Đảo chủ Hoàng Kim Tự cười cười, nói ra:
- Thế gian to lớn, không nhất định nói huyết thống Cẩm Tú Cốc là tốt nhất, hiền chất chính là ngươi như thế, dùng huyết thống hiền chất, hoàn toàn có thể siêu việt tất cả huyết thống trong Cẩm Tú Cốc. Dùng huyết thống của hiền chất, trong đương thời bất luận là đi tới nơi nào, Thiên Linh Giới cũng tốt, cửu giới cũng được, đây là chuyện đáng giá kiêu ngạo.
Cẩm Tú Cốc, đây là truyền thừa lớn nhât của nhân tộc tại Thiên Linh Giới, thực lực Cẩm Tú Cốc cường đại khó mà nói, nhưng mà Cẩm Tú Cốc xuất sắc nhất có hai đồ vật, một là tuấn nam mỹ nữ; hai, có huyết mạch rất tốt.
Nếu như nói tại Thiên Linh GIới, có môn phái nào có quen hệ truyền thừa rộng rãi với các môn phái và thế lực trong Thiên Linh Giới, như vậy môn phái này không phải Cẩm Tú Cốc thì không ai hơn.
Nếu như nói trong Thiên Linh Giới có nơi nào tuấn nam mỹ nữ nhiều nhất, như vậy đây cũng phải là Cẩm Tú Cốc.
Nói uyển chuyển một chút, Cẩm Tú Cốc là nơi sản xuất tuấn nam mỹ nữ, nói trắng ra một điểm, Cẩm Tú Cốc là nơi tuyển ngựa giống và lô đỉnh.
Cẩm Tú Cốc có đươc huyết thống truyền thừa toàn diện của nhân tộc, thích hợp với bất cứ chủng tộc, truyền thừa nào.
Tại Thiên Linh Giới, có một câu nói vui thế này, nếu như nói tại Cẩm Tú Cốc ngươi không tìm thấy lão công hoặc lão bà thích hợp, như vậy trong cửu giới này ngươi cũng không tìm được người thích hợp, ngươi nhất định phải độc thân tới già.
Một câu nói kia tuy là nói giỡn, nhưng cũng nói rõ huyết thống Cẩm Tú Cốc ưu tú và đầy đủ cỡ nào.
Chính là vì như thế, rất nhiều truyền nhân hoặc thiên kim các truyền thừa tại Thiên Linh Giới rất nghênh đón nữ tử và nam tử của Cẩm Tú Cốc.
Cũng bởi vì có quan hệ thông gia như thế, Cẩm Tú Cốc trong rất nhiều chủng tộc truyền thừa tại Thiên Linh Giới có ngàn vạn quan hệ, chuyện này làm cho Cẩm Tú Cốc có lực lượng nhân mạch to lớn.
Đối với dạng lời này, Lý Thất Dạ chỉ cười rộ lên, nói ra:
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
- Tâng bốc cũng đừng có mang ta ra, vạn nhất ngươi tâng bốc ta, chuyện này làm cho ta lâng lâng, nói không chừng ta một lời đáp ứng ngươi đấy.
- Chuyện đó cũng không tính là lấy lòng, dùng tư chất của hiền chất đúng là có tư cách đạt được khen ngợi này.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ nhìn qua đảo chủ Hoàng Kim Tự, hắn tươi cười, nhàn nhã nói:
- Đảo chủ vẫn không trả lời vấn đề của ta.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự cũng cười lên, nói ra:
- Hiền chất lo ngại, Cẩm Tú Cốc là truyền thừa hết sức ưu tú, bất luận thời đại nào cũng làm cho người ta bội phục.
- Ta hiểu!
Lý Thất Dạ nhìn qua đảo chủ Hoàng Kim Tự, tươi cười, chậm rãi nói ra:
- Con gái của ngươi huyết thống tuyệt đối có lạ thường, trong huyết thống tuyệt đối có đồ vật khó lường, cho nên các ngươi không muốn quan hệ thông gia với Cẩm Tú Cốc. Dù sao huyết thống như thế, các ngươi không muốn liên quan quá nhiều với Cẩm Tú Cốc, càng không muốn chia xẻ huyết thống với Cẩm Tú Cốc. - Hơn nữa, các ngươi thu nạp huyết mạch của ngươi, chuyện này có ý nghĩa các ngươi có đầy đủ tin tưởng vào huyết mạch của ta. Hoặc là huyết thống có thể trợ giúp huyết thống con gái các ngươi. Nói không chừng chuyện này trong tương lai Hoàng Kim Tự sẽ có được con cháu nghịch thiên vô địch.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào đảo chủ Hoàng Kim Tự.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự chỉ cười ha hả, nói ra:
- Hiền chất lo ngại, có chút chuyện chỉ là cải biến nhỏ mà thôi. Đây chỉ là thay đổi nho nhỏ mà thôi, chuyện này cũng không phải bí mật gì.
- Cũng thế, đảo chủ không nói thì ta không miễn cưỡng.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, nói ra:
- Về phần quan hệ thông gia, nói thực ta thật sự không hứng thứ gì. Chuyện như vậy cũng không phải Hoàng Kim Tự muốn thông gia với ta, ta cũng chẳng cam tâm tình nguyện làm ngựa giống với các ngươi.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự nhìn qua Lý Thất Dạ trong chốc lát, nói:
- Chuyện như vậy Hoàng Kim Tự cũng không phiền hiền chất, nhưng mà hiền chất có lẽ hiểu cường cường liên hợp, đây là đạo lý từ xưa tới nay không thay đổi. Nếu như hiền chất nguyện ý lưu lại, chỗ tốt không cần ta nói nhiều. Về phần như cầu khác, chúng ta sẽ nói kỹ càng.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự nói như vậy, chuyện này xem như xuất đủ thành ý, đồng thời chuyện này nói rõ đầy đủ coi trọng huyết thống của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Không nói trước ta có đồng ý hay không, ngươi không biết là loại này chọn rể quá đột ngột sao? Ngươi cảm thấy quý thiên kiêm sẽ đúng không? Đột nhiên thoát ra một lão công mạc danh kỳ diệu, ta tin tưởng, bất luận nữ hài tử nào cũng như thế. Đảo chủ cũng là người có kiến thức, chuyện quan hệ thông gia ngựa giống muốn huyết thống sinh sôi nảy nở, muốn cho huyết thống cường đại hơn phải tình đầu ý hợp, đó là chuyện tốt nhất. Không có chuyện gì càng có mị lực hơn chữ ’ tình ’, nó là độc dược, càng là tiên dược.
Ngựa giống cũng tốt, lô đỉnh cũng được, huyết thống cũng xong, bất kể là đối với nam nữ mà nói đều là trân quý. Bất luận là nam nữ song phương, chỉ cần có một phương tổn thất thì đây là tổn thất cả tông môn.
Muốn cho một huyết thống sinh sôi nảy nở, truyền thừa cường đại, tốt nhất là nam nữ song phương tình đầu ý hợp.
Chính là vì như thế, loại chuyện này thường thường là nam nữ làm quen với nhau, hoặc là từ khi rất bé đã bắt đầu bồi dưỡng, khi lớn lên sẽ làm trụ cột tình cảm.
Đối với rất nhiều truyền thừa có thực lực mà nói, trong tình huống bình thường sẽ không đột ngọn chọn ngựa giống và lô đỉnh, đa số là bồi dưỡng từ nhỏ.
Lần này Hoàng Kim Tự đưa ra chọn ở bên ngoài, ý nghĩa bên trong có huyền cơ không cho người ngoài biết.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đảo chủ Hoàng Kim Tự cười lên, rất chân thành nói:
- Đúng như lời hiền chất nói, cảm tình là cần bồi dưỡng, hiền chất cũng chưa gặp qua tiểu nữ, làm sao biết tiểu nữ không đồng ý?
- Đảo chủ chính là đảo chủ, lời chưa nói được ba câu đã gài bẫy ta rồi.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, không hề nghi ngờ, đảo chủ Hoàng Kim Tự là người cơ trí.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự đứng lên, cười cười, nói ra:
- Quyết định tại đây, hiền chất không ngại tinh tế cân nhắc, nếu hiền chất tạm hời không có quyết định, không ngại ở lại trên đảo lâu một chút, cánh cửa Hoàng Kim Tự vẫn mở rộng cho hiền chất, hiền chất cứ xem như nhà của mình. - Nếu đảo chủ ưu ái như thế thì ta tạ ơn.
Lý Thất Dạ cười cười, gật đầu nói ra.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự đúng là người rộng rãi, đối với Lý Thất Dạ mà nói nếu như cả hai không xung đột lợi ích, như vậy đối với đảo chủ Hoàng Kim Tự lấy lòng, hắn cũng tiếp nhận.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự xoay người rời đi, đi tới cửa thì quay đầu nhìn lại Lý Thất Dạ, hỏi:
- Thiếu chút nữa quên hỏi, không biết hiền chất là cao đồ của sư thừa nào?
Nghe đảo chủ Hoàng Kim Tự hỏi, Lý Thất Dạ chỉ cười lên, tùy ý nói:
- Ta chỉ là một kẻ tán tu mà thôi, bốn biển là nhà, chưa nói tới sư thừa.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!