- Các ngươi còn non lắm.
Trong người sắt to lớn có tiếng cười Lý Thất Dạ vang vọng, người sắt to lớn hợp hai tay lại, "Oanh" một tiếng, mảnh không gian này lập tức hòa tan, đôi bàn tay sắt to lớn kia bắn quang hạt hóa thành cái lò lớn, lập tức hòa tan cả không gian, nghe được âm thanh "Phanh, phanh, phanh" vang lên, từng tòa tiên sơn bị hủy diệt. - Không!
Từng tiếng kêu thảm thiết vang vọng, sáu Thần Vương bị hòa tan nhanh chóng, sau đó tiếng "Ah" thảm thiết vang lên, hai trong ba Thần Hoàng cũng từ từ bị hòa tan. "Oanh" một tiếng, tên Thần Hoàng cuối cùng dùng thọ huyết thúc dục Tiên Đế chân khí, Tiên Đế chân khí xé rách thời không kéo thân thể tàn tạ của hắn bay vào trong Phi Tiên Giáo. "Phanh" một nổ vang, bàn tay sắt thép lập tức đánh nát đạo môn, cả tọa độ thời không cũng bị hòa tan mất, Phi Tiên Giáo muốn trở lại Nhân Hoàng Giới phải đổi phương thức khác, nếu không bọn họ không cách nào quay về Nhân Hoàng Giới. - Lưu đày vĩnh cửu!
Lý Thất Dạ quát to lên, người sắt to lớn xé rách thời không, mở ra từng tầng không gian thứ nguyên, nghe được tiếng "Ông" vang vọng, lập tức xé rách không gian lưu đày Phi Tiên Giáo vĩnh viễn, tiên cảnh mà mọi người nhìn thấy hiện tại đã biến mất không còn bóng dáng. - Lưu đày vĩnh cửu!
Có đại nhân vật nhìn thấy cảnh này thì hít khí lạnh, thì thào nói:
- Lúc này Phi Tiên Giáo tổn thất thảm trọng, không gian bọn họ đi thông cửu giới bị lưu đày, bọn họ muốn quay về Nhân Hoàng Giới phải làm lại từ đầu, còn cần rất nhiều Tiên Đế tinh bích khôi phục không gian.
Một màn này quá rung động, cả thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, Phi Tiên Giáo, một môn ngũ đế, nếu như Phi Tiên Giáo muốn hàng lâm thì ai có thể đỡ nổi thần uy của Phi Tiên Giáo?
Nhưng mà hôm nay Lý Thất Dạ không chỉ đồ sát rất nhiều đệ tử Phi Tiên Giáo, càng chém giết sáu Thần Vương, hai Thần Hoàng, càng làm cho Phi Tiên Giáo tổn thất cực lớn là, Lý Thất Dạ lại lưu đày vĩnh cữu thông đạo thời không của Phi Tiên Giáo, Phi Tiên Giáo muốn quay lại cửu giới phải hạ vốn gốc, hơn nữa cần một đoạn thời gian rất lâu mới có thể trở về.
Loong coong, loong coong, loong coong...
Một hồi âm thanh kim loại vang vọng, chiến giáp cực lớn rơi ra khỏi người Lý Thất Dạ, từng kiện từng kiện linh kiện tiếp tục chui xuống đất.
"Phanh" một tiếng, tam giác cổ viện cũng đáp xuống Thần Nha Phong, giờ này khắc này giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Lý Thất Dạ vẫn là Lý Thất Dạ, hắn đứng ở nơi đó, vẫn phong khinh vân đạm.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nhưng mà giờ này khắc này, rất nhiều người đều run rẩy, bất kể là ai, lúc này đều vô cùng kính sợ đệ nhất hung nhân, cho dù là Thần Hoàng cũng không dám là địch với hắn. - Minh Nhân Chiến Khải.
Cổ Thiết Thủ trong khoảng thời gian ngắn thất thần, hắn chưa bao giờ biết rõ Tẩy Nhan Cổ Phái của bọn họ còn có đồ vật này, bọn họ cho tới bây giờ chưa nghe nói qua tổ sư Minh Nhân Tiên Đế từng luyện đế khí như thế.
Nhưng mà đám người Cổ Thiết Thủ cũng không biết, đó cũng không phải Minh Nhân Tiên Đế luyện ra đế khí, mà là Lý Thất Dạ sửa chữa thành chiến giáp, cần rất nhiều lôi điện tinh hoa để thúc dục, hơn nữa loại lôi điện tinh hoa này phải do Tiên Đế luyện ra mới có tác dụng.
Thiên địa yên tĩnh, nhìn thấy cảnh này, mọi người thật lâu không cách nào phục hồi tinh thần lại, thậm chí có thể nói rất nhiều người miệng há to, cái cằm sắp rơi xuống đất. - Khí phách --
Nhìn qua cảnh trước mặt, thật lâu không phục hồi tinh thần lại, có người thì thào tự nói. Trên thực tế, đối với rất nhiều người mà nói, trừ "Khí phách" ra còn không có từ nào có thể hình dung được.
Hoặc là nói có thể dùng "Vô địch ", "Cường hoành" các từ ngũ hình dung, nhưng mà thích hợp nhất vẫn phải dùng "Khí phách" để hình dung.
Trực tiếp lưu đày vĩnh cửu thông đạo của Phi Tiên Giáo, chuyện khí phách như thế trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ từ tuyên cổ tới nay không có người nào dám làm được chuyện như thế. - Đương thời chỉ cần đệ nhất hung nhân là đủ, còn lại chỉ là dư thừa, không đủ thành đạo.
Cho dù có Thần Hoàng từ xa chạy tới nhìn thấy cảnh này cũng cảm thán nói một câu như vậy.
Giờ này khắc này, tất cả mọi người hiểu rõ, sẽ không còn có người nào đứng ra tranh giành thiên mệnh với đệ nhất hung nhân, bất luận là đương thời hay toàn bộ cửu giới, đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ lập nên chiến tích thế hệ trẻ đương thời đã không ai bằng, chỉ sợ tuyên cổ tới nay, thế hệ trẻ không ai sánh bằng. - Hắn, hắn, hắn thật sự là hậu nhân Minh Nhân Tiên Đế sao?
Nghĩ đến Thần Hoàng Phi Tiên Giáo vừa nói như thế thì có người đã hoài nghi, cảm giác loại khả năng này thập phần có khả năng!
Trên thực tế đối với vấn đề này, cho dù là thế hệ trước Tẩy Nhan Cổ Phái cũng đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng đều biết, hậu đại Minh Nhân Tiên Đế chính là Tô Ung Hoàng, Tô Ung Hoàng cũng nhận tổ quy tông.
Nhưng mà vào hôm nay giờ khắc này, ngay cả bọn họ cũng phải hoài nghi, Lý Thất Dạ có phải là hậu đại của tổ sư Minh Nhân Tiên Đế hay không?
Đó cũng không phải nói Tô Ung Hoàng không đủ tư cách trở thành hậu nhân của Minh Nhân Tiên Đế. Hoàn toàn ngược lại Tô Ung Hoàng tuyệt đối có đủ tư cách xưng là hậu nhân Minh Nhân Tiên Đế, bất kể là nàng tu luyện Thái Dương Thể hay là thiên phú của nàng, hoặc là năng lực chấp chưởng Tẩy Nhan Cổ Phái của nàng.
Có thể nói trong các chưởng môn Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ sợ năng lực Tô Ung Hoàng có thể xếp vào top năm, đồng thời nàng với tư cách hậu nhân Minh Nhân Tiên Đế, chưa từng có người nào hoài nghi.
Nhưng mà Lý Thất Dạ thật sự quá nghịch thiên, hắn biểu hiện không thể không khiến người ta hoài nghi hắn có phải là hậu đại của Minh Nhân Tiên Đế hay không, trước đó có Tiên Đế báo mộng, hiện tại hắn có thể mặc Minh Nhân Chiến Khải.
Nếu như Lý Thất Dạ hiện tại nhảy ra nói hắn là đế tử, hắn là nhi tử Minh Nhân Tiên Đế phong ấn bảo tồn thế gian, như vậy chỉ sợ không có bất kỳ người nào đi hoài nghi.
Oanh --
Thời điểm này có tiếng nhổ vang vọng, thiên địa sáng ngời, âm thanh nổ tung vang vọng cả trung tâm vực, thậm chí cả Nhân Hoàng Giới.
Vào thời điểm này, tất cả mọi người nhìn thấy cảnh cực kỳ rung động, Bộ Liên Hương chưởng ngự ngân hà, công phá đế trận sâu nhất Thanh Huyền cổ quốc. Xé rách đại địa, thần quang vạn trượng, tất cả mọi người nhìn thấy Bộ Liên Hương rút bí khố Thanh Huyền cổ quốc từ sâu dưới đất lên cao, cảnh này cực kỳ rung động nhân tâm.
Trong khoảng thời gian ngắn Thanh Huyền cổ quốc tiếng kêu rên vang vọng thiên địa, cả Thanh Huyền cổ quốc bao phủ trong tuyệt vọng, cả Thanh Huyền cổ quốc khắp nơi là tiếng bi thiết nỉ non.
Bộ Liên Hương chém giết thần thú thủ hộ Thanh Huyền cổ quốc, tiện tay chém giết mấy lão tổ Thanh Huyền cổ quốc. Đoạt bí khố Thanh Huyền cổ quốc bí khố xong cũng không chém tận giết tuyệt. Một bước đạp nát thời không trở lại bên người Lý Thất Dạ. - Thanh Huyền cổ quốc xong rồi, từ nay về sau, thế gian không còn Thanh Huyền cổ quốc.
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người thì thào tự nói.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!