Bên trong thuyền hoa có một thiếu nữ đi xuống, thiếu nữ này xinh đẹp động lòng người, giống như hoàng tước xinh đẹp, váy dài túm lại lộ ra vẻ cao quý.
Nữ tử này còn có mấy tùy tùng đi theo, cảnh này đã lộ ra thân phận cao quý của nàng.
Nhìn thấy nữ tử này đi vào trong khách sạn, có người nhận ra thân phận nàng, thấp giọng hô lên, nói ra:
- Công Tôn Thiến Nhi, người của Trầm Hải Thần Vương sao lại tới Bích Dương Hải chứ?
Thiếu nữ này đi vào trong khách sạn, phân phó lão bản mang rượu và món ngon lên, cũng không nói thêm cái gì.
Lý Thất Dạ chỉ nhìn qua thiếu nữ một cái, không quá nhiều lưu ý, uống xong chén rượu ngon, gọi lão bản tới, giao tiền sau đó nhìn hắn một cái, nói ra:
- Lão bản, cánh cửa Vô Cấu Tông đã mở ra chưa?
- Tiên trưởng, chuyện này tiểu nhân không rõ.
Vị lão bản này chà xát tay, gượng cười nói:
- Tiểu chỉ là một thương gia, đối với chuyện thế giới của tiên trưởng thì không biết gì cả.
Lý Thất Dạ cười lên, nhàn nhã nói:
- Thì ra là như vậy, ta còn ý định hỏi ngươi một câu có liên quan tới tổ kình đấy.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
- Chuyện lớn bực này tiểu nhân làm sao biết rõ chứ, đại sự như thế tiên trưởng có lẽ nên hỏi thăm đệ tử Vô Cấu Tông a.
Vị lão bản này chà xát tay, gượng cười nói.
Lý Thất Dạ nói tới tổ kình, rất nhiều người đều không lưu ý, bởi vì rất nhiều người không rõ ràng đây là thứ gì, nhưng mà thiếu nữ ngồi cách đó không xa, cũng chính là Công Tôn Thiến Nhi nghe được hai chữ "Tổ kình" thì nhíu mày lại.
Công Tôn Thiến Nhi có lai lịch không nhỏ, từng nghe chủ tử nói qua chuyện tổ kình, cho nên hiện tại Lý Thất Dạ vừa nói tổ kình, nàng nhìn Lý Thất Dạ quát:
- Này, ngươi vừa rồi hỏi là tổ kình của Vô Cấu Tam Tông sao?
Lý Thất Dạ chỉ lườm qua nàng một cái, cũng không có trả lời nàng, nhìn lão bản nói ra:
- Đã như vầy, thì thôi a.
Thấy Lý Thất Dạ không để ý tới chính mình, sắc mặt Công Tôn Thiến Nhi trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Chính là một Nhân tộc, lại dám sĩ diện cãi láo.
Công Tôn Thiến Nhi là người ngang ngược đã quen, chủ tử của nàng chính là tiểu thiếp của Trầm Hải Thần Vương, nàng với tư cách là tâm phúc của chủ tử, tại Trầm Hải Triều có thể nói là phong hoán vũ, bây giờ ra bên ngoài lại có tiểu tử Nhân tộc không thèm nhìn nàng. - Tiểu tử, có nghe hay không, chủ tử ta hỏi ngươi đấy.
Thấy Lý Thất Dạ không trả lời, tùy tùng bên cạnh Công Tôn Thiến Nhi lập tức nhìn Lý Thất Dạ quát lên.
Lý Thất Dạ căn bản mặc kệ bọn chúng, xoay người rời đi, tùy tùng Công Tôn Thiến Nhi mặt mo không nhịn được, vỗ bàn muốn ngăn cản Lý Thất Dạ rời đi.
- Các vị tiên trưởng, các vị tiên trưởng, xin bớt giận.
Lão bản lập tức hoà giải, khuyên can nói ra:
- Cãi nhau ầm ĩ tại cửa ra vào, nhiễu loạn an bình của Thiển Hải Than, các vị tiên trưởng giơ cao đánh khẽ, giơ cao đánh khẽ.
- Tính toán, hoàn toàn không phải chỉ là tiểu bối hay sao.
Công Tôn Thiến Nhi lạnh lùng khoát tay chặn lại, nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ biến mất thì hừ lạnh.
Công Tôn Thiến Nhi cũng không có đặt tiểu tử Nhân tộc như Lý Thất Dạ vào trong lòng, nhưng mà nơi này là địa bàn của Vô Cấu Tông, tại Thiển Hải Than này nàng chẳng muốn chọc đại sự.
Lý Thất Dạ ra khỏi khách sạn, nhắm phía nam Thiển Hải Than mà đi, hắn đi tới một cái khe biển cả.
Trong khe biển này ánh mặt trời chiếu xuống, đây là thiên hạ của tảo xanh, nhìn qua khiến người khác đặc biệt thoải mái và an bình.
Tại Thiên Linh Giới, bất kể là vùng biển nào, đáy biển nào đều có thể hưởng thụ ánh mặt trời chiếu xuống.
Truyền thuyết trong Thiên Linh Giới có hai mặt trời, một mặt trời chiếu bầu trời và đại lục, một mặt trời chiếu trong đáy biển, chính là vì như thế, sinh linh dưới biển của Thiên Linh Giới có thể hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp.
Trong đáy biển có một sân nhỏ cũ kỹ, sân nhỏ này tránh nước biển, lộ ra đá xanh cổ xưa, ai vừa nhìn qua cũng biết tòa sân nhỏ này xây dựng đã lâu rồi.
Lý Thất Dạ đi vào trong sân nhỏ này, chỉ thấy trong sân có một thanh niên đang lười biếng ngồi phơi nắng. Thanh niên này nhìn qua hơn hai mươi, tuy tuổi không lớn lắm, nhưng mà lại cho người ta cảm giác ổn trọng già dặn.
Sau khi Lý Thất Dạ đến gần, thanh niên này lập tức đứng lên, vừa thấy được Lý Thất Dạ, hắn cười ôm quyền nói:
- Tôn giá không biết có gì chỉ giáo?
Lý Thất Dạ liếc hắn một cái, nhìn từ trên xuống dưới, nói ra:
- Ngươi là đệ tử Vô Cấu Tôngđúng không?
Thanh niên này vội vàng nói:
- Chính là tại hạ, phân đường đường chủ Vô Cấu Tông tại Thiển Hải Than, tiểu đệ gọi là Diệp Đồ, Mị Linh tộc.
- Ta biết rõ, Vô Cấu Tam Tông, dùng Mị Linh chiếm đa số, lịch đại đều là Mị Linh cầm quyền, như lão bản Hải Yêu trong khách sạn là dị loại, đệ tử như thế trong Vô Cấu Tam Tông cũng ít khi thấy.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra.
- A, a, a. . .
Diệp Đồ nghe được Lý Thất Dạ nói thế thì cười nói:
- Tôn giá nói là sư thúc của ta, lão nhân gia ông ta ưa thích nói đùa.
- Ta muốn lên Vô Cấu Tông của các ngươi, ngươi đã là đường chủ Thiển Hải Than thì tốt rồi, để tránh ta xông vào.
Lý Thất Dạ nhìn qua Diệp Đồ nói.
- Cái này --
Diệp Đồ gãi gãi đầu, nói ra:
- Không biết tôn giá xưng hô như thế nào?
- Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ bình thản nói:
- Về phần chủng tộc, không cần ta nhiều lời a.
- Lý Thất Dạ --
Vừa nghe đến Lý Thất Dạ thì Diệp Đồ ăn cả kinh, chỉ kém một chút là nhảy dựng lên, từ trên xuống dưới đánh giá Lý Thất Dạ.
- Có phải bởi vì ta không có khí tức huyết thống đế tử hay không?
Lý Thất Dạ nhìn phản ứng của Diệp Đồ thì hiểu rõ, tự tại nói ra.
- A, a, a. . .
Diệp Đồ chà xát tay, cười khan một tiếng, sau đó vừa cười vừa nói:
- Không dám, không dám. Nhưng mà tiểu đệ mắt vụng về, không cách nào thấy rõ chân thân Lý huynh mà thôi.
- Nói chuyện đúng là có trình độ.
Lý Thất Dạ cười nói, nói ra:
- Là Hoàng Kim Tự thông tri cho Vô Cấu Tam Tông các ngươi sao?
- Chúng ta trước đó không lâu thu được thông tri của Hoàng Kim Tự.
Diệp Đồ vội vàng nói:
- Nghe nói Lý huynh rời khỏi Hoàng Kim Tự đi xa, cho nên chư lão của Hoàng Kim Tự mời Mị Linh tộc trông nom một hai.
Vô Cấu Tam Tông chính là truyền thừa của Mị Linh, mà Hoàng Kim Tự chính là truyền thừa của Thụ tộc, theo đạo lý mà nói, Hoàng Kim Tự nên thông tri đầu tiên là Thụ tộc.
Hoàng Kim Tự làm như vậy, đó là nguyên nhân của bọn họ. Bởi vì Mị Linh càng nóng lòng liên hôn với Nhân tộc huyết thống cao quý, trên thực tế, Mị Linh thông hôn với Nhân tộc còn nhiều hơn cả Hải Yêu, Thụ tộc cộng lại với nhau. - Là phò mã sao?
Lý Thất Dạ cười lên, huyền ảo trong đó hắn vừa nghe đã hiểu rõ.
- A, a, Lý huynh không có kết hôn với thiên kim Hoàng Kim Tự đúng không.
Diệp Đồ cười cười, sau đó lập tức ngồi lên ghế, mời Lý Thất Dạ ngồi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!