Cuối cùng nhất, Trác Kiếm Thi hít sâu một hơi, nhìn qua Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
- Hoặc là, Lý công tử cả thấy hứng thú với vòng xoáy lớn, ở phương diện này Vô Cấu Tam Tông có thể trợ giúp Lý công tử một hai.
Nghe được Trác Kiếm Thi nói thế, Lý Thất Dạ lập tức mở to mắt, một đạo quang mang bắn ra, nhìn chằm chằm vào Trác Kiếm Thi.
Không biết vì cái gì, hào quang từ mắt của Lý Thất Dạ bắn vào mắt làm Trác Kiếm Thi hãi hùng khiếp vía, có cảm giác không nói nên lời, giật mình lại cảm giác như có hồng hoang mãnh thú lao tới.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào Trác Kiếm Thi một hồi lâu, Trác Kiếm Thi cũng không chột dạ, nàng thản nhiên nghênh tiếp ánh mắt của Lý Thất Dạ, cũng không sợ hãi, dù sao nàng cũng không có làm chuyện gì bất lợi với Lý Thất Dạ. - Xem ra ngươi nhìn thấy một ít chuyện.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào Trác Kiếm Thi, chậm rãi nói ra.
- Kiếm Thi cũng không dám dấu diếm Lý công tử, ngày đó ta từng ở Thâm Hác Hải, nhưng cách vòng xoáy rất xa, đây chẳng qua là nhìn thoáng qua mà thôi.
Trác Kiếm Thi cũng không giấu diếm, thản nhiên nói:
- Nhưng mà không ngờ trùng hợp như thế, công tử thân có huyết thống đế tử, hoặc là nói đây là duyên phận.
- Duyên phận?
Lý Thất Dạ chỉ cười, nhắm mắt lại, không để trong lòng.
- Nếu như công tử ngày khác muốn vào vòng xoáy tìm tòi vật gì đó, hoặc là Vô Cấu Tam Tông có khả năng giúp đỡ một hai, dù sao Vô Cấu Tam Tông chính là chủng tộc cổ xưa trong Mị Linh, có được truyền thừa mà thế lực khác không có. - Tiểu mỹ nhân!
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Vào thời điểm này, Lý Thất Dạ lại mở hai mắt ra, nhìn qua Trác Kiếm Thi, cười ha hả.
Lý Thất Dạ cười to, Trác Kiếm Thi không khỏi hỏi:
- Vì sao công tử cười? Nếu như ta nói sai thì xin công tử chỉ rõ một hai.
Giờ phút này nàng rất có thành ý bàn chuyện với Lý Thất Dạ.
- Tiểu mỹ nhân, ngươi căn bản không biết.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Ngươi hoặc là cho rằng ta muốn đi vào vòng xoáy lớn, trên thực tế ta không có sở cầu với vòng xoáy này.
Đồ vật nên đạt được thì Lý Thất Dạ đã đạt được. Đối với hắn mà nói, vòng xoáy lớn có vài chuyện khác hắn không để trong lòng. Cho dù trong vòng xoáy lớn cất dấu một ít bí mật kinh thiên, bảo vật kinh thế, nhưng mà liên quan gì tới hắn?
Hiện tại Lý Thất Dạ đã từ trong vòng xoáy lớn chiếm được Mệnh Bí Khải Nguyên, đối với hắn mà nói vòng xoáy lớn không có sở cầu nào cảu hắn cả. Đồ vật trong vòng xoáy lớn làm cho người ta đỏ mắt, nhưng mà hắn lại không sao cả, những thứ này với hắn không có cũng được.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, chuyện này làm cho Trác Kiếm Thi giật mình, nàng ngày đó thấy Lý Thất Dạ tiến vào vòng xoáy lớn, nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ có sở cầu với vòng xoáy lớn. - Mỹ nhân, nếu như nói ngươi cho rằng ta có sở cầu. Vậy sai rồi.
Lý Thất Dạ nhìn qua Trác Kiếm Thi, nhàn nhạt nói:
- Vòng xoáy lớn với ta mà nói không sao cả. Trái lại, đối với Mị Linh các ngươi càng phải chú ý đấy.
- Chuyện đó nên nói như thế nào?
Trong lòng Trác Kiếm Thi trong rùng mình, lập tức hỏi.
Lý Thất Dạ dảo mắt nhìn qua, nói:
- Mỹ nhân, không nên đùa nghịch thủ đoạn trước mặt cảu ta, cẩn thận ta lột sạch quần áo của ngươi ra. Nếu ngươi là một trong các tông chủ của Vô Cấu Tam Tông, nên biết một ít chuyện gì đó.
Trong lòng Trác Kiếm Thi trầm xuống, đương nhiên cũng không phải bởi vì Lý Thất Dạ đòi lột sạch quần áo của nàng, bởi vì nàng cũng nghe qua một ít truyền thuyết. Vô Cấu Tam Tông cũng có ghi lại một ít, nhưng mà không nói tỉ mỉ nên nàng biết rõ quá ít.
Trác Kiếm Thi hít sâu một hơi, nghênh đón ánh mắt của Lý Thất Dạ, chân thành nói:
- Thực sự không phải là Kiếm Thi giấu diếm, một ít chuyện lưu lại chỉ là truyền thuyết, là thật là giả, cứ để người khác phân biệt đi. Công tử đã dám bước vào vòng xoáy lớn, chắc cũng hiểu chuyện bên trong, không biết công tử có thể chỉ giáo một hai?
Lý Thất Dạ nhìn qua Trác Kiếm Thi trong chốc lát, cuối cùng nói:
- Có nhiều thứ, nói nhiều ngươi cũng không nhất định phân biệt được thật giả, ta có khả năng nói cho ngươi biết là, nếu có một ngày, vòng xoáy lớn thật sự có chuyện gì, đây đối với Thiên Linh Giới mà nói, đặc biệt là với Mị Linh các ngươi mà nói, đây là tai nạn to lớn. - Tai nạn thế nào?
Trác Kiếm Thi tò mò hỏi.
- Vậy phải xem từ trong vòng xoáy lớn đạt được thứ gì, không cẩn thận thì có khả năng Mị Linh sẽ có tai hoạ ngập đầu, nếu thật sự đến ngày đó, vậy dốc sức liều mạng trốn đi, chạy ra khỏi Thiên Linh Giới, rời đi càng xa càng tốt.
Lý Thất Dạ chỉ cười lên, nói ra:
- Đương nhiên, ngày đó có khả năng vĩnh viễn không tới.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Trác Kiếm Thi bắt đầu trầm mặc, vòng xoáy lớn cho tới nay là bí ẩn, nhưng mà Mị Linh nhất tộc vào thời đại xa xưa đã rất cảnh giác về vòng xoáy lớn. - Truyền thuyết, trong vòng xoáy lớn có vật phẩm vô thượng, là thực sao?
Cuối cùng nhất, Trác Kiếm Thi vấn khộng nhịn được hỏi nghi vấn của mình, bởi vì truyền thuyết này có đủ loại phiên bản.
- Đúng, đúng vậy, bảo vật vô thượng.
Lý Thất Dạ nhìn qua Trác Kiếm Thi, nói ra:
- Vậy phải xem thứ trong lòng ngươi nghĩ là thế nào, nếu như nói, các ngươi suy nghĩ là binh khí, nó thật sự có.
- Cuối cùng làm sao lấy được binh khí này?
Trác Kiếm Thi nhịn không được hỏi:
- So với Hải Yêu Tam Xoa Kích thì như thế nào?
- Tam Xoa Kích.
Lý Thất Dạ không khỏi cười rộ lên, nói ra:
- Ngươi biết lai lịch của Tam Xoa Kích sao? Ngươi biết Tam Xoa Kích có uy lực ra sao không?
- Tần binh vô thượng của Hải Yêu, trong cả Hải Yêu, người được Tam Xoa Kích thừa nhận đã có thể xưng là Hải Thần, uy lực khôn cùng, vô địch vạn giới, hắn cường đại còn trên cả Tiên Đế chân khí.
Trác Kiếm Thi nói ra.
Tam Xoa Kích, binh khí vô thượng của Hải Yêu, cũng là thần khí vô thượng của Hải Yêu! Hải Yêu cũng giống như Thụ tộc, bọn họ mạnh nhất không phải Tiên Đế, người mạnh nhất Thụ tộc thì biến thành thụ tổ, mà người mạnh nhất Hải yêu có thể trở thành hải thần.
Không giống như lúc trước, người mạnh nhất Hải Yêu phải được Tam Xoa Kích thừa nhận, đạt được Tam Xoa Kích thừa nhận không chỉ có thể trở thành hải thần, còn có thể chưởng chấp Tam Xoa Kích.
Lịch đại chí cường của Hải yêu nếu cầm lấy Tam Xoa Kích, đều có thể dốc sức chiến đấu Tiên Đế, quản chi là Tiên Đế chịu tải thiên mệnh, trấn áp Tiên đế chân khí, chưởng chấp Tam Xoa Kích vẫn có lực đánh một trận. - Ngươi biết, đây cũng chỉ là da lông mà thôi.
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:
- Tính toán, nhiều lời cũng vô ích, đối với ngươi mà nói, cho dù biết rõ thì thế nào? Quản chi trong vòng xoáy lớn có thần binh vô thượng sánh ngang Tam Xoa Kích, trong Mị Linh các ngươi ai có thể chấp chưởng thần khí chứ?
Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ lườm Trác Kiếm Thi, nói ra:
- Đối với Mị Linh các ngươi mà nói, hảo hảo truy cầu Tiên Đế chi đạo đi, đây mới thực sự là vương đạo. Về phần mặt khác, đó cũng chỉ là biện pháp khi không còn đường đi mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!