Mưa gió sắp tới, xem như là cái gì chứ, thế gian vĩnh viễn sẽ lưu lại tiếc nuối.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn xuyên qua cửa sổ, nhìn vào nơi rất xa, rất xa.
Trong thời đại xa xôi, hắn cùng với Thiên Tố Vân hoạn nạn với nhau, bọn họ trải qua quá nhiều, có trong tuyệt cảnh hung hiểm nhất, trong năm tháng khốn khổ đó, bọn họ bất ly bất khí.
Trong năm tháng xa xôi như vậy, bất kể là thế đạo gian nan cỡ nào, bất kể là có bao nhiêu chúng thần chư đế truy giết bọn họ, bọn họ vẫn dắt tay nhau tiến về phía trước. Ở trong mưa gió đó máu tươi tung bay như nước mưa, bọn họ trải qua rất nhiều.
Đã từng khi nào, bọn họ bất ly bất khí, cuối cùng nhất bọn họ vẫn mỗi người đi một ngã, bọn họ có kiên trì của mình, cũng có lý niệm của bản thân.
Đúng như lời Thiên Tố Vân đã nói, bọn họ cũng cần một đáp án, nhưng mà đáp án của hai người lại khác với nhau.
Chẳng bao lâu sau, bọn họ vẫn có thể dắt tay nhau mà đi, nhưng mà Thiên Tố Vân lấy thương sinh làm niệm, mà hắn thì là dùng đạo của mình làm niệm, tất cả của hắn chính là dùng máu tươi tẩy lễ, thời đại của hắn máu chảy thành sông, thây chất thành núi.
Thời điểm chia tay, Lý Thất Dạ cũng không có giữ lại, bởi vì nàng là nữ hài rất thông minh, nàng đã trải qua đủ nhiều, hắn cũng không tiếp tục hy vọng nàng trải qua trăm ngàn năm mưa gió chém giết đẫm máu, hắn không hy vọng nàng ở trong năm tháng dài dằng dặc trải qua trong tối tăm. - Vĩnh biệt Tố nhi!
Cuối cùng nhất, Lý Thất Dạ thở dài, hắn không khóc lóc, cũng không có bi thương, đi đến cuối cùng tất cả đều nằm trong dự kiến.
- Công tử, ngươi không sao chớ?
Vào thời điểm này,bên tai Lý Thất Dạ vang lên tiếng lo lắng của Trần Bảo Kiều các nàng.
Lý Thất Dạ lúc này ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Trần Bảo Kiều các nàng đang đứng bên cạnh hắn, thần sắc lo lắng hiển hiện trên mặt của các nàng, ngay cả Mai Tố Dao cũng là như thế. - Ta đã ngồi bao lâu rồi?
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Trong nội tâm Lý Thất Dạ ấm áp, chậm rãi nói ra.
Trăm ngàn năm qua đi, mặc kệ trải qua cái gì, bên cạnh hắn sẽ có người bầu bạn với hắn, tuy hắn cũng biết rất nhiều người không cách nào làm bạn với hắn đi tới tận cùng thế giới, nhưng mà đối với hắn mà nói, vậy đã đủ rồi, còn có thể cầu thêm cái gì cơ chứ? - Năm ngày.
Lý Sương Nhan lo lắng nói ra:
- Công tử vì sao như thế?
Lúc này Lý Sương Nhan các nàng cũng lo lắng cho công tử gia, bởi vì công tử gia của các nàng chưa từng thất thố như thế, tuy các nàng không biết phát sinh chuyện gì, nhưng mà các nàng cũng có thể suy đoán, trong đó tuyệt đối xảy ra đại sự kinh thiên động địa. - Không có việc gì, các ngươi không cần lo lắng cho ta.
Lý Thất Dạ cười lên, sau đó lắc đầu nói.
- Tẩy Nhan Cổ Phái gặp chuyện không may.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ thần thái như thế, Mai Tố Dao cũng buông lỏng một hơi, rốt cục yên lòng mang tin tức vừa biết nói cho Lý Thất Dạ biết.
- Phát sinh chuyện gì?
Lý Thất Dạ nghe nói như vậy, hai mắt ngưng tụ, ánh mắt phát lạnh.
Lý Sương Nhan vội vàng nói:
- Thánh Thiên giáo muốn đánh Tẩy Nhan Cổ Phái, Đạp Không Sơn cũng hiện thế, Thanh Huyền cổ quốc mài dao soàn soạt. Trường Hà Tông đạt được tin tức trực tiếp, Thánh Thiên giáo, Đạp Không Sơn, Thanh Huyền cổ quốc liên thủ tiến đánh Tẩy Nhan Cổ Phái, muốn diệt Tẩy Nhan Cổ Phái của chúng ta. - Trường Hà Tông lén nhận được tin tức, Phi Tiên Giáo chắc chắn lâm thế, nếu Thánh Thiên giáo gặp phải lực cản, chỉ sợ Phi Tiên Giáo sẽ ra tay trợ giúp bọn họ một tay.
Mai Tố Dao vội vàng nói ra.
Trung đại vực cách Nam Xích Địa cực kỳ xa xôi, nếu là Thánh Thiên giáo Tẩy Nhan Cổ Phái, tin tức muốn truyền tới, không có nhanh như vậy, nhưng mà, Trường Hà Tông cố tình, cho nên có gió thổi cỏ lay gì thì bọn họ cũng truyền tin tức cho Mai Tố Dao. - Đồ không biết sống chết!
Lý Thất Dạ hai mắt phát lạnh, sát cơ bắn ra thật đáng sợ.
Mai Tố Dao nói ra:
- Lão tổ bảo ta chuyển cáo với công tử, Trường Hà Tông chúng ta đã chuẩn bị cho tốt, chỉ cần công tử ngươi ra lệnh một tiếng, Trường Hà Tông nguyện ý ra sức đánh địch nhân giúp công tử.
Lão tổ Trường Hà Tông bảo Mai Tố Dao chuyển cáo lời này, ý tứ hết sức rõ ràng, Trường Hà Tông nguyện ý ra sức vì Lý Thất Dạ.
- Không --
Lý Thất Dạ đứng lên, ánh mắt rét lạnh, nói ra:
- Hảo ý của đám lão đầu các ngươi ta tâm lĩnh, ta tự mình trở về một chuyến, không đồ sát bọn chúng ngàn vạn lần, bọn chúng sẽ không biết cái gì gọi là run rẩy! Nếu đã có người dám động Tẩy Nhan Cổ Phái, ta sẽ cho cả Nhân Hoàng Giới run sợ, để cho bất cứ kẻ nào, bất kể là ai cũng không dám là địch với ta. - Cho dù là Phi Tiên Giáo cũng không ngoại lệ.
Nói đến đây, trong ánh mắt bắn ra sát cơ đáng sợ.
- Ta đã cho trưởng lão làm đạo môn giúp công tử rồi, công tử lập tức có thể lên đường quay trở lại Trung đại vực.
Mai Tố Dao nói ra:
- Ta theo công tử trở về.
Mai Tố Dao là một người thông minh, có thể nói nàng là người am hiểu bày mưu nghĩ kế, bất luận là lúc nào nàng cũng có chuẩn bị chu toàn.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Nếu Trường Hà Tông các ngươi có người phi thăng, ngươi nên lưu lại, chuyện này nên do ta đi ra dọn dẹp.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn Lý Sương Nhan các nàng phân phó:
- Các ngươi chuẩn bị một chút, ta đi thông tri Thượng Hương, chúng ta chuẩn bị quay về.
Sau khi rời khỏi Đế Ma Tiểu Thế Giới, Bộ Liên Hương cũng bế quan tu luyện, tìm hiểu ngân hà.
Thánh Thiên giáo hành động cực nhanh, có thể nói đây là một hồi chiến tranh có dự mưu, hơn nữa chủ mưu trong chiến tranh lần này chính là Đạp Không Sơn! Thánh Thiên giáo chỉ là pháo hôi tiên phong mà thôi.
Mặc dù nói Đạp Không Sơn chỉ là đế thống tiên môn có một Tiên Đế, nhưng mà bọn họ lại là đế thống tiên môn có Tiên Đế cuối cùng, bọn họ có được nội tình thâm hậu, thậm chí chiến tướng của Đạp Không Tiên Đế vẫn còn sống không ít.
Ở kiếp này, Đạp Không Sơn có thể nói dã tâm bừng bừng, bọn họ muốn đẩy Cơ Không Vô Địch lên vị trí Tiên Đế, Đạp Không Sơn có được nội tình đầy đủ, quan trọng hơn là, Cơ Không Vô Địch có tiềm chất trở thành Tiên Đế.
Nhưng mà cuối cùng có Cửu Kiếm lão nhân hộ đạo, Cơ Không Vô Địch vẫn chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, kết cục này làm cho Đạp Không Sơn tức giận, đây quả thật là khiêu khích thần uy của Đạp Không Sơn mà.
Kết cục này không chỉ các lão tổ của Đạp Không Sơn không muốn, cho dù là chiến tướng của Đạp Không Tiên Đế cũng không từ bỏ ý đồ.
Đạp Không Sơn muốn ra tay diệt Tẩy Nhan Cổ Phái là vì báo thù Lý Thất Dạ, mà Thánh Thiên giáo muốn làm tiên phong đánh Tẩy Nhan Cổ Phái, cùng lúc đó Đạp Không Sơn liên hợp Thanh Huyền cổ quốc./.
Đối với Thanh Huyền cổ quốc mà nói, bọn họ cùng Lý Thất Dạ thề bất lưỡng lập, có thù không đợi trời chung, hiện tại Đạp Không Sơn muốn tiêu diệt Tẩy Nhan Cổ Phái, muốn tìm Lý Thất Dạ báo thù, Thanh Huyền cổ quốc làm sao không đồng ý cơ chứ, trong khoảng thời gian ngắn hai đế thống tiên môn ăn nhịp với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!