TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đế Bá
Chương 1777: Tai Nạn Của Tổ Đằng (2)

Lý Thất Dạ nói ra:

- Đương nhiên, ngươi có thể không để trong lòng, cho rằng ta chỉ là đang dọa các ngươi, ta chỉ có thể nói, ta nói cho các ngươi biết chi tiết, cơ hội ta đã cho thành Thiên Đằng các ngươi, về phần có thể nắm chắc cơ hội này hay không, vậy phải xem bản thân thành Thiên Đằng các ngươi rồi.

Thành chủ thành Thiên Đằng ngơ ngác, trong lòng hắn thập phần không tin lời Lý Thất Dạ, hắn nói ra:

- Xin hỏi tiên sinh, tổ đằng của chúng ta có thể chèo chống bao lâu?

- Nếu như ta thực xuất phát từ tư tâm, ta có thể dọa dọa các ngươi, nói mười năm, hoặc là sắp sụp đổ rồi.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

- Nhưng ta cũng không cần phải đi dọa các ngươi, ta chỉ có thể nói, tổ đằng các ngươi chỉ nhiều nhất chỉ sống lâu hơn Khổng Tước Thụ một chút mà thôi.

- Cái này, cái này, cái này, cái này là chuyện không có khả năng a.

Thành chủ thành Thiên Đằng không tin Lý Thất Dạ nói, nói ra.

Trên thực tế Đằng Tề Văn cũng không tin, nói ra:

- Tiên sinh, chuyện này không có khả năng a, tổ đằng của chúng ta vô cùng tràn đầy, có thể thừa nhận tinh thần, nắm giữ nhật nguyệt, nếu như nói tổ đằng của chúng ta không được, thành Thiên Đằng chúng ta đã có thể phát hiện từ sớm.

Đám người Đằng Tề Văn không tin Lý Thất Dạ nói cũng dễ hiểu, đối với thành Thiên Đằng mà nói, tổ đàng đang tráng niên, vô cùng cường thịnh, có thể sống thời gian rất dài, làm sao có thể nói sụp đổ là sụp đổ đây. - Chuyện này không quan hệ tới thọ nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:

- Có quan hệ tới tai nạn, cho dù nó hiện tại vô cùng cường tráng, thời gian lâu cũng không chịu nổi tai nạn.

- Tiên sinh, lão tổ thành Thiên Đằng đã phong ấn tai nạn, nếu tai nạn có thể phá phong ấn, thành Thiên Đằng chúng ta sẽ biết trước. Tiên sinh lời ấy chỉ sợ có chút khó làm người ta tin phục.

Thành chủ thành Thiên Đằng nói ra.

Lý Thất Dạ trêu nhìn qua thành chủ thành Thiên Đằng, nhàn nhạt nói:

- Tin cũng tốt, không tin cũng được, đây là chuyện của các ngươi. Đối với chuyện này các ngươi cứ tự suy nghĩ đi, nhưng mà ta chỉ nhắc nhở các ngươi, thời gian có hạn.

Lời nói đến đây, thành chủ thành Thiên Đằng đã không có chuyện gì để nói, hắn đứng dậy chào Lý Thất Dạ, nói ra:

- Nếu là như thế, tại hạ sẽ thương lượng với các vị lão tổ một chút.

Sau khi nói xong xoay người rời đi.

Đằng Tề Văn rớt lại phía sau sư phụ mình một bước, sau khi thành chủ thành Thiên Đằng rời đi, Đằng Tề Văn do dự một hồi, nhìn qua Lý Thất Dạ, chân thành nói: - Tiên sinh, đây là thật sao?

Lý Thất Dạ nhìn qua Đằng Tề Văn, cười lên, nói:

- Ngươi có thể cho rằng ta lừa ngươi, nhưng mà cơ hội nằm trong tay của các ngươi đấy. Ngươi thực cảm thấy nếu như ta cần Thiên Đằng Hồ, ta cần phí sức như thế sao? Ta chỉ cho các ngươi một cơ hội, cho ngươi thành Thiên Đằng các ngươi một cơ hội mà thôi. - Hảo hảo suy nghĩ một chút đi.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ chỉa chỉa đầu mình, nói ra:

- Ta đã có thể tục thọ cho Khổng Tước Thụ, còn có thứ gì mà ta không làm được, thực cho rằng ta cầu lấy Thiên Đằng Hồ của thành Thiên Đằng các ngươi sao?

Đằng Tề Văn bắt đầu trầm mặc, nếu như Lý Thất Dạ vì lừa bọn họ mà lấy Thiên Đằng Hồ, đó cũng không phải cử chỉ sáng suốt, dù sao muốn lừa gạt thành Thiên Đằng bọn họ cũng không dễ dàng như thế, huống chi thành Thiên Đằng bọn họ, chỉ sợ Thiên Linh Giới không có nơi cho hắn sống yên ổn, hơn nữa người chính thức cường đại cũng không có khả năng giả danh lừa bịp. - Ngươi cũng có thể cho rằng ta nói chuyện giật gân, vậy phải xem lựa chọn của chính các nguoi rồi.

Lý Thất Dạ cười lên, nói ra.

Đằng Tề Văn do dự thoáng một phát, nói ra:

- Cho dù ta tin tưởng tiên sinh, nhưng mà chư vị lão tổ sẽ không tin tưởng tiên sinh.

- Đây là chuyện của các ngươi.

Lý Thất Dạ lãnh đạm nói:

- Ngươi với tư cách truyền nhân, hoặc là có thể đi tranh thủ một chút. Thành Thiên Đằng là tồn hay là vong, hoặc là nhìn ngươi, hoặc là nhìn đám lão già khọm thành Thiên Đằng kia. - Ta sẽ cố gắng!

Đằng Tề Văn bất đắc dĩ nói:

- Thành và không thành, đệ tử cũng không có nắm chắc.

Trên thực tế đi đến bây giờ, Đằng Tề Văn càng tin tưởng Lý Thất Dạ nhiều một ít, hắn cảm thấy thật sự là như thế, Lý Thất Dạ không cần lừa gạt thành Thiên Đằng bọn họ, lại nói thật sự chữa tốt cho tổ đằng, so với một cái Thiên Đằng Hồ còn trân quý hơn.

Cuối cùng Đằng Tề Văn chào Lý Thất Dạ sau đó rời đi.

Sau khi thành chủ thành Thiên Đằng trở về, lập tức gặp mấy vị lão tổ, nghe được cách nói này, lão tổ thành Thiên Đằng lập tức thăm dò phong ấn một phen, nhưng mà phong ấn của bọn họ không có tổn hại.

Mặc dù như thế, vì mục đích cẩn thận để đạt được mục đích, thành chủ thành Thiên Đằng vẫn tổ chức hội nghị mời các lão tổ dự hợp.

Trên thực tế đối với cách nói của Lý Thất Dạ có không ít lão tổ thành Thiên Đằng không cho là đúng, càng cho rằng Lý Thất Dạ nói chuyện giật gân, muốn lừa gạt Thiên Đằng Hồ của bọn họ.

Nhưng mà thành chủ thành Thiên Đằng vẫn trịnh trọng tổ chức hội nghị, thành chủ thành Thiên Đằng tự mình tiếp nhận Lý Thất Dạ, tuy hắn có chỗ nghi hoặc về Lý Thất Dạ, nhưng mà trong lúc nói chuyện với Lý Thất Dạ thì hắn cảm thấy Lý Thất Dạ lừa gạt bọn họ khả năng không cao, dù sao trên địa bàn thành Thiên Đằng này, lừa bọn họ thì đừng mong rời đi.

Nhưng mà người còn sống rời khỏi thành Thiên Đằng đều là cao nhân tuyệt thế, loại cao thủ tuyệt thế này càng không thèm lừa gạt bọn họ.

Sau khi tổ chức hội nghị, không ít lão tổ không cho là đúng với cách nói của Lý Thất Dạ, cho dù Lý Thất Dạ không lừa bọn họ thì cũng là nói ngoa.

Trên hội nghị, đặc biệt là Hác thị nhất mạch, đối với đề nghị của thành chủ thành Thiên Đằng càng phản đối mãnh liệt.

Thành chủ thành Thiên Đằng đề nghị phải chăng mời Lý Thất Dạ ra tay trị liệu tổ đằng, đối với hắn mà nói, mặc kệ tổ đằng còn sống bao lâu, nhưng nó thật sự có tai nạn quấn thân, bọn họ vẫn phải diệt trừ tai nạn.

Đối với đề nghị của thành chủ thành Thiên Đằng, Hác thị nhất mạch tại thành Thiên Đằng đều phản đối, thậm chí có thể nói phản đối mãnh liệt, không có tán thành.

Hác thị phản đối thành chủ thành Thiên Đằng đề nghị nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Hác Ngọc Trân và Đằng Tề Văn là đối thủ tranh đoạt vị trí thành chủ, song phương có thể nói là lực lượng ngang nhau.

Mà thành chủ thành Thiên Đằng là mạch khác của Đằng Tề Văn tại thành Thiên Đằng, với tư cách đệ tử đồng môn, song phương tuy không tới mức vì tranh đoạt mà phân sinh tử, nhưng mà cả hai chưa bao giờ dừng tranh chấp với nhau.

Đặc biệt là Đằng Tề Văn cùng Hác Ngọc Trân tranh giành nhau càng mãnh liệt, Hác Ngọc Trân có được huyết thống cổ hoàng, đạo hạnh rất mạnh, mà Đằng Tề Văn có được mộc đồng, đạo hạnh cũng tương xứng với Hác Ngọc Trân, cả hai đều có tiềm lực trở thành thành chủ thành Thiên Đằng.

Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

| Tải iWin