. . . - . . . Về sau, tiểu nhân đào móc đến một ghi chép có quan hệ với truyền thuyết. Lại về sau, tiểu nhân liền có một suy đoán to gan, cảm thấy đại nhân năm đó lưu lại một tay, cho nên, tiểu nhân phỏng đoán tới lui, cuối cùng mới đem manh mối truy tìm tới nơi này.
Thiên Huyền lão nhân đem từng sự tình mình biết đều cáo tri Lý Thất Dạ.
Thiên Huyền lão nhân biết mình đối mặt là tồn tại thế nào, hắn cũng không dám đối với Lý Thất Dạ có chút giấu diếm.
- Thai động a…
Lý Thất Dạ thì thào nói.
Hắn không khỏi híp mắt nhìn ngoài cửa sổ. Trong này liên quan tới một chút truyền thuyết, một số bí mật, người biết là lác đác không có mấy.
Ngay thời điểm Lý Thất Dạ trầm mặc, dưới lầu vang lên thanh âm đông đông đông, tiếp theo, một thanh niên đi lên, người thanh niên này toàn thân phục trang đẹp đẽ, hắn vừa đi lên lầu các, liền là chiếu sáng toàn bộ trong phòng.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!