Lúc này Viêm Dương Long vô kế khả thi, chỉ có thể chụp mũ Lý Thất Dạ, kéo chuyện này to lớn lên, chuyển tông môn bản thân ra, chuyển sư phụ của hắn ra.
- Nếu như Thái Dương Tông các ngươi là mặt hàng nói không làm như thế, vậy chỉ có thể nói các ngươi là đồ nhu nhược, ta nhục nhã Thái Dương Tông các ngươi thì thế nào?
Lý Thất Dạ ước gì chuyện này náo lớn, hắn nói:
- Sư phụ Thái Dương Vương của ngươi có thể dạy ra kẻ nhu nhược như ngươi, ta xem ra sư phụ của ngươi cũng là kẻ chẳng ra gì.
Lý Thất Dạ nói ra lời này làm tất cả mọi người hít khí lạnh, cũng dám trước mặt nhiều người như thế mắng chửi Thái Dương Vương, điều này thật sự là quá bá đạo, thậm chí có thể nói đây là tự tìm đường chết.
Lần này làm cho Viêm Dương Long khó giải thoát, vào thời khắc này, chuyện gì đã không trọng yếu, Lý Thất Dạ nhục nhã Thái Dương Tông, nhục nhã sư phụ Thái Dương Vương của hắn, đúng là đáng chết. - Tiểu súc sanh, dám nhục sư phụ ta, tội đáng chết vạn lần!
Viêm Dương Long quát một tiếng, tức giận kêu lên, nghiêm nghị nói ra:
- Nhục ma sư phụ Thái Dương Vương của ta, giết không tha.
- Dương Long huynh, loại tiểu súc sinh này dám nhục mạ Thái Dương Vương, chính là địch với cả Thái Dương Tông, là địch với cả Mị Linh, loại tiểu súc sanh này nên bầm thây vạn đoạn.
Lâm Đạo Đồng còn ước gì kéo thêm địch nhân cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vốn muốn chuyện này náo lớn, mà Lâm Đạo Đồng cùng Viêm Dương Long thi triển thủ đoạn như vậy hắn càng tình nguyện thấy, hắn tươi cười, chỉ vào Lâm Đạo Đồng cùng Viêm Dương Long, vừa cười vừa nói: - Đây chính là nhân vật kiệt xuất của Mị Linh sao? Trình độ như vậy có thể xưng là nhân vật kiệt xuất, như vậy Mị Linh còn không biết xấu hổ xưng là con cưng của trời sao? Loại rác rưởi này trong mắt ta còn không bằng con sâu cái kiến. Về phần cái gì Thái Dương Vương, cái gì Tị Trần Dương, trong mắt của ta còn không bằng chó má.
Lý Thất Dạ nói ra lời này lập tức làm Lâm Đạo Đồng cùng Viêm Dương Long đỏ mặt, khó coi tới cực điểm, bọn họ bởi vì ân oán mà kéo môn phái ra, nhưng mà Lý Thất Dạ càng ở trước mặt nhiều người mắng tông môn của bọn họ, như vậy làm sao bọn họ có thể xuống thang được. - Khẩu khí thật là lớn, không biết sống chết --
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Lúc này một tiếng quát lạnh vang lên.
Lúc này một thanh niên đạp không đi tới, thanh niên này toàn thân huyết khí phún dũng, hào quang trùng thiên, uy vũ bức người, nhìn qua có tư thái long hổ, đôi mắt hàn quang bắn ra bốn phía, cử chỉ vênh váo tự đắc, hung mãnh mà cao ngạo.
Sau lưng thanh niên này có không ít lão giả, những lão giả này khí huyết bức người, không có ai là người yếu.
- Nghiễm Hải thái tử đến.
Nhìn thấy thanh niên này, không ít người nhanh chóng nhường đường, trong nội tâm sợ hãi, có người kinh hô một tiếng.
Nghiễm Hải thái tử, trưởng tử tộc trưởng Nghiễm hải tộc, người cầm lái Nghiễm hải tộc tương lai, hắn có được uy danh lan xa ngũ hồ tứ hải.
Nhìn thấy Nghiễm Hải thái tử đã đến, Lâm Đạo Đồng cùng Viêm Dương Long cảm thấy vui vẻ, với bọn họ mà nói, đây thật sự là cơ hội ngàn năm có một, có Nghiễm Hải thái tử, Lý Thất Dạ tiểu tử Nhân tộc này không chết cũng khó.
Nghiễm Hải thái tử đáp xuống bên cạnh giếng thần, khí thế của hắn cao ngạo, bao quát nhìn qua Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
- Ngươi chính là Lý Thất Dạ đúng không, ngươi muốn chết thế nào?
Lý Thất Dạ cười lên, nhàn nhã nói:
- Ta muốn chết như thế nào? Ta còn chưa có nghĩ ra, nhưng mà ngươi chết thế nào thì ta nghĩ kỹ rồi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Nghiễm Hải thái tử, cười rộ lên, nói ra:
- Đổi lại là ngày bình thường, ta sẽ xé xác ngươi ra, ăn long cân. Nhưng mà hôm nay ta không có hứng thú. Hôm nay ta sẽ tháo đầu của ngươi xuống, cho thủ hạ của ngươi mang trở về, trở về nói với Nghiễm hải tộc của các ngươi biết, nói cho phụ thân của ngươi biết. Nói có ta xuất hiện, thế giới có bao xa, Nghiễm hải tộc tựu các ngươi cút đi thật xa, nếu không, ta gặp một sẽ giết một, gặp hai giết một đôi!
Lý Thất Dạ nói ra câu này, chuyện này làm rất nhiều người chung quanh hít khí lạnh, rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, lời này hung hăng càn quấy tới mức rối tinh rối mù, đây không chỉ là địch với Nghiễm hải tộc, đây là tuyên chiến với cả Nghiễm hải tộc. - Ha ha ha ha, ha. Gặp một giết một, đến hai giết một đôi!
Nghe được câu này, Nghiễm Hải thái tử cười như điên, nói ra:
- Chỉ bằng một mình ngươi sao? Ha ha ha, cho dù là toàn bộ Nhân tộc ở Thiên Linh Giới cũng không có tưu cách là địch với Nghiễm hải tộc, Nghiễm hải tộc chúng ta muốn tiêu diệt Nhân tộc cũng không phải chuyện khó khăn gì! Một ngày nào đó, Nghiễm hải tộc chúng ta sẽ xem Nhân tộc các ngươi là đồ ăn. - Vậy sao --
Lý Thất Dạ cười lên, hắn nói xông bước lên một bước tới chỗ Nghiễm Hải thái tử, mà người bên cạnh Nghiễm Hải thái tử hét lớn một tiếng, có lão giả quát:
- Tiểu bối ngông cuồng, tiến lên nhận lấy cái chết!
Hét lớn một tiếng, đám lão giả bên người Nghiễm Hải thái tử tiến lên công kích Lý Thất Dạ, bọn chúng ra tay không lưu tình, vừa ra tay chính là từng đạo tia chớp trùng kích vào Lý Thất Dạ. Bọn họ đều là cường giả, tia chớp này mạnh hơn Nghiễm Hải Ngư khác không biết bao nhiêu lần, dòng điện giống như sóng to gió lớn bao phủ Lý Thất Dạ, muốn đánh Lý Thất Dạ thành than cốc. - Chư lão, chúng ta giúp ngươi giúp một tay, giúp Nghiễm hải tộc trừ hắn!
Trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi này, Viêm Dương Long cùng Lâm Đạo Đồng nhìn nhau, bọn họ lập tức ra tay, nhưng mà bọn họ đánh giết không phải là Lý Thất Dạ, mà là đánh về phía Đằng Tề Văn cùng Diệp Đồ.
Lâm Đạo Đồng công kích Diệp Đồ, mà Viêm Dương Long thì trực tiếp ra tay với Đằng Tề Văn, bọn chúng làm như vậy nói là hiệp trợ Nghiễm hải tộc một tay, trên thực tế đều có tâm tư của mình, đặc biệt là Lâm Đạo Đồng, hắn muốn đạt được Vô Cấu Thủy trong tay Diệp Đồ.
Thấy Lâm Đạo Đồng đánh giết tới, sắc mặt Diệp Đồ đại biến, tuy hắn là đường chủ Vô Cấu Tông nhưng mà so sánh với Lâm Đạo Đồng thì hắn không chiếm ưu thế, càng huống chi Lâm Đạo Đồng tu luyện Vô Cấu Thể.
Thấy Lâm Đạo Đồng đánh giết tới, Diệp Đồ biến sắc, hắn sử dụng bảo vật của mình, thi diễn công hóa, vòng tay xoay quanh liên tục đồ đằng hiện ra, nó giống như mai rùa Huyền Vũ cực lớn, muốn ngăn cản Lâm Đạo Đồng.
Nhưng mà chỉ nghe "Ông" một tiếng, thân thể Lâm Đạo Đồng sinh ra hào quang mạnh mẽ, thánh khiết cao quý, đây là Vô Cấu Thể của hắn, vạn pháp không dính, hắn lập tức vượt qua bảo vật của Diệp Đồ, xuyên thấu qua phòng ngự của Diệp Đồ, một tay bắt lấy Diệp Đồ, hắn muốn bắt sống Diệp Đồ.
Mà cùng lúc đó Viêm Dương Long thi triển hỏa diễm mạnh mẽ, hắn tu luyện Thái Dương Thể, một bước tiến thẳng về phía Đằng Tề Văn, đây là xu hướng liệt hỏa đốt trời, muốn đốt chết Đằng Tề Văn.
Bạn đang đọc truyện trên , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!